• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 348: Cuộc Gặp

4 Bình luận - Độ dài: 2,778 từ - Cập nhật:

Ở vùng ngoại ô tuyết phủ phía tây bắc Tivian vào mùa đông, những bông tuyết nhẹ nhàng bay xuống từ bầu trời, phủ trắng cảnh quan. Giữa những hàng cây trơ trụi trải dài, Pháo Đài Gió Lốc được canh gác cẩn mật sừng sững.

Khi nhiệt độ tiếp tục giảm, những người lính tuần tra trên tường pháo đài đã khoác lên mình những bộ quân phục mùa đông dày hơn. Họ mang theo súng, dậm chân để giữ ấm, thở ra hơi trắng xóa vào không khí lạnh lẽo, khao khát được trở về sưởi bên lò sưởi.

Sâu bên dưới pháo đài đồ sộ, trong Trụ sở Cục Bình An, vô số nhân viên vẫn tiếp tục di chuyển qua các hành lang của khu phức hợp ngầm. Trong một hành lang như vậy, Misha, trưởng đội điều tra đặc biệt, bước nhanh, tiếng bước chân của cô vang vọng khắp hành lang.

Với vẻ mặt tập trung, Misha, mặc bộ đồng phục Thợ Săn, nhanh chóng đi đến cuối hành lang. Cuối hành lang là một cánh cửa đề "Phòng Giám Định." Sau khi liếc nhìn biển hiệu, cô đẩy cửa và bước vào.

Bên trong, cô thấy một căn phòng rộng rãi chứa đầy bàn, tủ và két sắt kim loại khóa chặt dọc các bức tường. Các bàn chất đầy các công cụ kỳ lạ và đặc biệt, và một số người ngồi tại các bàn, mải mê nghiên cứu của họ.

Ngay khi Misha bước vào phòng, cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc—thuộc hạ của mình, Mike. Thấy Misha, Mike ngay lập tức đến gần và chào cô.

"Cô Misha, cô cuối cùng cũng đến rồi."

"Ừ... Đưa tôi đến đó..."

Misha gật đầu đáp lại lời của thuộc hạ, và Mike dẫn cô đến một bên của căn phòng. Dọc theo bức tường là một loạt các cánh cửa. Mike mở một cánh và bước vào, Misha đi theo sát phía sau.

Bên trong, họ bước vào một căn phòng nhỏ thiếu sáng. Ở đây, Misha nhìn thấy hai thuộc hạ khác, Gregor và Vihan, những người đang nghiên cứu thứ gì đó trên một chiếc bàn nhỏ. Nghe thấy có người vào, họ nhanh chóng quay lại và, khi nhìn thấy Misha, cung kính chào cô.

"Chào đội trưởng."

"Tôi nhận được thông báo rằng có phản hồi, nhưng nó được gửi đến Phòng Giám Định. Có chuyện gì vậy? Lá thư có vấn đề gì sao?"

Misha hỏi hai người đàn ông trước mặt mình. Trong khi đó, Mike đóng cửa phía sau họ. Nghe câu hỏi của Misha, Gregor gật đầu và đáp.

"Vâng, thưa cô. Thư trả lời của Thám tử đã đến cách đây không lâu. Tuy nhiên, trong quá trình kiểm tra thường lệ, chúng tôi đã phát hiện ra dấu vết của sự can thiệp thần bí trên đó. Vì vậy, chúng tôi đã không mở nó ngay lập tức. Thay vào đó, chúng tôi đã gửi nó đến Phòng Giám Định và thông báo cho cô."

Gregor giải thích cho Misha, người nhướng mày khi nghe điều này và tiếp tục.

"Thư trả lời của Thám tử có dấu vết can thiệp thần bí? Hừm... Chúng ta đã liên hệ với hắn ta một cách chân thành... Hắn ta đang cố gắng giở trò gì vậy? Đó là loại tâm linh nào? Nó có tác dụng gì?"

Misha hỏi với giọng nghiêm nghị, và Vihan nhanh chóng trả lời.

"Theo phát hiện của Hải Đăng, dấu vết tâm linh trên lá thư thuộc về Khải Huyền. Điều này cực kỳ hiếm. Hiện tại chúng tôi không biết loại hiệu ứng thần bí nào này hoặc những rủi ro nào có thể phát sinh nếu cố gắng mở lá thư. Đó là lý do tại sao chúng tôi chưa mở nó mà thay vào đó đã thông báo cho cô."

"Khải Huyền...?"

Nghe lời Vihan, Misha ngạc nhiên. Là một hiệp sĩ phục vụ dưới trướng Harold, giám đốc Cục Bình An, Misha đã làm việc trong cục hơn một thập kỷ và đã gặp ít nhất một trăm sự cố thần bí. Tuy nhiên, các trường hợp liên quan đến Khải Huyền rất ít và hiếm khi xảy ra.

"Hầu hết các sự cố thần bí liên quan đến Khải Huyền là các cuộc xung đột giữa các phe phái chiến đấu giành quyền kiểm soát dự trữ Khải Huyền. Tôi không ngờ lại gặp một hiệu ứng thần bí Khải Huyền trực tiếp ở đây... Lá thư bây giờ ở đâu? Tôi cần xem nó..."

Misha hỏi các thuộc hạ của mình, và Gregor ngay lập tức đáp lại.

"Nó ở đây, thưa cô. Chúng tôi vẫn đang chuẩn bị để Phòng Giám Định phân tích xem đây là loại hiệu ứng thần bí nào. Để tránh rủi ro, tốt nhất là không nên mở lá thư cho đến khi chúng tôi hiểu rõ tình hình."

Khi nói, Gregor bước sang một bên, để lộ một cái bàn phía sau anh ta. Trên bàn là một hộp kính chứa một phong bì. Con dấu sáp trên phong bì vẫn còn nguyên vẹn, và phong bì màu trắng được trang trí bằng những họa tiết phức tạp, vẽ tay.

Misha bước tới và đến gần cái bàn, cẩn thận kiểm tra phong bì tưởng chừng như bình thường bên trong hộp kính. Khi cô xem xét kỹ lưỡng, một điều kỳ lạ xảy ra.

Trong mắt Misha, các họa tiết trên bề mặt phong bì bắt đầu thay đổi. Những đường nét trang trí tinh xảo bắt đầu uốn lượn như rắn, xoắn vặn và biến đổi trên bề mặt phong bì. Những đường nét sắp xếp lại thành các chữ cái Pritt, tạo thành các từ và câu trên tờ giấy trắng.

Thấy vậy, mắt Misha hơi mở to, và cô lùi lại một bước. Tuy nhiên, nhờ nhiều năm kinh nghiệm trong Cục Bình An, cô không thể hiện bất kỳ dấu hiệu hoảng sợ nào. Ban đầu cô muốn nói, nhưng khi cô thấy những chữ cái di chuyển nhanh chóng tạo thành các từ và câu cô có thể hiểu được, cô khép lại miệng đang hé mở của mình.

Lúc này, Misha thấy một lá thư—một lá thư chỉ mình cô có thể thấy—trên bề mặt phong bì. Khi cô đọc câu đầu tiên, tim cô đập thịch một cái.

"Kính gửi cô Deblanca, tôi xin lỗi vì đã liên hệ với cô theo cách này. Tuy nhiên, do có những ánh mắt tò mò xung quanh cô và toàn bộ Cục Bình An đang bị giám sát chặt chẽ, tôi phải đảm bảo rằng chỉ mình cô có thể nhìn thấy thông điệp này. Nội dung bên trong phong bì chỉ là một vỏ bọc. Điều tôi thực sự muốn truyền tải được viết trên phong bì này. Khi cô thấy những từ này, xin hãy giữ bình tĩnh. Nếu có người khác xung quanh cô, hãy cố gắng không thể hiện bất kỳ phản ứng thái quá nào. Hãy nhớ, chỉ mình cô có thể nhìn thấy những từ này..."

Đọc những từ được gửi riêng cho mình trên phong bì, vẻ mặt Misha trở nên nghiêm túc. Sau một khoảnh khắc đấu tranh nội tâm, cô nhanh chóng trấn tĩnh lại.

"Một tin nhắn chỉ mình mình có thể thấy... Vậy đây là hiệu ứng thần bí trên lá thư... Thám tử này... thực sự biết cách giở trò..."

Misha nghĩ thầm. Tuy nhiên, điều khiến cô lo lắng nhất lúc này không phải là hiệu ứng thần bí cho phép chỉ mình cô đọc tin nhắn, mà là việc thám tử biết tên cô.

"Thám tử này biết họ của mình! Hắn ta biết mình là người đang dẫn dắt cuộc giao tiếp với hắn ta! Lá thư mình gửi không tiết lộ bất kỳ thông tin nào như vậy. Làm sao hắn ta biết điều này?"

Misha bị sốc. Nếu ai đó biết tên cô, điều đó rõ ràng có nghĩa là có một kẻ nội gián. Liệu có phải không chỉ Bát Túc Tri Chu có nội gián trong Cục Bình An, mà phe của Thám tử cũng có một kẻ nội gián!?

Khi Misha đọc phần đầu lá thư, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng cô. Tuy nhiên, như thể đoán trước suy nghĩ của cô, thám tử đã giải quyết những lo ngại của cô trong những dòng tiếp theo.

"...Cô Deblanca, liệu cô có ngạc nhiên khi tôi biết tên cô không? Liệu cô có nghi ngờ rằng chúng tôi có nội gián trong Cục Bình An không? Xin hãy yên tâm, chúng tôi không có bất kỳ người cung cấp thông tin nào trong tổ chức của cô. Lý do chúng tôi biết thông tin của cô là vì nó đã bị rò rỉ cho Bát Túc Tri Chu bởi một gián điệp chúng cài cắm gần cô. Chúng tôi đã thu thập thông tin của cô từ Bát Túc Tri Chu, đó là cách chúng tôi biết về việc cô cố gắng liên lạc với tôi.

Vâng, như cô có thể đã đoán, chúng tôi có một điệp viên trong Bát Túc Tri Chu. Trong khi đó, đội điều tra của cô cũng có một điệp viên từ Bát Túc Tri Chu. Thông tin về cô đã bị rò rỉ cho Bát Túc Tri Chu bởi một thành viên trong đội của cô, và người cung cấp thông tin của chúng tôi trong Bát Túc Tri Chu đã chuyển tiếp thông tin này cho chúng tôi. Đó là cách tôi biết tên cô.

Chính vì đội điều tra không may mắn của cô có một điệp viên từ Bát Túc Tri Chu mà tôi đang giao tiếp với cô theo cách này. Tôi không muốn thêm thông tin nào bị rò rỉ cho Bát Túc Tri Chu. Tôi hy vọng chúng ta có thể thiết lập một kênh liên lạc an toàn hơn.

Trong lá thư trước của cô, cô đã hỏi liệu chúng ta có thể gặp mặt trực tiếp để thảo luận về vấn đề của Bát Túc Tri Chu không. Câu trả lời của tôi là có. Tuy nhiên, với việc đội của cô có một điệp viên và toàn bộ trụ sở nằm dưới bóng của một kẻ xâm nhập mạnh mẽ, tôi đề nghị cuộc gặp của chúng ta nên là một đối một. Nói cách khác, cả hai chúng ta không nên mang theo bất kỳ thuộc hạ hay trợ lý nào. Xin đừng tiết lộ nội dung lá thư này cho bất kỳ ai khác trong trụ sở để tránh báo động Bát Túc Tri Chu.

Trong cuộc gặp của chúng ta, tôi có thể cung cấp cho cô thông tin về điệp viên trong đội của cô. Tôi đã có chi tiết của hắn ta, nhưng thông tin này không miễn phí. Cô sẽ cần đưa ra một thứ gì đó có giá trị tương đương để đổi lấy. Tôi hy vọng cô đã chuẩn bị cho điều này.

Tất nhiên, cô có thể nghi ngờ rằng đây là một cái bẫy—rằng tôi đang yêu cầu cô đến một mình để làm hại cô. Tuy nhiên, tôi đảm bảo với cô rằng đó là trường hợp không thể xảy ra. Để giảm bớt lo ngại của cô, tôi đề nghị chúng ta tổ chức cuộc họp tại Nhà Thờ Thánh Ca trong Khu Nhà Thờ. Dưới sự giám sát của giáo hội, cô không cần lo lắng về bất kỳ ý đồ xấu xa nào từ phía tôi. Dưới ánh sáng rực rỡ của Tam Ngôi, cô có thể tham dự cuộc họp với tâm trí bình an.

Do không gian hạn chế, đây là tất cả những gì tôi có thể nói trong lá thư này. Chúng ta có thể thảo luận chi tiết hơn trong cuộc họp của chúng ta.

Vào chiều ngày 19, lúc 2 giờ chiều, tôi sẽ đợi cô trên chiếc ghế dài ngoài cùng bên trái ở cuối Nhà Thờ Thánh Ca trong Khu Nhà Thờ. Tôi sẽ đợi nửa giờ. Xin hãy chắc chắn tham dự. Cuối cùng, tôi nhắc nhở cô một lần nữa: để ngăn Bát Túc Tri Chu biết được điều này, đừng tiết lộ nội dung lá thư này cho bất kỳ ai, đặc biệt là thuộc hạ của cô, trừ khi cô thấy thực sự cần thiết."

Đứng trước bàn, Misha vẫn nhìn chằm chằm vào phong bì trong hộp kính, vẻ mặt cô đầy nghiêm túc và tập trung. Phản ứng của cô đã thu hút sự chú ý của các cấp dười, những người đang bối rối trước hành vi của cô. Vihan, đứng bên cạnh cô, không kìm được hỏi thẳng.

"Cô Misha, có... điều gì bất thường về lá thư không?"

Vihan hỏi, và nghe lời anh ta, Misha dừng lại một lúc trước khi chuyển ánh mắt sang anh ta. Đôi mắt cô ta lấp lánh một ánh sáng bất thường khi cô đáp.

"Không... Tôi không nhận thấy điều gì đặc biệt về lá thư. Tôi không chắc hiệu ứng thần bí này được tạo ra như thế nào."

"Tôi hiểu rồi..."

Nghe lời Misha, Vihan và những người khác hơi thất vọng. Misha sau đó tiếp tục.

"Vì có dấu vết tâm linh trên lá thư này, tốt nhất là không nên mở nó vội vàng. Chờ đến khi Phòng Giám Định xác nhận không có rủi ro trước khi tiến hành. Các cậu ở lại đây và phối hợp với Phòng Giám Định. Tôi có việc khác phải làm, nên tôi đi trước."

Nói xong, Misha quay người và rời khỏi căn phòng nhỏ. Khi cô đẩy cửa ra, cô khẽ liếc nhìn lại các thuộc hạ của mình, đôi mắt cô giờ đây đầy cảnh giác.

Đối với Misha, bất kể sự thật là gì, việc thám tử biết về sự tồn tại của đội điều tra này có nghĩa là có khả năng đã có vấn đề trong đó. Cô không thể không nhận ra sự trớ trêu—một đội được thành lập để điều tra nội gián có thể đã bị cài cắm bởi một kẻ. Đây không chỉ là một đòn giáng vào Misha mà còn vào toàn bộ Cục Bình An.

"Xem ra… mình buộc phải gặp tên Thám tử này rồi."

Với suy nghĩ này, Misha nhanh chóng ra khỏi phòng.

Thời gian trôi nhanh, và chẳng mấy chốc một ngày một đêm trôi qua. Lịch ở Tivian lật sang ngày 19 tháng 12, gần cuối năm.

Ở Khu Nhà Thờ phía Bắc Tivian, bầu trời ban ngày không còn những bông tuyết nhẹ nữa, mà những cơn gió lạnh gào thét xung quanh những ngọn tháp nhà thờ. Trong cái lạnh cắt da này, số lượng người đến nhà thờ cầu nguyện và xưng tội đã giảm đi rõ rệt.

Mặc một chiếc áo khoác dày màu nâu, Misha bước nhanh qua đám đông thưa thớt ở quảng trường phía trước nhà thờ. Bước chân của cô ta vững vàng và không nao núng khi cô đến gần những cánh cửa gỗ lớn của Nhà Thờ Thánh Ca. Bước vào bên trong, cô được chào đón bởi không gian rộng lớn, được chiếu sáng bởi ánh sáng xuyên qua những ô cửa sổ kính màu cao. Ở cuối cùng là bàn thờ của Đấng Cứu Thế Rạng Rỡ và Tam Ngôi, với hàng ghế gỗ kéo dài về phía sau, lác đác những người đến cầu nguyện.

Vào nhà thờ, Misha không có ý định cầu nguyện. Thay vào đó, cô nhanh chóng đi đến cuối hàng ghế ngoài cùng bên trái, tìm kiếm một thứ gì đó. Tuy nhiên, hàng ghế hoàn toàn trống rỗng. Ngay khi Misha khẽ cau mày, một giọng nam vang lên từ phía sau cô.

"Xin lỗi... cô có phải là cô Misha không?"

Nghe thấy giọng nói, Misha quay lại và nhìn về phía nguồn phát ra. Cô thấy một người đàn ông đội mũ vành thấp và một chiếc áo khoác đen. Khuôn mặt anh ta xanh xao, với sống mũi khoằm và đôi mắt sâu hoắm. Anh ta mỉm cười khi nhìn Misha.

"Anh là... Thám tử?"

Misha thăm dò hỏi, và người đàn ông nhún vai trước khi chìa tay ra.

"Ed. Tên tôi là Ed... Rất hân hạnh được gặp, thưa quý cô."

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Cho những ai thắc mắc vì sao tôi lại chế trách thậm tệ bọn pháp sư gió của hắc khuyển thì có thể đọc thử bộ món nợ bất tận trên TTV, chú ý vào ma trận giả kim của palmer krez và gia tộc của ổng thì sẽ thấy sức mạnh của thao túng gió thực sự mạnh cỡ nào chứ không chỉ đơn thuần là bay lượn các kiểu và spam dao gió.
Xem thêm
Tính ra cách lọc nội gián kém hiệu quả nhất nhưng cũng đảm bảo nhất là ép buộc đám học đồ từ tỉnh khác theo 1 con đường nhất định và không ai được chọn đường hóa ảnh, làm thế tuy hơi đần nhưng ít ra sẽ không có ma nào lọt vào cục được.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
AI MASTER
Trong 3p mà bác đã đọc xong 1 chương 2700 từ rồi? Bác đọc nhanh thật đấy:)))
Xem thêm
@Belle - Khách vô danh: chương này con tác không cho bao nhiêu thông tin quan trọng thì đọc nhanh được. Nếu tác chịu vứt cho tôi thông tin về bức tượng nữ thần thì tôi còn chịu nán tí thời gian đọc, đằng này thì nước nhiều quá, không khác gì câu chương là bao.
Xem thêm