Giữa trưa ở Igwynt, trong một căn phòng tại một chung cư nọ.
Những tấm rèm dày được kéo kín mít, che khuất ánh sáng mặt trời. Căn phòng mờ ảo được chiếu sáng bởi một ngọn đèn khí trên bàn, hắt ra ánh sáng vàng nhạt. Dorothy ngồi tại bàn, trước mặt cô là một tấm bản đồ lớn của Igwynt. Tấm bản đồ trắng hiện lên màu cháy xém dưới ánh đèn màu hổ phách.
Bên cạnh bản đồ là các dụng cụ vẽ như compa và thước kẻ. Trên bản đồ, một vòng tròn ma thuật đã được vẽ bằng bột màu đỏ sẫm. Những rune và ký hiệu bí ẩn chồng lên bản đồ thành phố. Các biểu tượng nổi bật trong vòng tròn ma thuật là một cây trượng thẳng đứng tỏa sáng ở trên cùng và một con mắt mở ở dưới cùng.
"Phù... Xong rồi..."
Sau khi tỉ mỉ vẽ vòng tròn ma thuật dựa trên thông tin do Aldrich cung cấp, Dorothy cuối cùng đã hoàn tất khâu chuẩn bị cho bói toán. Đây sẽ là lần đầu tiên cô thử bói toán trong sự nghiệp huyền bí của mình.
Mở một chiếc hộp gỗ nhỏ trên bàn, Dorothy lấy ra một miếng hổ phách mà cô đã mua từ Aldrich sáng hôm đó, nó đóng vai trò là vật chứa tâm linh Đèn Lồng.
Theo những gì Aldrich dạy về bói toán, hai loại tâm linh thiết yếu cho bói toán là Đèn Lồng và Khải Huyền. Dorothy có thể tự cung cấp tâm linh Khải Huyền, nhưng việc mua tâm linh Đèn Lồng đã tiêu tốn của cô 150 bảng. Dựa trên kỹ năng Thẩm Định Cain thụ động của mình, cô ước tính miếng hổ phách chỉ chứa khoảng một điểm tâm linh Đèn Lồng.
"Một điểm tâm linh có thể bán được 150 bảng... Ước gì mình có thể trích xuất tâm linh Khải Huyền của bản thân và bán nó..."
Lẩm bẩm trong lòng, Dorothy đặt miếng hổ phách giá150 bảng lên biểu tượng Đèn Lồng trên bản đồ, và để trống biểu tượng Khải Huyền.
Tiếp theo, cô lấy ra một mặt dây chuyền pha lê từ trong túi. Đó là một món đồ trang sức rẻ tiền mà cô đã mua với vài xu từ một người bán hàng rong ở khu phố dưới. Người bán hàng đã thề rằng đó là pha lê thật, nhưng Dorothy tin chắc đó chỉ là thủy tinh.
Không sao cả. Theo Aldrich, điều quan trọng trong bói toán là tâm linh, không phải là công cụ. Chỉ cần có đủ tâm linh cần thiết, những thứ khác đều không quan trọng.
Cầm chiếc mặt dây chuyền rẻ tiền, Dorothy chuẩn bị thực hiện một phương pháp bói toán gọi là "đọc con lắc". Trong số những phương pháp đơn giản mà Aldrich đã dạy cô, phương pháp này phù hợp nhất để xác định vị trí.
Về mặt lí thuyêt, Dorothy có thể trực tiếp bói ra vị trí trụ sở chính của Thánh Thể Đỏ Thẫm và báo cáo trước. Tuy nhiên, cô không chắc liệu Thánh Thể Đỏ Thẫm, tồn tại dưới hình thức nhiều căn cứ, có trụ sở chính hay không. Ngay cả khi có, thì sẽ ra sao nếu chúng có hệ thống chống bói toán? Với chỉ một điểm tâm linh Đèn Lồng, cô không thể lãng phí nó vào một canh bạc như thế được. Để an toàn, cô quyết định bói ra địa điểm phục kích thay vì trụ sở chính của chúng.
Đứng tại bàn, Dorothy cầm mặt dây chuyền, để đầu viên pha lê giả lủng lẳng tại trung tâm bản đồ. Cô bắt đầu lẩm bẩm.
"Với Đèn Lồng thấu suốt, hãy soi sáng biển Khải Huyền..."
Khi Dorothy lẩm bẩm, một vết nứt xuất hiện trên miếng hổ phách. Một lực lượng tâm linh vô hình được giải phóng. Đồng thời, Dorothy cảm thấy có thứ gì đó bị hút ra từ bên trong cô. Theo thông báo của hệ thống, tâm linh Khải Huyền của cô đã giảm đi một điểm.
"Ta muốn biết địa điểm mà Thánh Thể Đỏ Thẫm lên kế hoạch phục kích các đội thợ săn ở Igwynt."
Sau khi nói ra ý định bói toán, Dorothy bắt đầu lắc nhẹ mặt dây chuyền. Đầu mặt dây chuyền đung đưa qua lại trên bản đồ.
Dần dần, như thể được kéo bởi một lực vô hình, mặt dây chuyền nghiêng về một hướng cụ thể. Dao động chậm lại, và cuối cùng, mặt dây chuyền dừng hẳn, chỉ — một cách bất thường và thách thức trọng lực — vào một điểm cụ thể trên bản đồ.
Dorothy theo hướng mà đầu viên pha lê chỉ. Địa danh hiển thị trên bản đồ là: Bến Tàu Ngập Nước.
...
Bến Tàu Ngập Nước
Nằm ở vùng ngoại ô phía đông Igwynt, xuôi dòng sông Ironclay, Bến Tàu Ngập Nước từng là một bến sông nhỏ sầm uất. Nó chủ yếu xử lý việc bốc dỡ hàng hóa cho các tàu sông nhỏ và phà qua sông. Tuy nhiên, do vị trí không thuận lợi, bến tàu thường xuyên bị ngập lụt nghiêm trọng trong mùa mưa, do đó có tên như vậy.
Bến tàu không phải là một cơ sở chính thức mà được xây dựng tư nhân bởi một số công ty vận tải thương mại. Điều này khiến nó trở thành một điểm nóng cho các hoạt động bất hợp pháp, bao gồm buôn bán hàng hóa bị cấm và thậm chí cả chợ đen. Vài năm trước, chính quyền Igwynt đã trấn áp bến tàu, bắt giữ gần một trăm người. Kể từ đó, khu vực này trở nên hoang vắng như này.
Buổi chiều ở Igwynt, tại Bến Tàu Ngập Nước.
Những túp lều được xây dựng trái phép xếp dọc bờ sông, bố trí lộn xộn. Rải rác giữa chúng là những tòa nhà gạch đá ba và bốn tầng không trát bên ngoài. Những cánh cửa của những nhà kho bỏ trống đều mở toang. Những chiếc thuyền neo đậu dọc sông gỉ sét và rõ ràng đã lâu không được sử dụng.
Trong một góc phố vắng vẻ, một chiếc xe ngựa đậu im lìm. Bên trong, một cô gái tóc trắng ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi. Lúc này các giác quan của Dorothy đang kết nối với những đôi mắt trên bầu trời.
Vài xác chim được cô điều khiển đang bay lượn trên Bến Tàu Ngập Nước, quan sát địa hình phức tạp từ nhiều góc độ khác nhau.
"Chà... Nếu mình là chúng, mình sẽ chọn địa điểm phục kích như thế nào?"
Với ý nghĩ đó, Dorothy tưởng tượng mình là một thành viên của Thánh Thể Đỏ Thẫm, suy nghĩ cách tốt nhất để giăng bẫy tiêu diệt kẻ thù một cách dễ dàng.
Nhờ nhiều góc độ mà tầm nhìn từ trên cao của những con chim mang lại, Dorothy nhanh chóng xác định được một vị trí phù hợp.
Đó là một nhà kho có khung thép thấp, nhỏ, được bao quanh bởi bốn tòa tháp gạch chưa hoàn thiện. Một trong những tòa tháp, cao hơn một chút, giống như một tháp đồng hồ. Những công trình này cách nhà kho đủ xa để cho phép bố trí chiến lược.
Trong tâm trí Dorothy, nếu những tay bắn tỉa được bố trí ở bốn tòa tháp và tháp đồng hồ, bất kỳ kẻ thù nào tiến vào nhà kho đều sẽ hoàn toàn bị mắc kẹt.
Các bức tường bên ngoài của nhà kho được làm bằng tấm thạch cao, không có khả năng chống đạn. Nhiều chỗ bị thủng, tạo ra tầm nhìn rõ ràng vào bên trong. Nếu những người bên trong bị bao vây, họ sẽ không có khả năng chống trả.
Trong các trận chiến của Kẻ Vượt Giới cấp thấp và người thường, súng ống vẫn là lực lượng chủ yếu. Điều này đúng với cả Thánh Thể Đỏ Thẫm và Cục Bình An. Cân nhắc điều này, Dorothy hình dung một kịch bản đấu súng, vậy thì nhà kho sẽ là nơi hoàn hảo cho một cuộc phục kích.
Cả buổi chiều, Dorothy điều khiển những con rối chim của mình tuần tra bến tàu. Cô tiến hành trinh sát kỹ lưỡng các tòa tháp gạch và nhà kho, đồng thời chờ đợi điều gì đó.
Cuối cùng, khoảng 3 giờ chiều, sau khi chờ đợi hơn hai tiếng, Dorothy phát hiện một nhóm người lẻn vào tháp đồng hồ. Từ đỉnh tháp, họ quan sát xung quanh và thảo luận sôi nổi.
Trong số họ có một người đàn ông gầy gò, mắt sắc, tóc nâu chải gọn và ria mép nhỏ. Cầm một cây trượng, hắn lặng lẽ quan sát cảnh tượng bên dưới, ra lệnh cho thuộc hạ.
"À... Cuối cùng mấy người cũng đến trinh sát, hử..."
Thấy vậy, Dorothy uể oải duỗi người trong xe ngựa.
...
Đêm ở Igwynt, tại một tòa nhà chung cư cao cấp.
Trong một phòng ngủ bừa bộn, Brandon kính cẩn quỳ trên sàn nhà. Trước mặt anh ta, một cái miệng kỳ dị tạo thành từ thịt và máu trên một bàn thờ hiến tế ra lệnh.
"Bẫy đã giăng xong. Chiến dịch sẽ diễn ra vào ngày mai. Lúc 10:30 sáng, 'món quà' của chúng ta sẽ được gửi đến Cục Bình An. Khi chúng di chuyển, cậu hành động ngay lập tức."
"Vâng, thưa ngài Buck!"


0 Bình luận