• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Năm nhất học kỳ 1

Chương 046: Để tôi dạy cho cậu một bài học

0 Bình luận - Độ dài: 1,792 từ - Cập nhật:

Giờ nghỉ trưa, Hikigaya theo địa chỉ Shiina đưa, tìm đến một quán thịt nướng tại trung tâm thương mại Keyaki.

Ủa? Sao lại là thịt nướng nữa vậy?

Nhớ lần đi ăn với Sakayanagi cũng ở quán này, chẳng lẽ ai cũng mê thịt nướng đến thế ư?

Dù thịt nướng ở đây quả thật rất ngon, giá cả cũng không quá đắt đỏ, nhưng nếu được chọn, Hikigaya vẫn thích đến Saizeriya hơn.

Suy cho cùng, Saizeriya chính là chân ái của học sinh bình dân, nhất là còn có quầy đồ uống tự chọn nữa chứ.

“Hikigaya-kun, cậu đến rồi…”

Shiina vậy mà lại đặc biệt đứng ở cửa chờ sẵn, nhưng Hikigaya biết cô ấy chẳng có ý gì đâu, nên làm ơn mấy ông tướng xung quanh đừng nhìn về phía này bằng ánh mắt ghen tị nữa.

Cái cảnh này ở trong lớp cậu đã chịu đủ rồi!

“Xin lỗi đã để cậu đợi lâu, chúng ta vào trong trước đi.”

Hikigaya nhận ra Shiina dường như muốn nói gì đó, nhưng cậu không chủ động hỏi.

Qua tin nhắn trước đó, cậu cảm nhận được rằng Shiina phần nhiều là chẳng mong cậu tới.

Nhưng xét đến vị thế của Shiina trong lớp C, cô ấy khó mà chống lại mệnh lệnh của Ryuuen, cũng như Matsushita không thể lên tiếng bênh vực Hikigaya trong lớp, mỗi người đều có nỗi niềm khó nói riêng.

Hikigaya hiểu rõ những điều này trong lòng, cũng chẳng hề có ý định trách cứ ai.

Huống hồ lần này vốn là Ryuuen nhắm thẳng vào cậu, chính xác hơn thì Shiina mới là người bị kéo vào cuộc.

Vào trong quán, theo Shiina đến một phòng riêng, cuối cùng cậu cũng diện kiến vị lãnh đạo lớp C trứ danh trong truyền thuyết – Ryuuen Kakeru.

Đương nhiên, nói vậy thôi, chứ thực ra Hikigaya đã gặp gã tóc đỏ này vài lần rồi, chỉ là đối phương không để ý đến cậu mà thôi.

Mà lạ thật, gã này lại tự tiện ăn trước rồi, thật mất lịch sự!

Nhưng nghĩ đến việc Ryuuen là người mời, Hikigaya đành bỏ qua.

Sau khi hai bên gặp mặt, bầu không khí căng như dây đàn như dự đoán đã không hề xuất hiện, Ryuuen chỉ thờ ơ mời cả hai ngồi, rồi bắt đầu nướng thịt ba chỉ.

“Hikigaya-kun, thịt gà được không?”

“…À ừ, nhờ cậu.”

Thấy Shiina cũng bắt tay vào nướng, Hikigaya bị hai người này làm cho hơi bối rối.

Chẳng lẽ thật sự chỉ đến để ăn một bữa thôi sao?

Không, chắc là định ăn no rồi mới bàn chuyện chính đây.

Nếu đã như vậy, Hikigaya cũng chẳng khách sáo nữa, gắp miếng thịt ba chỉ đã nướng chín bỏ vào miệng.

Hương vị tuyệt vời lập tức lan tỏa trong khoang miệng.

“Ừm, ngon thật.”

“Hehe, quán này đồ ăn không tệ, nhưng giá cả cũng chẳng rẻ đâu.”

Nghe Hikigaya nói vậy, Ryuuen liền bật cười.

“Như mày đây, một thằng không kiếm nổi điểm nào, nếu không có người khác mời thì làm sao vào được đây.”

“Đúng thế, may mà có cậu mời.”

Hikigaya đáp với vẻ mặt bình thản, nhưng trong lòng lại chẳng hề tĩnh lặng.

Cậu không cảm nhận được sự chế nhạo từ những lời này của Ryuuen, nói cách khác, đối phương không có ác ý, mà chỉ là một thái độ trịch thượng, một sự xem thường rất tự nhiên.

Tính cách của gã này quả thật tệ hại.

Lúc này, Shiina quay sang nói với Ryuuen: “Hay là để tớ góp một nửa nhé?”

“Không cần đâu, cậu là con gái, sao có thể để cậu trả tiền được.”

Dù nói vậy, nhưng Hikigaya cảm thấy Ryuuen không phải kiểu người để tâm đến giới tính, cũng chẳng có chút tinh thần lịch lãm nào.

Kể cả khi đối mặt với phụ nữ, e là hắn cũng sẽ không nương tay, hay nói đúng hơn, chính vì phái nữ vốn yếu thế hơn, loại người như Ryuuen lại càng có khả năng lợi dụng triệt để điểm yếu này.

Có điều, chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến Hikigaya.

“Vậy thì… chắc cũng đến lúc vào chuyện chính được rồi nhỉ, lý do cậu gọi tôi ra đây là gì?”

Lời vừa dứt, cả ba người gần như đồng thời buông đũa, Shiina nhìn Hikigaya với vẻ mặt đầy lo lắng.

“Sao nào, mày đoán không ra ư?” Ryuuen cười khẩy, “Hikigaya, tao nghe Hiyori kể về mày rồi, nên mày không cần phải giả ngốc trước mặt tao đâu, huống hồ mày là người duy nhất của khối năm nhất vào được hội học sinh, không thể nào là một tên ngốc được, phải không?”

“Tôi cũng đoán được sơ sơ, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng cậu nói hơn.”

Nghe Hikigaya nói vậy, Ryuuen khó chịu lườm cậu một cái.

“Cái đồ khốn nhà mày cái nết cũng ‘tốt’ thật đấy… Thôi bỏ đi, vậy tao nói thẳng luôn, tao muốn sau này mày đừng dính dáng gì đến người của lớp tao nữa.”

“À…”

Hikigaya không có phản ứng gì đặc biệt, còn Shiina ngồi cạnh thì gương mặt lại thoáng vẻ đau khổ, nắm tay cũng bất giác siết chặt lại.

Ryuuen thích thú nhìn dáng vẻ đó của cô: “Tao lần đầu tiên thấy Hiyori lộ ra vẻ mặt này đấy, Hikigaya, đôi mắt cá chết của mày lại có sức hút đến vậy à.”

“Không, đó chỉ là ảo giác của cậu thôi.” Hikigaya thở dài, “Thì sao? Vì tôi không phải người lớp C, Shiina tiếp xúc với tôi có khả năng làm lộ thông tin, cậu lo lắng điều này ư?”

Thấy Ryuuen gật đầu, Hikigaya không kìm được mà bật cười.

“Không ngờ lại đúng là như vậy, xem ra cậu khác hẳn vẻ ngoài, thực chất lại là một gã đàn ông nhỏ nhen, cẩn thận quá mức nhỉ.”

“Hừ, để leo lên được lớp A, biện pháp phòng bị này là cần thiết.”

Điều nằm ngoài dự đoán của Hikigaya là, Ryuuen chẳng hề bị kế khích tướng của cậu tác động, quả thật hoàn toàn khác với vẻ bề ngoài.

“Ryuuen-kun, tớ sẽ không làm vậy đâu.” Shiina đột nhiên lên tiếng.

“Đúng vậy, chắc là không đâu nhỉ.” Ryuuen gật đầu đồng tình, “Tao biết Hiyori không có hứng thú với mấy cuộc đấu đá giữa các lớp, Hikigaya chắc cũng vậy phải không?”

“Cậu có vẻ hiểu rõ tôi nhỉ?”

“Nhìn là biết ngay, mày chẳng có hứng thú gì với người khác, e là dù bạn cùng lớp có bị đuổi học, mày cũng chẳng thèm liếc mắt lấy một cái.”

Oái~ Bị gã này nói phũ thật!

Dù trong lòng ít nhiều có chút bất mãn, nhưng Hikigaya nhất thời không tìm được lời nào phù hợp để phản bác, nên đành tạm thời giữ im lặng.

Nói đi cũng phải nói lại, ban đầu chính Ryuuen phái Shiina đến để thăm dò, sau đó thấy mối quan hệ của hai người có vẻ tiến triển tốt, lại muốn dùng mỹ nhân kế để giở trò lạt mềm buộc chặt, hơn nữa còn cố tình không cho Shiina biết, e là hắn đã đoán trước Shiina sẽ không hợp tác.

Quả nhiên không phải là một tên du côn tầm thường.

“Nếu vậy thì, tớ và Hikigaya-kun…”

“Không, không đơn giản như vậy đâu.” Ryuuen thẳng thừng ngắt lời Shiina, “Lính của tao chỉ cần có liên hệ với lớp khác, chỉ riêng điều đó thôi cũng có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của tao, những người khác cũng sẽ sinh lòng nghi kỵ.”

Shiina lại cúi đầu xuống, xem ra cô không nghĩ ra được lý do nào để phản bác.

Ngay sau đó, Ryuuen nở một nụ cười nham hiểm với Hikigaya.

“Tuy nhiên, nếu mày chịu bán đứng thông tin của lớp D thì lại là chuyện khác.”

“…Ý cậu là làm gián điệp?”

Thấy Ryuuen khẽ gật đầu, Hikigaya thoáng lộ vẻ mặt kỳ quặc.

Lớp D ư…

Vòng vo cả buổi vậy mà chỉ vì lớp D thôi sao?!

Ban đầu Hikigaya còn tưởng Ryuuen chẳng coi lớp D ra gì, mặc dù dựa theo nội dung các kỳ thi, việc nắm được thông tin của lớp D chắc chắn sẽ mang lại lợi thế rất lớn, nhưng vấn đề là chỉ yêu cầu Hikigaya bán đứng thông tin của lớp D, thì quả thật là quá phí phạm tài năng.

Đừng nói lớp D, Hikigaya còn nắm khá rõ tình hình cả khối, hơn nữa khi ở trong hội học sinh, cậu còn có thể tiếp xúc với nhiều thông tin mà các học sinh khác không hề hay biết.

Vậy mà Ryuuen lại chỉ nghĩ đến mỗi lớp D…

Chà, xem ra mình đã đánh giá gã này quá cao rồi.

Có điều, lời của Ryuuen lại gợi cho Hikigaya nhớ đến một chuyện.

Đó chính là lý do vì sao dạo gần đây cậu lại phiền muộn đến vậy.

Hiện tại lớp D đang không có điểm nào, còn lớp A là chín trăm bốn mươi điểm, theo lẽ thường thì lớp D không thể nào đuổi kịp được.

Tuy nhiên, thế giới này luôn tồn tại những điều kỳ diệu.

Lỡ như… dù chỉ là xác suất một phần vạn, lớp D thật sự đuổi kịp lớp A, vậy thì đến lúc đó, để hoàn thành yêu cầu của tiểu thư Haruno, Hikigaya sẽ buộc phải làm những chuyện gây tổn hại cho lớp D, tức là làm gián điệp phá hoại.

Thú thật, đám người lớp D kia có ra sao thì cậu cũng chẳng mấy bận tâm.

Thế nhưng, dù không liên quan đến chuyện đó, Hikigaya dù thế nào cũng không muốn phản bội người khác, cậu không thể chấp nhận một bản thân như vậy.

Nhưng cậu cũng không muốn làm tiểu thư Haruno phải thất vọng.

Vậy thì… cứ làm ngược lại xem sao.

Nói một cách đơn giản, chỉ cần tìm cách củng cố sức mạnh cho ba lớp còn lại để bỏ xa lớp D là được rồi.

Thiệt tình, tại sao một chuyện đơn giản như vậy mà đến giờ cậu mới nghĩ ra cơ chứ?

Lúc này, Hikigaya thật lòng cảm ơn Ryuuen, nếu không có đề nghị của hắn, có lẽ cậu sẽ còn phải phiền não một thời gian dài nữa.

Và để cảm ơn một kẻ như hắn…

——Ryuuen Kakeru, để tôi dạy cho cậu một bài học xem sao nhé?

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận