Kidnapped Dragon
Yuzu Chochoske
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 201: Siêu việt (2)

2 Bình luận - Độ dài: 3,351 từ - Cập nhật:

Anh nhắm mắt lại.

Từ tận cùng xa xăm của Thế giới Định mệnh, một thứ gì đó đang lao tới như sao chổi. Đó là một quần thể khổng lồ được tạo thành từ vô số mảnh vỡ. Trong khi che chắn cho một thứ gì đó ở tâm điểm, các mảnh vỡ này trùm kín cả bầu trời. Nhưng dần dần, sự chênh lệch vận tốc giữa chúng bắt đầu hiện rõ.

Những mảnh dẫn đầu lại nhanh hơn đôi chút. Tựa như phi đội trinh sát, chúng tăng tốc không ngừng khi xuyên qua Thế giới Định mệnh.

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 cảnh báo sự xuất hiện của [Nhất Dạ (First Night)].

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 xác nhận qua quan sát: khoảng 1.000 quái vật và một con boss.

Chẳng mấy chốc, các thông tin chi tiết được chia sẻ qua số liệu. Theo dữ liệu hiện tại, đây chẳng khác nào đợt tràn quái vật cấp SS+ từ một hầm ngục, đủ sức khiến cả một quốc gia bị xới tung nếu không chuẩn bị trước.

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 ước tính đặc tính của boss là [Dịch Bệnh].

Dịch bệnh à…

Như để minh chứng cho điều đó, một luồng khí u ám màu xanh lục hiện lên trong tâm trí anh, kéo theo một vệt dài mờ nhòe như đang thẩm thấu qua mọi thứ. Những phân tử chuyển động đó nhỏ đến mức gần như không thể nhìn thấy.

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 dự đoán còn 7 ngày nữa sẽ đến nơi.

Bảy ngày?

Sao lại gấp vậy chứ.

Lẽ ra phải báo trước cho ta ít nhất một tháng mới phải.

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 thông báo chỉ mới phân tích được 10%...

Yu Jitae thầm nghĩ.

Thành thật mà nói, nếu chỉ là hầm ngục SS+, anh vẫn có thể xử lý được mà không để ai biết. Nhưng nếu vượt quá con số đó, thì cho dù bản thân có mạnh đến đâu, cũng không thể lo liệu nổi một mình.

Vấn đề nằm ở chênh lệch số lượng. Dù là con người hay siêu nhân thì một khi tụ lại với nhau, sức mạnh của họ sẽ tăng lên theo cấp số. Đó cũng là lý do tại sao lũ quỷ cấp Đại Thảm Họa, những kẻ mà ngay cả top 2, 3, 4 liên thủ cũng không diệt nổi, vẫn đang âm thầm tích tụ lực lượng ở một góc, không dám đối đầu trực tiếp với nhân loại – một lực lượng có quân số nhiều hơn chúng gấp cả ngàn lần.

Một nghìn chống lại mười nghìn, thì còn có thể thắng. Nhưng một nghìn chống lại một triệu? Là chuyện không tưởng.

Lũ quỷ mà làm quá, chỉ tổ chuốc lấy tai họa.

Và điều đó cũng đúng với Yu Jitae.

Anh rất mạnh. Mạnh đến mức vài ngàn con quái một lúc cũng chẳng là vấn đề. Nhưng nếu hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn – thậm chí hàng triệu con cùng dồn lên, thì chẳng tài nào ngăn được mà không đổ máu. Đó chính là lý do Trái Đất đã bị diệt vong khi hàng chục con rồng trưởng thành cùng lúc tấn công loài người.

Dẫu sao anh cũng chỉ là một cá thể. Dù có thể bảo vệ vài đứa nhỏ, nhưng nguyên nhân gốc rễ của các lần hồi quy luôn là sự diệt vong của nhân loại – và đó cũng là lý do khiến anh hiện đang có mặt ở trụ sở Hiệp hội.

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 nói rằng: nếu phân tích đạt 20%, lần sau sẽ báo trước sớm hơn nhiều, nhiều lắm…!

Có dữ liệu gì mới về căn phòng kia không?

【 Vintage Clock (EX) 】: …

Thôi khỏi.

【 Vintage Clock (EX) 】: (′・ω・`)…

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 khẳng định vẫn đang làm việc không ngơi nghỉ…

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 đang cố gắng hết sức…

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】… đêm qua không chợp mắt được chút nào…

Anh vung tay xua đi đống tin nhắn toàn lý do biện hộ.

Dù sao thì, cũng không phải thời điểm tệ nhất.

Dù One hiện tại chỉ mới là một nhân viên của Hiệp hội, nhưng cũng đã đến lúc lật ngược bàn cờ rồi. Yu Jitae gửi đi ký ức của mình, và chỉ vài phút sau, nhận được tín hiệu từ phân thân 1 rằng nó đã tiếp nhận đầy đủ.

“À, Season. Anh có muốn tiếp tục theo lịch trình tiếp theo không ạ?”

Lúc ấy, Kang Ahjin lên tiếng hỏi. Ánh mắt lơ đãng của Yu Jitae dời xuống, chạm vào ánh mắt cô.

“Trụ sở chính của Hiệp hội khá rối rắm, nhưng anh cứ xem em là bản đồ sống cũng được. Anh nói gì em cũng làm theo!”

“Gì cũng được?”

“Tất nhiên. Gì cũng được. À thì… nếu anh bảo em pha cà phê thì… có thể lòng tự trọng của một sinh viên tốt nghiệp Đại học Siêu Nhân Seoul như em sẽ tổn thương chút xíu…”

“Vậy pha cho tôi ly cà phê.”

“Ôi trời… Chắc anh ế dài dài quá ha…!”

Kang Ahjin phá lên cười sau câu nói đùa. Có vẻ sau vài ngày đi cùng, cô đã thấy thoải mái hơn hẳn.

Nhưng thật ra thì, Yu Jitae cũng muốn uống cà phê lắm.

Tuy nhiên, sau vài giây suy nghĩ, anh lắc đầu.

“Thôi, khỏi. Gọi hội đồng chiến lược ngay đi.”

“Dạ?”

Cô nghiêng đầu khó hiểu.

“Và nói với họ: một hầm ngục cấp SS+ sẽ xuất hiện trong vòng 7 ngày nữa. Ở khu vực phía nam Amazon.”

Một lời tuyên bố như thể từ trên trời rơi xuống.

Yu Jitae hiện chỉ là nhân viên cấp 4 – cao hơn hai bậc so với nhân viên cấp thấp nhất. Phân thân 1, cố vấn quân sự, là cấp 3, còn Yu Jitae trên danh nghĩa vẫn bị xem là cấp dưới.

Ấy vậy mà bây giờ, anh lại nói rằng sắp có chiến tranh ở phía nam Amazon.

“Ơ, đợi chút… Anh nói cái gì cơ?”

“Sao? Không làm được à?”

“Không phải, chỉ là… đột ngột quá… Ý anh là, một khe nứt hầm ngục cấp SS+ sắp mở ra? Dựa vào đâu mà anh nói vậy?”

Câu hỏi ấy không sai. Mọi thông tin đều cần có căn cứ.

Nếu sau này còn muốn tiếp tục hợp tác với Hiệp hội, thì kiểu gì Yu Jitae cũng sẽ bị hỏi đi hỏi lại câu này rất nhiều lần.

 “Làm sao anh biết chuyện đó?”

Anh là một kẻ hồi quy. Trong những vòng lặp trước, từng có lần anh đưa ra các bằng chứng rõ ràng và công khai thân phận mình. Nhưng hậu quả thì chẳng mấy tốt đẹp.

Dù có đưa ra lời giải thích hợp lý tới đâu về một sự kiện chưa từng xảy ra, lời của anh vẫn bị nghi ngờ. Đến khi những lời đó dần được kiểm chứng, lại có vô số người kéo đến tranh giành lợi ích. Cũng giống như Galileo từng hô lên rằng Trái Đất quay quanh Mặt Trời, rồi bị giáo hội muốn trừ khử vì dám đi ngược lợi ích của họ.

Mà khi đã công khai mình là kẻ hồi quy và chứng minh điều đó, anh lại bị xem là kẻ thù của toàn nhân loại. Từ kẻ dự báo một tai họa chưa từng biết, anh trở thành chính cái tai họa đó. Con người vốn luôn sợ hãi và bài trừ những thứ “không thể hiểu được”.

Vậy nên, ở vòng lặp thứ 5, anh đã chọn một phương án khác: dựng nên hình tượng một “người đặc biệt có khả năng thấy trước tương lai”.

Để kế hoạch này thành công, cần hội đủ ba điều kiện:

- Phải có một siêu nhân thực sự có thể nhìn thấy tương lai.

- Người đó phải được một tồn tại mạnh mẽ tuyệt đối bảo vệ, và cả hai phải có niềm tin lẫn nhau.

- Đồng thời, người mạnh mẽ ấy không được bị xem là một mối đe dọa khó lường.

Mà kẻ mang sức mạnh tuyệt đối ấy, chính là Yu Jitae. Nói cách khác, anh chỉ cần một người duy nhất có năng lực “nhìn thấy tương lai” và tuyệt đối hợp tác với mình.

Và người ấy — thật sự, anh đã tìm được rồi.

Nhưng chưa phải lúc tung hết bài ra. Trước mắt, cần đưa ra lý do đủ thuyết phục để giải thích vì sao anh lại biết trước sự kiện này. Suốt hai tuần qua, anh đã miệt mài tìm các “mảnh ghép” hợp lý cho bức tranh ấy.

“Dữ liệu mà tôi xác nhận khi tham gia cố vấn cho đội tìm kiếm số 11 là căn cứ. Ngày 11 tháng 8. Mở biểu đồ mật độ mana tại khu vực hầm ngục phía nam ra.”

“À, vâng.”

Dù có phần hoang mang, Kang Ahjin cũng mở dữ liệu từ đồng hồ rồi hiển thị thành hình ảnh ba chiều. Cô đồng thời đưa tay ghi âm lời anh nói.

Ngay sau đó, một tràng lý thuyết phức tạp bắt đầu tuôn ra từ miệng Yu Jitae.

“Chỗ này, thấy mật độ mana đột ngột tăng vọt ở phân khu PL không? Hiện tượng này thường xảy ra khi trục quay bị lệch, hoặc khi một khe nứt có cấp độ trên 500Mla sắp đóng lại. Những hiện tượng tiền khởi này thường đi ngược lại với phương pháp phân tích khe nứt Kendlock. Thời gian tăng vọt lẽ ra phải kéo dài 15 tiếng, nhưng ở đây…”

Anh từng phục vụ Hiệp hội suốt 90 năm, thậm chí từng giữ chức chủ tịch. Những gì anh nói lúc này là đúc kết từ vô số năm kinh nghiệm. Khi đối chiếu giữa lý thuyết và thực tế, Kang Ahjin dù không hiểu hết một nửa những gì anh đang nói, nhưng vẫn thấy rằng không có điểm nào là sai cả.

Dữ kiện đúng, nhưng chưa có chứng cứ. Vậy thì chỉ còn cách đan xen thật – giả để tạo thành một câu chuyện hợp lý. Một công việc rườm rà, nhưng kẻ hồi quy thì đã quen rồi.

“À, chờ đã… Vậy ý anh vừa rồi là…”

“Giải thích cho cô hiểu thì cần cả ngày. Nhưng chuyện đó sẽ xảy ra trong khoảng một tuần nữa.”

“Á…”

Cô gái nhỏ mở to mắt như cún con.

“Gì thế. Cứ tưởng em là điện thoại di động bằng người.”

“Thì… em đâu có là điện thoại người thật đâu…”

Dù vẫn còn nghi ngờ, nhưng Kang Ahjin vẫn gật đầu: “Em hiểu rồi. Để em báo ngay cho họ.” Vì quyết định cuối cùng vẫn thuộc về cấp trên. Cô nhanh chóng gọi đi đâu đó, gửi bản ghi âm kèm lời giải thích ngắn gọn nhất có thể.

Giờ thì, chỉ còn đợi phản hồi.

Yu Jitae và phân thân 1 vốn đã là tâm điểm trong Hiệp hội. Ai cũng nhìn họ như thú lạ trong lồng, nhưng khi con thú ấy đột nhiên cất tiếng nói, thì tự nhiên sẽ càng gây chú ý hơn nữa.

Đúng như dự đoán, ngay trong ngày hôm đó, đã có một vị khách đặc biệt tìm đến Yu Jitae trước khi hết giờ làm.

Cọt kẹt. Cộc cộc–

Người đó vừa mở cửa, vừa gõ cửa một cách muộn màng.

“Cậu có chút thời gian chứ?”

Đó là một người đàn ông da đen lớn tuổi đứng thẳng tắp. Mái tóc trắng lốm đốm, gương mặt đầy nếp nhăn và bộ râu bạc tạo nên một khí chất dữ dằn, càng nổi bật bởi vóc người cao lớn. Cây thánh giá trên cổ và chuỗi tràng hạt trên cổ tay dày không hề hợp chút nào với dáng vẻ ấy.

Thời còn trẻ, trong thời kỳ Đại Chiến, ông ta từng là người xếp hạng ba. Một chiến binh từng xông pha vô số chiến trường mà không thuộc về bất kỳ tổ chức nào.

Giờ đây, ông là một siêu nhân được xem như một lão tướng kỳ cựu – một trong Ngũ Đại Siêu Việt.

Biệt danh của ông: [Vua lính đánh thuê] - Christoph Willibald Freeman.

Người đàn ông già cả đang đứng trước mặt anh là một trong những siêu nhân có ảnh hưởng lớn nhất trong toàn hiệp hội.

Yu Jitae lúc này đang chăm sóc Jung Taebaek trong không gian nội tâm (Nông địa vực thẳm) của mình, trên chiếc ghế sofa trong văn phòng riêng mà anh được phân thân 1 chuẩn bị.

Anh từ từ mở mắt.

Trong tất cả những người có thể đến, lại là kẻ cứng đầu và ích kỷ nhất trong số đó.

“Vâng. Mời ông vào.”

Để giữ đúng thái độ cần thiết cho cuộc trò chuyện này, sau một thoáng suy nghĩ, anh quyết định nhập vai một người lính trẻ đang tiếp đón một cựu binh dày dạn trận mạc. Đây là một trong những quy tắc ứng xử cơ bản mà anh đã học lại qua cuộc sống thường nhật.

“Seaso… gì đó phải không?”

“Rất hân hạnh được gặp ngài Christoph.”

Mắt ông ta khẽ giật nhẹ.

“Phải rồi… Ta vừa nhận được một bản báo cáo kỳ quặc đến không ngờ. Nhìn nó khiến ta bực mình không chịu được. Là ba năm trước phải không? Còn khó chịu hơn cái lần bà già nhà ta đứng bên cạnh lải nhải trong lúc ta đang sửa máy tính.”

Dù lời nói mang dáng vẻ đùa cợt, nhưng giọng điệu của ông lại chẳng hề mang ý cười. Rõ ràng ông đang thật sự thấy khó chịu.

“Chuyện là thế nào vậy ạ?”

“Cái này đây. Cậu tự mình tìm ra nó à?”

Phạch.

Ném bản báo cáo xuống bàn trước mặt Yu Jitae, ông lão ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện, rồi vắt chân một cách đầy tự tin.

“Vâng. Chính tôi là người làm ra nó.”

“Nghe buồn cười thật. Trông thì tạm được, mà quan điểm cũng lạ ghê. Trung tâm chỉ huy đang náo loạn cả lên vì chuyện này đấy.”

Biểu cảm của Yu Jitae không đổi. Đây là kết quả anh đã lường trước từ đầu.

“Vậy, theo ông thì có vấn đề ở chỗ nào?”

“Trong mắt ta ấy à… Chuyện này vô lý hết sức.”

“Dựa trên điều gì?”

Suốt hơn bảy mươi năm, anh đã không ít lần chạm mặt người đàn ông này tại hiệp hội. Và qua từng ấy năm, có một điều về ông lão này khiến Yu Jitae mãi không thể lý giải nổi.

“Bản năng.”

Không phải năng lực, không phải quyền năng, cũng chẳng phải ân huệ. Càng không phải là cái nhìn thấu suốt Thiên Cơ. Đó là thứ mà người như Yu Jitae, kẻ chỉ tin vào sự thật được chứng minh, hoàn toàn không thể hiểu được.

Đó là sức mạnh của trực giác – bản năng cảm nhận thế giới một cách dị thường.

Bản năng thiên tài, được mài giũa đến mức quái đản.

“Cảm giác rất quái lạ. Trợ lý trưởng, cố vấn, chiến lược gia, chỉ huy… Tất cả mọi người trừ Zhuge Haiyan đều nói chuyện này hợp lý và là một thành tựu đáng nể. Chúng cứ xì xào không hiểu bằng cách nào mà cậu có thể phát hiện ra những điều đó. Nhưng riêng ta thì không.”

“…”

“Ta cho rằng cái này sai. Lý do? Không có. Chỉ là cái bản năng chết tiệt của ta thôi.”

Yu Jitae giữ im lặng.

Gã lính đánh thuê từng sống sót qua hàng ngàn hiểm cảnh bằng bản năng, giờ đã thành một ông lão sắc sảo với ánh mắt tinh tường.

“Không biết cậu bạn trẻ có biết không, nhưng lão già này có bản năng không tồi đâu đấy.”

Chính vì thế… mà lần này ông đã sai.

Yu Jitae đã khéo léo dệt nên một lớp giả dối và trình bày mối hiểm họa dưới lớp vỏ bọc ấy. Và ông già, bằng bản năng của mình, nhận ra rằng đó là giả.

Thế nhưng sự thật… lại nằm ẩn trong chính lớp giả dối đó. Một sự thật đã được chứng minh bằng những nguyên tắc vận hành của thế giới—thứ mà bản năng của một con người tầm thường không thể nào với tới được.

『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 khẽ nhún vai.

“Và giờ thì sao?” Yu Jitae hỏi.

“Giờ thì cậu phải thuyết phục ta.”

“Ông cho rằng tôi sai chỉ vì bản năng, nhưng lại muốn tôi phải thuyết phục ông?”

“Cậu sẽ không làm được. Chính vì thế mà cậu sai.”

“…Ông già à. Có lẽ đã đến lúc ông nên treo kiếm, về nghỉ hưu rồi đấy.”

“Khà khà… Cậu kiêu căng thật đấy.”

Christoph cười khẩy, khiến những nếp nhăn quanh miệng ông hằn sâu hơn.

“Cậu đang cố biến toàn bộ đội quan sát khe nứt của hiệp hội thành một lũ ngốc. Nghe thì có vẻ hợp lý, nhưng ta khẳng định rằng không phải vậy. Phần lớn những người ở phòng chỉ huy số 5 cũng sẽ nghĩ như ta thôi.”

“Có vẻ như phòng số 5 toàn là những người sống bằng bản năng giống ông nhỉ.”

“Không phải thế. Cậu không hiểu ta đang nói gì sao?”

Dường như ông đang ám chỉ rằng sẽ thuyết phục cả phòng chỉ huy đứng về phía mình.

Cuối cùng thì, ông ta đến đây chỉ để nói rằng ông ta không thích Yu Jitae.

Tại sao?

Liệu có cần lý do không? Có lẽ chẳng có gì ngoài bản năng.

Christoph vốn là người như thế.

Chắc chắn trong hiệp hội vẫn còn nhiều người giống ông ta, không ưa gì Yu Jitae hay phân thân 1. Mấy kẻ tự nhận là tinh anh trong việc truy tung hay phân tích quân sự, thật ra chỉ là những kẻ may mắn được cất nhắc nhờ vào "mối quan hệ".

Và Christoph chỉ là kẻ đầu tiên nhảy vào vòng chiến.

“Vậy… ông đang nói rằng hiệp hội sẽ ngồi yên nhìn một dungeon cấp SS+ xuất hiện à?”

“Ít nhất thì, tốt hơn cậu nên đừng trông mong vào bất kỳ lực lượng nào có liên quan đến ta.” Christoph đáp lời.

Yu Jitae mỉm cười nhạt.

Sau một khoảng lặng ngắn, kẻ hồi quy lên tiếng.

“Christoph. Không biết ông có biết không.”

“Biết chuyện gì?”

“Bản năng cũng giống như uy tín vậy.”

“Hô. Cậu đang nói rằng bảy mươi năm uy tín là một thứ đáng tin cậy sao?”

“Có thể đúng cho đến giờ. Nhưng nếu nó gãy một lần… thì bảy mươi năm lịch sử của những phán đoán đúng đắn cũng sẽ đổ vỡ chỉ trong chớp mắt.”

“Vậy sao? Nghe thú vị đấy. Vậy cậu nghĩ khi nào chuyện đó sẽ xảy ra, hử?”

Ông lão cười to. Có vẻ như ông đang rất thích thú trước sự hỗn xược của một gã trẻ người non dạ.

“Khi nào à? Nhìn kỹ đi.”

Đối diện ông, Yu Jitae cũng mỉm cười. Anh đã chứng kiến bản năng của Christoph sụp đổ không biết bao nhiêu lần, cũng như cách uy tín của ông ta bị xói mòn trong nội bộ hiệp hội ra sao.

“Bản năng của ông, từ lâu đã thối rữa rồi.”

Nụ cười lập tức biến mất khỏi khuôn mặt ông lão.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Ô var =)))
Xem thêm
Var căng rồi 😋
Xem thêm