Kidnapped Dragon
Yuzu Chochoske
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 155: Hắc ám-Nơi ánh mắt nhìn xuống (4)

1 Bình luận - Độ dài: 2,964 từ - Cập nhật:

Yu Jitae túm lấy gáy áo Yeorum, ngăn cô nàng không được đàng hoàng đang thè lưỡi trêu chọc ống kính máy quay.

“Dừng lại. Về nhà thôi.”

Lễ công bố bảng xếp hạng quý 3 khiến khu học viện và Colosseo Lair đông nghịt người. Trong số đó, khoảng 20% là phóng viên, còn lại đều là học viên đến để ngắm nhìn những ngôi sao trong khối của mình.

Phía bên kia, anhthấy mấy người giám hộ đang cực kỳ phấn khích, trong đó có Yong Chuljun từ gia tộc Yong và Lyun đến từ Guild Erfan.

Khi trông thấy Yu Jitae, Yong Chuljun lập tức tránh ánh mắt, trong khi Lyun thì nở nụ cười nhếch mép đầy khiêu khích.

“Hôm nay ăn gì…”

Yeorum nhìn theo ánh mắt hắn và bắt gặp đám người của Guild Erfan đang đứng trước đám phóng viên, cười nói sôi nổi. Trông thấy họ, cô cau mày.

“Chúng nó bị bắn vô mặt hay gì vậy. Nhìn mấy cái bản mặt cười đáng ghét muốn xỉu…”

Cô đưa tay vào túi, sờ vào gói thuốc lá bên trong.

Trước khi nhìn thấy chúng, tâm trạng cô cũng không đến nỗi nào. Chỉ là cô cố gắng tỏ ra ổn bằng cách tự nhủ những chuyện sắp tới sẽ tốt đẹp hơn. Chứ làm gì có ai thật sự vui vẻ nổi sau khi bị đẩy tụt hạng và bị xúc phạm ngay trước mặt chứ.

“Nhìn kìa, nhìn tụi nó kìa. Sắp chết đến nơi vì phấn khích luôn. Tưởng đứng nhì bảng là bá chủ thiên hạ chắc~. Không khéo đứng nhất thì tụi nó nhảy tap dance khỏa thân luôn ấy chứ? Đám thiểu năng.”

Ngay lúc đó, ánh mắt Yeorum chạm phải Zhou Luxun.

“Hoh? Nhìn kìa. Yu Yeorum kìa.”

Zhou Luxun bật cười khúc khích rồi quay đi. Ngay sau đó, ánh mắt của các học viên Guild Erfan bắt đầu lướt ngang qua gương mặt Yeorum.

Chẳng mấy chốc, môi của tất cả bọn họ đều cong lên thành những nụ cười nhạo báng. Không khó để đoán Zhou Luxun vừa thì thầm gì đó với họ.

Và điều đó đủ để khiến Yeorum phát điên.

“Hả? Đám ngu đó lại giở trò rồi.”

“Đừng có nổi giận mỗi lần tụi nó làm mấy chuyện đó.”

“…Em đâu có giận? Tch. Nếu có cây búa, em đóng đầu tụi nó thành dây xích luôn. Mấy thằng chó đó tưởng mình là ai mà dám cười hả?”

Trông cô có vẻ như ngoan ngoãn đi theo Yu Jitae về nhà, nhưng khi nghe tiếng cười phát ra từ phía sau, cô bỗng quay phắt người lại, hét toáng lên.

“Này–! Buồn cười lắm hả?!”

Tiếng gào của cô vang vọng khắp đám đông đang tụ tập.

“Mấy con chó dở người! Tụi bây thấy tao buồn cười lắm à?!”

Yu Jitae giữ lấy vai cô, kéo lại.

“Bình tĩnh.”

“Không. Không! Buông ra. Khốn nạn, tụi khốn đó vừa mới cười nhạo em! Anh thấy rồi đúng không? Anh thấy mà!”

“Yu Yeorum.”

Giọng anh trở nên nghiêm khắc khiến mắt Yeorum mở to hơn đôi chút. Anh siết nhẹ tay trên vai cô khiến cô phải cắn môi.

“Haa…”

Trên đường về, cô thở gấp liên tục. Nhịp tim đập loạn xạ và Yu Jitae có thể cảm nhận được bờ vai cô đang run lên.

“Này… Kế hoạch của mình… thật sự sẽ thành công chứ?”

Cô hỏi giữa đường về nhà.

“Chắc chắn rồi.”

“Nếu không…”

Sau khi cơn giận dịu đi, có vẻ như nỗi buồn đã thế chỗ trong tim cô.

“Em sẽ khóc mất đấy…”

…Nhưng chuyện đó sẽ không xảy ra.

-----------------------------------------

Người giám hộ Lyun của Guild Erfan vừa nhận được một cú điện thoại không tưởng.

“Alo, vâng, tôi là Lyun đây…! Vâng vâng, xin lỗi! Vâng…!”

Giọng nói lễ phép đến mức khiến các học viên xung quanh cũng phải tròn mắt kinh ngạc. Dù chỉ là một cuộc gọi bình thường, anh ta vẫn cúi đầu liên tục.

Đó là cuộc gọi đến từ Thiên Thần Thiên Quốc – [Heavenly Gods], tổ chức chiến lực mạnh nhất Trung Quốc, một đội tinh anh gồm những siêu nhân đỉnh cao mà ai cũng mơ được gia nhập. Khuôn mặt rạng rỡ, Lyun thì thầm “Heavenly Gods, Heavenly Gods” trong khi các học viên bên cạnh che miệng há hốc.

“Vâng, tất nhiên rồi… đúng vậy. Xin lỗi? Ủa… thật sao ạ?!”

Phản ứng của Lyun khiến cả bọn học viên nín thở theo dõi.

– Ừ. Trông cậu xử lý Yu Yeorum rất tuyệt.

Điên rồi.

Lyun nghĩ thầm. Mọi thứ… điên thật rồi.

Ngay sau đó, phía Heavenly Gods đề nghị chiêu mộ Zhou Luxun. Một khi được chọn, Zhou Luxun sẽ được chính phủ hậu thuẫn toàn diện và gần như chắc chắn trở thành siêu nhân hai chữ số trong vòng 10 năm.

Với tư cách là người giám hộ của một nhân vật như vậy, Lyun sẽ có được cơ hội mà cả đời chưa chắc gặp lại.

– Thật ra, nếu cậu hạ luôn cả Yong Taeha nữa thì các trưởng lão sẽ rất vui. Nhưng mà cậu ta thì… lại là một loại khác, đúng không?

Nghe hơi chua chát nhưng đó là sự thật. Cả thế giới xem Yong Taeha là thiên tài vĩ đại nhất trong lịch sử, ngang hàng với Tyr Brzenk.

– Cũng đành vậy. Cứ nhìn về phía trước đi. Đỉnh cao… là thứ có thể rèn luyện mà thành, đúng chứ?

“Vâng vâng. Tất nhiên rồi ạ.”

– Nhưng vẫn phải xem cậu ta có giữ được vị trí thứ hai hay không.

“Erfan tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng đâu ạ!”

– Tôi trông chờ nhiều vào quý 4 đấy.

Sau khi cuộc gọi kết thúc, Lyun ôm chầm lấy Zhou Luxun và hô vang.

Dù hơi tiếc nuối vì không ai nhắc gì đến mình, nhưng các học viên khác vẫn vỗ tay chúc mừng đồng đội – hy vọng sẽ được hưởng sái chút lợi lộc nếu Zhou Luxun thành công.

Thế là bầu không khí Guild Erfan tràn ngập lễ hội ngay khi quý 4 bắt đầu.

Các giám hộ ra sức động viên học viên, học viên thì đặt trọn niềm tin vào Zhou Luxun, cật lực cày điểm cho chính mình. Trong ký túc xá luôn đầy ắp tiếng cười.

“…Hức.”

Thế nên vào ngày thi đấu cá nhân mở lại, khi Wei Jin Mei – hạng 51 – trở về ký túc với đôi mắt đẫm lệ, mọi người không khỏi ngạc nhiên.

“Sao vậy Mei? Có chuyện gì thế?”

“Mình thua… trận đấu rồi…”

“Ồ…”

Các học viên tầm hạng 50 thỉnh thoảng cũng sẽ thua. Dù có né đối thủ trong nhóm chat, thì cũng không thể làm gì nếu đụng phải mấy quái vật như Tyr Brzenk hay Sophia Vorkova vốn không tham gia group.

“Không sao đâu. Em đấu với ai vậy?”

“…Yu Yeorum.”

Kết cục ra sao thì ai cũng đoán được. Có lẽ bị đập cho tơi tả rồi ăn chửi nữa, nhưng người giám hộ của Wei Jin Mei vẫn nhẹ nhàng an ủi.

“Không sao. Nhờ hệ thống ‘kèo dưới’ nên em cũng không bị trừ nhiều điểm lắm đúng không?”

“Dạ…”

Ngày hôm sau, Yang Wei – từng đứng hạng 27 quý trước – trở về sau khi thua dưới tay Yu Yeorum.

“Em chẳng làm được gì cả… xin lỗi…”

“Trời. Có gì phải xin đâu. Ai mà chẳng biết Yu Yeorum mạnh thế nào.”

“Hạng của em sắp tụt rồi…”

Cho đến lúc đó, các giám hộ của Erfan vẫn nghĩ đây chỉ là trùng hợp. Nhưng sang ngày thứ ba, Gai Yu – hạng 33 – thua dưới tay Yu Yeorum. Ngày thứ tư, Zhang Xueyan – hạng 15 – cũng chịu chung số phận.

Không khí của Guild Erfan bắt đầu sụp đổ.

“…Khốn kiếp. Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?”

Zhang Xueyan cúi đầu, cắn chặt môi.

Bản chất của các tổ chức huấn luyện ở Trung Quốc không hề hòa thuận. Mấy ngày vừa rồi ai cũng lâng lâng vì Zhou Luxun, vậy mà giờ có người thua liên tục suốt bốn ngày liền, khiến các giám hộ bắt đầu lớn tiếng.

“Này. Mấy người bị Yu Yeorum đập hết à?!”

“Xin lỗi…”

“Mấy người không kiểm tra thời điểm cô ta đăng ký à?”

“À, thật ra thì…”

Lyun ban đầu quá bận rộn nên hoàn toàn không để ý.

“Sao? Trợ lý chạy mất tiêu à?”

Trợ lý là người từ trụ sở Guild Erfan, chuyên hỗ trợ sắp lịch đấu cá nhân cho học viên.

Lyun gọi ngay cho người đó, nhưng không ai bắt máy. Sinh nghi, anh gọi về trụ sở hội và nhận được tin rằng tất cả trợ lý đều biến mất cùng với cái lều của họ.

“Cái quái gì vậy trời?! Tại sao trợ lý lại biến mất?!”

Tám năm trước, khi Lair vẫn đang hoàn thiện hệ thống, Guild Erfan từng lén cài đủ loại thiết bị quanh học viện để theo dõi điểm số và thông tin.

Theo thời gian, nhiều “đường dây” bị bộ giáo dục phát hiện và chặn lại, nhưng phòng điều khiển đấu cá nhân vẫn còn hoạt động. Vậy mà giờ… cũng bị cắt luôn.

“Các người làm cái quái gì trong văn phòng vậy hả?! Sao lại đúng lúc này chứ…!”

Sau khi gào thét, Lyun ngậm điếu thuốc lên môi. Chuông báo động trong đầu anh réo inh ỏi. Cảm giác như bản thân vừa bị cuốn vào một cơn sóng ngầm khổng lồ.

“C-chắc… chỉ là trùng hợp thôi mà…” Zhou Luxun lắp bắp.

Tuy vậy, Lyun vẫn im lặng. Anh không thể đồng tình.

Để tránh tình trạng các học viên đấu với nhau, Guild Erfan đã phân chia lịch đấu rõ ràng cho từng người. Thế nhưng, bốn người từng thua Yu Yeorum đều là những học viên mở màn trong ngày của đội.

Mọi thứ rõ ràng là không hề ngẫu nhiên.

Anh phải di chuyển cùng học viên. Nếu có điều gì đó bất thường, anh cần phải tìm ra.

“Đậu má…! Điểm của tui!!!”

Nhưng đến ngày thứ năm, anh vẫn không phát hiện được điều gì.

Và vào ngày thứ sáu, Zhang Xueyan – người anh đi cùng – lại tiếp tục mất điểm vào tay Yu Yeorum ngay trước mắt anh.

Chỉ trong một thời gian ngắn, số trận thua dồn dập khiến thứ hạng của Zhang Xueyan tụt từ 15 xuống 19.

Đó là số điểm cô đã cật lực gom góp từ quý đầu tiên. Nếu còn tiếp tục mất nữa, cô sẽ không kịp gỡ lại trước khi năm kết thúc.

“Thưa thầy! Em phải làm sao bây giờ! Em đã cực khổ lắm mới kiếm được chừng ấy điểm mà…!”

Trở về phòng từ chiều không gian thay thế, Zhang Xueyan vùi mặt vào hai tay và bật khóc nức nở.

“Ha… Mẹ kiếp. Chết tiệt. Thật sự… phát điên lên được.”

Shock troop – quân tiên phong – là những người tạo nên dòng chảy. Họ dẫn dắt dòng chảy, chứ không bị cuốn theo nó.

Và những siêu nhân tiên phong ấy, dù có bị đối phương nắm thế trận, cũng không dễ gì tuyệt vọng. Chỉ khi bị cuốn đi mà không hiểu lý do tại sao, họ mới thực sự rơi vào tuyệt vọng.

Một cảm giác mà bản thân không muốn thừa nhận cứ trào lên như buồn nôn trong lồng ngực Lyun. Rõ ràng lúc này, Yu Yeorum đang nhắm vào toàn bộ Guild Erfan. Có thể nếu hiểu được nguyên lý, họ sẽ tránh được. Nhưng dù suy nghĩ đến nát óc, anh vẫn không tài nào hiểu được cô ta đang làm cách nào để “bắn tỉa” từng người một như thế.

“…”

Cô ta đã làm điều đó bằng cách nào?

----------------------------------------------------

Tầng trệt. Cầu thang thoát hiểm.

Dù đang giữa ban ngày, nơi này hoàn toàn tối mịt. Không có cửa sổ, cảm biến đèn cũng không bật lên vì không nhận diện được bất kỳ ai.

Một người đàn ông đang đứng đó, ánh mắt dán xuống sàn.

Do cấu trúc của Colosseo, đây là điểm quan sát lý tưởng để nhìn bao quát toàn bộ các phòng đấu từ tầng B1 đến B5.

Trước kia, ANH từng dùng kỹ năng, quyền hạn và đủ thứ để nhìn thấu mọi thứ.

Nhưng giờ thì không cần nữa.

Kẻ hồi quy chỉ đơn giản là mở mắt.

Ánh nhìn mờ ảo và xa xăm ấy xuyên qua cả bê tông, quan sát toàn bộ tầng hầm.

Nguyên lý của “bắn tỉa” rất đơn giản.

Ngay từ lần đầu đột nhập vào buổi đấu của Guild Erfan, Yu Jitae đã ghi nhớ mana và gương mặt của tất cả các học viên có mặt. Khi một người bước vào phòng đấu, anh sẽ chờ đến lúc họ nhấn nút khởi động, rồi ra hiệu cho Yeorum.

Và Yeorum – đang đợi sẵn bên dưới – sẽ nhận tín hiệu và nhấn nút [Spar].

Một phương pháp đơn giản, nhưng không ai ngoài Yu Jitae có thể làm được.

Ngay lúc đó, một tin nhắn hiện lên trên đồng hồ anh.

[Yu Yeorum: Anh à]

Là Yeorum.

[Yu Yeorum: Chưa à?]

[Tôi: Rồi]

[Yu Yeorum: Lmao?]

[Yu Yeorum: Mấy đứa ngu kia sao chưa đến lol]

[Yu Yeorum: Sợ rồi à lololol]

[Yu Yeorum: Lol. Đồ ngốc. Bọn nó sợ quéo~~~]

Dạo gần đây, Yeorum đang sống những ngày vui vẻ nhất cuộc đời. Lần đầu tiên, Yu Jitae mới nhận ra rằng Hồng Long cũng có thể nở nụ cười rực rỡ đến thế.

[Tôi: Đợi tí]

[Yu Yeorum: Nhưng đến bao giờ? Thiệt chưa ai tới à?]

[Tôi: Rồi]

[Yu Yeorum: -.-]

[Yu Yeorum: Sex]

Thông thường, Guild Erfan sẽ cử người đến cứ mỗi 10 phút từ 6 giờ tối. Nhưng hôm nay đã trễ 30 phút mà vẫn không thấy ai.

Họ đang chuẩn bị gì đó sao?

Ngay sau đó, lý do đã lộ diện.

“…”

Từ cổng phía bắc Colosseo, hai người quen thuộc bước vào. Một là Lyun, người còn lại là Zhou Luxun.

Lyun cẩn trọng quan sát xung quanh, lén dẫn học viên vào phòng đấu. Họ chuẩn bị trang bị cho trận đấu, và trong bước kiểm tra cuối cùng, đã tháo bỏ thương ra, thay vào một tấm khiên.

Zhou Luxun giờ đây cầm tới hai cái khiên.

Yu Jitae liền nhắn tin.

[Tôi: Yu Yeorum]

[Yu Yeorum: Gì đó? Có đứa tới à?]

[Tôi: Zhou Luxun]

[Tôi: Lấy búa gai]

[Yu Yeorum: OK OK]

Có vẻ Erfan đã nhận ra người ra trận đầu tiên luôn bị “bắn tỉa”. Nên lần này, họ để Zhou Luxun ra trước, trang bị hai cái khiên, nhằm hướng đến một kết quả hòa để tước đi cơ hội kiếm điểm của Yeorum và vực dậy tinh thần các học viên.

Nhưng… vô ích thôi.

Yeorum chọn một cây chiến phủ hai tay với gai nhọn, đủ sức xuyên phá giáp nặng làm vũ khí cho trận đấu.

[Tôi: Ngay lúc này]

Ngay khi nhận tín hiệu, Yeorum nhấn nút [Spar], và trận đấu giữa các học viên top đầu lập tức bắt đầu. Yu Jitae đăng nhập vào ứng dụng giám hộ và theo dõi trận đấu qua đồng hồ.

Yeorum và Zhou Luxun được triệu hồi vào chiều không gian thay thế. Nhìn thấy cây búa gai trong tay cô, Zhou Luxun lộ rõ vẻ hoảng hốt.

Cùng lúc đó, từ tầng hầm ba, Yu Jitae thấy Lyun nổi điên, đập mạnh vào một chiếc ghế trong phòng đấu. Có vẻ anh ta đã nhận ra cả vũ khí cũng bị “bắn tỉa”.

Thế mà vẫn chưa nguôi giận, Lyun còn ném luôn chiếc ghế gãy về phía máy điều khiển.

[( ??ω??) x 382]

Người xem tụ tập trong nháy mắt, và trận đấu bắt đầu.

Vài ngày trước, dù là khắc chế hoàn toàn phong cách và trang bị của Yeorum, Zhou Luxun cũng chỉ cầm cự được.

Giờ đây, khi thế trận bị đảo ngược hoàn toàn, hắn ta đã không còn là đối thủ của cô.

Kaang–!

Một cú vung búa tạo một lỗ thủng trên khiên.

Kaaang–!

Cú thứ hai phá nát tấm khiên còn lại.

Baaam–!

Cú thứ ba khiến đầu Zhou Luxun nổ tung.

Dĩ nhiên, nhờ có “Tượng Đài Thi Đấu”, trận đấu dừng lại ở mức chảy máu – nhưng kết thúc quá chóng vánh.

[Chiến thắng: Yu Yeorum]

[Thời gian giao chiến: 00 phút, 15 giây]

[Điểm nhận được: 12]

Một chiến thắng hoàn toàn áp đảo. Trở lại từ chiều không gian, Yeorum nhảy nhót chạy đến chỗ Yu Jitae, rồi bắt đầu bấm bấm đồng hồ.

[Yu Yeorum: Thấy chưa! Lolololol]

[Yu Yeorum: Em đập nát đầu nó luôn á!!! Lolololol]

[Yu Yeorum: Lmao. Thằng ngu chết sớm hahaha]

Dù là chuyện thường ngày, nhưng cú trả đũa nhỏ ấy lại khiến Yeorum hả hê vô cùng. Nhìn cô vui vẻ đến vậy, Yu Jitae – kẻ hồi quy – cũng cảm thấy thỏa mãn đôi chút.

Một màn “phục thù thường nhật”.

Anh trầm ngâm một lát, rồi bị một điều gì đó thu hút sự chú ý. Yu Jitae nhìn về phía Lyun – nhìn chiếc ghế gãy – trước khi gọi cho ban quản lý của Colosseo.

– Alo?

“Tôi muốn báo cáo hành vi phá hoại tài sản.”

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

X-ray ngoài đời 🗣️🔥🔥🔥
Xem thêm