“Ai cũng có thể nhận ra tên này là trùm cuối mà.”
Tôi lẩm bẩm một mình khi đang đọc tiểu thuyết.
‘Anh hùng Bất Khuất!’
Đã trở thành con rối trong tay kẻ phản diện.
Dù chỉ là một bộ tiểu thuyết hạng ba với cốt truyện phổ thông, nhưng tác phẩm này vẫn thu hút được lượng lớn độc giả nhờ các yếu tố fantasy được ưa chuộng và văn phong khá mượt mà.
Là một người yêu thích thể loại fantasy, tôi đã theo dõi bộ truyện này cùng tác giả đến khoảng chương 200, và tôi thấy nó thực sự đáng đọc.
Nội dung xoay quanh một nhân vật chính chính trực, không bao giờ từ bỏ và chiến đấu đến cùng để đem lại hòa bình.
Nghe thì có vẻ hơi nhàm chán thật. Nhưng tôi nghĩ chẳng ai ghét kiểu câu chuyện như vậy cả.
Chẳng biết từ lúc nào, tôi liếc nhìn điện thoại—1 giờ sáng.
Những suy nghĩ trong lúc đọc truyện trước khi đi ngủ khiến tôi muốn chia sẻ với người khác, nên tôi đăng nhập vào cộng đồng Anh hùng Bất Khuất. Trong không gian nơi người ta liên tục đăng bài phân tích, khen chê về truyện, tôi ấn vào nút “Viết bài”.
[Có phải quá rõ ràng là Athena chính là trùm cuối không?]
Cô ta mạnh đến mức có thể dễ dàng áp đảo nhân vật chính, nhưng lại chẳng hề có ý định thực sự tiêu diệt quái vật hay ma tộc.
Cô ta giúp đỡ nhân vật chính vài lần, nhưng là vì hứng thú với anh ta chứ không phải vì thiện chí gì.
Cô ta chỉ đứng khoanh tay phía sau quan sát, như đang chờ dịp để đâm lén tất cả mọi người trong một cú twist ở cuối truyện.
Ngay cả lời thoại ở cuối chương 142 cũng gợi ra một manh mối.
Trên hết, tôi đã chắc chắn sau khi thấy Lily sợ hãi khi nhìn Athena trong chương này.
Quê hương của Lily là Drax, và Drax là vùng do Athena quản lý.
Nếu Athena là người tốt, thì Lily có lý do gì để sợ hãi?
Tôi đoán sau này Lily sẽ là người vạch trần Athena chính là trùm cuối.
Tôi cũng sẽ để lại vài đường link dẫn đến những điểm khả nghi khác trong phần bình luận. Vào xem nhé ㅋㅋ
.
“Mình viết có hơi hăng quá không ta…?”
Ban đầu chỉ định viết một bài nhẹ nhàng, nhưng càng viết tôi càng bị cuốn theo và nghiêm túc lúc nào không hay.
Tại tôi bực mình quá thôi.
Cái nhân vật Athena mà tôi chắc chắn là trùm cuối lại nổi tiếng đến mức đứng thứ 5 trong bảng xếp hạng nhân vật được yêu thích nhất truyện.
Một mỹ nhân lạnh lùng, bá đạo, thỉnh thoảng lại giúp nhân vật chính—chưa được công nhận là nữ chính, nhưng trong lòng độc giả thì đã là như vậy.
Chắc chắn khi tác giả tung cú twist, mấy người đọc sẽ phát cuồng, nên tôi đã tổng hợp hết các manh mối đáng ngờ rồi đăng bài cho mọi người đỡ bị sốc.
Cảm giác như mình vừa giúp cộng đồng tránh bị đâm sau lưng vậy. Với sự thỏa mãn đó, tôi tắt điện thoại.
‘Không muốn đi làm chút nào…’
Sau khi chuẩn bị đi ngủ xong, tôi rủa thầm cái kiếp đi làm rồi nhắm mắt lại, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Zzzap!
“…Cái…gì vậy?”
Tôi choàng tỉnh theo phản xạ bởi một âm thanh như thể điện bị ngắt đột ngột.
Có nghe nhầm không?
Nhìn quanh thấy mọi thứ vẫn bình thường, tôi bật màn hình điện thoại lên.
4:44 sáng
Trong tất cả các khung giờ, tại sao lại phải tỉnh dậy vào lúc này chứ?
Một cảm giác bất an lướt qua trong lòng.
Nhưng nghĩ đến việc ngày mai còn phải đi làm, tôi cố gạt bỏ cảm giác khó chịu đó và định tắt điện thoại.
Tuy nhiên, hàng loạt thông báo trên màn hình khiến tôi chú ý.
‘Ủa? Sao lại có nhiều thông báo vậy?’
Khi kiểm tra, hóa ra đều là thông báo từ cộng đồng Anh hùng Bất Khuất.
“Bài mình đăng hồi nãy hot rồi à.”
Khi tôi vào xem, bài viết đã được gắn nhãn HOT, với vô số lượt thích và bình luận.
Bình luận:
ㄴ Athena là nhân vật chính mà, ai đời lại nói là trùm cuối?ㄴ Thật ra cũng có lý đó chứ…?ㄴ Vớ vẩn, đừng tin.ㄴ Lúc đầu cũng tưởng xàm, nhưng đọc bài của chủ thớt thấy có lý vãi.ㄴ Ghé qua làm lễ cầu may trước kỳ thi đại học năm nay, xin phù hộ ?
Nhìn phản ứng, có vẻ như khá nhiều người đang tin vào giả thuyết của tôi.
“Tôi nói rồi mà, Athena là trùm cuối đó.”
Cảm thấy tự hào, tôi bắt đầu trả lời từng bình luận một cách đầy nhiệt huyết.
Cứ thế, tôi trả lời dần đến bình luận cuối cùng.
“Cái…cái quái gì đây?”
ㄴ Ai cho cậu spoil chứ hả? Tôi đã cẩn thận chuẩn bị cú twist này suốt mấy tháng trời, là một độc giả thì cậu nên im lặng mà thưởng thức thay vì đi tuồn hết mọi thứ ra thế này.
Thật đấy, tôi tức muốn điên luôn. Chưa nghe ai nói spoil là tối kỵ à? Tôi còn hàng chục chương xoay quanh cú twist này mà vì cậu, hiệu ứng bất ngờ coi như đổ sông đổ biển.
Hãy chịu trách nhiệm đi. Chịu trách nhiệm đi. Chịu trách nhiệm đi. Chịu trách nhiệm đi.
Chịu
Trách
Nhiệm.
Chịu trách nhiệm đi. Chịu trách nhiệm đi. Chịu trách nhiệm đi...
“Người này điên rồi hả?”
Đọc những dòng phản hồi đầy điên loạn đó khiến tôi hoa cả mắt.
Ý tôi là, có thật đây là tác giả không vậy?
Tôi chỉ viết ra vài suy đoán dựa trên tưởng tượng của bản thân, có gì mà làm quá lên như vậy?
Nhưng nhờ nhiều năm lăn lộn trên mạng, tôi biết rõ thế giới này không thiếu người kỳ lạ và mấy thành phần "chập cheng", nên tôi dễ dàng bỏ qua.
Và rồi, định tắt màn hình để cố ngủ thêm chút nữa chuẩn bị đi làm.
Bzzzzzzzzz
“Á á á!”
Tôi ném điện thoại xuống đất vì có cảm giác như bị giật điện.
Chiếc điện thoại rơi xuống kêu cạch, rồi màn hình phát ra ánh sáng kỳ lạ.
Tôi tiến lại gần để xem đó là gì.
Chịu trách nhiệm đi.
Trên màn hình là hàng chữ trắng to tướng: “Chịu trách nhiệm đi.”
“Là sao mà chịu trách nhiệm hả!?”
Chịu trách nhiệm đi. Chịu trách nhiệm đi. Chịu trách nhiệm đi.
Da gà nổi lên từng đợt khi hiện tượng kỳ quái tiếp diễn.
Nhưng cảm giác quen quen, như đã từng thấy ở đâu đó rồi.
Sau một hồi nghĩ kỹ lại… tôi nhớ ra hầu hết các bộ tiểu thuyết "xuyên không nhập vai" tôi từng đọc đều bắt đầu như thế này…
‘Không thể nào… đừng nói là…’
Đúng rồi đó. Là như vậy đó.
“K-khoan đã!!!”
Chịu trách nhiệm đi.
‘Chết tiệt…’
Và thế là, tôi mất ý thức.
Hết.


1 Bình luận