Chiếc Hàn Nha đang bám theo một con tàu mang cái tên mỹ miều Nữ Thần Chi Thương, dựa theo nguồn tin Karina vừa cung cấp.
Đó là một chiếc tàu săn cá voi đã lang thang trên mặt biển hơn một năm trời. Lần ra khơi này của bọn họ rốt cuộc cũng được đền đáp xứng đáng lòng kiên nhẫn đã đổi lấy chiến lợi phẩm to lớn.
Một chiếc tàu vừa quay về cảng cách đây không lâu nói rằng họ đã thấy Nữ Thần Chi Thương hạ sát một con cá nhà táng khổng lồ dài tới bảy mươi feet, là thứ sinh vật khôn ngoan lẩn lút bậc nhất đại dương. Để bắt được nó, chiếc tàu ấy đã phục kích suốt ba tháng tại vùng nước nó hay xuất hiện, cuối cùng cũng hạ được con quái vật ấy nhờ chút vận may.
Giờ đây, tất cả máu và mồ hôi đã được trả công hậu hĩnh. Thịt cá nhà táng là báu vật. Mỡ thì dùng luyện dầu cá voi, trong cái đầu đồ sộ là lượng dầu đặc biệt gọi là spermaceti, dùng sản xuất sáp cao cấp, còn ruột nó ắt chứa thứ quý giá nhất long diên hương.
Thứ chất sáp xám xịt, thậm chí ngả đen ấy, ban đầu thối hoăng như xác thối để lâu ngày, nhưng sau khi khô lại thì chuyển màu hổ phách, tỏa mùi hương lạ lùng. Nó là nguyên liệu định hương trong nước hoa cao cấp giá trị ngang vàng. Vậy nên không chỉ mỗi Hàn Nha nhắm vào chiếc tàu săn cá ấy.
Thế nhưng, con tàu đầu tiên đuổi kịp Nữ Thần Chi Thương đã phải chuốc lấy kết cục thảm thương.
Ai sống ở thời này đều biết, săn cá voi là nghề chỉ dành cho những kẻ liều lĩnh nhất. Đàn ông lên tàu săn cá, ai cũng là một gã gan góc, chẳng biết sợ là gì. Khi thấy lá cờ đen phất phới sau lưng, chúng không hề hoảng hốt. Vì không đủ pháo, thuyền trưởng không hạ lệnh nã pháo. Hắn chờ đám cướp biển tiếp cận, rồi mới phát tín hiệu cho toàn thuyền xông lên đánh giáp lá cà.
Kết quả? Đám thủy thủ chỉ cầm lao cá, chài lưới, lại đánh cho lũ cướp có súng trường, đao cong chạy té khói, sống sót không bao nhiêu.
Không dừng lại ở đó, bọn họ còn cướp ngược lại đám thuốc súng, vũ khí trên tàu cướp, rồi khi tình thế đã ổn, liền cắt cổ những tên chịu đầu hàng, vứt xác đầy boong tàu như một thông điệp máu dành cho những kẻ đang theo sau.
Thông điệp đó quả thực khiến vài chiếc tàu nhỏ chột dạ, quay đầu rút lui. Nhưng những kẻ mạnh hơn thì lại càng khát máu bởi chính cách phòng thủ điên cuồng ấy chứng minh rằng hàng hóa trên tàu là cực kỳ giá trị. Nếu chỉ là một tàu săn cá bình thường, ai dại gì liều mạng đến thế?
Tàu Hàn Nha, tất nhiên, cũng không bỏ cuộc.
Nhờ chiến thắng ở lần đầu ra khơi, con tàu đã kịp tuyển thêm thủy thủ, nâng quân số lên 62 người. Và không chỉ đông mà còn mạnh. Đặc biệt, bên pháo binh, Billy đích thân móc nối được pháo thủ trưởng của một đoàn hải tặc kỳ cựu. Còn Dufresne cũng tuyển được một đầu bếp mới nguyên là bếp trưởng một quán trọ nổi tiếng trên đảo. Hai tuần ra khơi, gã đã khiến cả thủy thủ đoàn mê mẩn, bữa ăn không còn là cực hình nữa.
Nhưng điều quan trọng nhất: giờ đây, toàn bộ thủy thủ đoàn cả mới lẫn cũ đều tin tưởng vào Trương Hằng.
Có sự tin tưởng ấy, có tay nghề pháo thủ lão luyện, có thức ăn ngon, và nhất là có máu hải tặc trong tim, ai nấy đều háo hức chiến đấu. Dù giữa đường có thấy xác mấy chiếc tàu cướp bị tàn sát, không một ai run sợ.
Chính vì vậy, Trương Hằng mới quyết định tiếp tục truy đuổi. Trong lòng cậu, đây là thời điểm lý tưởng để rèn giũa đội ngũ và cả con tàu bằng những trận chiến thực sự.
Lần trước, cuộc chạm trán với tàu Phúc Phận chẳng có gì đáng kể. Thực chất chỉ là một buổi tập bắn di động. Ngoại trừ vài phát pháo ban đầu không đáng ngại, phần còn lại là Hàn Nha đè bẹp đối phương không thương tiếc. Cũng chỉ có Annie là gặp chút nguy hiểm trong khoang, khi bị đám lính hải quân non trẻ đánh úp.
Còn lần này với Nữ Thần Chi Thương thì chắc chắn không dễ như thế.
Tuy vậy, điều khiến Trương Hằng quan tâm hơn là những đối thủ chính yếu khác. Cách đây chưa đầy một tuần sau khi ra khơi, cậu đã đụng một chiếc tàu cướp. Rồi gần đây, thêm một chiếc nữa. Cả hai bên đều giương cờ đen gần như cùng lúc. Sau đó, lái tàu bên kia chèo một chiếc thuyền con sang, hai bên trao đổi vội vàng vài thông tin, rồi lặng lẽ tách ra, ai đi đường nấy.
Không phải vì tình hữu nghị giữa đồng nghiệp mà vì bọn chúng dè chừng hỏa lực của Hàn Nha, trong khi lúc đó chẳng ai thu được món lợi nào đáng kể. Nên tốt nhất là hòa bình.
Trương Hằng nhìn theo bóng con tàu khuất dần mà thấy lòng thoáng lặng.
Cậu không rõ Karina giờ ở Nassau thế nào. Trước lúc chia tay, hai người đã bàn sơ qua kế hoạch. Trương Hằng thậm chí đưa ra 100 đồng vàng để góp vốn vừa giúp Karina nhẹ bớt gánh nặng tài chính, vừa là một cách để củng cố mối quan hệ đồng minh.
Cậu còn hứa sẽ góp thêm 800 đồng vàng sau đó, như một sợi dây trói chặt hai bên lại với nhau. Karina không cần lo bị đá khỏi bàn cờ bất ngờ, còn Trương Hằng thì được chia 20% lợi nhuận, không chỉ từ các chiến lợi phẩm của Hàn Nha, mà còn từ những con tàu khác mà Karina có thể kéo về sau này.
Billy cũng có phần lung lay, nhưng vì còn gia đình, tiền bạc không rủng rỉnh nên chỉ đầu tư được 30 đồng vàng. Trái lại Annie thì dư dả chẳng cần lo mua nhà nữa bèn góp 40 đồng, trở thành cổ đông như ai đó.
Về phần Laeri, giờ hẳn cũng đang âm thầm tìm cách liên lạc với người của bộ tộc bên trong trang viên, như đúng kế hoạch.
Trương Hằng chỉ để tâm trí phiêu du một chốc, rồi lập tức quay lại thực tại. Những chuyện trên bờ giờ không còn là điều cậu có thể khống chế. Một khi đã ra khơi, cậu chỉ có thể tin vào năng lực của đồng minh. Bởi lẽ, là một hải tặc, biển khơi mới là chiến trường của cậu. Nếu không vướng vào chuyện liên minh Hắc Thương, hẳn cậu chẳng phải phân tâm nhiều đến thế.
Càng sớm khiến Hàn Nha vươn tới tầm của một đoàn hải tặc hạng nhất, cậu càng có quyền lựa chọn số phận của mình. Mỗi chuyến đi đều mang ý nghĩa đó. Và lần này, cậu không có ý định để vuột con mồi.
So với đám hải tặc khác, cậu còn có hai lợi thế: 【Lời Chúc của Thợ Săn】 và 【Chân Thỏ May Mắn】, không bị mù mờ vì manh mối sai. Hai thứ ấy chắc chắn sẽ phát huy tác dụng trong cuộc truy đuổi này.
Chưa kể, kỹ năng hàng hải của cậu vừa được hệ thống nâng lên cấp độ 2 chỉ mới hai ngày trước.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
Đã đến lúc để Hàn Nha phô ra nanh vuốt.


0 Bình luận