Quyển 4: Sự Cứu Rỗi của Định Mệnh
Chương 301: Nàng Tinh Linh Đối Kháng Cấm Chú
0 Bình luận - Độ dài: 1,667 từ - Cập nhật:
Bị buộc phải rời xa vòng xoáy chiến đấu, bọn Akes chết lặng nhìn vùng chiến trường đang bị sấm sét giày xéo.
Những tia sét giáng xuống như Thiên phạt, với uy thế long trời lở đất, điên cuồng phá hủy mọi thứ trong phạm vi ảnh hưởng. Tất cả thi thể gần đó đều bị thiêu rụi thành tro, toàn bộ mặt đất như thể đang hứng chịu những cú nện của búa tạ, sụp đổ từng tấc một giữa tiếng sấm và ánh chớp liên hồi.
Nhưng, chuyện vẫn chưa kết thúc…
Một ma pháp trận lớn khác với hoa văn phức tạp, đột ngột lan rộng ra từ dưới chân con Cự Long.
Cơn bão sét kinh hoàng trước đó vẫn chưa kết thúc, trên bầu trời lại liên tục lóe lên những tia sáng đỏ rực.
Hơn mười vệt sao băng mang theo vệt lửa rực cháy, như ngày phán xét cuối cùng giáng từ trời xuống mặt đất.
Những tảng đá vốn bị sấm sét hất tung lên, giờ đây đã bị nghiền nát hoàn toàn, sóng xung kích nổ tung mang theo vô số mảnh vỡ, khiến những người ở xa hàng trăm mét cũng không thể đứng vững, chỉ có thể cố hết sức giơ khiên lên chống lại dư chấn này.
Nhiều chiến sĩ Quân Cách mạng không kịp né tránh, thậm chí còn bị luồng khí khổng lồ thổi bay đi.
“Con Cự Long này… điên rồi…”
Sắc mặt Akes trắng bệch, gồng cứng hai tay, cố gắng giữ thăng bằng sau tấm khiên đang vang lên từng tiếng 'bốp bốp'.
Sự nhỏ bé và yếu ớt của loài người được thể hiện một cách rõ nét nhất vào lúc này. Vốn còn ảo tưởng rằng mọi người đoàn kết lại cùng nhau, có lẽ có thể giúp vị Tinh Linh kia đánh bại Cự Long… nhưng giờ xem ra đúng là ngu xuẩn đến cực điểm.
Chỉ dựa vào vài dòng ghi chép trong sách, không thể nào tưởng tượng được sự kinh khủng của Long tộc… đó là sự tuyệt vọng chân thực mà chỉ khi tự mình trải qua mới có thể cảm nhận được.
Đây hoàn toàn không phải là chiến trường mà người thường có thể can dự, chỉ riêng việc không bị ảnh hưởng đã phải dốc toàn lực, huống chi là tự đại ngông cuồng muốn đến gần…
Ma pháp mà con Ngân Long bị thương phát điên kia phóng ra, rõ ràng là ở một đẳng cấp mà Pháp sư loài người không thể chạm tới, ma chú tối thượng trong truyền thuyết mang tên 【Long Ngữ Ma Pháp】, là sức mạnh tuyệt đối có thể dễ dàng hủy diệt vạn vật.
Akes không dám nghĩ tiếp, phải chịu một đòn ma pháp kinh hoàng như vậy… dù có sự bảo vệ của Ma tượng chiến tranh khổng lồ, nàng Tinh Linh ở trung tâm chiến trường, làm sao có thể sống sót đây?
“Mọi người! Mau nằm xuống!!!”
Một giọng nữ hét lên xé lòng, khiến Akes bất giác nhìn về phía xa.
Cảnh tượng trước mắt khiến anh ta nín thở.
Đó là ma pháp trận thứ ba…
Trên bầu trời của chiến trường tựa như địa ngục lửa, một thiên thạch khổng lồ như dung nham phá tan mây đen, trong lúc con Cự Long vỗ cánh lùi lại, nó rơi xuống không thể cản phá như một dãy núi sụp đổ… Giống như một ngọn núi lửa khổng lồ phun trào, vô số khối đá bốc cháy bay lên, khiến cả bầu trời đổ mưa lửa.
Ngay sau đó, cùng với sự rung chuyển dữ dội của mặt đất, một làn sóng xung kích như sóng thần ập đến ngay lập tức.
Trong phạm vi hàng trăm mét lan ra, tất cả đá tảng lộ ra đều tan tành… cảnh tượng như thể thế giới hoàn toàn sụp đổ, phản chiếu trong mắt mọi người.
……
“Hahaha! Thấy chưa!! Đây chính là uy năng của Cliff tối cao——Long Duệ Chi Quốc! Từ thời xa xưa đến nay hàng nghìn năm! Không ai có thể thực sự chiến thắng Cự Long! Dù là Ma tượng siêu lớn cũng tuyệt đối không thể! Hahahaha! Xuống địa ngục mà sám hối đi! Con Tinh Linh đáng chết!”
“Phó, Phó Đoàn trưởng... nhưng ngài Carlos đã liên tục thi triển ba pháp thuật cấp chiến lược…”
“Câm miệng! Không thấy Ma tượng chiến tranh kia đã bị phá hủy hoàn toàn rồi sao? Nếu không phải đám Ma ngẫu nhỏ tập hợp lại, dùng thân thể chống đỡ uy lực cấm chú của 【Ngày Phán Xét Cuối Cùng】, e rằng ngay cả chút tro tàn cuối cùng cũng không còn! Cuộc chiến này đã kết thúc! Là thắng lợi của Cliff chúng ta!!!”
“Ohhh! Cliff vạn tuế!”
……
Khi khói bụi bao trùm khắp chiến trường tan đi, mặt đất tan hoang cuối cùng cũng trở lại yên tĩnh. Vị trí thiên thạch rơi đã biến thành một hố sâu, cú va chạm của dung nham tạo thành từ ma lực nóng bỏng, đã để lại một vết sẹo thảm khốc trên mảnh đất bị tàn phá này.
Một hố tròn có đường kính phá hủy hơn trăm mét, tỏa ra nhiệt lượng khổng lồ làm biến dạng không khí, nhiều ngọn lửa chưa tắt vẫn đang cháy.
Và ở khu vực trung tâm dưới đáy, vô số mảnh đá vụn màu xám chất đống ở đó, như một ngôi mộ đổ nát đang bảo vệ thứ gì đó.
Con Ngân Long khổng lồ từ từ đáp xuống đất, đôi cánh rách nát thu lại sau vai, chiếc sừng rồng bị gãy nhuộm đỏ nửa cái đầu, đồng tử rồng màu vàng dựng đứng tràn đầy sự phẫn nộ tột cùng.
Chiếc sừng rồng, vốn luôn được xem là biểu tượng của niềm kiêu hãnh và sức mạnh, lại bị đối phương bẻ gãy, cơn đau đớn này là một sự sỉ nhục tuyệt đối không thể dung thứ.
Thân là Ngân Long, vốn luôn nhận được vô số bài thơ ca ngợi từ loài người nhờ tư thế tao nhã và lớp vảy rồng trắng bạc lấp lánh xinh đẹp. Không ngờ vì nhất thời sơ suất, lại bị mấy món đồ chơi rách nát đánh thành ra thế này, muốn hồi phục vết thương không biết phải nghỉ ngơi bao lâu.
Không thể tha thứ!
Ánh mắt của Ngân Long nhìn chằm chằm vào đống đá cháy xém, dùng ma lực cảm tri của Long Nhãn xuyên qua chướng ngại vật, dễ dàng tìm thấy kẻ đầu sỏ.
Nó dùng móng vuốt sắc nhọn xuyên qua đá vụn, lấy ra một khối tinh thể đá đầy vết nứt, nắm trong lòng bàn tay… rồi siết nhẹ.
Cùng với tiếng đá vỡ 'rắc rắc', một bóng người nhỏ bé cúi đầu không động đậy, giống như một chú chim non bị bóc vỏ trứng, để lộ thân thể rách nát lốm đốm vết máu.
Sau đó một móng vuốt khác đầy vảy rồng, túm lấy cái đầu nhỏ với mái tóc dài xõa tung, cứ thế tùy tiện xách lên giữa không trung.
Dáng vẻ không chút phản kháng của đối phương, dường như chỉ cần siết nhẹ móng vuốt là có thể nghiền nát cái đầu nhỏ bé này.
“Dừng tay!!!”
Nhưng một bóng người đột nhiên xuất hiện, lao thẳng về phía con Cự Long với tốc độ cực nhanh.
Thân thể cũng rách nát không kém, khóe miệng còn vệt máu chưa kịp lau, phớt lờ ngọn lửa cháy bên chân, đột ngột dồn sức đạp đất nhảy lên——
“Tật Phong… Bách Liệt Quyền…!”
Thời gian như ngưng lại một khoảnh khắc, La Lang nhảy lên không trung hít sâu nén lực, cắn răng gồng cứng toàn thân chuẩn bị tung ra cú đấm nặng…
lại bị một bóng đen vụt qua từ bên cạnh quất trúng, cả người như một viên đạn pháo nện xuống đất, làm đá vỡ ra thành mấy vòng nứt sâu.
“Ohhhhhh!!!!”
Thủ lĩnh người man rợ vung cây rìu hai tay, lúc này không biết từ góc nào xông ra, dốc toàn lực vung rìu chém vào chân sau của Cự Long… nhưng sức mạnh thường ngày đủ để bổ đôi đá tảng, chỉ có thể để lại một vệt trắng mờ trên bề mặt vảy rồng.
“Niệm Lực Cường Hóa——Bộc Phát!”
Cưỡi chiến mã đã bị chọc mù cả hai mắt, Brian giơ giáo lên xông tới.
Nhân lúc sự chú ý của con Cự Long bị thu hút, một bóng người lanh lẹ và lén lút, nhanh chóng leo lên người con Cự Long theo sống lưng.
Khi thấy bạn mình bị một luồng hơi thở của rồng nhấn chìm, hắn đột nhiên đạp ra một gợn sóng trong suốt dưới chân, lao về phía đầu với sự nhanh nhẹn gần như dịch chuyển tức thời, nắm chặt con dao găm phát ra ánh sáng xanh trong tay, đâm mạnh vào con mắt khổng lồ của Ngân Long… lại bị một lớp màng mỏng xuất hiện ngay lập tức chặn lại.
Sige, người bị văng vũ khí, còn chưa kịp kinh ngạc, đã phát hiện con ngươi dựng đứng đang co lại kia chuyển hướng về phía mình.
Chưa đầy nửa giây, như thể mọi khoảng trống trong tâm trí đều bị màu vàng kim khuếch đại vô hạn chiếm lấy, thông tin mang tên sợ hãi bị cưỡng ép rót vào não.
Cả người hắn lập tức chìm vào sự mê muội vô tận, cơ thể mất kiểm soát rơi từ trên không xuống đất, sắp bị bàn chân Cự Long giơ lên giẫm thành tương thịt.
Và ngay lúc này, cái đầu nhỏ đang bị giữ trong móng vuốt, dưới mái tóc dài che kín cả khuôn mặt.
Lại lóe lên một tia sáng đỏ.


0 Bình luận