Quyển 4: Sự Cứu Rỗi của Định Mệnh
Chương 151: Nàng Tinh Linh Không Muốn Trở Thành Gánh Nặng
0 Bình luận - Độ dài: 2,534 từ - Cập nhật:
Chân phải tạm thời không dùng được, việc bò đi cực kỳ tốn sức.
Hơn nữa, máu tươi đầy đất cực kỳ trơn trượt, chỉ dùng một cánh tay trái cũng rất khó di chuyển, chưa kể xác sói chất đống khắp nơi cản đường.
May mà Ivo đã thu hút vững chắc sự chú ý của Huyết lang. Những cú đấm và lưỡi dao sắc bén liên tục va chạm, tạo cho tôi một khoảng thời gian đủ... để tôi cực kỳ khó khăn lê đến lối vào đường hầm, bò vào một góc rẽ tương đối an toàn.
Tôi hơi thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn về phía Ivo.
Trận chiến căng thẳng đến mức không ai có thể xen vào, những pha chuyển đổi tấn công phòng thủ với nhịp độ cực nhanh khiến người xem hoa cả mắt.
Một giây trước, bảy tám lưỡi dao máu của Huyết lang vẫn còn đang đuổi theo tàn ảnh của Ivo, một giây sau đã đổi thành những cú đấm liên hoàn của Ivo bị các xúc tu sắc bén đỡ gạt hết. Mặt đất và vách tường trong cuộc đối đầu dữ dội này thỉnh thoảng lại bị cào ra những vết hằn sâu hoắm. Những xác sói xung quanh cũng bị cuốn vào, trở nên tan nát…
Tuy nhiên, có thể thấy được… tốc độ và khả năng né tránh của Ivo rõ ràng chiếm ưu thế nhất định.
Từ đầu đến giờ, dù giao tranh có ác liệt đến đâu, Ivo cũng không bị thương nhiều.
Mỗi khi gặp phải đòn tấn công thực sự không thể tránh được, anh ấy sẽ dùng giáp tay để đỡ… cũng không biết đó là chất liệu gì, rõ ràng có thể dễ dàng chém đứt cả đá tảng, nhưng chém vào bao tay lại chỉ gây ra tổn thương rất nhỏ.
Nhưng cũng chỉ có thế mà thôi…
Đối mặt với con Huyết lang khổng lồ đang điên cuồng kia, những gì Ivo có thể làm… chỉ là phòng ngự bị động! Phòng ngự! Và lại phòng ngự! Vài chiêu phản công hiếm hoi cũng nhanh chóng bị đánh bật lại… Chuyện này… thực ra là có nguyên nhân.
Đúng như tôi nghĩ… máu của đám Hủ lang trên mặt đất, đều bị con Huyết lang kia điều khiển chảy về phía nó.
Lượng lớn tinh hoa sinh mệnh được nó hấp thụ và biến hóa thành vũ khí bằng máu… Vốn dĩ ở bên ngoài chỉ có hai xúc tu sắc bén, đến bây giờ đã biến thành tận tám cái… tựa như đôi cánh máu của Đọa thiên sứ, giống như lưỡi hái của tử thần gieo rắc nỗi kinh hoàng trong ác mộng.
Những lưỡi dao máu mọc ra thêm nhiều đốt, cho người ta cảm giác chỉ cần vung nhẹ là có thể thu gặt sinh mạng của người sống.
…Nếu đây là một ngôi làng của loài người, tôi tin rằng cảnh tượng này tuyệt đối sẽ xảy ra.
Cho dù có bao nhiêu nông dân cầm trong tay trường thương gậy gộc, hay các mạo hiểm giả dùng trường kiếm đoản cung đoàn kết lại, cũng không ai có thể chiến thắng nó.
Số người chết càng nhiều, máu tụ lại càng đậm đặc, con Huyết lang khổng lồ này sẽ càng trở nên mạnh mẽ.
Chỉ cần máu của vài chục con Hủ lang là đã có thể áp chế được… Ivo, vị Quyền thánh dày dạn kinh nghiệm này.
Giả sử thật sự để nó chạy đến chiến trường nơi con người tàn sát lẫn nhau, trong môi trường có đến hàng trăm, hàng nghìn, thậm chí hàng vạn xác chết, nó sẽ được mạnh lên đến mức nào? Tôi không dám nghĩ đến…
Ít nhất là ở Fells, nơi không có Pháp sư, con Huyết lang này không có bất kỳ thiên địch nào.
Tôi có thể cảm nhận được… theo đà trận chiến, Ivo rõ ràng sắp không trụ được nữa rồi. Đứng trên mảnh đất đầy máu này, các xúc tu sắc bén mới sinh ra của Huyết lang không ngừng tăng lên từng giây từng phút. Từ vài đòn tấn công rời rạc lúc đầu, đến bây giờ đã là hơn mười cái phối hợp ăn ý vây công…
Thêm vào đó là đặc tính có thể tấn công từ mọi góc độ của những lưỡi dao máu này, càng khiến Ivo vất vả đối phó…
Tôi nhạy bén nhận ra, tần suất né tránh của Ivo dần ít đi, trong khi số lần đỡ đòn lại tăng lên… Mấy lần anh ấy định dùng Võ kỹ để đột phá, kết quả vừa mới khởi động đã bị đánh gãy. Đến mức trận chiến kéo dài đến giờ, anh ấy vẫn chưa tìm được thời cơ thích hợp nào… để tung ra đòn tất sát như trước.
Lúc này toàn thân anh ấy bốc hơi nóng, da dẻ ướt đẫm mồ hôi… rõ ràng đang chịu áp lực cực lớn.
Bình thường mà nói, gặp phải Ma thú không đánh lại thế này, tạm thời rút lui là lựa chọn tốt nhất. Tin rằng Ivo cũng nghĩ như vậy…
Chỉ là bị hơn mười lưỡi dao sắc bén của Huyết lang quấn lấy, Ivo muốn thoát thân cũng khó. Nhìn vào tình thế hiện tại… giống như một cán cân đang dần nghiêng đi, nếu tiếp tục chống đỡ có lẽ còn có thể kéo dài thời gian, chờ đợi một tia hy vọng lật ngược tình thế.
Còn một khi quay người bỏ chạy, chẳng khác nào đưa lưng cho kẻ địch… điều đó hoàn toàn không khác gì tự sát. Tôi biết cứ kéo dài thế này… đợi đến khi Ivo kiệt sức, đó sẽ là ngày tàn của cả hai chúng tôi.
Cho nên… phải nghĩ cách giúp anh ấy.
Ý thức được điều này, tôi bắt đầu quan sát xung quanh, tìm kiếm chìa khóa để phá vỡ tình thế.
Tôi biết rõ trực tiếp xông lên giúp đỡ là cách ngu ngốc nhất… dù có dùng niệm động lực gây nhiễu Huyết lang, cũng chưa chắc có thể tạo ra hiệu quả quyết định, huống hồ lỡ như thất bại… bị Huyết lang để ý tới.
Thì việc Ivo dốc toàn lực cầm chân Huyết lang cũng sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa… Tôi chỉ có thể nghĩ cách khác.
Để ý đến một thứ trên vách đá, mắt tôi hơi sáng lên.
……
********
Con sói khổng lồ kỳ dị này đáng sợ đến mức nào… không ai rõ hơn La Lang.
La Lang vừa khó khăn đỡ đòn, vừa nghiến răng nghiến lợi thầm chửi rủa con quái vật chết tiệt này.
Từng vì tu luyện mà đi khắp đại lục… ít nhất cũng đã diện kiến qua mấy chục Ma thú lĩnh chủ. Đủ mọi loại hình cũng đã từng gặp, bất kể là loại tốc độ, loại sức mạnh, hay loại phòng thủ, không một con nào có thể sánh được với con sói khổng lồ có sức mạnh tổng hợp cực mạnh này.
Trong tình huống bình thường, bất kỳ Ma thú nào nếu sức mạnh quá lớn thì tốc độ và phòng thủ chắc chắn sẽ yếu đi; tương tự, nếu phòng thủ kiên cố thì tốc độ ắt hẳn là điểm yếu. Một Ma thú thật sự cân bằng cả tấn công, phòng thủ và tốc độ, thế giới này vẫn chưa từng xuất hiện…
…ngoại trừ con trước mắt này.
Không có móng vuốt sắc bén, vóc dáng chỉ có thể hình dung bằng hai chữ bình thường, tốc độ di chuyển cũng rất chậm… Loại sói hoang dã vô dụng này, trong mắt Ivo chỉ là một con sói rừng khổng lồ không có gì nổi bật, có thể dễ dàng săn giết cả trăm con.
Thậm chí đối với bất kỳ mạo hiểm giả nào, nó cũng là con mồi cấp độ mới tương đối dễ đối phó.
Dù nó là thủ lĩnh của bầy sói thì đã sao, dù gì thì cũng chẳng biết Ma pháp.
…Đúng vậy, chính một “Ma thú” ngay cả Ma pháp cũng không biết này, lại gần như dồn một [Quyền thánh] như La Lang vào đường cùng.
Những lưỡi dao máu không ngừng mọc ra, sức mạnh rất lớn lại vô cùng sắc bén, kết hợp với phạm vi rộng lớn đó, và những đòn tấn công nhanh như chớp với góc độ hiểm hóc… khiến Ivo có ảo giác như đang đối mặt với [Kiếm thánh] của tộc Thú Nhân năm xưa.
Những đòn tấn công như mưa rào gió giật đó, dù có bản năng né tránh dày dạn kinh nghiệm cũng không thể nào né hết được. Những vết thương nhỏ xuất hiện trên người tự lúc nào… chính là minh chứng tốt nhất.
Gặp phải đối thủ không thể chiến thắng, bỏ chạy không có gì đáng xấu hổ… Trước đây từng có rất nhiều lần rơi vào tình thế nguy hiểm, La Lang luôn có thể tìm được cơ hội, thoát khỏi trận chiến và chạy thoát, đợi sau khi mạnh hơn sẽ quay lại thách đấu. Lặp đi lặp lại quá trình rèn luyện như vậy mới khiến sức mạnh ngày càng mạnh mẽ hơn.
Thế nhưng lần này, hắn phát hiện tình hình hoàn toàn khác.
Tốc độ tấn công cực cao khiến tinh thần La Lang căng như dây đàn, hắn tập trung toàn bộ sự chú ý vào quỹ đạo di chuyển của những lưỡi dao máu, không dám phân tâm dù chỉ một chút… càng đừng nói đến việc quay người bỏ chạy, hành động tìm chết đó.
Hắn có thể cảm nhận được Celice đã rời khỏi hang động, trong lòng lại không chắc nên vui hay buồn.
Có lẽ sâu trong lòng La Lang cũng mong cô bé ấy có thể giúp mình, dù hắn biết điều đó không thực tế… một cô gái Tinh Linh chỉ còn một tay một chân, nếu không phải mình đến kịp… e rằng đã bị cắn chết tươi rồi.
Làm sao có thể trông mong cô bé làm được gì chứ? So với thân thể tàn tạ đầy máu đó, rõ ràng bên mình vẫn có thể cố gắng thêm một chút.
La Lang lặng lẽ thở dài, trong lòng có chút thanh thản.
Cố gắng kéo dài thời gian chống cự, để cô bé có thể chạy thật xa… cũng coi như là mình đã làm tròn bổn phận với cô bé. Còn cuối cùng có thoát được hay không… vậy thì… phải xem cái mạng này của bản đại gia có đủ cứng không đã!!
Đồng tử của La Lang co lại, cơ bắp cuồn cuộn nổi lên, bùng nổ ra khí thế đáng sợ.
“Tới đây!!! Chỉ có nhiêu đó thôi sao!! Yếu quá!! Gãi ngứa còn không đủ!! Ngươi không phải muốn báo thù sao!! Bản đại gia vẫn còn đứng sờ sờ ở đây!! Ngươi làm gì được ta! Đám sói con kia đều do bản đại gia giết!! Lát nữa sẽ tiễn cả ngươi đi chôn cùng chúng!”
Không ngoài dự đoán, sau một thoáng khựng lại, những đòn tấn công còn điên cuồng hơn đã ập đến.
La Lang lập tức trấn tĩnh tinh thần, dốc toàn lực tung ra hàng trăm cú đấm trong nháy mắt để hóa giải đợt tấn công này của Huyết lang, đồng thời tranh thủ điều chỉnh lại hơi thở.
Nhưng đúng lúc này, khóe mắt La Lang thoáng thấy trong hang động dường như có thêm thứ gì đó.
Liếc mắt nhìn qua, ừm? Dây leo khô héo?
Từng đoạn từng đoạn giống như rắn, lặng lẽ trôi vào trong hang… là ai làm? Celice ư? Không phải đã bảo cô bé chạy đi rồi sao? Sao còn chưa đi? Cô bé định làm gì?
Trong lòng La Lang dấy lên nghi vấn, nhưng không kịp nghĩ nhiều… đợt tấn công tiếp theo của con sói khổng lồ sau một thoáng dừng lại đã ập tới.
Tiếng va chạm liên hồi giữa nắm đấm kim loại và lưỡi dao máu, còn dồn dập và kịch liệt hơn trước rất nhiều. Hơn hai mươi xúc tu sắc bén khiến La Lang phải dốc toàn bộ tinh thần, tập trung vào những đòn tấn công điên cuồng của Huyết lang.
Thời gian trôi qua, cơ thể La Lang cuối cùng cũng xuất hiện vết thương thực sự… bắp đùi bị cào ra một vệt máu đầu tiên, ngay sau đó gò má lại bị cắt rách. Không lâu sau… trên vai lại tóe ra vết thương thứ ba.
Mặc dù nhìn chung vết thương không nghiêm trọng, trong thời gian ngắn cũng không ảnh hưởng đến sự linh hoạt của động tác. Nhưng nếu cứ tiếp tục thì kết quả sẽ ra sao, La Lang biết rất rõ… trong khoảnh khắc đỡ đòn bị đánh bật ra, La Lang buộc phải lùi lại mấy bước.
Dưới chân dường như giẫm phải thứ gì đó.
Trong lòng hơi phân tâm, một lưỡi dao máu lập tức quất tới, đánh mạnh vào mạn sườn mà La Lang kịp thời phòng thủ… nhưng cơ thể mất thăng bằng, cả người bị hất bay về phía vách đá. Theo bản năng, hắn điều chỉnh tư thế giữa không trung, chuẩn bị dùng lưng chịu lực đồng thời phòng bị đòn tấn công tiếp theo…
“…?”
Nhưng cú va chạm với vách đá như dự đoán đã không xảy ra. Lúc này, La Lang mới để ý sau lưng mình từ lúc nào đã có thêm một lớp dây leo khô héo đan xen chằng chịt. Hơn nữa không chỉ sau lưng, toàn bộ vách trong của hang động đã được chất đầy một vòng dây leo với số lượng khổng lồ mà hắn không hề hay biết…
Rõ ràng, những dây leo khô héo này đến từ bề mặt vách đá bên ngoài, loại thực vật mọc trên sa mạc này, xét về vật liệu thì rất thích hợp để đan lát vật chứa. Chỉ là… chẳng lẽ định dùng mấy sợi dây này để trói con sói khổng lồ kia?
La Lang có chút thất vọng, tuy không mong cô bé triệu hồi Thạch Cự Nhân đến giúp. Nhưng làm chuyện vô nghĩa thế này… không đúng! La Lang chợt lóe lên một ý nghĩ, đột nhiên nhận ra ý đồ thật sự của cô bé.
“Thì ra là vậy, quả là một cách không ngờ tới!” La Lang dùng mu bàn tay lau vết máu trên má, nở một nụ cười quả quyết.
Dưới chân đột nhiên tăng tốc, thân hình lao về phía lối vào đường hầm, không ngoài dự đoán bị mười mấy lưỡi dao máu ngăn cản, nhưng điều đó không quan trọng!
La Lang nhanh chóng lấy một thứ từ túi đeo hông, vung tay nhắm về phía lối vào rồi ném mạnh đi.
“Celice!! Mạng này của ta! Giao cho nàng đó!”


0 Bình luận