• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 101-200

Chương 182: Lời Cầu Nguyện Cho Miro (1)

3 Bình luận - Độ dài: 2,353 từ - Cập nhật:

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Ngày: 92

Vị trí hiện tại: Tầng 2, Địa Ngục Băng Giá - Phòng Phục Sinh

Lời khuyên Hiền triết: 3

Han Kain

Trước mắt chúng tôi là Miro, bị giam cầm trong băng.

Ahri ngã khuỵu, thẫn thờ nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mặt như thể hồn vía đã bay đi.

Chúng tôi cũng chỉ đứng đờ ra há hốc miệng trước sự thật vừa được tiết lộ của căn phòng này. Chúng tôi không biết phải làm sao nữa.

Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên từ phía trên.

“Chào mừng, những người tham gia, đã đến với Địa Ngục Băng Giá!”

Chào mừng sao?

Trong bầu không khí này á? 

Tôi ngẩng đầu lên, sững sờ trước sự phi lý của tất cả những chuyện đang diễn ra.

Là nó, một chiếc drone không rõ lai lịch mà chúng tôi đã từng thấy ở Phòng Cửa Ngõ.

“Ngươi là thứ gì?”

“Người tham gia Han Kain, tôi được giao nhiệm vụ hướng dẫn quý vị tại Địa Ngục Băng Giá. Có thể gọi tôi là ‘Người Dẫn Đường’.”

Trước sự xuất hiện của ‘Người Dẫn Đường’, các đồng đội của tôi dần tỉnh táo lại và từng người bắt đầu tụ tập lại.

Ahri vẫn còn run rẩy cũng được Songee dìu đến.

“Rốt cuộc chúng ta phải làm gì ở nơi này? Tại sao chúng ta lại phải trải qua một nơi khủng khiếp thế này -”

Câu hỏi hoang mang của anh Jinchul bị một tiếng máy móc cắt ngang.

“Những người tham gia, xin hãy lấy tấm vé ra.”

Chị với vẻ mặt ngơ ngác, lấy tấm vé ra.

“Quý vị có thể sử dụng tấm vé để hồi sinh một trong số những linh hồn bị giam trong địa ngục này. Quý vị có muốn sử dụng không?”

Một bầu không khí im lặng nặng nề bao trùm cả nhóm. Mọi người đều đã biết sơ qua về tình trạng của Miro rồi.

Cô ấy không được tỉnh táo và mạnh khủng khiếp.

Không chắc liệu chúng tôi có thể kiểm soát được Miro nếu hồi sinh cô ấy ngay bây giờ.

Ngay cả Ahri cũng đã đồng ý rằng không nên vội vàng hồi sinh cô ấy cho đến khi nào chúng tôi  tìm ra cách phục hồi tâm trí minh mẫn cho cô ấy.

Nhưng bây giờ, nhìn cảnh tượng cô ấy đang bị giam cầm trong băng, quằn quại đau đớn, liệu Ahri còn có thể trả lời như cũ không?

Liệu chúng tôi có thể một lần nữa thuyết phục em ấy bỏ mặc người mẹ đang bị giam cầm trong đau khổ để cứu người khác không?

Có đến tám người, vậy mà không một ai có lời nào để nói.

Bầu không khi im lặng lạnh lẽo như địa ngục băng giá mà chúng tôi đang đứng.

“...”

Chị là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng.

“Tôi có vài câu hỏi về chuyện phục sinh này? Có chuyện tôi vẫn luôn thắc mắc.”

“Xin mời đặt câu hỏi.”

“Theo như tôi biết thì Miro lúc còn sống đã sở hữu nhiều Di Sản, đúng không.”

“Người tham gia trước, Miro đã sở hữu 3 Di Sản trước khi qua đời.”

“Được rồi. Vậy nếu cô ấy được phục sinh thì có quay lại với cả 3 Di Sản đó không?”

“Trong trường hợp người tham gia trước được phục sinh, họ có thể chọn phục hồi chỉ một trong số những Di Sản đã nhận được lúc còn sống. Tuy nhiên, không thể có hai người tham gia cùng sở hữu một Di Sản. Do đó, nếu người tham gia Miro được phục sinh, cô ấy chỉ có thể lấy lại một trong hai Di Sản còn lại, ngoại trừ ‘Cổ Huyết’, là Di Sản mà một người tham gia khác đã nhận được.”

Nói cách khác, nếu Miro được phục sinh, cô ấy chỉ có thể sở hữu một Di Sản, và vì Cổ Huyết đã được trao, nên cô ấy phải chọn một trong hai Di Sản còn lại.

Chị lập tức hỏi câu hỏi tiếp theo.

“Phước lành thì sao? Dù không chắc chắn, nhưng tôi nghe nói Phước Lành của Miro là Công Lý.”

Chị thoáng liếc nhìn về phía Elena khi nói những lời này.

“Vì người tham gia Elena Ivanova, hiện đang là chủ nhân của Phước Lành Công Lý, nên người tham gia trước Miro không thể lấy lại Phước Lành. Tuy nhiên, vì nguyên tắc của Khách Sạn là tất cả những người tham gia nhất định phải có một Phước Lành, nên một Phước Lành mới sẽ được chỉ định cho cô ấy.”

Tóm lại, Miro có thể sống lại với một Di Sản và một Phước Lành hoàn toàn mới.

Vì Phước Lành của cô ấy bắt đầu từ con số không, nên chắc sức mạnh của cô ấy cũng sẽ bị hạn chế.

Tôi bắt đầu suy nghĩ có vẻ chúng tôi có thể kiểm soát được cô ấy.

Có vẻ anh Jinchul cũng có suy nghĩ tương tự 

“Khụ. Tình hình có vẻ hơi khác so với lúc chúng ta bàn trước đây. Chúng ta hoãn việc hồi sinh Miro lại là vì cô ấy quá mạnh, phải không? Nhưng mấu chốt của sức mạnh đó lại là sở hữu nhiều Di Sản.”

Songee chen vào.

“Đúng vậy ạ! Nhưng mà, theo lời của Người Dẫn Đường thì bây giờ cô ấy chỉ có một Di Sản thôi, và Phước lành cũng được thiết lập lại. Như vậy thì Miro cũng không quá mạnh đến mức chúng ta không thể kiểm soát được đâu ạ -”

Giọng nói sắc bén của chị cắt ngang cuộc trò chuyện.

“Khoan đã. Đây không phải là vấn đề có thể tùy hứng quyết định được. Sức mạnh của Miro không chỉ có Di Sản. Mọi người quên cô ấy đã là một siêu nhân ngay cả trước khi đến Khách Sạn rồi sao? Ông ơi?”

Câu hỏi như chất vấn của chị hướng về phía ông, và ông cúi đầu trả lời.

“... Đúng vậy. Miro đã là một siêu nhân ngay cả trước khi vào Khách sạn. Cô ấy sở hữu năng lực vượt xa lẽ thường.”

“Thấy chưa. Chúng ta không thể đánh giá thấp mức độ nguy hiểm của cô ấy chỉ vì số lượng Di Sản giảm đi. Và, thật ra, vấn đề thật sự không nằm ở sức mạnh của cô ấy, mà là trạng thái tinh thần của cô ấy. Người Dẫn Đường!”

“Người tham gia Lee Eunsol, xin mời đặt câu hỏi.”

“Tôi nghe nói Miro lúc còn sống tâm trí không được bình thường. Liệu tâm trí của cô ấy có được phục hồi khi cô ấy hồi sinh không?”

“Người tham gia trước sẽ phục sinh với tâm trí được duy trì nguyên trạng như lúc ngay trước khi qua đời.”

“Nghĩa là không có sự phục hồi tinh thần nào cả phải không?”

“Đúng vậy.”

Khi chị quay phắt đầu lại, mọi người lại chìm vào im lặng.

Lập luận của chị ấy rất có sức thuyết phục.

Dù sức mạnh của Miro có thuyên giảm đi chăng nữa, thì cách hành xử khó đoán của cô ấy khiến cô ấy cực kỳ nguy hiểm 

Nếu tâm trí của cô ấy vẫn như cũ, thì sao chúng tôi có thể mong đợi cô ấy hợp tác được đây?

Tệ hơn nữa là nếu cô ấy đột nhiên mất kiểm soát trong Phòng Nguyền Rủa, thì ai có thể đối phó được đây?

Ahri chăng?

Nhưng lỡ đâu Ahri đã chết trong lúc ở Phòng Nguyền Rủa thì sao?

Chúng mình sẽ tiêu đời.

Càng nghĩ càng thấy vô vọng.

Ngay cả Ahri cũng đã nhất quyết khuyên chúng tôi không nên hồi sinh mẹ của mình cho đến khi chúng tôi có thể chữa trị tâm trí cô ấy. 

“...”

Trong lúc đầu óc tôi đang rối bời, xung quanh bắt đầu có tiếng cãi vã lớn dần.

Có người nói lời của chị quá gay gắt, còn chị thì đáp lại rằng suy nghĩ của mọi người quá bộc phát.

Khi cuộc tranh luận dần trở nên mất kiểm soát, ông Mooksung đã đứng ra hòa giải.

Thật hỗn loạn, và đau đớn.

Nếu bố mẹ tôi bị kẹt trong băng và phải chịu đựng nỗi đau vô tân, thì liệu tôi có đứng yên như thế này không?

Tôi sẽ hạ gục tất cả những gì cản đường tôi để giải thoát họ chẳng phải sao?

Nghĩ đến đó, tôi ngưỡng sự kiềm chế của Ahri, người vẫn chỉ đang đứng im lặng dù mẹ mình đang đau khổ.

... Và rồi tôi nhận ra, tôi có một cách để giúp đỡ trong những tình huống phức tạp thế này mà. 

Có cách sáng suốt nào để giải quyết tình huống này không?

Lời khuyên: 3 -> 2

Uống cà phê rồi thả lỏng đi. Đáp án ở ngay trong đầu ngươi.

“A, cái con chim khốn nạn này, giỡn mặt à?”

“Anh dùng Lời Khuyên rồi à?”

Ahri, người từ nãy đến giờ không nói một lời, đột nhiên hỏi tôi.

“... Ừ. Nó bảo hãy uống cà phê rồi thả lỏng bởi vì anh đã biết đáp án rồi.”

“Vậy à?”

Không nói một lời, Ahri đưa tôi bình cà phê từ trong ba lô.

“...”

“Nhấp một ngụm đi.”

“Cảm ơn.”

Giữa chốn địa ngục băng giá này, nơi vang vọng tiếng đau khổ của vô số linh hồn bị đóng băng, tiếng tranh cãi của các đồng đội của tôi dần biến mất, chỉ còn lại tôi và tách cà phê.

Tôi hít một hơi thật sâu và để hơi ấm của cà phê làm tôi bình tĩnh trở lại.

Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy?

Đáp án ở ngay trong đầu mình.

Tôi lục lại những thông tin mà tôi đã biết.

Bác sĩ Kim Sanghyun đã nói gì khi lần đầu tiên kể cho chúng tôi biết về Phòng Phục Sinh? 

“Nếu cậu có nhận được một cơ hội ở Phòng Phục Sinh, hoặc được diện kiến Đức Phật, thì xin đừng quên tôi..”

Bác sĩ đã đề cập đến ‘Đức Phật’ như một cách khác để cứu rỗi bản thân.

Và rồi Elena và Seungyub đã kể với chúng tôi…

Hậu Thuẫn Giả nói rằng, vấn đề liên quan đến cái lạnh không phải là việc tôi cần xử lý.

Em được khuyên không cần phải quá sức.

Hậu Thuẫn Giả của hai người họ đã đưa ra chỉ dẫn cụ thể rằng họ không cần phải dính dáng đến cái lạnh.

Bỗng nhiên mọi chuyện bắt đầu sáng tỏ. 

Có một cách khác để cứu rỗi những NPC của Khách Sạn ngoài việc phục sinh.

Hơn nữa, chúng tôi còn có ‘việc gì đó’ phải làm ở không gian này.

Việc đó không chỉ là sử dụng tấm vé để phục sinh ai đó

Nếu chỉ có như vậy, những Hậu Thuẫn Giả đã không dặn Elena và Seungyub không cần phải ra mặt hay khuyên tôi cần phải phối hợp với những người có kinh nghiệm rồi. 

“Khoan đã! Mọi người bình tĩnh lại một chút đã. Người Dẫn Đường!”

Giọng nói vang lớn của tôi khiến cuộc tranh luận của các đồng đội ngừng lại.

Chiếc drone quay về phía tôi.

“Người tham gia Han Kain, xin mời đặt câu hỏi.”

“Ở đây ngoài việc dùng tấm vé để phục sinh một người ra thì chúng tôi còn có thể làm gì khác nữa không?”

Người Dẫn Đường không đưa ra bất kỳ câu trả lời nào.

“Tại sao không trả lời? Chúng tôi có thể làm gì khác để chấm dứt nỗi đau của những người đó không?”

Người đầu tiên đáp lạii lời nói của tôi là ông.

“Nghe lời cháu nói thì tình hình này lạ thật. Trước khi đến đây, cảm giác cứ như thể chúng ta sẽ được giao cho một việc gì đó to tát lắm. Nào là một vài người này đừng ra mặt, và người kia phải phối hợp với những người có kinh nghiệm. Vậy mà sao tự nhiên bây giờ chúng ta chỉ nghe nói về tấm vé này thôi?”

Chị nói thêm.

“Sao nó lại phớt lờ câu hỏi của chúng ta? Này! Người Dẫn Đường? Đang giấu giếm gì sao?”

Và cuối cùng, Ahri mở lời với tất cả mọi người.

“Xem ra nó tuân theo luật ‘không nói dối’ thì phải.”

“Ý em là gì?”

“Ý em là, nó không thể nói dối, nhưng nó cũng không cần cho chúng ta biết toàn bộ sự thật. Nó đang đợi chúng ta tự mình tìm ra ‘từ khóa đúng’ để đặt câu hỏi.”

Khi em ấy nhắc đến ‘từ khóa’, có một từ hiện lên ngay trong đầu tôi.

“Nếu chúng ta cần một từ khóa thì có vẻ là là ‘Đức Phật’? Người Dẫn Đường, chúng tôi phải ước điều gì đó với Đức Phật à?”

“Không phải sao. Vậy… chúng tôi cần phải phá vỡ băng sao?”

“Em đừng có đề nghị chúng ta phải phá phách nữa được không? Người Dẫn Đường, chúng tôi có thể mua được sự tự do của Miro không?”

“... Eunsol à, lời vừa rồi còn tệ hơn cả việc phá băng đó... ‘mua’ sự tự do là cái gì vậy?”

“Chúng ta có thể trao đổi Miro với người khác được không? Như thằng thương nhân chẳng hạn?”

“Tại sao ông lại ghét tên thương nhân đến vậy ạ?”

Khi chúng tôi liên tục đưa ra những câu hỏi ngẫu nhiên, Seungyub khẽ nói một câu.

“Thưa Người Dẫn Đường, chúng tôi có cần phải cầu nguyện không?”

--- Bíp!

“Thưa những người tham gia, quý vị có muốn dâng lên Đức Phật một ‘Lời Cầu Nguyện An Nghỉ’ cho Miro, người tham gia trước không?”

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Chilling😌☕️
Xem thêm
Tr đất, quá trời quá đất r, tức có nghĩa là người đã chớt ko nhất thiết phải đau đớn đk
Xem thêm
Ủa tưởng nhóc LOL không đi theo?
Xem thêm