Chương 101-200
Chương 118: Phòng 107 – Phòng Cửa Ngõ, Thử Thách Thứ Hai Kết Thúc (9)
4 Bình luận - Độ dài: 2,734 từ - Cập nhật:
Han Kain
Đồng đội tôi chạy qua vì chú ý tới sự náo động.
“Cái quái gì vừa xảy ra thế?”
“Gì vậy? Tự nhiên xảy ra chuyện gì thế?”
“Á! Cái xác này là sao vậy?”
Giữa bầu không khí hỗn loạn, tôi chậm rãi giải thích.
Arima đột nhiên nói về tuổi thơ của cô ta, rồi giải thích về khai sáng ma pháp, tự nhiên hôn tôi, nói về tái sinh rồi tự sát.
Kể cả tôi cũng khó mà theo kịp những lời của tôi.
Những người khác thì đáp lại bằng sự kinh ngạc.
Ahri nói, có vẻ hơi buồn cười.
“Thú vị thật. Cô ta có vài dấu hiệu thích anh, nhưng hôn rồi tự sát thì đúng là hơi bất ngờ nha.”
“Cô ta thích anh ấy hả?”
“Anh không biết à?”
“Cô ta có hơi kì lạ lúc ban đầu nhưng anh nghĩ chỉ là diễn thôi mà.”
“Có thể ban đầu là diễn. Nhưng sau đó thì không thể coi nó là gì khác ngoài tình cảm chân thành, trừ khi cô ta là diễn viên chuyên nghiệp.”
Songee thêm vào.
“Khi bọn em nói chuyện, em có cảm giác Arima cũng có nhiều vết thương. Cô ta có nghĩ chúng ta như ‘Tổ Đội Pháp Sư’ và rất ghen tị vì chúng ta thân nhau tới vậy.”
Chị Eunsol hỏi.
“Có hơi khó hiểu nhưng giờ phù thủy chết rồi, thì mọi thứ sẽ kết thúc à?”
“Không thể nào. Arima nói rằng cô ta sẵn sàng tái sinh sau khi chết, nên chắc hẳn phải có Phase 2 -”
Một thông báo bùng nổ vang lên trên trời.
Chúc mừng các người chơi đã hoàn thành Thử Thách Thứ Hai, ‘Khu Rừng Của Phù Thủy’.
Đột nhiên, không gian xung quanh dần sụp đổ.
Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn thấy các đồng đội tôi vui vẻ vì thông báo hoàn thành đó...
Khiến tôi vô cùng sợ hãi.
Những thứ Arima có nói với tôi.
Tình huống bất thường này.
Và giờ là thông báo này.
“Con muốn làm học trò của thầy nữa.”
“Tâm của con người chỉ là ảo ảnh. Con đã bỏ đi các ám ảnh về các vấn vương vô nghĩa rồi.”
“Con sắp sẵn sàng tái sinh rồi.”
“Con muốn sống thêm một chút với hình hài phụ nữ.”
Arima đã can thiệp với cơ thể của anh Jinchul vài ngày rồi.
Khách Sạn này sẽ ưu tiên cơ thể vật lý khi phân biệt thật giả.
Tất cả những thông tin trên đều chỉ tới một kết luận hãi hùng!
***
Y hệt như sau khi hoàn thành Thử Thách Đầu Tiên, chúng tôi được dịch chuyển tới một không gian giống một phòng khách sạn sạch sẽ.
Phong ấn Di Sản của chúng tôi đã được gỡ bỏ.
Sức mạnh cuốn Quỷ thư đã được phục hồi.
“Songee! Kiểm tra anh Jinchul với vòng tay ngay!” Tôi khẩn thiết kêu lên.
Ngay khi ánh chớp trắng từ chiếc vòng tay quét lên người anh Jinchul -
“Ối! Ôi không! Kyaaa-”
Trong khi chị Eunsol và Elena đang run rẩy, Ahri hét lên mà không tin nổi.
“Không đời nào! Đó không phải là Jinchul -”
Tới lúc này thì kể cả ông Mooksung cũng bị sốc.
“Địt mẹ! ‘Thứ đó’ sắp tỉnh lại rồi!”
Cơ thể anh Jinchul bắt đầu cựa quậy.
Tôi lập tức triệu hồi Quỷ thư.
Chiến đấu với con quái vật đó trực diện sẽ có quá nhiêu thương vong!
Tôi phải chấm dứt mọi thứ bằng cuốn Quỷ thư.
Sức mạnh của Quỷ thư hiện lên, và tâm trí tôi trôi nổi.
Khi tôi tỉnh lại, tôi thấy mình trong một căn biệt thự xa hoa.
***
Tiếng đàn violin và piano vang lên trong tai tôi.
Các vật trang trí trên tường, các ngọn nến trên giá, các đèn trùm trên cao, mọi thứ đều tỏa sáng lung linh ở căn biệt thự này.
Tôi lang thang trong không gian lộng lẫy, phản ánh sự xa hoa của chủ nhân của nó.
Đây là trải nghiệm lần đầu của tôi.
Tôi đã sử dụng cuốn Quỷ thư nhiều lần, nhưng tôi thường sẽ chiếm được cơ thể của mục tiêu ngay tức thì chứ không rơi vào một thế giới như này.
Đây là sức mạnh của Phù thủy à?
Tôi không biết.
Tôi đang đi thì gặp một chiếc bàn ăn lộng lẫy không kém căn biệt thự.
Ngồi phía kia không ai khác chính là Arima.
“Đây là chiêu trò của cô à?”
“Không phải là chiêu trò, là một lời mời thì đúng hơn.”
“Cô lại có gì muốn nói à?”
“Không có gì nhiều. Tôi chỉ muốn thuyết phục anh.”
“Thuyết phục tôi? Cô chiếm lấy cơ thể đồng đội tôi và giờ muốn thuyết phục tôi?”
Arima khẽ mỉm cười.
“Sau khi đọc kí ức của ‘Cha Jinchul’, thì đó quả là cú sốc nối tiếp cú sốc. Để mà nghĩ rằng cả thế giới tôi tồn tại cũng chỉ là một vở kịch tạo ra bởi một thực thể siêu việt đỉnh cấp... Cuối cùng thì kể cả ‘Arima thật’ trước khi chiếm lấy cơ thể này cũng chỉ là giả mạo, phải không? Nếu đó là tôi trước khi được khai sáng thì chắc cũng sẽ phát điên rồi. Bởi vì điều đó có nghĩa là tôi chỉ là tồn tại được thêu dệt nên. Nhưng giờ thì mọi thứ đã ổn. Suy cho cùng, tâm trí chỉ là ảo ảnh! Nó chỉ là vấn vương thôi. Lí do duy nhất chuyện này có thể xảy ra là vì bài giảng của Thầy. Cảm ơn thầy.”
Nhìn thấy Arima vẫn bình tĩnh, tôi cũng phải bình tĩnh lại.
“Tôi mừng khi nghe thấy vậy. Nhưng, nếu cô đã đọc kí ức của anh Jinchul, thì cô cũng có thể đoán được rồi. Tôi không phải đại pháp sư mà cô tin tưởng.”
Arima bối rối nhìn tôi.
“Tại sao lại không?”
“... Có vẻ cô chưa đọc hết kí ức nhỉ -”
“Vì anh chưa hiểu toàn bộ sức mạnh mình sở hữu? Vì anh vẫn còn trẻ? Vì những người anh gọi là đồ đệ thực ra lại là bạn hữu được Khách Sạn ban cho sức mạnh?”
Vậy là cô ta đã đọc được hết rồi.
“Tôi cũng không hiểu sức mạnh của tôi. Tôi cũng sử dụng nó mà không hiểu nguyên lí vận hành đằng sau. Tuổi trẻ thực ra lại là lợi thế, và có nhiều bạn hữu lại là sức mạnh. Anh đang hành xử như thế này chỉ vì nhận được sức mạnh từ Quỷ thư sao? Anh vẫn nhận được Quỷ thư bằng nỗ lực chính đáng mà? Anh đích thị là một pháp sư.”
Tôi không biết nói gì.
Tôi quyết định thành thực.
“Cô có thể rời khỏi cơ thể anh Jinchul không?”
Arima khẽ thở dài.
“Quả là một câu trả lời đáng thất vọng.”
“Cha Jinchul là -”
“Tôi không thất vọng vào việc anh coi trọng Cha Jinchul hơn tôi hay bất kì lí do trẻ con nào. Tôi thất vọng vì câu trả lời đó cho thấy anh vẫn chưa hiểu ‘hoàn toàn’ về sự thật đằng sau cuốn Quỷ thư.”
“...”
“Tại sao anh, chủ nhân cuốn Quỷ thư lại không hiểu được? Tâm trí của con người là một dòng sông, liên tục chảy và thay đổi. Bản ngã không thay đổi mà người phàm nghĩ tới chỉ là một cốc nước múc lên từ dòng sông đó thôi. Kể cả có múc nước từ cùng một chỗ vào ngày hôm sau, thì dòng sông cũng đã hoàn toàn thay đổi.”
“Tôi không hiểu cô đang nói gì -”
“Cứ nghe này. Anh bảo tôi ‘rời đi’, nghĩ rằng tôi không phải Cha Jinchul, phải không? Thế tôi là cái gì?”
“Cô chẳng phải là Arima sao?”
Arima cười rồi quay một vòng.
... ‘Cha Jinchul’ xuất hiện trước mặt tôi.
“Giờ thì tôi có là Cha Jinchul không?”
“...”
Anh ta quay một vòng nữa và Arima trở lại.
“Tôi đã tái tạo tâm trí và cấy nó vào cơ thể của Cha Jinchul. Linh hồn lẫn cơ thể của Arima thực sự đã chết, và chỉ có phần tâm trí đã được tái tạo này thức tỉnh thôi. Liệu tôi có còn là Arima không? Hay tôi chỉ là Cha Jinchul đã được thừa hưởng kí ức của Arima?”
“Cô tái tạo lại tâm trí rồi cấy nó vào cơ thể anh Jinchul? Từ bỏ linh hồn và thể xác mình? Thế thì khác nào tự sát?”
“Tại sao lại là tự sát? Tôi đang đứng trước mặt anh đó thôi? Có phải vì ‘Arima thật’ đã tự sát trước mặt anh nên tính liên tục đã bị phá vỡ không? Chẳng phải anh đã dạy tôi rằng vương vấn với tính liên tục là vô nghĩa sao”
“Tôi chỉ đang nói nhảm thôi. Tôi không biết liệu kiến thức của Quỷ thư có bị pha trộn không, nhưng cô làm sao có thể khai sáng từ những lời nhảm nhí đó!”
“Có vẻ là thuyết phục cũng sẽ khó khăn đây.”
Với những lời thất vọng của Arima, biệt thự xa hoa sụp đổ, và không gian cũng thế.
Cơ thể tuyệt đẹp của phù thủy tan thành bọt nước, và một vòng xoáy hắc ám khổng lồ xuất hiện.
Một giọng nói vang lên trong đầu tôi.
“Nếu ngươi vẫn còn muốn lựa chọn ngu ngốc thì chứng tỏ bằng thực lực đi!”
Một trận chiến chưa từng có tiền lệ bắt đầu.
Vòng xoáy hắc ám nuốt lấy tôi, lập tức nghiền nát cơ thể tôi.
Nhưng tôi vẫn còn có thể suy nghĩ tỉnh táo. Tôi biết cách chiến đấu theo bản năng.
Trận chiến này là trận chiến về linh hồn, còn cơ thể chỉ là ảo ảnh.
Các sợi xích hắc ám bắn ra từ khắp nơi và xuyên qua vòng xoáy.
Vòng xoáy khẽ động, và hình hài Arima lộ ra. Sét đánh và thiêu cháy những sợi xích kia.
Tôi lại tiếp tục triệu hồi các sợi xích, nghiền nát Arima, nhưng rồi các tia sét sau lưng thiêu cháy tôi.
Màn trao đổi chiêu thức phi thực này tiếp diễn thêm vài chục lần nữa thì tôi dần hiểu ra...
Sức mạnh của cả hai chúng tôi.
Arima có năng lực kiểm soát mạnh hơn đối với thế giới tâm hồn của anh Jinchul, cũng chính là chiến trường.
Còn tôi có lợi thế áp đảo của cuốn Quỷ thư, nguồn năng lượng Ma Pháp vô biên.
Vấn đề là trận chiến không thể kết thúc nhanh gọn.
Nó là một trận chiến không có hình thù, chỉ là tưởng tượng, nên đưa ra đòn quyết định là vô cùng khó khăn.
Trong một giờ nữa thì thử thách tiếp theo sẽ bắt đầu.
Tôi phải kết thúc chuyện này trước khi đó.
Tôi cảm thấy trí não tôi đang chạm tới ‘đỉnh cao’ chưa từng thấy trước đây.
Trong thế giới mơ mộng tách khỏi cõi trần đó, tâm trí tôi chạm tới ngưỡng cửa của một lãnh thổ không thể chạm vào.
Để thắng, tôi phải cần sức mạnh to lớn hơn.
Sức mạnh để triệu hồi thực tại từ giấc mơ, để tạo ra gì đó từ cõi thinh không!
Trong khoảng không, Quỷ thư xuất hiện trước mặt tôi.
Một chương mới, một thứ tôi chưa từng chạm tới, mở ra trước mắt tôi.
Năng Lực Hóa Thần.
Cuối cùng, một chất gì đó xuất hiện trong cõi ảo ảnh.
Một tia sáng đơn độc xuyên thẳng vào khoảng không nơi tôi và Arima đang chiến đấu.
Arima bắt đầu bị thiêu cháy thành tro.
‘Sức mạnh gì thế này?’
‘Ta cũng không biết’
‘Haha! Thầy thật sự là người nhất quán đó. Lúc nào cũng tin rằng mình không biết, trong khi rõ ràng đã biết đáp án rồi. Thầy thật sự không biết hả? Hay thầy sợ ý nghĩa của khai sáng và cố tình chọn ngu dốt?’
‘...’
‘Khai sáng có thể nhận được bắt đầu bằng việc nhận thức, rồi tôi luyện hàng ngày. Kể cả có đột ngột được khai sáng, thì vẫn cần thời gian để nội tâm hóa nó. Nhớ lấy, Thầy đã được khai sáng kể từ khi nhận được Quỷ thư rồi. Chỉ là các kí ức tích tụ hơn hai mươi năm đang ngăn cản thầy trở thành một thứ gì đó thực sự vĩ đại...’
Với những lời cuối cùng đó, Arima biến mất.
Có thật là thế không?
Tâm trí tôi, thứ đã đạt tới một cảnh giới khác, tìm thấy câu trả lời.
Khi Cha Jinchul chưa chết hẳn thì Arima cũng chưa hoàn toàn biến mất.
Bản ngã lẫn kí ức của Arima đã biến mất.
Nhưng một vài dấu vết của cô ta sẽ còn lại trong anh Jinchul khi anh ấy hồi sinh ở bên ngoài Phòng Cửa ngõ.
Tâm trí tôi dần hạ xuống từ cảnh giới kia.
Vẫn chưa phải lúc.
Để Năng Lực Hóa Thần thực sự nằm trong lòng bàn tay tôi, thì tôi phải đột phá ở cấp độ nền tảng cơ.
Chỉ để thời gian trôi qua và cải thiện Năng Lực Chiếm Hữu là không đủ.
Tôi phải cải thiện ở cấp độ nền tảng.
Sẽ phải mất một lúc lâu.
Có lẽ tôi còn không đạt được điều này trước khi rời khỏi khách sạn cơ.
Một tư duy vượt xa giới hạn loài người!
... Liệu phát triển như vậy có thật sự đáng truy cầu không?
Tôi lạc trong suy nghĩ rồi xung quanh mờ đi.
***
Han Kain
Tôi tỉnh dậy, và trở về với thực tại.
Ngay sau khi tôi trở về, tôi nhìn anh Jinchul.
Đầu anh ấy bị chẻ gọn làm đôi
“Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?”
Chị Eunsol trả lời.
“Chị hỏi em câu đó mới đúng. Em đã làm gì? Em dùng cuốn Quỷ thư, rồi cả hai gục xuống, rồi sau khoảng mười phút, đầu của Jinchul đột nhiên bị chẻ làm đôi.”
“Vậy à...”
Tôi có một cảm giác trống rỗng.
Bất chấp các nỗ lực để cứu chữa anh ấy trong Thử Thách Thứ Hai, thì có vẻ tất cả đều là vô nghĩa.
Mọi người ngồi đó bất lực.
Ahri huých tôi và nói.
“Nhưng mà anh vẫn làm tốt lắm. Có phải năng lực của Quỷ thư không? Có vẻ anh đã mạnh lên rồi. May là chúng ta không phải đánh nhau với Jinchul. Nếu anh ta triệu hồi được Ngôi Sao hay gì đó để đánh nhau thì chúng ta chắc sẽ chết hết rồi. Phù thủy đã hoàn toàn biến mất chưa?”
“Có thể.”
“Nghe không chắc chắn lắm nhỉ?” ông Mooksung xen vào.
“Này nhé, tình hình nghiêm trọng lắm đáy. Như mọi người đã nhận ra, kết hợp với cả suy nghĩ của Ahri và Songee, thì phù thủy chẳng phải đã thoát khỏi không gian thử thách bằng cách chiếm lấy cơ thể Jinchul sao?”
“Nếu nghĩ như vậy thì đúng. Nhưng việc thực thể đã trốn thoát ấy có còn được gọi là Arima không thì phải cân nhắc...”
“Bỏ qua phần cân nhắc triết lý đó đi. Phần quan trọng là ‘trốn thoát’. Nó không khác gì trốn thoát khỏi khu vực thử thách của Phòng Cửa Ngõ. Liệu cách trốn thoát tương tự có tác dụng trong Phòng Nguyền Rủa không?”
Đầu tôi xoay vòng với những gì các lời kia ám chỉ.
Một kiểu trốn thoát, khi mà một người tái tạo tâm trí của họ, cấy vào cơ thể của người chơi rồi thoát ra cùng người chơi...
Ngay khi đó, một hiện tượng chưa từng xuất hiện xảy ra lần đầu kể từ khi tôi tới Khách Sạn.
Lời Khuyên Hiền Triết: 3 → 0
Cái gì?
Mình còn chưa dùng Lời Khuyên, và đã vượt qua thảm họa.
Nhưng cả 3 biến mất cùng lúc
Nhớ kĩ nhận thức vừa rồi. Đó chính là vấn đề ngươi cần phải vượt qua ở Khách Sạn này.


4 Bình luận