• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 101-200

Chương 170: Phòng 201, Phòng Nguyền Rủa – ‘The Cube’ (19) Fin

2 Bình luận - Độ dài: 2,217 từ - Cập nhật:

Han Kain

Khoảnh khắc ngón tay đó hạ xuống từ trên bầu trời rộng mênh mông, thì mọi thứ dừng lại.

Bài ca thống khổ của Beatrix vọng lại từ cõi xa xăm cũng ngưng bặt.

Âm thanh từ những cuốn sách và màn hình trôi lơ lửng cũng không còn nữa.

Tiếng cười man dại của vị thần tàn nhẫn từng vang khắp thế giới cũng lặng đi.

Trong khoảng thời gian mà mọi thứ ngừng lại ấy, thì ngón tay từ thiên đường xuyên thẳng vào tôi, khiến tôi thậm chí còn không thể nghĩ về việc né tránh nó.

“...”

Khi tôi tỉnh lại, thì tôi nhận ra mình đã trở lại làm “Han Kain” một cách hoàn chỉnh.

“Cái gì – ”

“Cậu tỉnh lại rồi hả?”

Giật mình, tôi quay đầu lại và nhìn thấy một người đàn ông trông có vẻ trí thức, tuổi khoảng cuối đầu năm chục.

“Ông!”

“Và câu tiếp theo cậu sẽ nói là, ‘Ông là Thủ Trưởng!’. Thôi nào, cậu cũng chán ngán việc phải nói những lời lặp đi lặp lại đó rồi chứ?”

“...Chuyện gì đang xảy ra? Ngón tay đó là sao?”

“Cứ coi là lòng tốt tặng thưởng cho việc đánh bại căn phòng đầu tiên của tầng 2 đi.”

“Sao?”

“Cậu có thật sự hiểu khái niệm ‘phong ấn’ trước khi vào căn phòng này không?”

“Tôi hiểu đại khái từ Ahri, nhưng thật tình thì không nắm bắt mọi thứ hoàn toàn được. Kể cả Ahri cũng không thể hiểu rõ chuyện này.”

“Cậu bắt đầu Phòng 201 mà không hiểu rõ ràng hệ thống phong ấn sao? Chà, cũng chẳng phải lỗi của cậu. Khách Sạn này làm gì có hướng dẫn sử dụng, thì làm sao cậu biết trước mọi chuyện được. Vấn đề là, cậu đã từng bao giờ nhận ra rằng, mình có thể bị cuốn vào suy nghĩ của các nhân vật, rồi mạo hiểm thay đổi tính cách của mình chưa? Cậu đã có thể chuẩn bị trước cho chuyện đó hay không?”

“...”

“Vậy nên là, vì là phòng đầu tiên của tầng 2 nên Khách Sạn mới có chút thành ý. Cậu bị cưỡng chế tách biệt khỏi ta. Chúc mừng nhé, cậu đã hoàn toàn trở lại với bản thân.”

“Chà, thì,... cũng là chuyện đáng mừng đấy nhỉ.”

“Buồn cười đấy chứ? Khách Sạn này có vẻ đã thu thập đủ những thứ vô lí trên trời dưới biển, nhưng vẫn còn ẩn chứa những thành ý kì lạ này.”

Thủ Trưởng rút ra một điếu thuốc lá từ trong túi áo khoác, và bắt đầu hút. Ông ta nhả ra một làn khói trắng trước khi nói tiếp.

“Làm một điếu luôn chứ?”

“Tôi chưa từng hút thuốc.”

“Nhân lúc này có muốn học không?”

“...”

“Haha! Thật tình, cậu là một hậu bối nhàm chán.”

“Tôi không phải hậu bối của ông.”

“Thật vậy không?”

“...”

“Khá là thú vị khi nhìn vào cậu đấy. Cậu có vẻ có rất nhiều điều muốn nói, nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu. Ta nói sai không?”

“Có phải đây là cách duy nhất hay chăng? Liệu hi sinh Beatrix và con người làm vật tế là giải pháp duy nhất sao?”

“Cậu có vẻ không đồng tình với cách làm của ta cho lắm.”

“Ông... Khi tôi hòa làm một với ông, thì tôi đã nhận ra một chuyện. Ông chỉ coi mọi người khác làm công cụ, mọi người, trừ ông ra.”

“Đó chỉ là một bệnh mãn tính của mấy kẻ thống trị cấp cao. Và cậu cũng sai về một chuyện.”

“Sai ư?”

“Cậu nói ta coi mọi người khác là công cụ? Đừng có nói mấy lời vớ vẩn vậy chứ? Ta mới là công cụ hữu hiệu nhất.”

“...”

“Thế cậu nghĩ thế quái nào mà ta lại ở đây?”

“Ý ông nói là ông tự mình tới Khách Sạn để tìm kiếm gì đó – ”

“Bỏ câu chuyện đó lại đây thôi. Cậu sẽ chẳng bao giờ gặp lại ta trong đời nữa, nên sao phải phí thời gian với mấy câu hỏi về cá nhân ta? Chúng sẽ chẳng có tác dụng gì ngoài thỏa mãn trí tò mò của cậu. Thay vào đó thì phải hỏi mấy câu liên quan tới việc cậu tiếp tục trong tương lai thế nào ấy.”

Cùng những lời đó, Thủ Trưởng chỉ vào Cửa Sổ Hệ Thống của tôi.

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 87

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 2, Phòng Nguyền Rủa – Phòng 201, ‘The Cube’

Lời Khuyên Hiền Triết: 3

“...”

Đây là lần đầu tiên người khác ngoài tôi nhìn thấy Cửa Sổ Hệ Thống.

Tab Lời Khuyên Hiền Triết nhấp nháy.

“Gì thế này...”

“Sử dụng Lời Khuyên để hỏi ta đi. Ta cũng muốn tự mình nói ra lắm, nhưng không thể được nữa rồi. Cậu biết cách dùng nó mà, phải không?”

“Ông không phải Con Cú, vậy tại sao lại bảo tôi dùng Lời Khuyên -”

“Ta vừa mới bảo là đừng hỏi mấy câu ngoài lề mà? Hỏi những gì cần thiết thôi.”

“...”

“Nếu cậu không thể quyết định được nên hỏi gì thì ta sẽ chọn một thứ phù hợp cho cậu vậy. Câu hỏi đầu tiên... Ừ, cái này sẽ ổn.”

‘Về hệ thống và cơ chế trên tầng 2.’

Lời Khuyên: 3 → 2

... Tôi cười khan một tiếng.

Thủ Trưởng của Viện Nghiên Cứu, người có vẻ như đã là chủ nhân của Trí Tuệ từ rất lâu về trước, bắt đầu sử dụng Cửa Sổ Hệ Thống cứ như nó là của mình. Giờ đây ông ta còn bắt đầu cái hành động kì quặc có tên là tự hỏi rồi tự mình đáp lại.

Thế nhưng, đúng là dù tôi có rất nhiều câu hỏi, nhưng chủ đề “cơ chế trên tầng 2” cũng là một chuyện tôi rất nóng lòng muốn biết thêm. Vậy là tôi quyết định im lặng lắng nghe.

Thủ Trưởng bắt đầu màn tự hỏi đáp của mình.

“Tầng 2 giống với tầng 1 ở chỗ, mỗi phòng đều có bối cảnh của riêng nó. Thế nhưng, mỗi phòng ở tầng 2 lại xoay quanh một phong ấn. Phong ấn có thể dành cho một người trong nhóm các cậu, nhưng nó cũng đồng thời liên quan tới một nhân vật cực kì quan trọng đối với bối cảnh, nhân vật đó đóng vai trò chủ chốt trong việc phá giải tình huống. Khi phong ấn được phá bỏ, thì nhân cách của nhân vật đó cũng tỉnh lại cùng đồng đội của cậu.”

“...”

“Cậu có cần phải phá giải phong ấn để phá giải căn phòng không? Không cần thiết. Nhưng chuyện này không phải là một ý tồi nếu cậu định làm vậy. Đồng đội trong Phòng 201 của cậu bị ám ảnh với việc phá phong ấn, phải không? Cho dù họ có không rõ tại sao, thì họ cũng đã nhận định đúng. Có vẻ họ đã phát triển được một chút bản năng sinh tồn trong Khách Sạn này rồi.”

“”

“Một khi phong ấn được phá bỏ, thì căn phòng về cơ bản cũng được phá giải thôi. Một nhân vật mà biết chìa khóa cho căn phòng, tức ‘Thủ Trưởng’ của Phòng 201, sẽ tỉnh lại.”

“...”

“Thế nhưng, có một vấn đề - ồ, chờ đã. Có vẻ giải thích thêm nữa sẽ phải dùng một Lời Khuyên nữa. Cậu có câu hỏi gì nữa không?”

“Ông cứ dùng một lần nữa và giải thích tiếp đi.”

“Ý hay đó. Vậy cậu hỏi thứ hai sẽ là cái này.”

Vấn đề của đáp án được các nhân vật nắm giữ.

Lời Khuyên: 2 → 1

“Khi phong ấn được phá bỏ, nhân vật tỉnh lại bên cạnh đồng đội của cậu sẽ biết được đáp án của căn phòng. Vấn đề là, đáp án họ nắm giữ không phải lúc nào cũng là đáp án tốt nhất.”

“Cái gì?”

“Cái gì là cái gì? Cậu vẫn luôn than phiền với ta từ nãy tời giờ về chuyện, đây có phải con đường duy nhất không đó thôi?”

“...”

“Các phòng khác cũng vậy thôi. Khi cậu phá bỏ được phong ấn, cậu sẽ biết được đáp án của căn phòng, nhưng cũng nhận ra rằng đáp án đó có nhiều sai sót. Thường thì, cậu cũng sẽ không có diễm phúc để mà nghĩ, và phải làm theo đáp án không hoàn chỉnh giống như lần này. Nhưng... nếu mà cậu có thời gian ấy.”

“Nếu chúng tôi có thời gian?”

“Cân nhắc chuyện rằng, có thể sẽ có một đáp án tốt hơn. Ta nghe đồn nhé, tìm ra một đáp án tốt hơn sẽ có phần thưởng của riêng nó.”

Đầu óc tôi đang quay mòng mòng.

Tôi tập trung toàn bộ trí lực vào việc sắp xếp lại những thông tin vừa nghe được.

Tầng 2, giống tầng 1, sẽ có tình huống riêng của mỗi phòng, và một người sẽ bị phong ấn. Phá bỏ phong ấn không chỉ trả lại tự do cho đồng đội, mà còn có thêm một nhân vật biết được đáp án cho căn phòng. Thế nên là, ngay khi phong ấn bị phá bỏ thì tỉ lệ phá giải căn phòng cũng tăng đột biến.

Có điều, đáp án nhân vật đó nắm giữ còn thiếu sót. Nếu chúng tôi tìm ra đáp án tốt hơn thì sẽ có thêm phần thưởng.

Vậy là đủ rồi nhỉ?

Tôi đang băn khoăn xem còn bỏ sót gì không thì Cửa Sổ Hệ Thống lại nhấp nháy.

Về giới hạn của Lời Khuyên.

Lời Khuyên: 1 → 0

“Tại sao nó lại thay đổi mà ông còn chưa nói gì – ”

“Xin lỗi nhé. Hết thời gian rồi.”

Quả nhiên, như lời ông ta nói, thì thế giới đóng băng thời gian lại bắt đầu chuyển động trở lại.

“Câu trả lời cuối cùng cũng chẳng có gì đặc biệt. Ta xem kí ức của cậu, thì có vẻ cậu cũng hận Con Cú không ít nhỉ.”

“...”

“Là một người nợ nó cũng khá nhiều, ta nghĩ sẽ tốt nhất nếu không có hiểu lầm gì còn tồn đọng giữa đôi bên. Lí do Con Cú thỉnh thoảng cho cậu mấy cái lời khuyên khó hiểu, đánh đố hay dùng thành ngữ không phải vì nó muốn lừa hay trêu cậu. Bản thân nó cũng có những hạn chế riêng, và chọn cái cách giao tiếp đó vì cần thiết.”

“Chọn sao?”

“Cậu có muốn một câu trả lời đơn giản ngắn gọn, mà chỉ nói được một ý, hay là một câu trả lời khó hiểu hơn, như kiểu Thiền Vấn Đáp, thứ mà có thể hiểu được theo nhiều cách? Con Cú chọn kiểu thứ 2 đó để truyền đạt nhiều thông tin hơn chỉ trong một lần hồi âm.”

“...”

Không gian xung quanh bắt đầu sụp đổ.

Hành trình gian khổ lâu dài của Phòng 201 cuối cùng cũng tới đây.

Ngay khi sàn nhà chúng tôi đang đứng cũng bắt đầu sụp xuống, thì tôi không kìm được mà nói lên.

“Tôi không bao giờ muốn trở thành một người như ông.”

“Đó là một ý hay đó. Ta chúc cậu những gì tốt đẹp nhất nhé, hậu bối.”

Bạn đã thành công!

The Cube.

Một nơi kì lạ mà con người bị bắt cóc một cách bí ẩn, và vĩnh viện bị sát hại dưới tay bọn quái vật.

Lí do nơi khủng khiếp này được tạo ra là vì, ngạc nhiên thay, để cứu lấy nhân loại.

Không thể đối mặt với căn nguyên tà ác bằng sức mạnh hay trí tuệ, nên con người cuối cùng đã chọn cách hiến dâng mạng sống như là một nỗ lực tuyệt vọng để sinh tồn.

Thật sự không có cách nào khác sao?

Ai mà biết được!

Nhưng đừng lo lắng!

Chắc chắn bạn đã phá giải được căn phòng!

Các con quái vật ẩn náu trong mỗi căn phòng, một cô gái giống thảm họa tự nhiên hơn là một con người!

Và thậm chí là một viện nghiên cứu chìm trong bí ẩn nữa.

Sau khi vượt qua tất cả nhưng thử thách đó và bảo vệ thế giới khỏi Con Mắt Không Thứ Nguyên, thì những nỗ lực của các bạn là thật sự ấn tượng.

                                                            ***

                                                            ***

                                                            ***

Một đồng đội của các bạn đã phá giải thành công căn phòng!

Xin chúc mừng!

Phá giải thành công cho phép mọi người an toàn trở về.

Giờ thì, ai sẽ nhận được kho báu, và nó sẽ là gì? Chính các bạn sẽ quyết định!

“???”

Tôi đọc mấy thông báo đó mà trợn to mắt khi thấy dòng cuối!

Mình được quyền quyết định phần thưởng sao?

Và ai sẽ nhận được nó nữa?

Có người khác mình còn sống sao?

Sau khi phá giải Phòng 101, thì tới bây giờ “Thời Khắc Chọn Lựa” mới quay lại.

Không lâu sau, một thông báo khác hiện ra.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

PHÓ THỚT
Lói thật chứ Thủ Trưởng này cảm giác giống anh nào tên Ayanokouji ấy anh em ạ.
Xem thêm
Du có chap mới luôn này, múp😋
Xem thêm