Chương 101-200
Chương 165: Phòng 201, Phòng Nguyền Rủa – The Cube (14)
3 Bình luận - Độ dài: 2,889 từ - Cập nhật:
Han Kain
Với một cú giật nhẹ, tôi mở mắt.
Cùng lúc đó, một cơn gió lạnh xé da xé thịt len lỏi vào trong tôi.
“Ặc ~! Thật tình, Khách Sạn ơi! Cái thời tiết này không thể chịu được nữa đấy!”
Trong khi than thở về thời tiết, tôi nhìn sang bên để kiểm tra các đồng đội.
Lần này thì không khí sẽ như thế nào đây?
...
Chẳng phải vẫn thế sao? Phần lớn bọn họ đều đang thở dài, nhìn có vẻ hơi đờ đẫn.
Phòng 201, có hơi quá sức rồi chứ?
Mình sẽ ngủ qua toàn bộ thử thách này chứ? Ít nhất thả mình ra xem nào!
“Thôi nào ~ Thôi nào ~ Vui lên đi! Có rất nhiều thứ cần thảo luận nên là di chuyển thôi ~!”
Ít nhất là một người vẫn trông cực kì vui vẻ.
Nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của chị Eunsol, mọi người khác cũng xốc lại tinh thần, khuôn mặt của họ cũng sáng lên thấy rõ và bắt đầu di chuyển.
Sẽ thú vị đây.
Ngay khi chúng tôi vào thang máy để tránh đi cái lạnh chết người, bọn họ bắt đầu chuyện trò ồn ã.
Có vẻ nhóm đánh nhau với Beatrix đã gặp không ít rắc rối.
Tôi nghe lỏm được vài giọng mệt mỏi nói rằng, “Cơ thể chính phải ở đâu đó khác”, hay “Không có cách nào để giết nó”.
Phải tới lúc chúng tôi trở về với căn phòng 105 ấm áp thì chị tôi mới bắt đầu giải thích.
***
Chị ấy dành một lúc lâu để kể lại câu chuyện chị và Ông đã chiến đấu anh dũng tại tổng hành dinh thế nào. Có nhiều chỗ khiến chúng tôi phải trầm trồ.
Chúng tôi không thể không vỗ tay khi chị ấy kể về chuyện Ông đã nhanh chóng đề ra chiến lược chống lại huyết thanh nói thật, và cách chị ấy kéo lực lượng Quản Trị vào chuyện này.
Tới hồi kết, chị ấy kể về chuyện phá giải phong ấn cho Perro và cách nó đã hi sinh thân mình để chị ấy trốn thoát. Tôi căng thẳng tới mức đổ mồ hôi hột.
Chị ấy chắc cũng quá xúc động nên đã đột nhiên ôm lấy Perro và dụi má vào nó, chỉ buông ra sau khi bị táp vào tai.
Sau khi kết thúc câu chuyện, chị ấy bắt đầu kể chỗ thông tin thu thập được trong sổ ghi chép.
“Chị nên bắt đầu từ đâu nhỉ? Được rồi, chị sẽ giải thích theo trình tự thời gian. Vào những năm 1980, một thực thể có tên là ‘Con Mắt Không Thứ Nguyên’ đột nhiên xuất hiện. Không ai biết nó tới từ đâu hay mục đích của nó là gì. Ngay khi nó xuất hiện, nó đã bao trùm cả thế giới, và bất cứ ai biết về ‘con mắt’ đó đều phát điên ngay lập tức. Dựa vào các biểu đồ báo cáo thì cả thế giới đã sụp đổ trong vòng chưa đầy nửa năm.”
Tôi không thể không ngắt lời một câu chuyện vô lí như vậy.
“Thế giới đã sụp đổ sao ạ?”
“Dựa vào các dữ liệu chị thu thập được thì đúng. Tất nhiên, nếu xét về chất lượng vũ khí mọi người sử dụng trong Phòng 201, hay sức mạnh vũ trang của Cục Quản Trị chị thấy trong những giây cuối cùng thì không giống vậy cho lắm... Chà, đằng nào thì Cục cũng là một tổ chức phi thường nên chị nghĩ là họ cũng đã xoay sở được thôi.”
Ông gật đầu đồng ý.
“ ‘Con Mắt Không Thứ Nguyên’ sao? Đó chắc hẳn phải là sinh vật mà Elena và Kain đã thấy.”
“Chắc vậy rồi nhỉ? Để cháu giải thích tiếp. Cục Quản Trị bằng cách nào đó đã phong ấn được Con Mắt Không Thứ Nguyên. Đó là lúc Thủ Trưởng Han Kain của chúng ta xuất hiện!”
Mọi người lập tức chĩa ánh nhìn vào tôi. Tôi chẳng có gì để nói, nên vẫn ngậm miệng.
“Không rõ phương pháp mà Thủ Trưởng dùng là gì, nhưng có vẻ anh ta đã dùng một vật tên là ‘Đa Diện Bất Đẳng Biên’. Thực tế thì, những thông tin tìm được có thoáng nhắc tới Thủ Trưởng là một thứ gì đó không giống con người cho lắm.”
Tôi càng nghe thì càng thấy tò mò hơn.
“Chính xác thì vai trò của em là gì ạ?”
“Vì chức vụ ‘Thủ Trưởng’, thì em sẽ tưởng tượng ra một học giả râu tóc nhẵn nhụi, trông hết sức tinh tế đúng không? Không đúng đâu. Theo ghi chép của Patrick, thì Thủ Trưởng là một con quỷ, với sức hút của một ác ma.”
Ahri có vẻ thấy chuyện đó buồn cười.
“Kain à ~! Đừng có làm những chuyện giống ác ma nữa nhé.”
“...”
“Đằng nào thì, Thủ Trưởng đã dùng Đa Diện Bất Đẳng Biên để phong ấn Con Mắt Không Thứ Nguyên trong một không gian kì lạ, nơi không thể được tiếp cận theo cách thông thường. Nhờ vậy, anh ta đã được thăng tiến thần tốc. Một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua từ khi đó. Rồi, vào những năm 1990, Beatrix xuất hiện ở New York.” [note77802]
Giờ mới bắt đầu này, Beatrix.
“Từ những gì chị đọc được, Beatrix được biết là đã sở hữu năng lực tạo ra quái vật từ lúc được phát hiện. Vì năng lực đó, cô ta đã mất cả cha mẹ từ khi còn nhỏ. Ban đầu thì, Cục Quản Trị đã định trừ khử Beatrix. Mặc dù họ cho rằng năng lực của cô ta là hữu dụng, nhưng họ thấy cô ta chẳng khác nào một thảm họa tự nhiên vì không thể kiểm soát được đống quái vật.”
Phần này thì tôi đã biết.
“Đó là khi em lại xuất hiện phải không? Em đã giúp Beatrix kiểm soát được năng lực phải không?”
“Chính xác. Có một chút chi tiết nữa trong đống tài liệu. Trong quá trình thí nghiệm của Thủ Trưởng, thì Beatrix đã tạo ra vô số quái vật, nhưng phần lớn đều là các sản phẩm thất bại. Số lượng quái vật thất bại là một vấn đề lớn. ‘Thất bại’ chị đang nói ở đây không có nghĩa là quái vật yếu.”
“Ý chị là những con quái vật cực mạnh mà Beatrix không thể kiểm soát.”
“Chính xác. Và rồi Thủ Trưởng Han Kain đã lại có một ý tưởng sáng suốt khác. Bọn họ nhớ lại nơi đã từng phong ấn Con Mắt Không Thứ Nguyên.”
Tới đây, Ahri dè dặt hỏi.
“Chờ đã, ý chị là họ xây một căn cứ nghiên cứu tại nơi tà thần đó bị phong ấn sao? Và tại đó thì Beatrix vẫn luôn tạo ra quái vật, rồi quẳng mấy con hàng thất bại cho tà thần?”
“Em hiểu chuyện nhanh đấy Ahri. Đúng là người thuộc Cục Quản Trị.”
Ông chỉ biết ngớ người ra.
“Ta chỉ có thể nói rằng bọn chúng đã thật sự đi quá giới hạn...”
Anh Jinchul không thể nén được sự tò mò.
“Ông già này, Cục Quản Trị trong thế giới của chúng ta cũng làm những chuyện như vậy à?”
“Họ rất hiếm khi làm những chuyện cực đoan như vậy.”
Songee thở dài.
“ ‘Rất hiếm khi’, tức là cũng có, chỉ là không thường xuyên thôi ạ.”
“...”
“Cho dù Cục Quản Trị hoạt động ngoài tầm hiểu biết của con người bình thường, làm những chuyện như vậy chắc chắn là đã đi quá giới hạn.” Ahri nhanh chóng thêm vào, để bào chữa. “Để mà nghĩ tới chuyện bọn họ đã tạo ra quái vật làm vũ khí... Chuyện này hoàn toàn không bình thường chút nào. Vấn đề thực sự ở đây rõ ràng là Han Kain.”
Mặc dù câu chuyện này không hoàn toàn là về tôi, nhưng tôi cũng thấy ngộp thở.
Chị Eunsol có vẻ đã nắm được gì đó.
“Nghĩ về câu chuyện chị kể với mọi người lúc nãy đi. Dựa vào các tài liệu, thế giới đó đang trong bối cảnh đi tới diệt vong vì tà thần. Người ngăn chặn được chuyện đó là Thủ Trưởng Han Kain. Nếu mọi người phóng đại một chút thì anh ta là người đã cứu thế giới thật sự đó. Do có một thành tựu để đời như vậy, thì tưởng tượng xem bản thân anh ta sẽ có sức ảnh hưởng thế nào xem. Cục Quản Trị, suy cho cùng, thì cũng là một cơ quan điều hành bởi con người. Ai mà dám chống lại ý kiến của người đã cứu thế giới chứ?”
Sau khi nghe mọi thứ tới giờ, tôi thử xâu chuỗi câu chuyện Phòng 201 lại.
Trước tiên, vào những năm 1980, một thực thể bá đạo có tên là Con Mắt Không Thứ Nguyên xuất hiện và đẩy thế giới tới bờ vực diệt vong. Thủ Trưởng dùng một công cụ có tên Đa Diện Bất Đẳng Biên để phong ấn tà thần, giải cứu thế giới.
Thứ hai, vào những năm 1990, một cô gái có tên Beatrix xuất hiện, người có năng lực tạo ra quái vật. Ban đầu, cô ta không thể kiểm soát chúng, nhưng Thủ Trưởng đã bắt đầu những thí nghiệm để giúp cô ta kiểm soát năng lực của mình. Trong giai đoạn này thì có vô số sản phẩm thất bại được sinh ra.
Thứ ba, Thủ Trưởng đã xây một cơ sở nghiên cứu bên trong không gian tà thần bị phong ấn. Những thí nghiệm với Beatrix vẫn tiếp diễn bên trong phong ấn, và toàn bộ chỗ quái vật thất bại bị quẳng cho tà thần để bị giết.
Một khi tôi đã hiểu toàn bộ bối cảnh, thông tin mọi người thu thập được dần trở nên có nghĩa.
Ahri lên tiếng trước.
“Ngay khi em chết, thì em thấy một nơi rất vô lí. Trước tiên thì em tưởng nó là một hoang mạc đỏ, nhưng khi lại gần hơn thì hóa ra là một cái hồ chứa đầy xác quái vật, số lượng không thể đếm được. Nơi đó chắc hẳn phải là thùng rác.”
Songee gật đầu đồng ý.
“Vậy là, The Cube là một cái lò sinh sản quái vật. Bên trong hàng tá cái hộp đó thì bọn quái vật được sinh ra. Nếu một con có hữu ích thì được lấy ra dùng. Còn nếu không thì chỉ cần mở hộp ra, lật ngược nó lại và con quái vật rớt xuống dưới đáy.”
“Patrick khá tự tin rằng nơi đó không thể bị phá hủy do cơ sở đó được xây tại nơi Con Mắt Không Thứ Nguyên bị phong ấn, phải không?”
Ông trả lời.
“Chắc hẳn là vậy. Thực ra, Eunsol có nói mặc dù họ đã chuẩn bị trực thăng lẫn xe bọc thép, nhưng họ không thực sự phá hủy căn cứ đó, mà chỉ chờ thôi. Chắc họ đang chờ cho Beatrix ra ngoài.”
“Vậy là, Patrick đã đánh giá thấp Cục Quản Trị. Hắn ta đã lầm tưởng rằng bọn chúng an toàn vì căn cứ không thể bị phá hủy bằng phương pháp vật lý, rồi lại trở thành nạn nhân vũ khí sinh hóa học.”
“Chà, chuyện này là thường gặp. Có những thằng ngu may mắn nhận được năng lực siêu nhiên để nghĩ rằng bản thân mình là bất bại, chỉ để rồi bị nghiền nát dưới tay Cục Quản Trị.”
Seungyub hỏi một câu.
“Nếu chúng ném đi những con quái vật thất bại xuống dưới đáy thùng rác đó, thế thì những con thành công sẽ đi đâu ạ?”
“Chẳng phải những con còn lại trong The Cube là loại thành công sao? Suy cho cùng thì Beatrix cũng đã có thể kiểm soát được những con quái vật đó.”
“Vậy sao ạ?”
Tôi cũng có một câu hỏi.
“Tới lúc mọi người vào thì đã phải có hàng trăm người thiệt mạng trong biệt thự rồi chứ? Tại sao người bình thường lại bị kéo vào và hi sinh ở đây? Làm vậy chắc chắn sẽ đánh động Cục Quản Trị.”
Ahri cũng có vẻ suy tư một chút trước khi đưa ra một giả thuyết.
“Có lẽ bọn quái vật mà Beatrix tạo ra cần phải ăn thịt con người.”
Nghe vậy, tôi không thể không hỏi.
“Vậy là, Cục Quản Trị muốn lợi dụng một cô gái biết tạo ra quái vật cần ăn thịt người như là ‘vũ khí đắc lực’ sao?”
“...Sao anh lại đổ lỗi cho em? Em chỉ là một thiếu nữ 15 tuổi không biết gì mà thôi.”
Căn phòng chìm vào im lặng sau câu đùa không mấy vui vẻ đó.
Còn rất nhiều câu hỏi chưa được giải đáp.
Ví dụ, tại sao Thủ Trưởng lại bị giam trong một cái bồn?
Nếu bọn họ có thể giam giữ ai đó như thế thì cũng có thể giết được Thủ Trưởng, vậy tại sao chưa làm?
Có vẻ là chị Eunsol vẫn chưa tìm được thông tin gì liên quan tới chuyện đó.
Nhưng chẳng thể làm khác được. Chúng tôi không thể khám phá toàn bộ bí mật của Phòng Nguyền Rủa, và cũng không cần phải làm vậy.
Chúng tôi chỉ cần biết đủ để giải quyết vấn đề.
Chủ đề tiếp theo của cuộc thảo luận là cách phá phong ấn của tôi.
Chị Eunsol giải thích địa điểm tôi bị giam giữ, và điều kiện cần để phá phong ấn.
Tôi nghe và nhận ra chuyện này sẽ không dễ dàng.
“Không phải chuyện đơn giản như là tổng tấn công căn cứ và phá hủy mọi thứ đâu nhỉ?”
“Không. Dựa vào những gì chị tìm được, chỉ có Patrick hoặc Beatrix mới có thể phá bỏ phong ấn của em.”
“Nghe khó thật đấy. Chúng ta không thể bảo Beatrix giúp đỡ chúng ta được, vậy nên phải tìm cách tẩy não Patrick à?”
Tôi tò mò nhìn sang Ahri, người cũng mang vẻ không chắc chắn.
“Nếu là người bình thường thì em có thể kiểm soát họ bằng cách giữ ánh nhìn. Kể cả một người có ý chí mạnh cũng không thể chống cự nếu em ép họ uống máu. Vấn đề là Patrick không hắn là người bình thường. Hắn ta chắc sẽ có biện pháp đối phó. Hơn nữa là bắt sống Patrick cũng sẽ là một vấn đề.”
Anh Jinchul có vẻ đang nghĩ gì đó.
“Nếu phải tới nước đó thì anh nghĩ mình sẽ dùng Ngôi Sao để giải thoát nhỉ?”
“Em có cần phải giải thích tại sao chuyện đó nguy hiểm lần nữa không?”
“Anh hiểu mà. Anh chỉ đang gợi ý rằng nên coi nó là kế hoạch D thôi.”
Songee nói lên một chuyện khác.
“Có vẻ là lần sau, tất cả mọi người sẽ đi đến tổng hành dinh cùng nhau. Nhưng còn Beatrix thì sao? Nếu chúng ta gây rối ở tổng hành dinh thì chắc cô ta sẽ quay lại.”
Elena đơn giản đáp lại.
“Chị sẽ không dùng Công Lý cho tới khi Beatrix xuất hiện. Khi đó thì chị sẽ cản chân cô ta trong khi mọi người giải phóng Kain.”
Kế hoạch cho lần thử thứ 3 đang dần hình thành.
Mọi người sẽ cùng nhau đi tới tổng hành dinh qua lối TV, hủy diệt mọi thứ và giải thoát cho tôi.
Nếu Beatrix xuất hiện thì Elena sẽ câu thời gian trong khi mọi người khác tập trung giải thoát.
Sau đó, cùng với tôi thì mọi người sẽ đánh bại Beatrix và giải quyết vấn đề!
Mọi người bắt đầu ăn mừng, cảm giác rằng giải pháp cho Phòng 201 cuối cùng cũng nằm trong tầm tay.
Giữa niềm vui sướng đó, thì tôi...
Nói thật thì, tôi vẫn cảm thấy cực kì bất an.
Có một chi tiết quan trọng trong kế hoạch mà đồng đội của tôi đã bỏ qua.
Mọi thứ nghe rất tuyệt vời, nhưng chúng tôi phải giết Beatrix như thế nào?
Mọi người có vẻ nghĩ là, “Một khi giải phóng cho Thủ Trưởng Han Kain vĩ đại thì bằng cách nào đó chúng ta sẽ đánh bại được Beatrix!”
Kế hoạch này có thật sự có tác dụng không? Có còn đáng tin không?
Mình còn không biết Beatrix trông như thế nào, nhưng mọi người nghĩ rằng, một khi mình được tự do thì mình sẽ tự giải quyết được Beatrix.
Căng thẳng thật đó!
Cuối cùng, tôi không thể nén lại được nữa, và lên tiếng.
“Ừm... Em xin lỗi nếu làm hỏng bầu không khí, nhưng em thật sự không nghĩ mình sẽ hạ được Beatrix một khi được tự do đâu? Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu gọi Cục Quản Trị lần nữa sao?”
Chị Eunsol đáp với vẻ mặt u á.m
“...Thật ra, có chuyện chị vẫn chưa nói với mọi người.”


3 Bình luận
Thiếu nữ "15 tuổi" sao