Chương 101-200
Chương 176: Thời Gian Tiệc Tùng – Thánh Địa Phước Lành (3)
0 Bình luận - Độ dài: 2,554 từ - Cập nhật:
User: Han Kain (Trí tuệ)
Ngày: 89
Vị trí hiện tại: Tầng 1, Hành lang
Lời khuyên của Hiền triết: 3
Han Kain
Lo lắng cũng không được gì, bây giờ là lúc nhận thưởng!
Đây chẳng phải là một trong số những khoảnh khắc vui vẻ nhất ở cái Khách Sạn khốn nạn này sao?
Khi chúng tôi tiến đến Thánh địa Phước lành gần cổng chính ở tầng một, sắc mặt mọi người trở nên rạng rỡ.
Chúng tôi tiến vào Thánh địa Phước lành.
Có thể cường hóa Park Seungyub và Elena Ivanova.
Quý vị có muốn tiếp tục không? (Có/Không)
“Gì vậy? Sao chỉ có thể chọn hai người thế này?”
Mọi người đều hoang mang.
Tại sao chỉ có Seungyub và Elena được cường hóa?
Tôi đã đoán là sẽ không có tên mình vì sau khi nhận được 'Nắm Bắt Tình Huống', con Cú đã nói rằng sẽ phải mất một thời gian dài nữa chúng tôi mới gặp lại nhau.
Nhưng tại sao những người khác cũng không có?
Tất cả chúng tôi đều đóng một vai trò quan trọng trong Phòng Cửa Ngõ cơ mà? Ahri thậm chí còn là người tự mình vượt qua thử thách cuối cùng nữa.
... Một sự thật đáng buồn chợt nảy ra trong đầu tôi.
“Xem ra Phòng Cửa Ngõ không được tính vào mức độ đóng góp.”
Ahri thở dài rồi đáp.
“Thảo nào không có Thời Gian Tiệc Tùng sau khi hoàn thành Phòng Cửa Ngõ. Vì đằng nào cũng không cần đến Thánh Địa Phước Lành.”
Seungyub đáp lại với giọng điệu có phần mong đợi.
“Em chắc là được công nhận vì đã một mình trốn thoát trong lần thử đầu tiên ở Phòng 201 nhỉ!”
Chị thì có chút tức giận.
“Chị cũng một mình trốn thoát trong lần thử thứ hai mà?”
“Nhưng chị đã nhận được ‘Bàn Tay Dục Vọng’ trong lần cường hóa gần đây rồi, đúng không? Chắc là chưa đến lúc của chị đâu ạ.”
Anh Jinchul chen vào với một câu bình luận ngớ ngẩn.
“Nếu bọn họ hiển thị cái điểm đóng góp đó cho rõ ràng thì có phải đỡ nhầm lẫn không! Theo kinh nghiệm thì người nào mà giấu giấu diếm diếm kiểu thế này là vì tính lợi dụng chúng ta đấy!”
“Ăn chặn điểm đóng góp của chúng ta thì ai được lợi chứ?”
“...”
Tranh cãi thêm nữa thì được gì chứ?
Đến cuối cùng, hai người họ đã nhận được cơ hội cường hóa.
***
Park Seungyub
Khi cảm giác cơ thể bị kéo đi đâu đó, tôi trở nên mất phương hướng.
Lúc tôi gắng gượng giữ vững cơ thể đang lảo đảo, tôi nghe thấy một câu nói vô cùng quen thuộc.
[Chào mừng đến với Summoner's Rift!]
... Nơi này quen quá. Không khí tối tăm, có phần ngột ngạt, máy tính ở khắp nơi - trông giống phòng net rồi, nhưng lại không có nhân viên.
Chỉ có duy nhất một chiếc máy tính đang bật và phát bản nhạc mà tôi đã nghe đến hàng nghìn lần.
Một cậu bé trạc tuổi tôi đang ngồi trước màn hình máy tính, tập trung toàn bộ tinh thần vào nó.
"Xin lỗi..."
"Đợi chút! Ta đẩy xong cái này là được!"
“... “
“Ngài đã feed 5 mạng rồi mà định backdoor à? Lính đang bị ép kìa.”
"Không sao! Bọn nó chỉ cần cầm cự thêm một chút là được!"
Một lúc sau, kết quả đã rõ ràng.
“...”
“...”
“...”
“Ngài có sao không ạ?”
“... Sao cậu có thể chơi cái game này mỗi ngày được vậy? Ta chơi có mấy ván mà đã cạn kiệt hết sức lực rồi đây. Sao ta lại xui xẻo gặp phải team tệ thế nhỉ?”
Nghe những lời phát ra từ miệng của Hậu Thuẫn Giả Vận May khiến tôi bỗng cạn lời trong giây lát.
Tất nhiên là tại ông chết 5 lần rồi mà chỉ biết backdoor chứ sao..
Không phải ông xui gặp team chơi dở, mà là đồng đội của ông xui lắm mới chung team với ông đó!
Tôi cố nhịn không nói ra những lời đó.
Dù gì cũng là Hậu Thuẫn Giả của mình.
Nhìn vẻ mặt bực bội của tôi, cậu bé bật cười rồi nói.
"Ta chơi y hệt như cách cậu đã chơi trước khi đến Khách Sạn thôi mà."
"Không thể nào."
"Khác gì nào?"
"Trời đất ơi! Cái thằng- à, ngài Hậu Thuẫn Giả, ngài thật sự không hiểu game này đúng không?"
"Vừa rồi cậu định gọi ta là 'thằng khốn' đấy hả?"
"Ngài có hiểu backdoor với split push khác nhau như thế nào không đấy? Quào~! Không ngờ mình lại bị một người còn không biết cả kiểm soát thế lính chỉ cho cách đi đường nữa. Ngài có biết điểm khác biệt giữa việc để lại 6 lính và 3 lính đánh xa là thế nào không? Có biết cách tạo ra big wave không? Cây kỹ năng tại sao lại tăng kiểu đó? Phút 21, tại sao lại lấy Bùa Đỏ-"
"Rồi, rồi. ta thua rồi. Xin lỗi. Hãy nói về Phước Lành của cậu đi."
"..."
"Bố mẹ cậu nuôi cậu chắc vất vả lắm."
"Ý ngài là sao? Tôi đã cố nhịn rồi mà -"
"Rồi, rồi, ta hiểu rồi. Giờ chúng ta nói chuyện về Phước Lành thật đây. Ta đã có rất nhiều trải nghiệm thú vị kể từ khi gặp cậu thật, nhưng ta không muốn trở thành Hậu Thuẫn Giả đầu tiên trong lịch sử Khách Sạn bị người tham gia đánh đâu."
"...Được rồi."
Với một cái vẫy tay, khung cảnh phòng net biến mất, thay vào đó là một văn phòng với bàn ghế sạch sẽ.
"Lần này tôi nhận được cường hóa gì ạ?"
"Câu hỏi hay đó. Câu trả lời của ta là… 'lần này cậu không nhận gì cả'.”
"..."
Hậu Thuẫn Giả quan sát tôi một lát rồi kinh ngạc thốt lên.
"Cậu thật sự đáng nể đó! Dù đã trải qua tất cả gian khổ như vậy ở Khách Sạn vậy mà khi nghe không có phần thưởng, sắc mặt cậu cũng không thay đổi nhiều. Nhìn thế này thì có vẻ sức chịu đựng cũng đáng nể đấy..."
"Giờ ý ngài là sao đây?"
"Chỉ là có vẻ con người cậu hoàn toàn thay đổi khi nhắc đến một chủ đề nhất định. Dù sao thì, ý ta không phải là không có phần thưởng nào. Cậu cũng đã nghe đồng đội của cậu kể lại rồi đấy, Han Kain, phải không? Nếu tích lũy được nhiều độ cống hiến thì có thể nhận được một lần cường hóa mạnh mẽ."
"Ồ! Vậy là sau khi hoàn thành phòng tiếp theo, tôi sẽ nhận được một lần cường hóa mạnh mẽ à?"
"Đúng vậy. Nhưng mà..."
"Nhưng mà?"
"Cậu phải tích cực hơn ở phòng tiếp theo. Độ cống hiến của cậu còn thiếu một chút."
"Vậy thì cứ trao cho tôi một lần cường hóa yếu hơn tương ứng với độ cống hiến hiện tại cũng được mà-"
"Không. Cậu phải nhắm đến lần cường hóa mạnh mẽ."
"..."
"Chắc cậu cũng đã nghe loáng thoáng rồi nhỉ. Phòng 203, nhớ không?"
"Vâng."
"Cường hóa mà ta chuẩn bị cho cậu sẽ rất hữu ích ở đó. So với các đồng đội thì cậu đã hơi tụt lại phía sau rồi, đúng chứ?"
"... Vâng."
"Cậu vẫn chưa nhận được Di Sản. Phòng 203 sẽ vừa là thử thách, vừa là cơ hội cho cậu."
"Vậy là tôi vô vọng ở Phòng 202 rồi..."
"Nói thật, đó không phải là căn phòng mà cậu có thể cống hiến đủ để nhận được Di Sản đâu. Nhưng cũng hãy cố gắng hết sức. Cậu sẽ cần phải tích lũy thêm vài độ cống hiến ở Phòng 202 cho lần cường hóa tiếp theo."
Nghe đến đây tôi thấy tò mò.
Rốt cuộc tại sao tôi lại khó nhận được Di Sản ở Phòng 202, còn Phòng 203 lại vừa là thử thách vừa là cơ hội?
Cậu bé có vẻ đọc được suy nghĩ của tôi, trả lời ngay.
"Cậu không định hỏi nội dung phòng tiếp theo đâu đúng không?"
"..."
"Tất nhiên là ta không thể trả lời được rồi."
"Những câu hỏi khác thì có được không? Ví dụ như 'cường hóa mạnh mẽ' là gì?"
Cậu bé làm một biểu cảm khó hiểu rồi đáp.
"Nó sẽ tăng thêm 'khả năng dự đoán' cho năng lực của cậu."
'Khả năng dự đoán'? Tôi không hiểu.
Cậu bé lại nhìn đi đâu đó trước khi nói tiếp.
"Mọi người đang lo lắng vì Khách Sạn đang lạnh đi phải không?"
"Ồ! Ngài định cho tôi gợi ý sao?"
"Khác với Phòng Nguyền Rủa. Không nhất thiết tất cả phải tham gia đâu."
"Dạ?"
"Cậu không cần phải cố quá đâu."
Là ý gì vậy?
Những lời đó đọng lại trong tâm trí tôi, và ý thức dần mờ đi.
***
Elena
Tôi nhận ra mình đang đứng ở khu vườn xinh đẹp mà tôi đã từng đến trước đây.
Tôi nghe được tiếng chim hót, và phong cảnh của vườn hoa giống như một bức tranh màu nước.
Vừa bước vào, tôi đã nghe thấy một giọng nói lo lắng.
"Cô đã nhận được một năng lực nguy hiểm rồi."
"Xin chào ạ."
"Ta đã mong cô không nhận được sức mạnh có ảnh hưởng đến tinh thần."
“... Vì tôi nghĩ tôi khó mà sử dụng được Đa Diện Bất Đẳng Biên.”
"Đúng là vậy."
Mặc dù Đa Diện Bất Đẳng Biên đúng là vật phẩm cần trí thông minh cao mới dùng được và tôi có lẽ không phải là người thích hợp, nhưng khi nghe thấy câu trả lời thẳng thừng, tôi vẫn hơi khó chịu.
Hậu Thuẫn Giả bật cười rồi nói tiếp.
"Không nhất thiết phải là thần đồng để sử dụng Đa Diện Bất Đẳng Biên. Chỉ là, nó đòi hỏi khả năng tính toán khá tốt. Cô có những đồng đội khác giỏi hơn về phương diện đó mà, không phải sao?"
"Vâng..."
"Thật ra, không phải cô không phù hợp với Tưởng Tượng U Ám. Ngược lại, hiếm có ai có thể sử dụng nó tốt như cô. Vì đó là một sức mạnh cần trí tưởng tượng phong phú. Tuyệt đối không phải là sức mạnh yếu kém. Chỉ là nó là một sức mạnh khó kiểm soát và có vài di chứng thôi."
"Nhắc mới nhớ, lúc tôi nhận được năng lực, Kain đã nói rằng nếu dùng Tưởng Tượng U Ám thì dễ dẫn đến các vấn đề về mặt tâm thần. Nhưng đến giờ tôi vẫn chưa cảm thấy gì cả. Chỉ là cứ liên tục có quái vật lạ xuất hiện nên tôi thấy sợ hơn thôi..."
"Đó là vì cô chưa sử dụng nó đúng cách. Bây giờ cô chỉ đang cố gắng hết sức để không sử dụng nó, nên sức mạnh bị rò rỉ ra một chút trong lúc cô lơ là thôi."
"Là vậy sao."
Tôi càng thêm bất an.
Vậy có nghĩa là nếu bắt đầu nghiêm túc sử dụng nó thì mình sẽ phát điên sao?
"Đừng lo lắng quá. Vốn dĩ ta định trao một năng lực khác, nhưng vì cô nhận được Tưởng Tượng U Ám nên ta đã chuẩn bị một sự cường hóa Phước Lành phù hợp rồi. Niềm tin vững chắc ngự trị trong một tâm hồn trong sáng và tĩnh lặng."
"Dạ? Cả-cảm ơn!"
"Nhưng, sức mạnh ta trao cho cô chỉ giúp làm giảm di chứng của Tưởng Tượng U Ám thôi. Cô phải tự mình lĩnh hội cách sử dụng năng lực."
"Tôi sẽ cố gắng ạ."
"Hãy thử bàn bạc về năng lực này với anh chàng vớ vẩn mà cô thích xem sao?"
"Dạ??? Tự nhiên ngài nói gì vậy ạ???"
"Sao lại ngạc nhiên quá vậy? Xem ra chỉ có mình cô là không biết thôi."
"Không, không, không, không phải-"
"Thôi 'không, không' đi. Đến lúc cô đi được rồi."
Cùng với lời nói đó, tâm trí tôi trôi đi như bị sóng cuốn.
Ngay trước khi ý thức hoàn toàn mơ hồ, tôi nghe được một câu cuối cùng.
"Vấn đề liên quan đến cái lạnh không phải là việc cô cần phải lo lắng đâu."
Đó là ý gì nữa đây?
Chúc mừng!
Elena Ivanova – Công Lý -> Đã nhận được ‘Minh Kính Chỉ Thủy’ [note79324]
***
Han Kain
Sau khi hai người nhận được cường hóa Phước Lành ngất đi, chúng tôi chuyển họ đến một vị trí an toàn rồi tập trung quanh bàn trà.
Ông cầm ly trà trên bàn, thở dài.
"Càng ngày càng tệ đi rồi. Nhìn đây này."
"Ông thích kem trà xanh từ khi nào vậy ạ?"
"Thà là kem thì ít ra còn ngon... Tình hình tầng một đang xấu đi từng phút rồi."
Không phải chỉ có đá nổi lềnh bềnh trong tách mà là nguyên một khối băng trà xanh. Tôi không nhịn được mà bật cười.
"Chúng ta phải làm sao đây ạ?"
Câu hỏi của Songee khiến mọi người im lặng.
Đã đến lúc tôi lên tiếng.
Ít ra thì tôi biết tôi muốn nói gì trước.
"Chờ một lát." Chị trả lời ngay.
"Em định dùng Lời Khuyên à?"
"Đúng vậy ạ. Như em đã nói sáng nay, em định dùng Lời Khuyên của ngày hôm nay cho Phòng 104."
Ahri có vẻ không chắc chắn lắm.
"Không phải Khách Sạn ngày càng lạnh đi là vấn đề cấp bách hơn sao? Có lẽ anh nên dùng Lời Khuyên cho việc đó..."
"Ý đó cũng đúng, nhưng thật ra từ lúc chúng ta đến đây, chẳng có lúc nào là không có vấn đề cấp bách cả. Với lại, Giờ Tiệc Tùng kéo dài 3 ngày mà đúng không? Hôm nay mới là ngày đầu tiên."
"Vậy là anh sẽ hỏi về cái lạnh vào ngày thứ hai, thứ ba?"
"Đúng vậy. Và..."
Một trực giác nhất định mà mình đã liên tục cảm nhận được từ lâu.
Có lẽ nó đã trở nên mạnh mẽ hơn sau khi mình sử dụng [Giáng Lâm] ở Phòng 102.
Tôi biết mình nhất định phải chạm trán với 'Đấng' một lần nữa để phân định thắng thua.
"Vậy thì cứ hỏi đi. Là Phước Lành của em, nên đó là quyết định của em. Như em nói, em có thể hỏi về việc Khách Sạn lạnh đi vào ngày mai cũng được."
Vậy mà khi quyết tâm sử dụng Lời Khuyên, tôi lại bất chợt không biết nên hỏi câu gì.
Mình nên hỏi câu gì đây?
Mưu kế của '’Đấng' là gì?
Mình có thật sự sẽ phản bội đồng đội ở Phòng 104 không?
Khó lựa chọn quá, đã vậy còn là câu hỏi tiêu tốn cả 3 lượt nữa chứ…
Lời khuyên: 3 -> 0
Người sáng suốt nhất là người tạo ra một ván cờ mà tất cả mọi người đều được hưởng lợi.


0 Bình luận