• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 101-200

Chương 123: Phòng 107 – Phòng Cửa Ngõ, ‘Bí Mật Của Tàu Esper’ (14)

1 Bình luận - Độ dài: 2,202 từ - Cập nhật:

Han Kain

Chỉ một người được hồi sinh.

Giữa Songee và Seungyub thì năng lực của ai sẽ hữu ích hơn?

“Cô nghĩ sao hả Elena?”

“Tôi nghĩ tốt nhất để anh Kain chọn.”

“...Hmm.”

Vì Elena đã cứ thế mà đẩy trọng trách lên tôi, nên ánh nhìn của ông Mooksung và Ahri đã chuyển sang tôi.

Thế này có chút khó thở nhỉ.

Tôi cẩn thận so sánh năng lực của từng người.

Không phải nói, lợi thế lớn nhất của Songee chính là độ hữu dụng vô hạn của chiếc vòng tay, năng lực kiểm soát Perro xuất sắc, và Phước Lành vô cùng hữu hiệu với quái vật của em ấy.

Còn nhược điểm là có thể em ấy sẽ không được phép dùng vòng tay trong thử thách kế tiếp, và Phước Lành kia cơ bản là vô dụng nếu kẻ thù không phải quái vật.

Khi so sánh giữa cá nhân Songee và Seungyub thì rất khó để nói xem ai là người tốt hơn.

Nhưng, nếu xét trên tổng thể cả nhóm thì quyết định đã rõ ràng.

“Tôi nghĩ Songee là người cần thiết hơn với cả nhóm vào lúc này.”

Ahri quay sang tôi, và tôi giải thích.

“Những người còn sống là tôi, Elena, Ông Mooksung và Ahri. Tổng cộng là bốn người. Điểm yếu của chúng ta là gì? Chúng ta không có sức mạnh thể chất vì anh Jinchul đã bị loại. Khách Sạn có nhiều kẻ thù mà không thể đối phó chỉ với một khẩu súng, còn Giáng Lâm lẫn Công Lý của Elena lại có những hạn chế đáng kể.”

Ông Mooksung lên tiếng đồng ý.

“Con chim đó có thể phần nào bù đắp cho khoảng trống đó.”

“Vâng đúng rồi. Mọi người thử nghĩ về lúc Perro phát điên đi. Lúc đó may mà có anh Jinchul ở đó, người mà có thể làm ngất nó chỉ với một đấm. Perro Quái Đản mạnh kinh khủng đấy. Songee có thể ra lệnh cho nó nên sẽ cực kì hữu ích.”

Ahri để lộ vẻ mặt khó tả.

“Em hiểu là Songee có thể khỏa lấp điểm yếu của chúng ta, nhưng Perro là lí do duy nhất thôi à?”

“Có một điều nữa. Anh nghĩ Phước Lành của Elena và Songee có thể phối hợp tốt cùng nhau.”

Elena gật đầu.

“Đây cũng là chuyện Songee và chị đã thảo luận rồi. Cơ bản thì, kẻ thù của chúng ta hoặc là quái vật, hoặc là con người. Phước Lành của chị có tác dụng với con người, còn của Songee là với quái vật. Tất nhiên thì cũng có những lúc mà cả hai đều không có tác dụng.”

Ahri đã chịu thua sau khi chúng tôi chia sẻ ý kiến.

Cuối cùng, chúng tôi quyết định hồi sinh Songee.

Nhưng... mình chắc chắn phải nói cho Seungyub Ahri đã đấu tranh hồi sinh cho em ấy như thế nào nha.

                                                            ***

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 44

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 107 (Phòng Cửa Ngõ)

Lời Khuyên Hiền Triết: 0

Han Kain

Tôi tỉnh dậy trong phòng nghỉ.

Songee cũng thế, và nhìn quanh ngạc nhiên trước khi hiểu ra tình hình.

“Mọi người đã hồi sinh em ạ?”

Elena tiến lại gần.

“Ừ. Mọi người đều nghĩ là rất cần em.”

Mặt Ahri khẽ co giật.

“Haha! Songee, thật ra ý, không phải -”

Ahri nghĩ chúng tôi cần Seungyub hơn!

Tôi nuốt ngược những lời trên lại khi Ahri đá vào chân tôi.

Trong khi tôi nhìn các đồng đội đoàn tụ vui vẻ thì tôi kiểm tra cửa sổ hệ thống.

Cũng may là Phước Lành và Cửa Sổ Hệ Thống đã quay lại nhưng tất nhiên, số lượng Lời Khuyên vẫn là số 0.

Con cú đó đã lãng phí cả 3 lượt chỉ để đưa ra lời khuyên không ai hiểu nổi.

Cứ để thời gian trôi đi thì số lượng Lời Khuyên sẽ hồi lại, nhưng trò chơi Jekyll và Hyde đã kết thúc chóng vánh, nên dẫu chúng tôi có chịu sức ép khổng lồ đi nữa thì nó vẫn chưa hồi được.

Mình có dùng được Nắm Bắt Tình Huống không nhỉ?

Còn ba tiếng nữa mới tới thử thách tiếp theo.

Ông Mooksung đi về phía trung tâm căn phòng.

“Mọi người, chú ý đây!”

“Ông muốn nói gì ạ?”

“Ta vẫn giữ thứ này vì thời điểm có vẻ chưa đúng, nhưng giờ là lúc nên cân nhắc rồi.”

Ông ấy mở lòng bàn tay ra, và ‘Viên Thuốc Đỏ’ xuất hiện.

Mắt Elena mở to, và cô ấy nói.

“Ồ! Cháu quên mất chúng ta vẫn còn thứ này. Cháu không nghĩ về nó từ khi chúng ta đưa cho Jinchul rồi.”

“Thời điểm sử dụng nó vẫn hơi mập mờ. Ta đã giữ nó khi Jinchul gục ngã, nhưng kể cả khi đó thì vẫn chưa phải lúc. Ta đã nghĩ về việc sử dụng nó trong trò Jekyll và Hyde, nhưng có vẻ viên thuốc không thể ngăn chặn được Hyde. Hyde đâu phải là một đòn tấn công dạng tinh thần mà nhỉ?”

“Ai nên giữ viên thuốc ạ?”

“Ta không chắc.”

Chúng tôi đang băn khoăn thì Songee có một phản ứng kì lạ.

“Hả? Hả?”

“Sao thế?”

“Perro bị sao - ”

Phạch!

Trước khi bất kì ai kịp phản ứng thì Perro, nãy giờ đậu trên vai Songee, đã bay tới và nuốt viên thuốc cái ực.

“...”

“...???”

“Aaaaaaa!”

“Á!”

“Con chim chết dẫm đó vừa -!”

“Im đi Mooksung! Elena, bắt lấy con chim! Kain, nạy mỏ nó ra! Có khi vẫn còn -”

Mọi người đồng thời phát rồ!

Người duy nhất vẫn còn giữ được tỉnh táo đang cố trấn tĩnh cả nhóm.

“Mọi người! Mọi người, nghe em này!”

“Lấy nước ra đây. Hôm nay ta sẽ vặt trụi lông con chim chết tiệt này!”

“Có dụng cụ gì như nhíp không? Kain, lấy tay nạy mỏ nó ra đi!”

“Sao con chim này ngậm mỏ chặt thế! Mở ra! Mở ra coi! Được rồi, ông đây sẽ dùng Quỷ thư nhập xác để ép mày nôn ra! Trước tiên -”

“Mọi người im hết đi!”

Tiếng hét của Songee vang lên khắp khu vực nghỉ, cuối cùng mọi người mới bình tĩnh lại.

“...”

“Uh, Songee à?”

“Perro chắc chắn đã sử dụng sức mạnh đặc biệt nào đó.”

“Ý em là sao?”

“Mới đây thôi, Perro không có phản ứng gì. Nhưng ngay khi em ấy thấy viên thuốc đỏ thì...”

Songee đột nhiên im lặng.

Ahri, không thể kìm được nữa mà hỏi.

“Chuyện gì xảy ra khi nó thấy viên thuốc đỏ?”

“Cái gì? Xảy ra chuyện gì?”

“Ý em chuyện gì xảy ra là sao?”

“Một lượng suy nghĩ khổng lồ tràn vào tâm trí Perro chăng? Nhiều suy nghĩ đổ ập vào đầu Perro? Một thứ gì đó kì lạ đã xảy ra với Perro, và em ấy đột nhiên lao tới nuốt viên thuốc.”

“Thế nghĩa là sao?”

“Em không biết chính xác được.”

Cuối cùng thì mọi người im lặng.

Đằng nào thì, có vẻ con chim đó không nuốt viên thuốc đỏ chỉ để chơi hay vì đói.

Perro vẫn có năng lực ẩn nào đó à?

Sau màn náo động nhỏ đó thì mọi người đã kiệt sức, rồi dựa vào tường nghỉ ngơi.

Perro lại gần tôi và liên tục mổ vào tôi.

“Sao nó cứ mổ anh thế?”

“Vì nó ghét anh.”

“Sao nó cứ ghét anh mãi thế?”

“Đó có phải là câu hỏi nữa không? Nó lúc nào cũng bị thương sau khi anh tập bay. Và nãy thì anh còn định làm nó ói ra bằng cách nhét ngón tay vào mỏ nó. Nó thích anh mới là ngạc nhiên đó.”

“Em mới là người bảo anh thò tay vào mỏ nó nhé.”

“Nhưng Perro đâu có biết điều đó.”

“...”

Tôi thấy hơi khó chịu.

Tôi cuối cùng cũng được nghỉ ngơi sau khi Songee bế Perro đi.

                                                            ***

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 44

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 107 (Phòng Cửa Ngõ)

Lời Khuyên Hiền Triết: 0

Han Kain

Khi tôi tỉnh lại, tôi thấy mình đang đứng trong một căn phòng vô cùng sang trọng.

Ông Mooksung và tôi đang mặc những bộ tuxedo mang phong cách vô cùng cổ điển.

Ahri, Songee và Elena cũng đang mặc những bộ váy hào nhoáng, cùng khăn choàng lông mềm.

Chúng tôi đang đi dự tiệc à?

Ahri phản ứng hơi lạ.

“Những bộ váy này khá lỗi mốt rồi đấy.”

Lỗi mốt à?

Tôi chẳng biết.

Nó cảm giác hơi hướng Âu phục, nên tôi chỉ thêm phần bối rối.

Tôi kiểm tra Tình Huống.

Tình Huống: Phòng Cửa Ngõ – ‘Bí Mật Của Tàu Esper’

Các người chơi của Khách Sạn thức dậy trên một chiếc duy thuyền sang trọng. Âm thanh du dương vang lên khắp căn phòng.

Một nhân viên của tàu sẽ dẫn các bạn tới một bữa tiệc tối. Hãy tham dự bữa tiệc và thu thập thông tin.

Kiểm tra phần tiếp theo vào ban đêm.

Âm nhạc bắt đầu vang lên trong căn phòng.

Đây là nhạc cổ điển à?

Nó cứ như là một buổi diễn hơn là bản phát lại.

Nếu xét trên bộ đồ sang trọng này thì đây là một chiếc tàu khách cao cấp à?

Một bữa tiệc tối?

Nhân viên?

Chắc hẳn là vậy rồi.

-           Click ! Click ! Click !

Tôi nhanh chóng báo với mọi người tình hình.

“Chúng ta đang trên một tàu khách cao cấp. Một nhân viên sắp tới để đưa chúng ta tới một bữa tiệc tối.”

“Một tàu khách cao cấp? Kiểu du thuyền ấy à?”

“Chắc vậy. Có ai tới nơi như thế này bao giờ chưa?”

Mọi người chỉ nghiêng đầu, còn bộ đôi Cục Quản Trị chỉ đưa ra câu trả lời mơ hồ.

“Ta đã lên một chiếc để làm nhiệm vụ trước đây rồi, nhưng không phải theo cách bình thường”

“Bọn em thâm nhập để giải quyết một con quái vật khủng bố.”

-           Kính coong!

Chuông cửa reo.

Tôi mở cửa, một nhân viên tiến vào.

Như mô tả của tình huống, thì nhân viên đó đã giải thích nhanh về căn phòng và đưa chúng tôi tới bữa tiệc tối.

Nhân viên đó liên tiếp nhấn mạnh.

“Mọi người có thể tùy ý ăn mặc trong phòng mình, nhưng làm ơn mặc đồ dựa trên quy tắc khi dự tiệc ạ. Những bộ tuxedo và váy mọi người đang mặc là đủ rồi ạ.”

Khi nhân viên đó rời đi, chúng tôi bắt đầu họp.

-           Click ! Click ! Click !

Ông Mooksung lên tiếng trước.

“Chúng bắt ta ăn mặc theo quy tắc cũng hơi khả nghi nhỉ. Chúng ta có nên mặc đồ khác rồi đi không? Mọi người nghĩ sao?”

Ahri trả lời.

“Nếu là một buổi tiệc trang trọng, thì ăn mặc lịch sự có quy tắc cũng là đương nhiên thôi. Chẳng có gì lạ cả.”

Tôi cũng có một câu hỏi.

“Vẫn còn ba tiếng nữa mới tới tiệc tối. Chúng ta nên làm gì ạ? Khám phá con tàu à?”

“Kể cả chúng ta có khám phá thì cũng nên đi cùng nhau chứ? Phần tiếp theo sẽ được tiết lộ vào nửa đêm. Có vẻ là tiến trình chính sẽ bắt đầu với việc dự tiệc tối, nhưng chúng ta cũng nên làm gì đó đi.”

Ahri cũng lên tiếng.

“Trước khi ra ngoài thì khám phá căn phòng đi đã. Chúng ta có thể sẽ tìm được gì đó.”

Và thế là mọi người lùng sục căn phòng.

-           Click ! Click ! Click !

“...”

“Mọi thứ đều ổn, nhưng sao Perro vẫn cứ bám lấy tường và mổ vào nó thế?”

Perro nãy giờ vẫn liên hồi mổ vào bức tường.

Songee đáp lại với giọng khó hiểu.

“Em ấy vẫn đang bồn chồn nãy giờ. Đây cũng chẳng phải không gian hẹp, nhưng mà...”

Nếu nó là một con chim bình thường thì chúng tôi sẽ bỏ qua và cho nó là hành vi của động vật, nhưng vì đặc tính phi phàm của Perro nên tôi cũng tò mò.

“Đây là một hộp nhạc à? Nó rất cổ. Kiểu cách này phổ biến từ trước Chiến Tranh Thế Giới 2...”

Từ xa xa, tôi nghe thấy Ahri cũng tìm ra gì đó.

Nghe Ahri nói, những nghi ngờ thoáng qua giờ lại trồi lên trong tâm trí tôi.

Trong quá trình mở lòng với nhau, tôi cũng học được gì đó từ Ahri.

Có một sự bất đồng trong hành vi của Ahri, thứ mà không thể giải thích.

...Có nên hỏi về điều đó không?

Tôi thấy lòng rối như tơ vò.

Thử Thách Thứ Tư, ‘Bí Mật Của Tàu Esper’.

Con tàu này tràn ngập bí mạt.

Tôi có cảm giác thử thách này sẽ không hề đơn giản.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Nữ hoàng, đoạn 123: 'duy thuyền' -> 'du thuyền'
Xem thêm