• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 101-200

Chương 112: Phòng 107 – Phòng Cửa Ngõ, Thử Thách Đầu Tiên Kết Thúc, Thử Thách Thứ Hai Bắt Đầu (3)

9 Bình luận - Độ dài: 2,293 từ - Cập nhật:

Han Kain

Bình tĩnh nào.

Toa này chắc cũng không khác với toa của mình đâu.

Một người là thật, bọn còn lại là giả.

Có hai lí do tại sao lại không thể biết được người thật là ai.

Hoặc là “Ahri” tôi đang chiếm xác là thật, hoặc là người thật đang đóng vai giả mạo.

Tôi lục lọi quanh kí ức của Ahri tôi đã nhập.

Độ thành thạo với cuốn Quỷ thư của tôi còn thua xa chủ nhân ban đầu, tức Sứ Đồ trong Dinh Thự Kinh Hoàng.

Thế nên, không giống tên Sứ Đồ, tôi không thể hoàn toàn đọc tâm được mục tiêu tôi đã nhập xác.

Thế nhưng, từ những mảnh vụn kí ức tôi thu thập được thì cũng rõ ràng rồi.

Một vài kí ức này không thuộc về Ahri.

Ngoài ra, nếu Ahri này là hàng thật thì em ấy sẽ có thể kháng lại năng lực nhập xác của tôi, thế nhưng tôi lại không thấy gì.

Ahri này chắc chắn là giả mạo.

Thế nên người thật ở đây cũng đang đóng vai giả mạo.

Tôi trầm ngâm suy nghĩ về từng người.

Trước tiên thì Han Kain và Kim Ahri ở đây chắc chắn là giả mạo rồi.

Tiếp theo, Cha Jinchul và Park Seungyub cũng là giả mạo.

Tôi không định xúc phạm họ, nhưng tôi không thể tưởng tượng ra hai người này đủ thông minh và tài năng để ngay lập tức có diễn xuất như vậy trong một thời gian ngắn.

Nếu anh Jinchul ở đây thì đã nghĩ tới việc sử dụng Ngôi Sao để chiến đấu rồi.

Tương tự với anh Jinchul thì Songee là giả mạo.

Với những người mang Di Sản thì họ có một cảm giác mà những người mang Di Sản khác có thể cảm nhận được. Hơn nữa, những người như vậy sẽ dựa dẫm vào Di Sản của mình trong thời khắc nguy cấp chứ không phải là diễn xuất.

Ông Mooksung cũng là giả.

Nếu ông ấy là hàng thật thì cũng chẳng cần phải diễn, vì ông ấy là người duy nhất có súng.

Bọn giả mạo không có Di Sản hay Phước Lành.

Trong hoàn cảnh đó thì ông Mooksung có thể tự tay giết toàn bộ mọi người.

Vậy là, Han Kain, Kim Ahri, Park Seungyub, Cha Jinchul, Yu Songee, và Kim Mooksung đều là giả mạo.

Vậy hai người còn lại, Elena và Lee Eunsol khiến tôi bối rối.

Đánh giá từ phản ứng của Perro thì có vẻ Elena là người thật, nhưng cũng hơi mơ hồ chỉ vì Perro nhìn cô ấy.

Hơn nữa là hành vi của người đàn bà dựa người vào cửa sổ phía kia chắc chắn là sự ngạo mạn kinh tởm của một kẻ phân biệt chủng tộc hàng đầu.

“...”

Tôi quan sát xung quanh.

Thời gian trôi đi và bọn giả mạo dần nhớ lại kí ức của chúng rõ ràng hơn, và những kí ức Khách Sạn cấy vào nhanh chóng mờ đi.

Không lâu sau thì bọn giả mạo kết luận rằng chúng nên kiểm tra Di Sản của nhau để biết ai là thật.

Cha Jinchul triệu hồi Ngôi Sao trước.

Hắn ta là giả mạo.

Han Kain mở Quỷ thư ra.

Hắn cũng đương nhiên là giả mạo.

Songee thì hơi mơ hồ.

Kể cả vòng tay có là thật thì cũng không cách nào để biết cô ta có dùng không.

Thế rồi, khi mọi sự chú ý dồn vào tôi, hay Kim Ahri mà tôi nhập vào thì tôi có một ý tưởng.

                                                            ***

Elena

Mình nên làm gì?

Tôi đã tránh được nghi ngờ dựa vào diễn xuất của mình nhưng chỉ có vậy.

Tôi hoàn toàn không có cách áp chế những người này một mình.

Mình có nên đợi mọi người tới cứu từ các toa khác không?

Trong khi suy tư, bọn giả mạo trong toa này đã bắt đầu kiểm tra Di Sản.

Khi sự chú ý chuyển từ Kain, Jinchul, Songee tới Ahri thì –

Ahri bắt đầu cư xử kì lạ.

Cô ta rút một xi lanh máu rồi cứ thế sờ vào ngực mình.

Cô ta cứ chỉnh góc cầm nắm, vân vê đủ chỗ.

Xi lanh phải để vào chỗ đó à?

Từ kí ức của mình thì nó phải ở trong một chiếc túi trên hông chứ.

Xem cảnh tượng này, tôi nhớ tới một câu đùa Ahri có nói trong một bữa ăn.

Em ấy có đùa về việc Kain định sờ ngực mình ngay khi nhập xác, nên em ấy đã đuổi cậu ta ra ngoài rồi gọi là kẻ biến thái.

Kain đỏ mặt và ấp úng, không biết ý em ấy là gì, còn mọi người được tràng cười như điên.

“...”

“???”

Có thể nào?! Ahri đó sao!

Tôi giật mình tới mức tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên!

Ahri, không, Kain nhập xác Ahri, mỉm cười với tôi.

Đột nhiên, một cuốn sách dày xuất hiện trong tay Ahri.

Tôi vô thức nhắm mắt lại.

“Ahhhhhh!”

“Ughhhh!”

“Eeeeeek!”

Trrong nháy mắt, toa tàu ngập tràn tiếng hét và bọn giả mạo gục xuống sàn.

Đó là năng lực của cuốn Quỷ Thư, thứ mà không ai ngoài chủ nhân nó được phép nhìn vào!

Trong khi mọi người đang tập trung vào Ahri, thì em ấy đột nhiên triệu hồi và mở toang cuốn Quỷ thư, khiến cho bọn giả mạo gục ngã còn tôi, người đã đoán được sự bất thường nên đã nhắm mắt và không hề gì.

Bọn giả mạo đều đang chảy máu từ hốc mắt và nôn mửa không thể kiểm soát.

Kain, người đã nhập vào Ahri, bình tĩnh lấy khẩu súng từ chỗ Mooksung giả mạo và bắn bỏ toàn bộ bọn giả mạo còn lại.

“...Anh nhập xác Ahri khi nào?”

“Mới đây thôi. Cơ thể này sắp tự sát rồi. Elena, cô có thể đi về phía sau không? Tôi cần hỗ trợ vì cơ thể tôi cũng khá tệ đó.”

“Anh có bị thương nặng không?”

“Đôi chút.”

Tôi nhìn Kain chĩa súng vào đầu Ahri bị nhập trước khi đi về phía cuối toa xe.

-           Bùm!

Cùng âm thanh của khẩu súng, toàn bộ bọn giả mạo trong toa xe đã chết.

Màn chắn nhanh chóng biến mất.

Như Kain nói thì anh ta không ở trạng thái lí tưởng chút nào.

Đỡ anh ta trong một chút làm tôi tưởng xương của anh ta đã gãy ở vài nơi, và máu thì ào ra từ hốc mắt.

“Anh có thật sự ổn không?”

“Đây chẳng phải là thương nhẹ ở Khách Sạn thôi sao?”

“Anh còn đùa được ở lúc này à?!”

“Haha... Thực ra là đau đấy.”

“Tôi không ngờ anh đột nhiên mở Quỷ thư. Tôi không nghĩ anh có thể dùng nó như vậy.”

“Đây là lần đầu tiên tôi cố tình mở nó để tấn công. Nếu tôi nghĩ về nó sớm hơn trong toa trước thì mọi thứ đã dễ dàng hơn rồi.”

“Anh chưa sở hữu nó lâu đâu. Tập luyện là sẽ thành thạo hơn mà thôi. Giống như cách anh sử dụng Cửa Sổ Hệ Thống làm bộ lọc nhỉ.”

Tôi đột nhiên cười trong khi dìu Kain tới trước toa tàu.

“Tại sao anh lại đột nhiên sờ ngực mình?”

“Bọn giả mạo có vẻ đã quên hết kí ức của người thật. Tôi nghĩ chỉ có người thật mới nhận ra cử chỉ này.”

“Kể cả vậy thì sờ ngực có phải là cử chỉ duy nhất anh nghĩ ra thôi à? Có thật là anh trong sáng không?”

“Tại sao cô lại đặc biệt chọn làm một con mụ phân biệt chủng tộc?”

“Nhất thời lúc đó tôi nghĩ ra thôi.”

“Vậy tôi sờ ngực mình cũng thế.”

“Tôi chắc chắn sẽ kể cho Ahri về chuyện này.”

Cùng với chuyện đó thì bầu không khí cũng nhẹ đi đôi chút.

Tôi dìu Kain, người phải gắng gượng mới đứng được, thế nhưng chúng tôi vẫn cười đùa vui vẻ và đi tới toa kế tiếp.

                                                            ***

Han Kain

Tôi có cười với Elena thì trong lòng tôi vẫn lo lắng.

Chúng tôi có thể vượt qua những toa còn lại trong tình trạng này không?

May mắn thay là không cần lo nữa.

Ngay khi chúng tôi tới hành lang, chúng tôi thấy đồng đội chạy tới bên.

Khoảnh khắc các người chơi thật của Khách Sạn tụ họp lại sau khi tiêu diệt toàn bộ bọn giả mạo trong các toa, một thông báo vang lên khắp đoàn tàu.

Chúc Mừng, các người chơi! Các bạn đã vượt qua Thử Thách Đầu Tiên, ‘Đoàn Tàu Song Trùng’.

Cùng với thông báo đó, khung cảnh xung quanh sụp đổ, giống như khi một Phòng Nguyền Rủa bị phá giải.

“...”

Xung quanh sáng bừng lên.

Và Cửa Sổ Hệ Thống quay lại.

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 37

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 107 (Phòng Cửa Ngõ)

Lời Khuyên Hiền Triết: 3

Chúng tôi tụ tập lại một nơi trông giống Phòng 105, một phòng khách sạn đơn giản với những chiếc giường và một chút đồ ăn.

Một thông báo xuất hiện trên bảng hiển thị trước mặt.

Thử Thách Thứ Hai sẽ bắt đầu trong vòng 1 giờ.

Một giờ à.

Chúng tôi đoán rằng sẽ không có thời gian để nghỉ, nhưng mà...

Thế này chỉ vừa đủ lấy lại hơi!

Và cơ thể chúng tôi còn đã rã rời rồi!

Tuyên bố tôi nói với Elena về cơ thể tôi chỉ bị thương nhẹ, không may lại đúng.

Nhìn anh Jinchul thì việc anh ấy còn sống là một phép màu.

Chẳng có thời gian để chia vui cùng đồng đội nữa.

Ông Mooksung ngay lập tức tới gần tôi và sơ cứu.

“Cố chịu nhé!”

-           Phựt

“Aaaaaaaa!”

“Ta phải cố định xương, nên đừng cựa quậy! Ai đấy đè chặt tay Kain lại!”

“Vâng ~! Kain oppa này, cắn chặt nhé.”

Tôi run bần bật vì cơn đau dữ dội.

Cơn đau còn đó, nhưng đầu tôi lại nghĩ tới tình cảnh của anh Jinchul.

Tôi bị thương đủ để ông sơ cứu, nhưng mà anh Jinchul thì đã vô phương cứu chữa.

Như thể bác sĩ mổ bụng bệnh nhân ra, thở dài rồi lại khâu lại.

Cái giá của việc sử dụng Ngôi Sao mà không có Phước Lành là quá đỗi kinh khủng.

Phước Lành của anh ấy đã trở lại, và Tái Tạo đang hồi phục, nhưng.... liệu có thể hồi phục từ tình trạng đó không?

-           Phựt!

“Ồ, đây là góc sai à?”

“Aaaaaaaaa! Ý ông sai là cái gì!”

“Ê này! Đã lâu rồi ta mới phải làm chuyện này!”

...Đây không phải lúc lo cho người khác.

Một giờ không đủ để nghỉ ngơi đàng hoàng, nó chỉ vừa đủ để sơ cứu cho thương binh.

Cuối cùng, anh Jinchul không thể tỉnh lại, và tôi cũng không thể nhấc tay lên, và thử thách tiếp theo bắt đầu.

                                                            ***

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 37

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 107 (Phòng Cửa Ngõ)

Lời Khuyên Hiền Triết: 3

Khi mọi người tỉnh lại thì chúng tôi đang đứng giữa một khu rừng không xác định

Tình Huống: Phòng Cửa Ngõ – ‘Khu Rừng Của Phù Thủy’

Tổ đội của Khách Sạn tỉnh dậy trong một khu rừng không xác định.

Một bầu không khí u ám bao trùm tất cả, và một tiếng thét không rõ từ đâu vang lên.

Với một đồng đội bị thương trầm trọng, nghỉ ngơi là vô cùng thiết yếu.

Nhìn quanh, họ thấy một cabin gỗ khả nghi.

Cabin này chắc sẽ phải có giường ấm nệm êm cùng một chút đồ ăn chứ?

Kiểm tra cabin khả nghi để có manh mối tiếp theo.

Quả nhiên là thứ này có tác dụng trong Phòng Cửa Ngõ!

-           Aaaaaaaaaaa~!

Khi tôi đọc tình huống thì một tiếng thét lạnh người như của một đứa trẻ vang lên.

Mọi người lập tức nghiêm mặt lại.

Tôi chia sẻ tình huống với mọi người.

Ông Mooksung thở dài.

“Hà... chỉ từ cái tên ‘Khu Rừng Của Phù Thủy’ thôi, thì đây cũng là một ác mộng rồi.”

“Tìm cabin trước đi ạ. Có vẻ chúng ta cần phải tới đó để tiếp tục khai phá.”

Ahri, người đang dìu anh Jinchul, trả lời.

“Chúng ta cũng cần phải nghỉ ngơi. Đưa Jinchul tới một nơi ấm và thoải mái đi đã.”

May là tìm căn cabin kia không khó lắm.

-           Kẹt!

Cửa mở ra cũng một âm thanh nặng nề.

Ngay sau khi mọi người vào cabin, thì tất cả trừ anh Jinchul và tôi đều bận rộn vào việc.

Chị Eunsol nhóm lửa lò sưởi cùng chiếc bật lửa, ông Mooksung thì tìm thấy một chiếc chăn mềm trên gác, dọn một chỗ cho anh Jinchul nằm xuống trước lò sưởi.

Elena cũng tìm thấy một chiếc nệm và chút quần áo, và dọn cho tôi một chỗ nữa để nằm xuống.

Tôi ngồi xuống và nhìn vào đống lửa, thì Ahri tới gần.

“Thế cảm giác thế nào?”

“Hả?”

“Chúng cảm giác thế nào ấy?”

“Ugh! Elena, sao cô lại - ”

“Wow! Anh thật sự sờ chúng rồi hả? Elena chỉ bảo là anh nhập xác đứa giả mạo thôi.”

“...”

Ahri nhìn tôi với vẻ mặt hơi chán chường.

Tôi bắt đầu nghĩ có khi ngất đi như anh Jinchul lại hay.

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

Cơ hội ngàn năm có một mà:)
Xem thêm
Có khi bào đây là ship main với ahri
Xem thêm
Con thuyền này tác giả không cần bảo t tự nhảy vào 😊
Xem thêm
@bombardino crocodilo: cám dỗ vì cặp ngực của em ❤
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời
Cám dỗ quá mà :))))
Xem thêm