Chương 101-200
Chương 159: Phòng 201, Phòng Nguyền Rủa – ‘The Cube’ (8)
2 Bình luận - Độ dài: 2,532 từ - Cập nhật:
User: Han Kain (Trí Tuệ)
Date: Ngày 82
Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 105, Phòng Nghỉ
Lời Khuyên Hiền Triết: 1
Han Kain
Chúng tôi dành một lúc lâu để thảo luận phương thức vào viện nghiên cứu an toàn.
Chị Eunsol gợi ý rằng để chị ấy tàng hình bằng phù hiệu rồi đi vào, còn anh Jinchul đề xuất chạy vào và nhắm mắt. Những ý kiến khác bao gồm Songee dùng chiếc vòng tay của mình để bảo hộ, còn Ahri thì cho rằng mình có thể trụ được, nhưng sẽ tốn rất nhiều máu.
Có những đề xuất độc đáo khác nữa, kiểu như mặc áo khoác trắng cho giống với các nghiên cứu viên, hay là cực đoan hơn thì, móc mắt chúng tôi ra để không thể nhìn thấy nguồn gốc của sự điên loạn đó nữa.
Thế nhưng với toàn bộ chỗ ý tưởng đó thì chúng tôi cũng kết luận rằng: Chẳng có cách nào để biết chắc chắn, trừ phi thử nghiệm chúng.
Do chúng tôi không hoàn toàn hiểu được đâu là nguồn cơn của sự điên loạn, nên chúng tôi cũng chẳng thể làm được gì khác.
Tới lúc này, chị Eunsol nói lên một quan điểm hoàn toàn khác.
“Chia nhóm ra đi.”
“Cái gì? Ý chị là sao – ”
“Chúng ta nói về chuyện này trước đây rồi. Đừng bỏ hết trứng vào một giỏ. Đó là một chiến lược kiểm soát rủi ro cơ bản, khi mà phải đương đầu với một thử thách cực kì nguy hiểm, thất bại đồng nghĩa với cái chết. Nếu mọi người đều chui vào TV và không phương pháp nào có tác dụng thì sao? Thì tất cả mọi người sẽ bị quét sạch ngay lúc đó chứ sao.”
Chị ấy có lý. Chẳng cần mọi người phải đặt mạng sống vào vùng nguy hiểm, nơi mà thất bại đồng nghĩa với cái chết.
“Vậy là, vài người sẽ đi theo tuyến khám phá phòng thí nghiệm trong TV, và số còn lại sẽ làm theo kế hoạch ban đầu ạ?”
Songee hỏi với một vẻ mặt trống rỗng.
“Mình có một kế hoạch ban đầu sao?”
“Nó không được tận mồm nói ra, nhưng mà bình thường thì mình sẽ cố tìm một lối thoát trước nhé. Anh tổng hợp thông tin trước giờ thì sẽ thành ra thế này. Chúng ta sẽ khám phá The Cube, và sau vài phòng, và tìm ra một phòng có thể trốn thoát, thì dừng lại. Rồi, chúng ta sẽ chờ trong phòng đó tới khi tin nhắn ‘Move!’ xuất hiện trên một cái gương náo đó. Sau cái gương đó vừa là lối thoát thật sự, lại vừa là nơi cô gái ma quỷ đó đang đợi.”
Ông Mooksung tổng hợp lại kế hoạch.
“Thế là, chúng ta phải giữ sức hết mức có thể cho tới khi đi được tới căn phòng đó, sau đó sẽ chiến đấu với con quỷ. Trong khi chiến đấu thì một người sẽ trốn thoát.”
Anh Jinchul đáp lại với một ánh mắt căng thẳng.
“Nếu có được lối thoát đồng nghĩa với việc phải chiến đấu với con quỷ đó thì tách đoàn có hơi mạo hiểm quá không ạ? Nếu đã phải đánh nó thì sao không để tất cả mọi người ở lại chiến đấu?”
Chị Eunsol nói với giọng hơi chút cay đắng.
“Chà, chúng ta có thể cử những thành viên ít có năng lực chiến đấu hơn tới viện nghiên cứu. Thật tình thì chị làm được gì trước mặt con quỷ đó chứ? Con bướm có khi còn không có tác dụng cơ. Nó là một vũ khí có điểm yếu rõ ràng mà.”
Songee có hơi tò mò.
“Con bướm có điểm yếu ạ? Em ấn tượng với nó đấy, sau khi nó một đòn đánh gục con gorilla kia.”
Chị Eunsol cười nhạt, mở kẹp tóc ra, rồi triệu hồi con bướm.
“Phù!”
Chị ấy thổi lên người nó, và rồi con bướm lảo đảo như thể bị vướng trong một cơn cuồng phong.
“Thấy không? Suy cho cùng thì nó vẫn chỉ là một con côn trùng thôi. Nó còn không lại gần được nếu em thổi vào nó. Lí do duy nhất nó có tác dụng với con gorilla là, rất lạ nhé, con gorilla đó lại từ từ vươn tay nắm lấy con bướm.”
Ông Mooksung gật đầu.
“Ta cũng đồng ý luôn. Nếu con quỷ đó có thể coi đạn dược của chúng ta ngang với đạn BB, thì ta cũng chẳng giúp gì được.”
Jinchul với Ngôi Sao, Ahri với Cổ Huyết, Songee với vòng tay và Elena với Công Lý – bộ tứ này có vẻ là những người có thể chiến đấu chống lại con quỷ đó.
Seungyub có thể không chiến đấu được, nhưng em ấy là người tốt nhất để có thể đảm bảo được lối thoát, trong khi những người kia bận chiến đấu.
Chúng tôi phân thành hai nhóm: Tổ đội “Viện Nghiên Cứu” (Eunsol và Mooksung) là hai người sẽ vào trong TV, còn tổ đội “Trốn Thoát” (Ahri, Seungyub, Elena, Songee và Jinchul) sẽ là những người tiếp tục khai phá The Cube, đồng thời đảm bảo lối thoát trong khi chiến đấu cô gái ma quỷ đó.
Tôi có cảm giác rằng tổ đội viện nghiên cứu là quá yếu, và cũng hơi tiếc khi không có Songee hoặc Ahri, những người có thể kháng lại được cơn điên. Nhưng chẳng thể làm khác được, mọi người đều phải tập trung vào lối thoát vì đây là chuyện sống còn, nên tôi cũng thông cảm cho quyết định của họ.
Chúng tôi kết thúc cuộc thảo luận về những gì cần làm trong lần thử thứ hai.
“Có ai muốn bổ sung gì không?”
...Thật ra thì em có đấy ạ.
Tôi nghe những đồng đội mô tả về cách họ tiến hành lần thử đầu tiên, thì có nhận ra vài điểm bất thường. Tôi không nói gì hôm qua vì tôi bị Khách Sạn cho ra rìa, nên tôi cũng chẳng muốn chỉ trích những người đã phải chiến đấu hết mình trong khi mình chẳng làm gì.
Nhưng đây là chuyện sống còn nên tôi quyết định cần phải lên tiếng.
“Có chuyện em cần nói đấy ạ. Nhưng trước hết thì... Seungyub?”
“Vâng ạ?”
“Xin lỗi, nhưng em ra ngoài một lúc được không? Anh cần phải nói về Phước Lành của em.”
Khi nói về Vận May, tốt nhất là không để Seungyub nghe về nó.
Em ấy cũng hiểu chuyện nên không nói không rằng mà đi ra.
Ánh mắt tò mò của mọi người dồn vào tôi.
“Trước hết thì em thấy vài chuyện có thể đã bị bỏ qua. Vì em không phải người liên quan và chỉ nghe thôi, nên em chỉ có thể thấy được thứ này.”
Chị Eunsol có vẻ hứng thú.
“Chị thích đấy. Đôi khi lùi lại một bước thì mới thấy được cái nhìn toàn cảnh.”
“Cảm ơn chị. Mọi người không nghĩ rằng mình đang dựa quá nhiều vào ‘Vận May’ sao? Ví dụ nhé, mình đã xác định được các ‘Phòng Copy’, ‘Phòng Bẫy’, và ‘Phòng Trốn Thoát’ rồi đúng chưa? Thế thì làm sao mà phân biệt được chúng? Phải có cách chứ.”
“Chắc chắn là phải có rồi. Nếu không thì Elizabeth đã không dẫn bọn chị vào một phòng bẫy.”
“Nhưng mà thay vì tìm ra cách để phân biệt chúng thì mọi người lại để Seungyub dẫn đoàn một cách ngẫu nhiên. Chẳng phải đó là lí do mọi người đã dễ dàng rơi vào cái bẫy của Elizabeth sao?”
Anh Jinchul lên tiếng bào chữa.
“Chà, nhưng nếu em đợi một lát trong một phòng, thì từ ‘Move!’ sẽ xuất hiện, và nó sẽ hối mọi người. Nên là bọn anh cũng không có thời gian để suy nghĩ kĩ càng.”
“Em có nhìn quanh rồi. Nhưng em không thể tìm ra điểm khác biệt nào cả. Mà anh cũng nói đúng, chắc chắn phải có cách để phân biệt, nếu không Elizabeth đã chẳng lừa được chúng ta,” Ahri thêm vào.
Tôi đưa ra một ý kiến chắc chắn hơn.
“Có những chuyện khác cũng không hợp lí nữa. Ví dụ nhé, có phải phòng trốn thoát và phòng không trốn thoát thực sự khác nhau không? Mọi người chẳng phải đã nói là từ ‘Move!’ cũng xuất hiện ngay trong phòng đầu sao? Có khi nếu mọi người phá gương trong phòng đó, thì đã có lối thoát rồi. Thế nhưng, mọi người lại nghĩ là chỉ có những phòng nhất định mới có lối thoát – ”
“Là vì Seungyub đã kiệt sức sau phòng thứ 6 hoặc 7 gì đó.”
“Chính xác. Seungyub đã gục, và kể cả khi đó cũng được hiểu là một phần lựa chọn của Vận May, nên Ahri đã tìm ra lối thoát trong gương. Thế nhưng cách hiểu này có hơi quá tiện không? Biết đâu ngay từ phòng đầu tiên đã có lối thoát rồi.”
Mọi người đều dừng lại để suy ngẫm.
Tôi tiếp tục nói
“Cách mọi người hiểu Vận May quả thực dựa rất nhiều vào hồi tưởng suy diễn. Nếu cả việc Seungyub bất tỉnh cũng là do Vận May, thế sao mọi người không bảo khi Elizabeth chọn thay Seungyub cũng là lựa chọn luôn đi? Nhưng không ai bảo thế cả đúng chưa?”
Ahri đáp lại sau khi suy nghĩ một lát
“Em hiểu ý anh rồi. Ý anh là chỉ những kết quả có lợi mới được tính vào công của Vận May, còn thất bại thì không liên quan gì đúng chưa?”
“Chính xác. Nếu coi tất cả những thành công của chúng ta là do Vận May chọn lựa, thì mọi người sẽ dần nghĩ đó là một năng lực một tay che trời, dẫn đến việc dựa dẫm quá nhiều vào nó.”
Ông Mooksung cũng gật đầu đồng ý.
“Giờ cháu nói vậy thì ta cũng có một chuyện. Chúng ta chỉ nhận ra sau khi trốn thoát là có một viện nghiên cứu đằng sau TV, nhờ vào kí ức của Elena. Nếu Vận May mạnh bá đạo tới mức như vậy thì Seungyub đã phải chọn một lối dẫn tới viện nghiên cứu khi chọn đường chứ?”
Songee đáp lại cùng vẻ mặt nhức đầu.
“Nhưng Seungyub đã né được căn phòng bẫy có con gorilla vô lí đó rồi mà. Đó là Vận May đang có tác dụng đấy chứ?”
“Đương nhiên, phần đó chắc chắn là do Vận May đã tác động. Anh có bảo Vận May là vô ích đâu.”
“Anh nói đơn giản hơn chút được không ạ?”
“Ý anh là thế này: Nếu em đổ xúc xắc bình thường, thì tỉ lệ ra 6 là 1/6 phải không? Nhưng khi Seungyub đổ xúc xắc, thì em ấy sẽ ra 6 khoảng 7 trên 10 lần đổ. Đó rõ ràng là sức mạnh siêu nhiên, và là một năng lực tuyệt vời. Nhưng cũng không phải 100% đúng chưa? 3 lần sẽ có kết quả khác.”
“Vậy ý anh là thỉnh thoảng Vận May sẽ không có tác dụng và không nên tin nó mù quáng sao?”
“Chính xác.”
Ahri thở dài một hơi sâu rồi tổng kết lại.
“Đây cũng là chuyện em nghĩ tới trong The Cube. Giải mã Vận May mệt thật sự đó. Tùy vào quan điểm mà nó có thể là năng lực bá đạo thay đổi thực tại, hoặc với kẻ nghi hoặc như anh thì nó chỉ là một cái máy hỏng hóc thường xuyên trục trặc thôi.”
“...”
“Mặt khác thì em hiểu tại sao anh không nhận được Vận May rồi Kain. Nó là sức mạnh không hợp với người thích phân tích chi li. Đừng có chia sẻ những chuyện này với Seungyub nhé. Cái kiểu nghi ngờ này sẽ có hại với em ấy.”
“Anh là phóng xạ hay gì chắc?”
Không giống với Ahri, người có vẻ chưa chắc, thì chị Eunsol đồng tình.
“Kain có lý đấy. Trong lần thử thứ hai, cứ đừng chỉ dựa vào Seungyub để tìm phòng tiếp theo nữa. Mình cũng phải tự thử động não để phân biệt các phòng. Chị nghĩ nếu thẩm vấn Elizabeth thì kiểu gì cô ta cũng phải phun ra thôi. Ít nhất thì cô ta có vẻ cũng biết cách phân biệt phòng.”
Chị Eunsol tổng hợp lại cuộc thảo luận dài về Vận May bằng một câu đơn giản.
‘Đập Elizabeth một trận ra trò.’
Chị tôi có vẻ rõ ràng bị sốc bởi con gorilla, và chị ấy có vẻ cực kì căm hận Elizabeth vì đã dẫn đoàn vào căn phòng đó.
Sau cuộc họp sáng, chị Eunsol ghi kế hoạch lên bảng trắng.
1, Sau khi vào The Cube, tra tấn Elizabeth để tìm thông tin.
2, Đi tới phòng TV. Tổ đội viện nghiên cứu sẽ chui vào TV và khai phá viện nghiên cứu.
3, Tổ đội trốn thoát sẽ đi tới phòng trốn thoát. Seungyub sẽ trốn thoát, những người còn lại sẽ chiến đấu với cô gái quỷ.
“Có ai còn gì để thêm nữa không?”
Tôi cẩn thận suy nghĩ xem nên hỏi gì với Lời Khuyên Hiền Triết cuối cùng.
Cách để phân biệt phòng bẫy trong The Cube?
Một cách để giải phong ấn cho tôi?
Có nhiều thứ tới mức tôi khó mà chọn được.
Trong khi tôi còn do dự, thì mối lo của đồng đội tôi đã rõ ràng.
“Kain.”
“Ừ, Elena?”
“Anh vẫn còn một Lời Khuyên mà nhỉ? Thử hỏi cách đối phó với con quỷ đó xem.”
Mọi người gật đầu và nhìn tôi.
Tôi hiểu ra rằng, những người đã trực tiếp đương đầu sẽ khác với tôi, người chỉ nghe kể lại.
Từ hôm qua, tôi cũng cảm thấy đồng đội tôi rất lo về con gorilla và cô gái quỷ đó.
Tôi có hơi hơi an tâm vì con quỷ dạng người nên Elena cùng Công Lý sẽ xử đẹp được...
“Được rồi”
Lời Khuyên Hiền Triết: 1 → 0
Làm ơn cho chúng tôi lời khuyên để đối phó với cô gái quỷ sau tấm gương.
Kiến Nguyệt Vọng Chỉ
“...”
“Gì vậy?”
“Nó lại đưa ra lời khuyên tương tự lúc nãy. Kiến Nguyệt Vọng Chỉ.”
“Thế là... Đừng nhìn vào một phần mà phải có cái nhìn tổng thể sao?”
“Gì gì đó kiểu vậy.”
Sau khi thảo luận lời khuyên cuối cùng, chúng tôi lại khởi hành tới phòng 201 lần nữa.
Nhìn thấy mọi người căng lên cũng khiến tôi lo lắng.
Mọi người sẽ ổn chứ?
Đây là lần đầu tiên tôi chỉ đứng ngoài lề.
Lạ thay, tôi có cảm giác như phụ huynh đang tiễn con mình đi thi đại học vậy.
Tôi căng thẳng nhìn họ rời đi, và thế là lần thử thứ 2 bắt đầu.


2 Bình luận