Chương 101-200
Chương 119: Phòng 107 – Phòng Cửa Ngõ, 'Trò Chơi Jekyll Và Hyde' (10)
2 Bình luận - Độ dài: 2,292 từ - Cập nhật:
Han Kain
Tôi cảm giác như đầu mình sắp đau tới nơi.
Có quá nhiều thứ khó hiểu xảy ra trong cùng một ngày.
Trải nghiệm về cuộc chiến với Arima trong tâm trí anh Jinchul, rồi lời khuyên đưa ra lại hoàn toàn khác với mọi khi.
Tôi đang ôm đầu rồi cúi gục mặt xuống thì Ahri tới vỗ vai tôi.
“Anh nghĩ nhiều để làm gì chứ? Thời gian nghỉ cũng chẳng còn là bao nhiêu đâu.”
...Nghĩ lại thì ừ, tôi không cần phải gánh vác những suy nghĩ này một mình.
Đây chẳng phải điểm tốt của việc có đồng đội sao?
Tôi lập tức nói lên những mối lo của mình.
Một số người như Songee và Seungyub chỉ đờ mặt nhìn lên trần, còn chị Eunsol và Ahri lại nghiêm túc cân nhắc những lời của tôi.
Ahri trả lời trước.
“Để tổng kết mọi chuyện diễn ra trong thế giới đó thì, kiến thức của Quỷ thư đã bám rễ vào anh, nhưng cần thời gian để anh tiêu hóa. Thế nhưng, anh càng hiểu rõ hơn về Quỷ thư thì lại càng sợ bản thân mình sẽ không còn là con người nữa. Đúng chưa?”
“Cơ bản là vậy.”
“Cuối cùng thì lựa chọn đưa ra vẫn thuộc về anh. Nhưng em chỉ muốn nói một điều.”
“Là gì?”
“Ai mới là người tạo nên cuốn Quỷ thư? Là Kẻ Không Được Sinh Ra, phải chưa? Anh thử nghĩ xem vị thần đó là tồn tại như thế nào đi.”
Kẻ chế tạo cuốn quỷ thư.
Kẻ Không Được Sinh Ra.
“Để thành thực mà nói thì chẳng phải nó chỉ là một tên hikikomori biến thái thôi sao?”
Câu trả lời hoàn toàn không phải thứ mong đợi.
“Cái gì?”
“Chả thế à? Từ lúc nó có được nhận thức, thì nó đã không thể rời khỏi bụng mẹ. Khi nó chỉ vừa manh nha giao tiếp với phàm nhân thì nó cũng chỉ tra tấn họ vì ghen tị. ‘Kẻ Không Thể Được Sinh Ra!’, ‘Con Đầu Lòng Của Tinh Vân Long!’.
Nó tự lừa gạt bản thân bằng những danh hiệu to lớn vậy, nhưng thực tế chỉ là một tên hikikomori sống cả đời trong bóng tối và thèm khát thế giới bên ngoài. Nó đã cố gắng copy lại vài khái niệm Phật Giáo bằng cách tạo nên cuốn Quỷ thư, nhưng mà thứ triết lí đó cũng vô cùng u ám. Anh có cảm thấy mình cần phải hiểu sâu suy nghĩ của một sinh vật như vậy không?”
“...Nhưng, nếu anh không chấp nhận nó -”
“Anh lo rằng mình sẽ không thể hiểu được cuốn Quỷ thư một cách hợp lý chứ gì? Nó chỉ là công cụ thôi. Ai là người quyết định anh phải hiểu triết lí nội hàm mới có thể dùng được sức mạnh của nó? Suy cho cùng thì cũng là lựa chọn của anh, nhưng nhớ lấy nè: Anh không cần phải mù quáng tin tưởng các tồn tại ngoài kia chỉ vì bọn chúng được gọi là thần hay là quỷ đâu.”
Tôi cảm thấy mình đã được thông suốt hơn.
Có phải đây là quan điểm em ấy có được từ trải nghiệm với “Cục Quản Trị” không?
“Có giúp được anh gì không?”
“Anh nghĩ anh hiểu rồi, nhưng anh cũng nghĩ mình không hiểu.”
Chị Eunsol, nãy ngồi nghe, xen vào.
“Chị thấy mừng vì Ahri đã giúp em về câu chuyện của Quỷ thư. Chị không nói được gì nhiều trên phương diện đó. Nhưng chị có để ý hai điểm bất thường của Lời Khuyên. Trước hết, không giống lời khuyên thông thường, thì lần này đã sử dụng cả 3 lời khuyên. Thứ hai, nó được đưa ra ‘vào lúc này’ chứ không phải lúc khác.”
“Em biết đại khái tại sao cả ba được sử dụng cùng lúc rồi. Bình thường, Lời Khuyên được chia làm 2 kiểu, một là cảnh báo nguy hiểm sắp ập tới, và thứ hai là trả lời câu hỏi của em. Lời khuyên này không phải cả 2 điều trên. Đây không phải nguy hiểm, và em cũng không hỏi câu nào. Nó như thể là hình phạt vì vi phạm luật lệ hơn. Cũng hơi vô lí vì em không phá luật mà.”
“Chị cũng nghĩ thế. Con Cú chắc hẳn đã bị phạt vì ép bản thân nói phải ‘đưa ra lời khuyên không hữu dụng’. Đó là điểm mấu chốt thứ hai. Tại sao nó lại đưa lời khuyên ‘lúc này’, và sử dụng cả 3 lần? Chúng ta phải cân nhắc nếu muốn hiểu được lời khuyên.”
Những lời đó của chị khiến tôi nảy ra một ý.
“Có lẽ lời khuyên đó không phải chuẩn bị cho tương lai đâu, đúng không nhỉ?”
“Chị cũng nghĩ thế luôn. Con Cú không có ngu đến mức đưa ra lời khuyên cho tương lai khi chúng ta đang ở giữa Phòng Cửa Ngõ. Lời khuyên này chắc hẳn phải liên quan mật thiết tới Phòng Cửa Ngõ.”
Ahri xen vào.
“Chúng ta không nên quá bận tâm về lời khuyên này. Em đồng ý chuyện nó có thể liên quan tới Phòng Cửa Ngõ, nhưng chúng ta cũng không thể loại trừ những khả năng khác. Con Cú thường đưa ra những lời đa nghĩa.”
Lời khuyên này có thể có nhiều tầng nghĩa.
Tôi cũng biết vậy.
Hãy cùng xem xét ý nghĩa lời khuyên này.
Nhớ kĩ nhận thức vừa rồi. Đó là vấn đề ngươi phải vượt qua ở Khách Sạn này.
“ ‘Nhận thức vừa rồi’ ám chỉ cái gì đó liên quan đến Quỷ thư nhỉ?”
“Chắc là vậy rồi? Suy cho cùng thì em phải tự mình suy diễn lời khuyên này thôi. Mọi người đâu có biết em vừa nhận ra điều gì đâu.”
Mình vừa nhận ra điều gì nhỉ?
“...”
Có quá nhiều thứ nên mình không thể khoanh vùng.
Tôi chỉ thoáng nắm được Năng Lực Hóa Thần, và cảm thấy mình cần thay đổi bản thân để tăng độ thành thạo đối với Quỷ thư.
Tất nhiên, sau đó tôi nghe tới những quan điểm khác nhau từ Ahri.
Trong số rất nhiều những nhận thức này thì đâu mới là cái lời khuyên nhắc tới?
Và nó áp dụng thế nào đối với những thử thách còn lại của Phòng Cửa Ngõ?
Trong khi tôi chìm sâu vào suy tư, thì ông Mooksung chạm tay lên vai tôi.
“Cháu có vẻ vẫn còn rất nhiều thứ cần suy nghĩ, nhưng giờ tạm bỏ đó đi đã.”
“Hả?”
Ông chỉ lên thông báo đang nổi giữa không trung.
22:33
“Chúng ta chỉ còn hơn 20 phút giải lao nữa. Cháu định bắt đầu thử thách tiếp theo với cái đầu sắp nổ tung vì overthinking hả? Cháu cũng cần phải giải tỏa đi chứ?”
“Cũng đúng ạ...”
“Và ta không nghĩ nó đang nhắc về cuốn Quỷ thư. Hoàn toàn không.”
“Cái gì ạ?”
“Cuộc đối thoại ngay trước khi Lời Khuyên hiện ra đâu phải về Quỷ thư, phải không?”
Tôi nhớ lại cuộc đối thoại trước đó.
Chúng tôi đã nói về cái gì ngay trước khi Lời Khuyên hiện ra?
Phù thủy suýt nữa thì trốn thoát khỏi Phòng Cửa Ngõ bằng cách sao chép tâm trí của cô ta rồi cấy vào anh Jinchul.
“Chúng cháu đang nói về trốn thoát. Nhưng làm sao việc đó liên quan tới Phòng Cửa Ngõ được? Chúng cháu không thể sao chép tâm trí để trốn thoát.”
“Chà, ta chỉ nói những gì trong đầu thôi.”
Mọi người cũng tạm thời ngây ra.
Giờ chỉ còn ít hơn 20 phút. Cuối cùng thì mọi người cũng ngừng suy tư và bắt đầu nghỉ ngơi.
Tôi dựa vào tường để chợp mắt một chút.
... Tôi nhắm mắt lại và nghỉ ngơi thì nhận ra một khía cạnh bất thường khác của Lời Khuyên.
Một khía cạnh mà chỉ tôi, người nhận được Lời Khuyên trực tiếp, mới có thể nhận ra.
Đó là vấn đề ngươi phải vượt qua.
Con Cú đã bao giờ sử dụng những từ ngữ cụ thể như vậy khi đưa Lời Khuyên chưa?
Bình thường nó sẽ dùng ngôn từ trang trọng, hoặc nửa trang trọng.
Kì lạ là cách nói chuyện này cứ như thể một ai đó khác.
Tôi nghĩ vậy rồi chìm vào một giấc ngủ ngắn.
-Rầm!
“Dậy đi.”
“A.”
Tôi mở mắt, nén sự mệt mỏi xuống, rồi nhìn theo cử chỉ của Ahri.
1:21
“Chỉ còn một phút...”
“Đó là lí do em gọi anh dậy.”
“Anh không tin được mình mệt thế này chỉ sau hai thử thách.”
“Ngạc nhiên là em nghĩ mọi chuyện vẫn khả thi.”
“Khả thi à?”
“Có năm thử thách, và chỉ cần một người qua thì mọi người sẽ sống lại! Trong Thử Thách Đầu Tiên, chúng ta đều qua, và chúng ta chỉ mất một người trong Thử Thách Thứ Hai. Chúng ta đã hoàn thành 40% rồi mà mới mất một người. Em nghĩ là chúng ta sẽ dễ dàng -”
Tôi giật mình bịt miệng Ahri lại!
Ông Mooksung cũng búng trán em ấy.
“Hả! Sao anh lại đột nhiên làm thế?”
“Xin em đấy, đừng có nói gở! Em không biết, trong phòng cấp cứu không được nói, ‘Hôm nay là ngày yên bình!’ à? Nói mấy lời như ‘Dễ dàng vượt qua thử thách’ chỉ là mang dây buộc mình mà thôi!”
“Anh mê tín gì thế -”
“Ahri, im đi. Lần này ta đồng ý với Kain. Sau khi nghe lời của cô thì ta cảm giác Khách Sạn này đang chuẩn bị một thử thách khó chết mẹ đây!”
Ahri khẽ bĩu môi, và rồi thời gian giải lao kết thúc.
Giữa bầu không khí tràn ngập bất an khó tả, Thử Thách Thứ Ba bắt đầu.
***
User: Han Kain (Trí Tuệ)
Date: Ngày 37
Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 107 (Phòng Cửa Ngõ)
Lời Khuyên Hiền Triết: 3
Han Kain
Khi đèn bật lên, chúng tôi nhận ra mình đang ngồi quanh một chiếc bàn tròn, trong một văn phòng gọn ghẽ.
Một quả cầu bí ẩn hạ từ trên không xuống.
Hoan nghênh!
Từ giờ phút này, các vị sẽ tham gia vào trò chơi Jekyll và Hyde.
Làm ơn gọi ta là Quản Trò. Từ giờ phút này, Phước Lành của các vị sẽ bị phong ấn.
Cùng với những lời đó, cửa sổ hệ thống của tôi biến mất.
Jekyll và Hyde?
Tôi suy nghĩ về ý nghĩa đằng sau cái tên thì một thông báo khác hiện ra.
Có ba vai diễn trong trò chơi Jekyll và Hyde: Jekyll, Hyde, và Bác Sĩ.
Tất cả các vị đều là Jekyll. Vào ban ngày, các Jekyll có thể thảo luận và hành quyết một người trong các vị, người mà các vị cho là Hyde đang đóng giả. Nếu các Jekyll có thể nhận định chính xác ai là Hyde thì trò chơi sẽ kết thúc.
Hyde sẽ nhập vào một ai đó vào thời điểm bắt đầu mỗi vòng chơi. Vào ban đêm, Hyde sẽ giết một người trong số các vị. Hyde chỉ có thể nhập vào một người, tại một thời điểm. Hyde không thể bị Di Sản phát hiện.
Bác Sĩ có thể quyết định người mình sẽ bảo vệ khi bắt đầu mỗi vòng chơi vào ban ngày. Nếu Hyde giết người được bảo vệ thì người đó vẫn sẽ sống.
Nếu trò chơi kết thúc và các vị chiến thắng, một người chơi đã chết sẽ được hồi sinh. Nếu các vị có câu hỏi gì, hãy lên tiếng.
Trò chơi sẽ bắt đầu sau 30 phút nữa.
Cái này có hơi quen thuộc.
Songee hỏi lại.
“Trông giống trò Mafia thế nào ấy nhỉ?”
“Jekyll là thường dân, còn Hyde là Mafia? Phần mới là Hyde lại nhập xác vào chúng ta.”
Ông Mooksung kêu lên ngạc nhiên.
“Ê, ê! Đừng nói về những thứ chỉ các cháu mới biết chứ. ‘Mafia’ là cái quái gì?”
Chị Eunsol cũng vô cùng ngạc nhiên.
“Chị biết trò Mafia này rồi, nhưng đây chẳng phải chỉ là một trò chơi vui về chính trị thôi sao? Chúng ta phải tìm Hyde kiểu gì? Lại còn ‘Không thể bị Di Sản phát hiện nữa’. Phước Lành thì bị phong ấn, và cũng không thể tìm ra bằng Di Sản. Thế này là chúng ta phải đoán bừa à?”
Người đoán bừa tốt nhất của chúng tôi, Seungyub thì đã bị phong ấn Vận May.
Thế chúng tôi phải làm gì?
Mọi người đều bối rối.
Bình tĩnh nào.
“Mọi người, bình tĩnh nào. Khách Sạn sẽ không bắt chúng ta chơi một trò đoán bừa vô nghĩa.”
“Ý em là sao?”
“Phải có một logic gì đó. Mấu chốt của trò này là Hyde sẽ nhập vào ai, và Hyde sẽ giết ai. Nếu chúng ta tìm ra ai đang bị Hyde nhập thì sẽ có thể hành quyết hắn. Nếu chúng ta tìm ra người hắn định giết, Bác Sĩ có thể bảo vệ người đó. Phải có logic để phát hiện ra người bị nhập và mục tiêu. Thứ này sẽ không phải ngẫu nhiên.”
Tôi nói vậy nhưng cũng hơi bối rối.
Hyde sẽ sử dụng tiêu chí gì để chọn mục tiêu và vật chủ?
Cảm giác hơi bất an.
Trực giác mách bảo tôi rằng, chúng tôi sẽ phải chịu thương vong đáng kể trong trò chơi này.
[note75991]


2 Bình luận