Chương 101-200
Chương 166: Phòng 201, Phòng Nguyền Rủa – ‘The Cube’ (15)
5 Bình luận - Độ dài: 2,712 từ - Cập nhật:
Han Kain
“...Có một chuyện chị chưa nói với mọi người.”
“Là gì vậy ạ?”
“Em biết chuyện chị kể rằng, khi mới ra khỏi viện nghiên cứu thì đạo quân của Cục Quản Trị đã chờ sẵn ở ngoài rồi đúng chưa?”
“Vâng ạ.”
“Thì, chị chưa trốn thoát ngay lập tức sau khi bước chân ra ngoài. Chị đã chứng kiến trận chiến giữa Cục Quản Trị và Beatrix.”
“Cái gì cơ?!”
Mọi người nhìn vào chị Eunsol mà bị sốc.
“Chính xác là vậy. Khi chị mới nhìn thấy đạo quân của Cục Quản Trị, chị nghĩ rằng, ‘Nếu mình cứ trốn đâu đó và sinh tồn, thì có khi Cục Quản Trị sẽ giết Beatrix, và mọi thứ sẽ được phá giải mà, phải không?’”
“Cũng có lí mà. Chúng ta không cần phải tự tay giết Địch Thủ. Cuối cùng, thì trong Phòng 103, thì ‘Kẻ Nuốt Chửng’ mới là người ra tay tàn sát bọn Athanasia.”
Ông khó chịu hỏi.
“Giời ơi, sao mà dài dòng thế. Rồi ai thắng?”
“Nếu Cục Quản Trị mà thắng thì cháu đã phải mang về một Di Sản rồi chứ ạ?”
“...”
“Ban đầu, có vẻ là Cục Quản Trị nắm cửa trên, họ còn phá hủy được phần thân của Beatrix với hỏa lực mạnh mẽ. Xong rồi cô ta chỉ việc tái tạo lại cơ thể như chẳng có gì xảy ra, hống lên một tiếng, và một đạo quân quái vật trồi lên từ dưới đất.”
Chúng tôi đều cạn lời.
“Cục Quản Trị đã chiến đấu rất cừ. Họ đã diệt được gần như toàn bộ số quái vật. Đó là cách chị trốn thoát. Nhưng cuối cùng thì thế trận vẫn thuộc về Beatrix, nên chị chạy đi mà không ngoái lại nhìn.”
Tôi khó khăn lắm mới không mất kiểm soát và nói.
“Vậy, những tạo vật thành công của Beatrix không chỉ nằm trong The Cube.”
“Chị nghĩ là những con trong The Cube còn là những con yếu hơn cơ. Hàng thật là những con nằm dưới tầng hầm.”
“...Chị thật sự nghĩ rằng mọi thứ sẽ được phá giải nếu phong ấn của em được gỡ bỏ sao?”
Chị tôi bình tĩnh nhấp một cốc cafe, rồi đáp lại bằng một giọng thả lỏng đáng ngạc nhiên.
“Thực ra, thấy cảnh đó mới làm chị chắc chắn.”
“Chắc chắn về gì ạ?”
“Phòng 201 không được thiết kế để cho chúng ta dùng vũ lực giải quyết Beatrix.”
“Không dùng vũ lực...”
“Cô ta quá mạnh để mà đánh bại chỉ bằng vũ lực. Ý chị là, kể cả một tổ chức bảo vệ thế giới cũng không thể đánh bại cô ta sau khi cử một đạo quân đến, phải không? Chị hơi tiếc khi phải nói thế này, nhưng, Beatrix mà mọi người còn chật vật đánh nhau trong lần thử thứ hai ấy. Cô ta chỉ đang chơi đùa với mọi người thôi.”
Chị ấy dừng lại một lát, nhưng Elena đã lên tiếng.
“Cô ta chỉ đang chơi đùa với chúng ta. Năng lực thật sự của cô ta là tạo ra quái vật, và cô ta còn chả buồn dùng những con quái vật thành công nhất ở dưới tầng hầm.”
“Chính xác. Cô ta chỉ đang chơi đùa với chúng ta. Beatrix chưa từng cảm thấy bị đe dọa bởi chúng ta. Và bởi vì cô ta mạnh tới vậy nên giờ mọi chuyện đã rõ – Phòng 201 không được thiết kế để dùng vũ lực giải quyết. Khách Sạn không cho chúng ta những nhiệm vụ bất khả thi. Nếu nó không thể bị đánh bại bởi vũ lực thì phải có một cách khác. Chắc chắn vậy.”
Tôi nghĩ về đứa con của Tinh Vân Long trong Phòng 102 – Dinh Thự Kinh Hoàng. Nó là một đối thủ không thể bị đánh bại theo phương pháp thông thường.
Tình huống khi đó đã biến đổi và vặn xoắn tới mức tôi phải dùng mã cheat có tên “Giáng Lâm” để vượt qua nó, nhưng thông thường thì, không thể nào chiến đấu với thực thể như vậy.
Beatrix cũng tương tự. Nếu kể cả lực lượng của Cục Quản Trị không thể đánh bại cô ta, thì đối với chúng tôi hiện giờ, cô ta là một kẻ địch bất khả chiến bại.
“Giờ em nghĩ về chuyện này, thì Con Cú hai lần gửi cho lời khuyên Kiến Nguyệt Vọng Chỉ có lẽ cũng mang hàm ý như vật. Tại sao phải tập trung vào ‘ngón tay’ là Beatrix, đối thủ mà không thể bị đánh bại bằng vũ lực, mà quên đi ‘mặt trăng’? Mọi thứ đều hợp lý rồi, nhưng chúng ta nên làm gì?”
Chị ấy bình tĩnh chỉ vào tôi.
“Em thật sự là giải pháp sao? Mọi người thật sự nghĩ chuyện này có thể được giải quyết bằng nhập xác sao?”
“Có thể là như vậy, nhưng chị không nghĩ đó là giải pháp. Đó cũng là một kiểu ‘chiến thắng bằng vũ lực’, và chị không nghĩ đó là cách tiếp cận hợp lý. Kain, em có thể nhập vào chân thể của cô ta nếu nhìn thấy bản sao trước mặt không?”
Khó mà được. Giống như kiểu muốn mình nhập xác một người sau khi nhìn thấy họ trên TV. Không thể nào làm thế được.
“Em nghĩ em chỉ có thể nhập vào bản sao của Beatrix hoặc đống quái vật ngay trước mặt thôi.”
“Chính xác. Nên là năng lực nhập xác không phải câu trả lời. Có quá nhiều quái vật. Nhập xác vào một con sẽ không giải quyết được vấn đề. Nếu Beatrix ra lệnh cho đám quái vật tiêu diệt cơ thể chính của em thì cô ta sẽ thắng.”
Ahri, người đang nhâm nhi li đồ uống cạnh tôi, trả lời.
“Em hiểu ý của Eunsol. Không có cách nào để đánh bại Beatrix bằng vũ lực, nên chúng ta phải tìm ra giải pháp khác.”
Ông có vẻ hiểu tại sao chị Eunsol vẫn tự tin tới vậy.
“Người đã nuôi nấng Beatrix tới mức này là Thủ Trưởng. Nếu anh ta không phải một thằng ngu toàn tập thì đã phải có sẵn vài phương pháp để kiểm soát cô ta rồi. Tất nhiên, chúng không phải hoàn hảo nên cuối cùng anh ta vẫn lĩnh đủ, nhưng biện pháp thì vẫn còn đó.”
Nghe họ nói thì có vẻ là niềm tin của chị tôi rằng, phá phong ấn sẽ giải quyết vấn đề, là có cơ sở.
Beatrix không thể bị đánh bại bằng vũ lực, và Khách Sạn cũng không đưa ra các nhiệm vụ bất khả thi.
Để nói bằng ngôn ngữ game, thì chúng tôi đang đương đầu với một con boss 99999 máu và có cheat bất tử!
Ngay từ đầu, chúng tôi chẳng biết gì và dùng vũ lực. Nhưng một khi chúng tôi nắm được năng lực của cô ta thì rõ ràng là cô ta không phải là đối thủ có thể đánh bại.
Phải có cách để áp chế cô ta mà không phải đánh nhau.
Người có khả năng làm được như vậy nhất chính là Thủ Trưởng.
Suy cho cùng, anh ta sẽ không tiến hành các thí nghiệm lên một cô gái có thể tạo ra quái vật như không, mà không chuẩn bị trước vài biện pháp đối phó.
“Có manh mối nào về phương pháp đó trong phòng của Patrick không ạ?”
Chị tôi khẽ thở dài.
“Nếu chị tìm ra thì đã nói trước rồi. Nhưng cũng có gì đó...”
“Là gì ạ?”
“Có một cái gì đó giống nhật ký, trong đó nhắc tới việc Beatrix đã khiếp sợ Thủ Trưởng.”
Tôi hiểu rồi. Nếu một con quái vật mạnh mẽ như Beatrix còn sợ gì đó, thì phải có lí do chính đáng.
Chắc là vì đã muộn, Songee mệt mỏi lên tiếng.
“Tới lúc này, thì em nghĩ mình đã nói hết những gì có thể rồi. Mình có nên dùng lời khuyên của anh Kain không ạ?”
Tôi đồng ý.
Chúng tôi đã thảo luận tất cả những gì có thể, và cũng muộn rồi.
Đã tới lúc tham khảo Lời Khuyên Hiền Triết.
Thủ Trưởng có cách để kiểm soát Beatrix không?
Dù rất có khả năng, nhưng tôi phải xác nhận thông qua lời khuyên.
[Lời Khuyên: 3 → 2]
[Chủ nhân của một con chó không bao giờ thả xích quá xa.]
Vì đó là câu hỏi cho chủ đề mà chúng tôi đã thu thập được rất nhiều thông tin, nên phản hồi có vẻ khá là hữu ích.
Không chỉ là có phương pháp, mà phương pháp đó còn gần với chủ nhân của con chó, tức là Thủ Trưởng.
Khi tôi chuyển lại lời cho các đồng đội, nét mặt của họ sáng bừng lên.
Elena tò mò hỏi.
“Phản hồi lần này có vẻ khá là thân thiện nhỉ? Không dùng thành ngữ nữa sao?”
Mình biết tại sao rồi.
“Đó là vì chúng ta đã thu thập đủ thông tin và chỉ hỏi để xác minh lại đáp án. Nó chỉ hơi thô lỗ nếu chúng ta hỏi mà không đủ thông tin thôi.”
“Rõ ràng là vô lí nhưng rất thuyết phục phải không? Chúng ta hỏi vì không biết, và khi chúng ta không biết thì câu trả lời lại không hữu dụng lắm.”
“Đúng vậy.”
Một trong những mong muốn của tôi trước khi rời Khách Sạn là đấm Con Cú đó ít nhất một lần.
Chị Eunsol nói với vẻ hài lòng.
“Thấy không? Chị bảo rồi mà. Tình huống rõ ràng bảo rằng phong ấn của Kain và chuyện phá giải có liên quan mật thiết. Chúng ta không thể thắng bằng vũ lực, nhưng lại có cách để thắng mà không cần tới nó, và ai khác ngoài Thủ Trưởng đây đã chuẩn bị sẵn chứ?”
Suy đoán của mọi người lẫn Lời Khuyên đều quy về một hướng, tôi bắt đầu thấy thư giãn thêm đôi chút.
Hai lời khuyên còn lại đều được dùng cho những câu hỏi cần thiết để phá giải căn phòng.
***
Nội dung của đáp án đều cũng như dự đoán rồi, nhưng cũng rất ngạc nhiên theo cách riêng của chúng.
Chúng tôi đã tìm ra cơ thể thật sự của Beatrix ở đâu.
Tôi cũng đã nhận ra tại sao lại phải là “tôi” bị phong ấn, chứ không phải ai khác.
Phòng 201 – The Cube.
Với thông tin mọi người đã sở hữu thì mình tự tin rằng có thể phá giải căn phòng này trong vòng 1 giờ sau khi tỉnh dậy.
***
User: Han Kain (Trí Tuệ)
Date: Ngày 85
Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Thang Máy
Lời Khuyên Hiền Triết: 3
Han Kain
“Chúng ta có thể phá giải nó hôm nay không?”
“Hi vọng là vậy.”
Có lẽ là vì chúng tôi đã tìm ra giải pháp trong cuộc thảo luận dài hơi hôm qua, tôi cảm thấy một hỗn hợp của căng thẳng và mong đợi trong lòng của các đồng đội.
“Sáng rồi đấy, nên là số lượng Lời Khuyên cũng đã làm mới lại. Mọi người có câu hỏi gì còn âm ỉ không?”
Chị tôi trả lời chắc nịch.
“Có rất nhiều. Nên là, tiết kiệm thôi.”
Nói thật thì, tôi cũng định tiết kiệm chúng. Tôi chỉ hỏi cho có lệ.
Kế hoạch chúng tôi đề ra chủ yếu tập trung vào việc “giải phóng Han Kain”, và chúng tôi đã thu thập hầu như toàn bộ thông tin cần thiết cho chuyện đó.
Những gì chưa biết là chuyện xảy ra sau khi tôi tỉnh lại.
Việc cần làm một khi Thủ Trưởng Han Kain được tự do vẫn là một câu hỏi lớn.
Đó là một điều mà tôi của tương lai sẽ phải tự khám phá ra, dựa trên kí ức của Thủ Trưởng.
Vậy nên, tốt nhất là tôi nên để dành lời khuyên cho tới khi đó.
- Ding! Dong!
Thang máy báo hiệu và đi kèm với đó là một luồng khí lạnh ùa vào.
Thật tình, cái lạnh tê cóng này là một vấn đề lớn đó!
Mình đoán là sau khi Phòng 201 được phá giải và Thời Gian Tiệc Tùng bắt đầu, thì sẽ có một “Sự Kiện Sửa Chữa Khách Sạn”, nhưng chuyện đó sẽ tiếp tục thế nào nhỉ?
Mình chẳng biết.
Khách Sạn nào ngu xuẩn tới mức bắt khách hàng của nó tự tay sửa chữa chứ?
“Mọi người, làm hết sức mình nhé!”
Ngay sau khi anh Jinchul mở cửa và hét lớn “Fighting!”, thì tôi bị kéo vào trong.
***
***
***
Bong bóng nổi lên từ khắp mọi nơi xung quanh.
Ống nghiệm giờ đã trở nên quen thuộc.
Những con người bận bịu đi lại ngoài kia.
Không lâu sau, tâm trí tôi bắt đầu mờ đi.
***
***
***
- Choang!
***
***
***
Phong Ấn đã bị phá bỏ!
Giờ là lúc nhân vật chính lên sân khấu!
***
Lần thử thứ ba, Kim Ahri
“Đội Trưởng Elizabeth, chúng tôi đã có mặt tại Dinh Thự Hestbert.”
“Hmmm. Mọi người đang bảo tôi là nơi này đã có thương vong lên tới ba chữ số rồi sao?”
“Cứ đà này thì sang năm con số sẽ lên tới 4 chữ số đấy ạ.”
“Đó là lí do chúng ta ở đây – để ngăn chặn việc đó. Vào thôi.”
- Rầm!
“Âm thanh gì vậy?”
“Đội Trưởng Elizabeth! Cửa đã bị khóa rồi!”
“Anh đang nói gì vậy? Liên lạc tổng hành dinh ngay!”
“Chuyện gì thế này? Tín hiệu mất rồi!”
- Bzzzzt!
Mở màn vẫn chẳng khác trước là bao.
Khác biệt duy nhất là tôi chẳng có ý định đóng vai cùng Elizabeth nữa.
Tốt nhất là giải quyết cô ta trước khi cô ta gây ra thêm rắc rối.
“Này, Đội Trưởng.”
“Cha Jinchul? Anh có vấn đề gì với tôi sao-”
- Rắc!
“Đã đến lúc diễn viên quần chúng rời khỏi sân khấu rồi.”
Cha Jinchul ngay lập tức vặn cổ Elizabeth 360 độ, và quan sát cô ta một lúc để đảm bảo rằng cô ta sẽ không biến thành quái vật.
May là cô ta không biến hình sau khi bị giết.
Tất nhiên là, Oliver cũng hét toáng lên từ bên hông, nhưng Kim Mooksung chỉ đập cho anh ta một trận.
Xin lỗi, nhưng tên này nên đứng yên một chỗ thì hơn.
Eunsol lại gần.
“Cứ đi theo lối đầu tiên xem. Mình cũng nhanh chóng tìm ra Phòng TV khi đó mà?”
“Vâng. Trước tiên là tầng hầm của biệt thự thứ nhất, và cổng chính của biệt thự thứ hai. Thế là chúng ta đi thẳng tới Phòng TV.”
Không lâu sau, chúng tôi tới Phòng TV.
Ngay khi tuyên thệ bắt đầu, tôi tắt tiếng TV và lối dẫn tới tổng hành dinh mở ra.
Còn không mất tới 10 phút để tới đó.
Cha Jincheol ngưỡng mộ kêu lên.
“Lần này nhanh gọn thật đấy!”
“Đừng mất cảnh giác. Mọi thử chỉ thật sự bắt đầu sau khi vào tổng hành dinh. Bên kia màn hình có kha khá lính đặc nhiệm đó.”
Một khi những lời đó rời khỏi miệng Kim Mooksung, chúng tôi tràn ngập căng thẳng khi đứng trước màn hình TV.
Giờ mới bắt đầu này!
Chúng ta sẽ phá giải phong ấn của Kain, tìm ra cách để áp chế Beatrix trong kí ức của Thủ Trưởng, và đặt dấu chấm hết cho mê cung đáng tởm này.
Đôi mắt của mọi người đang dán vào tôi.
Ah ~ biết rồi, nhưng cũng chỉ có một cách để an toàn tiến vào trong tổng hành dinh.
Tôi thở dài một hơi sâu rồi rút xilanh ra.
“Lạy hồn... Ít nhất cũng phải cho em tí tiền chứ. Em là người có năng lực của ma cà rồng, nhưng tại sao em lại là người bị hút máu?”


5 Bình luận