• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 101-200

Chương 104: Thời Gian Tiệc Tùng (6) – Đêm Dối Lừa

1 Bình luận - Độ dài: 2,671 từ - Cập nhật:

Đêm Ngày Thứ Hai, Thời Gian Tiệc Tùng

Han Kain

Có một thay đổi trong trạng thái  sau khi Phước Lành được nâng cấp.

Thông Tin Đồng Đội (!)

Kim Ahri (???) - ???. Đặc Vụ Cao Cấp của Cục Quản Trị Tai Ương.

Tôi so sánh với thông tin của tôi.

Han Kain (20) – Trí Tuệ. Tân sinh viên của Đại Học K

Dấu “???” đầu tiên là tuổi, còn dấu “???” thứ hai là Phước Lành.

Nói cách khác, tuổi của Ahri lẫn Phước Lành là không thể xác định.

Thật tình thì tôi cũng không chắc về tuổi em ấy, vì tôi đã đoán ra từ lâu rằng tuổi thực của cô gái đó sẽ khác hoàn toàn với vẻ bề ngoài.

Thời gian không phải là một tham số uy tín trong Khách Sạn. Vì em ấy đã ở trong nơi này rất lâu rồi, sẽ khó để chính xác ghim lại tuổi thực.

Thế nhưng có 2 điều khiến tôi cực kì ngạc nhiên.

Thứ nhất là phước lành của em ấy không phải ‘Ám Thị’.

Cho tới giờ thì em ấy đã sử dụng thứ gì đó gần tương tự với thôi miên vài lần rồi, nhưng đó chẳng phải là sức mạnh của phước lành sao?

Có phải là năng lực siêu nhiên của bản thân em ấy không?

Tôi không biết nhưng nếu vậy thì phước lành thật sự là gì?

Thứ hai là có thể lừa gạt được hệ thống.

Nói theo cách nào đó, thì việc này còn hệ trọng hơn cả việc thứ nhất. Cửa sổ hệ thống là quyền năng được Khách Sạn cung cấp nhưng cũng có thể đánh lừa nó được à?

Cho tới giờ, nó vẫn cho tôi thấy một mẩu thông tin hoàn toàn sai lệch, và ngay lúc này nó vẫn không cho tôi biết sự thực.

Chắc việc này liên quan tới “phước lành thực sự” của em ấy.

Tôi phải làm gì bây giờ?

Tôi có nên đi hỏi không? Cũng vô nghĩa vì Ahri đơn thuần chỉ tiếp tục nói dối.

Tôi có nên mang Elena đi cùng không? Thế thì khác gì công khai khiêu chiến.

Sau khi chúng tôi đã bất đồng như vậy một lần trước đây, chúng tôi đã ngầm thỏa thuận rằng mọi người sẽ không tiếp tục thẩm vấn hay o ép hai người thuộc Cục Quản Trị.

Thêm nữa là chúng tôi đang đứng trước một thử thách lớn mang tên “Phòng Cửa Ngõ”.

Khiêu chiến trước khi thử thách lớn như vậy có phải là khôn ngoan không?

Thế nhưng nếu họ che giấu điều gì đó gây hại tới chúng tôi thì sao?

Tôi quyết định dùng một Lời Khuyên để giảm bớt gánh nặng.

Có cách nào để giải quyết hiềm nghi mà không phải xung đột không ạ?

Lời Khuyên Hiền Triết: 3 → 2

Tại sao phải nằm ở chiếu dưới trong chiến tranh tâm lý? Chỉ cần làm đối phương lo lắng là được rồi.

Thế có nghĩa là gì nhỉ? Tôi suy tư một lúc.

Tôi không tài nào hiểu được khi mới nghe qua, nhưng càng nghĩ thì tôi càng nhận ra lời khuyên này hữu ích nhường nào.

Tôi không phải là người duy nhất muốn né tránh xung đột.

Đó chắc sẽ là điều xảy ra nếu chúng tôi còn ở điểm xuất phát của hành trình, nhưng tôi của hiện tại sở hữu những năng lực quan trọng không kém Ahri. Em ấy chắc cũng sẽ muốn né tránh một xung đột không cần thiết khi chúng tôi sắp tới một cột mốc quan trọng.

Nếu chúng tôi đã là ngang hàng nhau thì tại sao mình tôi lại phải lo lắng?

Tôi quyết định đổ nhiệm vụ đó lên đầu Ahri.

Thực tình, Lời Khuyên Hiền Triết là một công cụ hữu ích tuyệt vời.

Với một trái tim nhẹ nhõm, tôi mở cửa và tiến vào phòng ăn.

                                                            ***

Han Kain

Tôi được đón chào nồng hậu sau khi bước ra, và ăn tối cùng mọi người. Chủ đề thảo luận trong bữa ăn theo lẽ thường sẽ là các nâng cấp mới nhận được.

Ông Mooksung uống bia rồi đăng video clip lên tab giao tiếp.

                                                            ***

Kiểu như, tại sao ông ấy lại đăng ảnh giun bò ngoằn ngoèo?

Lạy chúa, cái hình ảnh bí ẩn và nghiêm trọng của ông ấy hồi mới tham gia đã biến mất lâu rồi. Giờ chúng tôi phải xem những hình ảnh lẫn video kinh tởm trên các diễn đàn Internet.

Không có cách nào để tránh những video lẫn hình ảnh kia đập vào mắt từ tab giao tiếp.

Để trả đũa, Songee đăng các hình ảnh của Perro liên tục.

10 phút trôi qua với các hình ảnh vẹt và sâu được đăng không ngừng. Tôi chỉ ngồi đờ ra đó, không ăn được gì cả, tới khi tab giao tiếp chạm ngưỡng giới hạn hàng ngày của nó.

Ahri vẫn ăn tối như bình thường dù mọi thứ đang vô cùng hỗn loạn xung quanh.

“...Có vẻ là chúng ta có thể gửi nhiều thông tin hơn hẳn hồi trước.”

“Ta cũng nghĩ thế. Ta không tin là mình có thể tiếp tục trò đùa nhỏ này lâu vậy.”

“Làm ơn đi bác. Cháu xin bác đừng làm những việc kiểu này nữa...” chị Eunsol thở dài nói, trước khi nói về cường hóa của bản thân mình.

“Thật tình thì,” chị ấy nói. “Cháu không chắc về của cháu lắm.”

“Tại sao?”

“Nó không có một cái tên rõ ràng như ‘Phát Hiện Nói Dối’, mà gọi là ‘Bàn Tay Dục Vọng’, nghe rất mơ hồ.”

“Nếu cháu dùng nó thì sao?”

“Đó là vấn đề ạ. Sau khi cháu nhận được năng lực này, cháu có thể thấy một ảnh chiếu tương tự như ‘Cửa Sổ Hệ Thống’ của Kain, và nó nói [Bàn Tay Dục Vọng: 1]. Khi cháu định dùng nó, thì nó nói rằng, [Bạn sẽ có được những gì mình muốn].”

“Có được những gì mình muốn à? Ta tự hỏi là bằng cách nào.”

“Chị thử Di Sản đi! Hay Trốn Thoát xem!” Seungyub la lên sau khi ngồi nghe nãy giờ.

“Đương nhiên là chị đã thử rồi, nhưng nó nói [Không thể].”

“Hmm... Em nghĩ cũng là tự nhiên nếu có giới hạn thôi. Vậy chúng ta cân nhắc thêm một chút trước khi sử dụng nó nhé.”

“Ổn đấy. Thế em thì sao Kain?” chị ấy hỏi.

Đã đến lúc tôi nói về phước lành của mình.

Đây là cơ hội để làm điều đó.

“Em không nghĩ mình có thể dùng được nhưng em sẽ thử.”

Tôi giơ tay lên không, rồi giả vờ mình đang chạm vào vài nút. Cửa sổ hệ thống chỉ tôi mới nhìn thấy được, nên mọi người không thể phát hiện được gì.

“Nó hơi khác một chút so với lúc trước ạ.”

“Như thế nào nhỉ?”

Sau khi nói thế, tôi ngừng lại, trợn to mắt rồi nhìn về phía Ahri, trước khi quay mặt về phía trước.

Trước khi quay đi thì tôi đã nhìn thấy nét mặt của em ấy cứng lại.

“Sao thế? Có gì thay đổi à?”

“Không... Không có gì ạ. Em nghĩ nó chỉ dùng được trong Phòng Nguyền Rủa.”

“Phòng Nguyền Rủa à... Nếu chúng ta không dùng được nó trong Phòng Cửa Ngõ thì sao?”

“Em không nghĩ thế. Phòng Cửa Ngõ chỉ là một phiên bản khó hơn của Phòng Nguyền Rủa thôi sao? Em chắc là chúng ta có thể dùng nó.”

Vì ông Mooksung là người duy nhất có thể sử dụng kĩ năng mới, chúng tôi nhanh chóng ngừng chủ đề này lại.

Sau bữa ăn, chị Eunsol tiếp cận tôi với một danh sách câu hỏi như thể đó là tự nhiên.

                                                            ***

Tôi sẽ không do dự dùng Lời Khuyên Hiền Triết ngay nếu đây là hồi trước, nhưng lời của con cú giờ đây đè nặng lên tim tôi. Tôi cảm thấy nó sẽ khó dùng hơn nhiều, do các câu hỏi không liên quan tới Phòng Nguyền Rủa sẽ sử dụng điểm cống hiến của tôi.

Trước tiên, tôi bảo chị ấy rằng tôi đã sử dụng một lời khuyên cho Phước Lành của mình. Đó cũng không phải nói dối.

Khi tôi nhìn danh sách câu hỏi của chị Eunsol, tôi cạn lời.

Câu hỏi đầu tiên là:

Vì cửa chính là Lối Thoát Số 2, thì chắc chắn phải có Lối Thoát Số 1. Cho chúng tôi một gợi ý.

Trong khi tôi đứng như phỗng ở đó, anh Jinchul thò đầu vào và nói.

“Anh nghĩ về điều này rồi, nhưng đây chẳng phải là câu hỏi mà ‘chúng ta không biết gì sao’? Chúng ta chắc sẽ không nhận được đáp án hữu ích nhỉ?”

“Sao mà biết trước được,” chị Eunsol nói với một chút ánh sáng kì lạ lóe lên trong mắt, “Biết đâu chúng ta bỏ qua nó rồi thì sao.”

Chị ấy... biết gì đó về việc tôi che giấu thông tin về chiếc thang máy hả? Tôi kiểm tra cẩn thận chi tiết nét mặt của chị ấy.

???

Thay vì nhìn vào tôi, chị Eunsol lại nhìn về phía bộ đôi thuộc Cục Quản Trị.

Chuyện gì đang xảy ra?

Tôi không chắc chắn lắm, nhưng có vẻ mọi người đang chờ tôi sử dụng lời khuyên cho câu hỏi đó.

... Sau khi suy nghĩ kĩ, tôi đưa ra quyết định.

Sẽ không thể che giấu thông tin về chiếc thang máy mãi được, vả lại thông tin này cũng rất dễ tìm, chỉ cần tập trung vào bên dưới thanh nút bấm là được.

Lí do duy nhất mình tôi biết về nó là vì tôi là người duy nhất nghĩ về việc kiểm tra thang máy.

Vẫn như trước, tôi giả vờ thao tác trên cửa sổ hệ thống.

“Nó bảo là cẩn thận mọi nơi có thể bỏ lỡ.”

“Mọi nơi có thể bỏ lỡ à?”

“Có nơi nào chúng ta chưa kiểm tra không ạ?”

Mọi người nghiêng đầu suy nghĩ, nhưng sẽ không lâu để mọi người nghĩ về chiếc thang máy, do chúng tôi đã khám phá tầng hầm lẫn tầng 1 xong rồi.

Giờ đây tôi nghĩ về lối thoát trong thang máy, một “câu hỏi thật” xuất hiện trong đầu tôi. Với Lối Thoát Số 1, một người phải mặc bộ đồ bảo hộ và nhập mật mã trong thang máy.

Và tôi đã biết chúng tôi có thể mua trang phục bảo hộ cá nhân từ Siêu Thị HP.

Tôi cũng biết mật mã, “87439124” ghi ở ngoài lễ tân.

Thế là chúng tôi đã đạt điều kiện trốn thoát rồi à?

Chúng tôi có thể trốn thoát nếu mặc đồ bảo hộ của Siêu Thị HP rồi nhập mật mã không?

Lời Khuyên Hiền Triết: 2 → 1

Nếu ngươi không quý mạng sống thì cứ thử đi.

Nó trả lời tôi y hệt như hồi hỏi về chiếc dù.

... Giờ tôi đã dần hiểu được mọi thứ.

Lối Thoát Số 1 là thang máy, Lối Thoát Số 2 là cổng chính.

Cả hai lối thoát đều có “công cụ chính thức” của nó.

Cửa chính cần “Đôi Giày Gắn Cánh”, còn thang máy cần “Bộ Đồ Bảo Hộ”. Chúng tôi phải kiếm được những món đồ này trong Khách Sạn, và nhiều khả năng chúng là những món đồ siêu nhiên.

Chúng tôi có thể thử trốn thoát bằng những món đồ bình thường mua được trong siêu thị HP, nhưng khả năng thành công sẽ rất thấp. Người như anh Jinchul có cơ thể bất phàm, hay Ahri có thể bay bằng máu thì chắc sẽ trốn thoát được bằng công cụ bình thường, nhưng họ chỉ là thiểu số.

Sau khi suy nghĩ xong, tôi tới bàn lễ tân một mình.

Tôi đi vòng vòng quanh bàn lễ tân với những suy nghĩ u ám chạy quanh đầu.

Mình đang ngày nói dối một nhiều hơn...

Tôi không chỉ che giấu thông tin về lối thoát trong thang máy, tôi còn đang che giấu đặc tính của Lời Khuyên Hiền Triết. Lợi dụng rằng việc đồng đội không thể nhìn thấy cửa sổ hệ thống, thì tôi thậm chí còn giả mạo việc sử dụng Lời Khuyên.

Từng giọt dối lừa đang tạo nên một vũng nước trong tim tôi, rồi nó sẽ thành đại dương sâu thẳm.

Một lần rồi hai lần. Rồi lại một lần nữa vì các lí do khác nhau.

Mình có còn là đồng đội chân chính nữa không?

Không phải chỉ riêng vấn đề cảm xúc mới là thứ làm tôi bực mình. Tôi vẫn đang mạnh lên, thì đồng đội của tôi tương tự như vậy, họ cũng đều đang có được những sức mạnh siêu nhiên mới.

Nếu một ngày họ tìm ra những lời nói dối của tôi, chuyện gì sẽ xảy ra?

Tôi thở dài để đuổi hết những xúc cảm phức tạp đó đi.

“Anh đang lo lắng về gì đó à?” Một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai tôi.

“Hả! Ai đó -” Tôi nhanh chóng quay đầu lại và kiểm tra xem đó là ai. “Ahri à? Sao em có thể đi không một tiếng động như vậy?” tôi phản đối.

“Em mới tới thôi mà,” Ahri đáp. “Anh quá nhập tâm nên không để ý tới em thôi.”

“Thật à? Thôi thì, em có gì nói với anh sao?”

Ahri đứng cạnh tôi với một vẻ mặt kiệt sức rồi nhìn ra phía cổng chính, bên kia là bầu trời ban đêm.

“Anh biết lí do tại sao em ở đây mà,” em ấy thầm thì.

“...”

Cảm ơn ngài hiền triết vĩ đại! Quả nhiên là Ahri đã tự mình tới để nói chuyện.

Đúng lúc tôi đang cảm thấy sùng kính con cú sâu sắc.

Thì ánh sáng trong Khách Sạn đột nhiên chập chờn nhấp nháy.

Chuyện gì nữa đây? Ah, chọn thời điểm tệ quá!

                                                            ***

Lee Eunsol

Sau bữa ăn, mọi người tản ra để dành thời gian cho cá nhân.

Tôi thì nằm xuống giường rồi suy nghĩ xem “Bàn Tay Dục Vọng” này có thể dùng vào việc gì.

Con rồng đó tràn đầy tự tin mà tuyên bố rằng thứ này sẽ không thất vọng, nhưng tại sao nó không nói cho tôi vài thứ về năng lực này nếu nó đã tự tin vậy?

Thông báo tương tự vẫn trả về dù tôi có thử chạm vào bao nhiêu lần đi nữa.

Ngươi sẽ nhận được thứ mình mong muốn.

Quả là một tuyên bố táo bạo! Thế nhưng, dù tuyên bố đó có mạnh mồm như vậy thì dòng chữ [Không Thể] vẫn trả về khi tôi nói lên thứ thực sự muốn: Di Sản hoặc Trốn Thoát.

                                                            ***

Cái mình mong muốn à...?

Thứ này lập tức xuất hiện trong đầu tôi. Một vũ khí.

Ở nơi nguy hiểm như Khách Sạn này, tôi cần phải bảo vệ được bản thân.

Cho tao một vũ khí đáng gờm đi! Một thứ gì đó dễ sử dụng thì càng tốt.

Bàn Tay Dục Vọng: 1 → 0

Hmm?

Mong muốn của bạn đã được đáp ứng.

???

Thứ này đang nói về cái gì vậy –

REEEEEEENG!!!

Đột nhiên, một âm thanh của chuông báo rung lên trong toàn Khách Sạn.

Tôi nhanh chóng đứng dậy và màn hình hiển thị trong Phòng 105 hiện lên thông báo mới.

Do yêu cầu của một Người Chơi, một sự kiện đặc biệt sẽ được diễn ra, bất chấp hiện tại đang là Thời Gian Tiệc Tùng.

                                                            ***

                                                            ***

                                                            ***

Sự Kiện Bất Ngờ: Ác Mộng

Đây không phải lỗi của mình mà, phải không...?

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Tr đất, con rống báo cha báo mẹ này
Xem thêm