Chương 101-200
Chương 128: Phòng 107 – Phòng Cửa Ngõ, ‘Bí Mật Của Tàu Esper’ (19)
0 Bình luận - Độ dài: 2,227 từ - Cập nhật:
User: Han Kain (Trí Tuệ)
Date: Ngày 46
Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 107 (Phòng Cửa Ngõ)
Lời Khuyên Hiền Triết: 3
Han Kain
Trong khi chạy trối chết, tôi tranh thủ kiểm tra tình huống đã cập nhật.
Tình Huống: Phòng Cửa Ngõ – ‘Bí Mật Của Tàu Esper’
Cuối cùng, tổ đội Khách Sạn đã đưa ra quyết định. Để khám phá sự thực, Kim Mooksung đã tự mình làm mồi hiến tế cho nghi lễ của Ác Ma Biển Sâu Marcas.
Nhận ra được bản chất tà ác của nghi thức, tổ đội Khách Sạn lập tức lao tới ngăn chặn nghi thức đang được diễn ra.
Liệu tổ đội Khách Sạn có thể ngăn chặn thành công nghi thức và giải cứu đồng đội không?
Vài từ khóa mới xuất hiện.
Ác Ma Biển Sâu, Marcas, và nghi thức hiến tế.
Đây là bí mật của con tàu đang che giấu à?
Tình huống không nhắc tới việc khi nào sẽ tiếp tục cập nhật.
Nếu vậy thì tốt.
Có nghĩa là, một khi chúng tôi càn quét mọi thứ cùng Elena thì chuyện này sẽ chấm dứt.
Ahri đột nhiên dừng lại.
“Sao em không nhanh chân lên?”
“Chúng ta không cần vội. Rất nguy hiểm vì con tàu đang bị phá hủy. Anh nhìn xuống đi.”
... Cái gì vậy?
Elena đang tàn phá con tàu, thì nó đang đổ sụp xuống theo nghĩa đen.
Vì thế mà, một cái hố khổng lồ xuất hiện nối boong hành khách với tầng hầm.
Có một nơi không thể hiểu được nằm dưới hầm của tàu Esper.
“Nơi đó là nơi gì vậy?”
“Nhìn như một nhà lao. Nó không phải một nơi nên tồn tại trên tàu.”
“Chúng ta có nên kiểm tra không?”
“Rồi sẽ phải kiểm tra. Nhưng giờ thì phải đi tới đấu trường.”
Đúng rồi, phải tập trung vào việc giải cứu Ông và đánh bại kẻ thù trước đã.
Tôi còn không thể gọi đây là một trận chiến.
Nói chính xác thì cô ấy đang tàn sát bọn chúng.
Phải có tới hàng trăm kẻ thù nhưng chúng chẳng thể địch lại Elena.
Liệu một trăm con gà có thể thắng được một con hổ không?
Trận chiến đó là như vậy.
Mỗi một cú vung tay là Elena nghiền nát hàng tá người.
Cứ như thể có một bức tường vô hình tại lối vào đấu trường, ngăn không cho các thuyền viên và hành khách trốn thoát.
Vài thuyền viên nổ súng, và vài hành khách tấn công bằng thứ sức mạnh nào đó, kéo dài chân tay hoặc xuất hiện từ trong tường ra.
Tất nhiên, chúng đều là vô nghĩa.
Các viên đạn bị chặn đứng trên không, còn bọn hành khách chui từ tường ra bị nghiền thành thịt vụn trong một khoảnh khắc.
Các tiếng thét tuyệt vọng vang lên khắp đấu trường.
Tôi hoàn toàn choáng ngợp trước cảnh tượng thiên thần hạ phàm đó, thiêu cháy lũ tội nhân bằng ngọn lửa thanh tẩy thần thánh.
Đột nhiên Ahri kéo tay tôi.
“Đây không phải lúc đứng nhìn đâu. Nhanh đi cứu Ông nào.”
“À ừ nhỉ. Đi nào.”
Khi chúng tôi lao tới trung tâm đấu trường, Ông đã bị đóng đinh vào cột.
“...”
Ông ấy thực sự đã bị đóng đinh.
Như Chúa Jesus bị đóng đinh vào thập tự.
Những cây đinh khổng lồ bị ghim vào người Ông.
Nếu chúng tôi cứ thế nhổ đinh ra sẽ chỉ làm chảy máu trầm trọng hơn.
Songee và tôi đỡ cơ thể của ông để làm ông bớt đau, nhưng đó là tất cả những gì chúng tôi có thể làm.
Một giọng nói khô khốc vang lên từ mồm Ông.
“Các cháu không tới sớm hơn chút được à...?”
“Cháu xin lỗi... Chúng cháu đã chạy nhanh hết cỡ, nhưng mọi chuyện diễn ra quá nhanh...”
“Hahah.... Lũ khốn nạn đó. Ta thấy đáng đời lắm, khi mà Elena đang hủy diệt mọi thứ.”
Songee bắt đầu khóc.
“Ông ơi, chúng cháu phải làm gì ạ?”
Chúng tôi nháo nhào tìm giải pháp nhưng không thể tìm ra gì.
Ông, giờ đã kiệt sức, gọi Ahri tới.
“Tiền bối. Làm ơn.”
“... Tôi có nên giải thoát cho ông không?”
“Làm ơn.”
Mỗi lời Ông nói ra đi kèm chút bọt trắng trào ra từ khóe miệng.
Có vẻ là nếu ông ấy được đưa tới phòng cấp cứu ngay bây giờ cũng chưa chắc có thể giữ lại tính mạng.
Ahri lặng lẽ ôm mặt của Ông rồi chĩa súng vào thái dương.
“Yên nghỉ đi nhé. Hẹn gặp lại sau.”
- Bùm!
Giờ chúng tôi chỉ còn bốn người.
... À này, Ahri là tiền bối của Ông ấy hả?
Ông chắc đã làm lộ một bí mật do quá đau đớn rồi.
Khi Ông trút hơi thở cuối cùng thì chuyện gì đó kì lạ xảy ra trong đấu trường.
- Coong!
Một âm thanh ầm ĩ vang lên trong đấu trường, từ phía trần nhà.
Mọi người ngạc nhiên ngước lên.
Kim đồng hồ khổng lồ đã di chuyển.
0 → 1
Kim đồng hồ đã nhích về số 1, thay vì số 0.
Chuyện này là sao?
Kim đồng hồ di chuyển, đi kèm với tiếng thét kinh hãi gấp bội phần.
Những thuyền viên và hành khách còn sống sót, nãy giờ đang chống trả lại Elena, bắt đầu hát một bài ca bi thương và nhìn lên đồng hồ.
“Ôi, Ngài Marcas!”
“Làm ơn, làm ơn thương xót chúng con...”
Nhìn thấy phản ứng của bọn chúng, tôi nhận ra kim đồng hồ này di chuyển không khác gì một ác mộng với chúng.
Có vẻ chúng ta cần làm kim đồng hồ chuyển động!
Nhưng bằng cách nào?
Tại sao giờ đây nó lại chuyển động?
Đầu tôi bắt đầu quay vòng.
Trong không gian tràn ngập tuyệt vọng, chỉ có một thiên thần tỏa ra những đợt sóng vàng óng tiếp tục tàn sát không ngừng.
Cán cân xoay vòng xẹt qua không trung, nghiền nát mọi tên thuyền viên lẫn hành khách dám cản đường nó.
Cứ như thể là những con drone quân sự của các quốc gia tiên tiến chuyên dùng để tàn sát con người vậy.
Mình có nhìn thấy nó bao nhiêu lần đi nữa thì cũng không thể hiểu cơ chế chiến đấu của Công Lý.
Đôi khi nó hoạt động kiểu giết người tại chỗ, lúc khác thì lại là một bàn tay vô hình khổng lồ thộp lấy kẻ thù và quẳng chúng đi, và giờ thì cán cân kia lại là drone chiến đấu tích hợp AI công nghệ cao.
Chẳng có sự đồng nhất nào trong phương pháp chiến đấu cả.
Chỉ có một điểm chung duy nhất là “mạnh mẽ áp đảo”.
Ahri, người cũng có suy nghĩ tương tự, ngắt dòng suy tư của tôi.
“Elena chỉ đang sử dụng năng lực chị ấy tưởng tượng ra à?”
“Em nói em đã gặp một người khác sử dụng Công Lý rồi nhỉ? Có khác không?”
“Hoàn toàn khác ạ. Không ...”
“Không gì?”
“Không mạnh khó hiểu như thể này. Và cô ấy không chiến đấu tự do như vậy được.”
“...”
“Cứ như là Phước Lành đó có một AI vậy.”
“AI à?”
“Nhìn kĩ đi. Mắt của Elena còn không thể truy dấu được kẻ thù. Chị ấy chỉ đứng yên trong khi cán cân tự động nhắm vào mục tiêu.”
“Nếu nó phát triển hơn nữa thì có khi cán cân nói chuyện với Elena luôn chứ nhỉ?”
Tôi nói đùa, nhưng Ahri không thay đổi nét mặt.
“Có thể thật đấy.”
Tới một lúc nào đó, khu đấu trường đã lặng ngắt như tờ.
Các đợt sóng vàng dần dịu xuống, và cán cân ngừng lại giữa không trung.
“Kết thúc rồi à?”
“Không còn ai còn sống ở đây trừ chúng ta đâu.”
Kết thúc thật rồi chứ?
Chúng tôi đứng yên và lấy lại hơi.
“...”
Songee hỏi, hơi tò mò.
“Tại sao thử thách chưa kết thúc ạ?”
Ahri cũng chú ý tới một chuyện lạ.
“Nếu chẳng còn ai sống sót ngoài chúng ta, thì tại sao Công Lý chưa kết thúc?”
Em ấy nói đúng, cán cân Công Lý chỉ đang trôi nổi trên không, chứ chưa hoàn toàn biến mất.
- Rầm!
Đột nhiên, cả con tàu rung chuyển!
Chúng tôi nắm vào các vật gần bên và cố giữ thăng bằng.
- Gàoooooo!
Một tiếng gầm quỷ dị vang khắp con tàu.
Khoảnh khắc tiếp theo, thời gian trên tàu Esper đột nhiên quay ngược!
Máu, thịt, và xương của kẻ thù vương vãi khắp nơi bắt đầu xếp lại thành hình người.
Hàng trăm cái xác sống lại, châm lại ngọn lửa ác ý vô hạn của chúng.
Cán cân của Elena tiếp tục xoay, cố gắng nghiền nát bọn xác sống phục sinh.
Thế nhưng, thời gian đảo ngược đã ảnh hưởng tới cả chúng tôi.
Elena nhanh chóng bị đẩy lùi về, và chúng tôi dần bước ngược từ đấu trường về phía cabin như một đoạn phim tua ngược.
Con tàu, thứ mà Elena đã phá hủy, đang nhanh chóng sửa chữa lại chính nó.
Quá áp đảo. Chúng tôi đã thua cuộc khi phải đối đầu với một phép màu phi thường như vậy.
- Kétttttttt!
Đột nhiên, một tiếng rít vang lên.
Đi kèm các rung động không thể hiểu được, thì chuyển động lùi của chúng tôi dừng lại.
Elena, người đang bay ngược ở tốc độ cao cũng trở lại trước mặt chúng tôi.
Những đợt sóng vàng từ cán cân bao phủ lấy chúng tôi.
Giữa màn hỗn loạn, Ahri hét lên.
“Elena! Cô còn có thể kháng cự không?”
Elena lắc đầu với vẻ mặt đau đớn.
Một con hổ có thể tàn sát hàng trăm con gà, thì cũng chỉ là một con mèo cỡ lớn khi đối đầu với một con rồng!
Đương đầu với năng lực đảo ngược thời gian của con quỷ đó thì Công Lý đã dần đi tới giới hạn.
- Rắc!
Những vết nứt bắt đầu xuất hiện trên cán cân. Ahri tuyệt vọng hét lên.
“Kí ức!”
“Cái gì?”
“Kí ức của chúng ta đang nhòa đi. Kí ức từ khi lên tàu!”
Tôi lập tức nhớ lại những gì đã xảy ra từ khi lên tàu.
Tôi không thể nhớ bữa ăn ngày hôm qua.
Tại sao Perro không đi cùng chúng tôi?
Ông gọi Ahri là gì chứ?
Tôi lập tức tìm lời khuyên.
Nói cho tôi biết hành động tốt nhất vào lúc này!
Lời Khuyên Hiền Triết: 3 → 2
Ghi vào một nơi không thể bị xóa đi.
Một nơi không thể bị xóa đi.
Một sức mạnh mà ác ma đảo ngược thời gian cũng không thể can thiệp!
Tôi mở rộng cửa sổ hệ thống và rút cây bút ra.
Tôi liên hồi viết, viết và viết.
- Lóe!
...Tâm trí tôi nhòe đi.
***
User: Han Kain (Trí Tuệ)
Date: Ngày 46
Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 107 (Phòng Cửa Ngõ)
Lời Khuyên Hiền Triết: 2
Han Kain
Khi tôi tỉnh lại, tôi thấy mình đang đứng trong một căn phòng vô cùng sang trọng.
Tôi đang mặc bộ tuxedo mang phong cách vô cùng cổ điển.
Ahri, Songee và Elena cũng đang mặc những bộ váy hào nhoáng, cùng khăn choàng lông mềm.
Chúng tôi đang đi dự tiệc à?
Ahri phản ứng hơi lạ.
“Những bộ váy này khá lỗi mốt rồi đấy.”
Lỗi mốt à?
Tôi chẳng biết.
Nó cảm giác hơi hướng Âu phục, nên tôi chỉ thêm phần bối rối.
Nhìn quanh thì tôi chẳng thấy ông Mooksung đâu.
Songee căng thẳng nói.
“Ông đâu rồi nhỉ?”
“Hay ông ấy bắt đầu ở nơi khác rồi? Như Seungyub trong Dinh Thự Kinh Hoàng ấy?”
Trong các thử thách của Phòng Cửa Ngõ thì chúng tôi chưa từng bắt đầu ở các nơi khác nhau. Hay Thử Thách Thứ Tư này khác?
Trong khi chúng tôi bối rối thì có tiếng gõ cửa.
Một người ăn vận như nhân viên khách sạn tiến vào, giải thích ngắn gọn về “con tàu”, rồi thông báo cho chúng tôi về buổi dạ tiệc và rời đi.
Elena trả lời hơi tò mò.
“Có vẻ nơi này là một con tàu.”
“Chính xác, tôi thấy mặt biển ngoài cửa sổ. Để tôi kiểm tra tình huống rồi đi thôi.”
Được rồi, mở cửa sổ hệ thống ra để kiểm tra tình huống -
“...???”
Cái gì thế này?
Tại sao tình huống lại thế này?
Trong khi tôi bối rối nhìn vào Cửa Sổ Hệ Thống, các đồng đội hỏi, “Có chuyện gì vậy?”
“Ừ. Có vẻ tình huống chưa bắt đầu mà nó đã diễn tiến được một đoạn rồi. Cái gì cơ?”
“Có gì khác nữa à?”
“Có rất nhiều dòng chữ nguệch ngoạc khắp cửa sổ hệ thống.”
Khi tôi phóng đại hết cỡ khoảng trống nhỏ, tôi không nói nên lời.
Câu đầu tiên của dòng chữ đó là:
Thời gian hiện tại đang bị đảo ngược.


0 Bình luận