• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 101-200

Chương 149: Nghỉ Ngơi Và Tái Tổ Chức (5)

1 Bình luận - Độ dài: 2,232 từ - Cập nhật:

Han Kain

Khi tôi còn đang sắp xếp suy nghĩ, một giọng nói rắn rỏi vang lên.

“Khụ. E hèm. Để ta nói gì đó nhé.”

“Mời bác ạ.”

“Dù ta không hoàn toàn trung lập trong vấn đề này, nhưng ta cảm ơn mọi người đã tin tưởng ta để thảo luận. Trước tiên, để ta chia sẽ những gì mình biết về mẹ của Ahri, Miro.

Như mọi người đã biết, thì Miro là đặc vụ cấp cao, dày dạn kinh nghiệm hơn ta nhiều. Không phải người phàm như ta, cô ấy rõ ràng là siêu nhân từ trước khi vào Khách Sạn nữa cơ. Năng lực thể chất của cô ấy – sức mạnh, độ dẻo dai, sức bền – đều vượt xa con người, và cũng có vài năng lực siêu nhiên nữa.”

Anh Jinchul hỏi một câu, “Nghe vậy thì cháu tò mò. Những năng lực siêu nhiên đó tới từ đâu ạ? Nếu cô ta đã là siêu nhân từ trước khi vào Khách Sạn thì những năng lực đó có phải tới từ Cục Quản Trị không? Nhưng Ahri cũng kể là Cục Quản Trị không có cách nào trao sức mạnh siêu nhiên cả.”

“Đúng là Cục Quản Trị không thể làm vậy. Ta sẽ trả lời y như trước thôi. Nếu Cục Quản Trị mà làm được như vậy thì sao ta vẫn còn là người phàm? Khi đó thì ta, với tư cách đặc vụ có thâm niên, sẽ phải có vài năng lực gì rồi. Ta không biết chính xác cách Miro trở thành siêu nhân thế nào đâu. Có khi Ahri sẽ biết.”

Chị Eunsol hỏi một câu khác, “Thế còn tính cách của cô ấy thì sao ạ? Cháu nghe nói cô ấy đã trở về với một nhân cách của đứa trẻ rồi.”

“Ta nghe đồn rằng cô ta có phần hơi ngạo mạn, và thường hạ thấp người phàm. Thế nhưng cô ta cũng không phải hoàn toàn không biết điều, và vẫn muốn bảo vệ thế giới này với tư cách đặc vụ.Tất nhiên, ta không biết thông tin này sẽ có ích thế nào trong việc phân tích Miro sau khi vào Khách Sạn.”

Một người đã là siêu nhân trước khi vào Khách Sạn, với một tính cách có phần ngạo mạn nhưng lại quy củ.

Tôi nghĩ tôi cũng nắm được tính cách nhân vật này rồi.

Tới lúc này, tôi đã sắp xếp đủ dữ kiện để lên tiếng.

“Khi mà cân nhắc hồi sinh người khác, em nghĩ có hai yếu tố then chốt. Thứ nhất là năng lực của họ. Họ phải là người giúp đỡ được chúng ta. Thứ hai là kiểm soát. Người được hồi sinh phải là người chúng ta có thể kiểm soát.”

“Kiểm soát hả...”

“Có ai trong số những người chúng ta định hồi sinh thuộc vào diện quen biết không? Không, đúng chưa? Chúng ta chỉ có vài thông tin vụn vặt về Miro, và những người khác thì chúng ta cũng chẳng biết gì. Chúng ta không thể chắc chắn tin tưởng ai tới khi hồi sinh họ. Nhưng mà mình có thể ước tính đại khái là sẽ kiểm soát được ai.”

Chị Eunsol đồng ý, “Sẽ thành vấn đề nếu người đó quá mạnh đấy nhỉ.”

“Đó chính xác là điều em muốn nói. Một người quá mạnh sẽ khó để chúng ta kiểm soát. Thế nên Songee, em nghĩ mình có thể kiểm soát Estavio không?”

“Hoàn toàn không ạ. Em vẫn còn ác mộng về lần Estavio thẳng tay tàn sát vài người ngoài hành tinh khác trên con tàu đó. Em nghĩ rằng hắn là một trong số những Athanasia mạnh nhất. Nếu hắn quyết định tấn công chúng ta thì hắn sẽ giết sạch chúng ta trước khi mọi người kịp hiểu ra cơ.” Songee quyết đoán nói.

“Vậy thì phải loại Estavio ra thôi. Có khi trong một tương lai xa, khi chúng ta đã mạnh lên thì có thể cân nhắc lại.”

Elena có vẻ hơi thất vọng.

“Nếu một người mạnh như vậy gia nhập thì chúng ta có thể vượt qua gần như mọi thử thách!”

Chị Eunsol, người đã hạ quyết định, nói chắc nịch

“Đó chỉ là mơ mộng thôi. Estavio có khi sẽ nghĩ rằng tốt nhất là giết sạch bọn linh trưởng này, hốc sạch Di Sản, rồi đột phá ra ngoài Khách Sạn một mình. Hắn ta là người ngoài hành tinh, kẻ coi con người như gia súc. Chúng ta không thể biết hắn nghĩ gì. Cứ loại hắn thôi.”

“Từ góc độ ‘kiểm soát’, chẳng phải Miro cũng là một lựa chọn rủi ro sao?” Anh Jinchul cẩn thận bổ sung.

“Miro thì ít ra vẫn tốt hơn Estavio. Ít nhất thì Ahri có thể kiểm soát cô ta.”

Songee lên tiếng “Nếu chúng ta quyết định hồi sinh một người không phải Miro, thì chẳng phải Ahri sẽ mạnh mẽ phản đối sao? Nếu chúng ta vì thế mà chia rẽ thì sao?”

“...”

Mọi người đều im lặng.

-           Rầm!

Cửa bật mở, và một giọng nói trong trẻo phá vỡ sự im lặng.

“Mọi người nghĩ em thật sự trẻ con vậy à?”

“Cái g-?!”

“Á!”

Ahri đột nhiên xông vào!

Mọi người bị sốc và ngạc nhiên nhìn ông Mooksung.

Ông giật mình xua tay.

“Không phải ta! Không phải ta! Không có tin nhắn gì đâu nha.”

Sau khi cười khúc khích một chút, Ahri nói, “Đừng hiểu lầm nha. Trong một Khách Sạn chỉ có tám người, thì cũng bình thường nếu em nghi ngờ khi mọi người trừ em biến đi đâu đó mà. Âm mưu này có hơi vụng về không vậy?”

Chúng tôi chỉ biết cúi đầu vì cuộc họp bí mật này đã bị bại lộ.

Trong bầu không khí ngượng ngùng đó, Songee hỏi, “Thế... em đã nghe được bao nhiêu rồi?”

“Em nghe được phần mọi người nói. Phần mà nếu hồi sinh một người không phải Miro, thì em sẽ phản đối và xích mích với mọi người ấy.”

Thế là, chúng tôi kể cho Ahri mọi thứ đã thảo luận. Bao gồm ý kiến của anh Jinchul rằng nên để dành tấm vé, giải thích của ông Mooksung về Miro, và các tiêu chí tôi đề xuất: năng lực, và kiểm soát.

Sau khi lặng lẽ lắng nghe, Ahri chia sẻ suy nghĩ.

“Em cảm thấy gợi ý của Jinchul không có nhiều sức nặng lắm. Mối đe dọa lớn nhất trong Khách Sạn này là Phòng Nguyền Rủa đúng chưa ạ? Bản chất của những phòng đó thường là tất cả hoặc không gì cả - hoặc là mọi người sống sót, hoặc là tất cả nằm xuống. Chuyện để dành tấm vé cho một người khác chẳng có nghĩa mấy.”

“Chị nghĩ về chuyện đó rồi. Như em nói, khi bàn về Phòng Nguyền Rủa thì dành tấm vé cho chúng ta là vô nghĩa. Nếu ai đó chết thì cũng có nghĩa là mọi người cũng chết luôn, và trong trường hợp đó thì chẳng còn ai để sử dụng tấm vé. Nhưng hiểm họa trong Khách Sạn cũng không giới hạn ở Phòng Nguyền Rủa. Có những nơi khác như Phòng Nhiệm Vụ, nơi mà chúng ta có thể bỏ qua nếu độ khó quá cáo, và thỉnh thoảng Khách Sạn cũng có các sự kiện đặc biệt nữa. Không phải mọi thứ đều xoay quanh Phòng Nguyền Rủa.”

Ahri nhanh chóng phản bác.

“Không phải mọi thứ, vâng ạ, nhưng cũng phải 90% hiểm họa là từ đó mà ra rồi. Cả tầng 1 chỉ có một Phòng Nhiệm Vụ, và ai biết liệu tầng 2 có một Phòng Nhiệm Vụ hay không chứ. Những sự kiện đặc biệt của Khách Sạn thường sẽ không xảy ra nếu chúng ta tiếp tục vào Phòng Nguyền Rủa. Chúng ta phải tập trung vào mối nguy lớn nhất – Phòng Nguyền Rủa. Có thêm đồng minh sẽ làm chúng ta mạnh lên, và giảm thiểu mối nguy trong những phòng đó.”

Chị Eunsol cắt ngang, “Chúng ta bỏ chuyện dùng vé hay không lại đi. Chúng ta sẽ quay lại khi tìm ra Phòng Hồi Sinh. Nếu ai đó trong nhóm đã chết thì ưu tiên hàng đầu của chúng ta sẽ dành cho người đó.”

“Vậy là chúng ta sẽ thảo luận trên giả định rằng sẽ hồi sinh người khác ạ?”

“Đúng rồi. Chị cũng tò mò về ý kiến của em nữa.”

Ahri nhìn từng người chúng tôi trước khi trả lời.

“Em đồng ý với tiêu chí của Kain, là năng lực và khả năng kiểm soát. Những từ ngữ anh ấy dùng cũng là hợp lý. Và em nghĩ mọi người đều đang hiểu lầm em một chuyện: Em không nhất thiết ép mọi người phải dùng tấm vé đầu tiên cho Miro.”

“...???”

Mọi người nhất thời kinh ngạc.

Em ấy không định dùng cho mẹ mình à?

Trong khi mọi người đều cả kinh, chị Eunsol bắt được cụm từ  “tấm vé đầu tiên” mà em ấy nói.

“ ‘Tấm vé đầu tiên’... Vậy ý em là còn thêm nữa hả? Em không nhất thiết bảo mọi người phải dùng tấm vé này vì em nghĩ là sẽ còn nữa sao? Chỉ cần cô ấy được hồi sinh là được, em không quan trọng thứ tự sao?”

“Chuyện này cũng dựa trên kinh nghiệm Khách Sạn trước đây của em à?” anh Jinchul nhanh chóng bồi thêm một câu.

“Không rõ lắm ạ. Khi đó thì chúng em không có thêm vé. Nhưng đã có những cuộc thảo luận về việc nhận được thêm vé.”

Ahri sau đó nêu ra vài lí do để đưa ra suy đoán này, ví dụ như tấm vé có nhiều công dụng, cũng như các kí ức mơ hồ trong quá khứ.

Tôi quyết định phải có một câu trả lời rõ ràng hơn.

Lời Khuyên Hiền Triết: 3 → 2

Phòng Cửa Ngõ cũng tồn tại trên tầng 2.

Câu trả lời này vẫn là giọng văn bí hiểm thường gặp của Con Cú.

Nhưng tôi hiểu ra vấn đề ngay lập tức.

Chúng tôi có thể kiếm thêm vé từ Phòng Cửa Ngõ trên tầng 2.

Cùng lúc đó, tôi hiểu ra căn cứ để Ahri suy luận.

Ahri kể rằng ai đó trong quá khứ cũng đã sở hữu Trí Tuệ.

Họ có lẽ cũng đã hỏi Con Cú và nhận được câu trả lời tương tự tôi.

Thế nhưng, vì tổ đội khi đó đã có bất đồng, nên thông tin không được chia sẻ rõ ràng, và những người khác chỉ biết đoán mò sau khi quan sát chủ nhân của Trí Tuệ.

Tôi chẳng cần phải làm vậy.

Tôi chia sẻ ngay lập tức câu trả lời của Con Cú với mọi người.

Chúng tôi hiểu lập luận của Ahri, nên mọi người thả lỏng đôi chút, rồi Ahri tiếp tục nói.

“Em nghĩ các tiêu chí về năng lực lẫn khả năng kiểm soát của Kain là rất hợp lí, và nếu chúng ta áp chúng vào những ứng viên tiềm năng kia, thì em nghĩ có một người thực sự nổi trội. Trước tiên, phải nói về Cha Seungjin, người đã cứu Seungyub. Xin lỗi nhưng em không nghĩ năng lực của anh ta có ích đối với cả nhóm.”

“Estavio, và không may, là cả Miro mẹ em, đều gặp vấn đề về việc họ có thể bị kiểm soát không. Một người ngoài hành tinh sở hữu siêu năng lực là đủ hiểu rồi, và mẹ em cũng vậy. Em không thể kè kè 24/7 cạnh cô ấy được. Nếu loại ba người đó ra thì còn lại ai?”

Cuối cùng, là người tôi cũng đang cân nhắc.

Một bác sĩ có năng lực trị liệu xuất chúng, một người không mạnh tới mức không thể kiểm soát nổi.

Dr. Kim Sanghyun.

Vào ngày thứ năm trong chuỗi ngày nghỉ, cuộc thảo luận tại quầy bar cocktail đã kết thúc với kết luận rằng nếu chúng tôi hồi sinh ai đó, thì ứng viên đầu tiên là bác sĩ.

                                                            ***

Lee Eunsol

Sau khi cuộc thảo luận kết thúc, mọi người lần lượt rời khỏi quầy bar.

“...”

Cuối cùng chỉ còn tôi và Ahri.

“Chị muốn nói gì nữa à? Chị ra hiệu cho em ở lại nhỉ”, Ahri hỏi với giọng tò mò.

“Ừ. Chị muốn hỏi vài chuyện.”

“Như là gì ạ?”

“Trước tiên, chị muốn hỏi về mắt chị, nhưng trước đó thì còn một chuyện nữa. Thái độ của em với Miro... hơi khác với những gì chị nghĩ.”

“...”

“Những gì em nói lúc nãy rất logic, nên nó mới lạ. Em yêu mẹ mình tới mức chủ động quay lại Khách Sạn dù biết nó nguy hiểm thế nào mà, phải không?? Vì biết em yêu mẹ mình tới vậy, nên em có thể bình tĩnh khi bàn tới chuyện hồi sinh mới là lạ đó. Nếu em đang che giấu điều gì thì cứ nói thẳng ra đi. Em cần phải bỏ cái thói quen giữ bí mật cho mình rồi nhé, em nghĩ vậy không?”

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận