Baaaam─!!
Khi trụ cột chống đỡ giảng đường bị phá nát, phần mái ở một bên bắt đầu đổ sập.
“Hả…?”
Đến khi Lotte thốt lên tiếng kêu hoảng hốt, mọi chuyện đã quá muộn.
Vermel là người phản ứng đầu tiên. Cậu vứt tờ lời thề đi, nắm lấy cổ tay Lotte rồi kéo cô chạy xuống sân khấu.
“Theo tôi!”
“Chuyện gì thế? Đang xảy ra chuyện gì vậy!”
“Không kịp giải thích đâu, chạy đi!”
Lotte vẫn chưa kịp hiểu rõ đầu đuôi mọi thứ và cô bấn loạn. Cô chỉ nghe loáng thoáng một câu hét của một giáo viên vô danh:
“Ma thú! Ma thú đến rồi!!”
**
“Đây là tình huống giao chiến. Báo cáo tình hình ngay.”
Các giảng viên lập tức rút trượng từ không gian phụ. Klais và Meriga cũng trong số đó.
“Phía bắc vẫn an toàn, không có dấu hiệu Iron Drake tràn xuống.”
“Vậy chúng từ đâu ra?”
“Có vẻ chúng hiện lên từ dưới lòng đất.”
“Dùng ma pháp dịch chuyển ư?”
“Không. Nếu thế thì Phong pháp sư đã phát hiện rồi. Nhiều khả năng là trận pháp kiến tạo từ xa.”
“Khốn kiếp… Lũ vỏ sắt này ngày càng tinh ranh.”
Ngoại trừ Klais và Meriga, trong giảng đường lúc này không còn ma pháp sư hạng nhất nào bởi phần lớn đang đóng chốt ở cửa núi.
Lũ thú đã đánh đúng điểm yếu. Chúng nhử các giáo sư dồn lực lượng xuống chân núi rồi dựng vòng chuyển hóa ngay tại nơi ít ngờ nhất để tập kích buổi lễ.
“Chúng ta hoàn toàn bị dắt mũi rồi.”
Khoảng cách từ cửa núi tới giảng đường mất ít nhất hai mươi phút chạy bộ. Lúc này đã quá muộn để chờ viện binh.
Dẫu vậy, các giáo viên ở đây vốn đã chuẩn bị và đã nhanh chóng trấn tĩnh để phân tích tình hình. Họ đều là cựu binh từng chinh chiến nơi tiền tuyến. Tước hiệu chỉ tốn thời gian, chỉ cần chuyền thông tin từ người này sang người khác.
“Vào khoảng 9 giờ 58, có ba trăm Ma thú trung cấp và mười Ma thú cao cấp xuất hiện, dùng dãy núi sau làm trung gian. Chúng sẽ tiếp tục sinh sôi cho đến khi phá hủy môi trường.”
“Thổ Pháp sư cùng golem phụ trách bảo vệ học viên. Hỏa và Thủy Pháp sư lập đội, ưu tiên hạ gục đám cao cấp trước. Có ý kiến phản đối không?”
“Không.”
“Không.”
“Còn Phong pháp sư thì sao?”
“Truyền tin cho nhóm canh chừng ở cửa núi, yêu cầu điều một phần lực lượng về đây. Nhưng chỉ một phần thôi, tuyệt đối không được ngừng giám sát dãy núi dù tình hình trong trường thế nào!”
Ma thú thông minh hơn người ta nghĩ. Nhiều loài ở cấp Tai họa hay Thảm họa thậm chí còn có trí tuệ cho nên con người khó đoán nước đi tiếp theo của chúng. Nếu toàn bộ lực lượng dồn về Học viện thì e rằng sẽ sa bẫy lần nữa.
“Thầy ơi!”
“Ồ… Thủ khoa từ vương quốc elf, phải không? Em tên…”
“Là Vermel. Vermel Horde.”
“Đúng rồi, Vermel. Hiện chúng ta thiếu nhân lực. Thật xấu hổ khi phải nhờ học viên ngay ngày đầu nhưng em có thể giúp không?”
“Không thành vấn đề. Em sẽ tập hợp những học viên đủ sức đối phó Ma thú trung cấp rồi xử lý.”
“Tốt lắm! Quả là đáng tin cậy. Nếu mọi chuyện ổn thỏa, em sẽ được khen thưởng.”
Sự bình tĩnh của Vermel khiến nhiều giáo viên ngạc nhiên. Giá mà tất cả đều như vậy nhưng đáng tiếc phần lớn học viên đã hoảng loạn.
Nhiều tân sinh vào Tilette mà chưa từng chạm trán cả ma thú cấp thấp vì được cha mẹ giàu có bao bọc kỹ càng.
Nếu vừa mới chớm nở mà đã phải đối mặt với quái vật thế này, những mầm non ấy có thể vĩnh viễn mang chấn thương tâm lý.
Hội chứng PTSD không dễ vượt qua. Chỉ cần vài người bị ám ảnh, lực lượng viện quân cho mặt trận phía bắc sẽ sụt giảm nghiêm trọng.
Vì đất nước… không, vì cả lục địa, tuyệt đối phải ngăn điều đó.
Lotte, vẫn chạy theo Vermel từ nãy, giờ mới hiểu phần nào tình hình.
“Tớ có thể đối phó Ma thú trung cấp. Để tớ giúp mấy bạn gần đây.”
“Khoan, tớ cần cậu làm việc khác.”
“Là gì?”
“Giờ hãy tới quảng trường trung tâm. Trước hết phải tìm các học viên lớp Tài năng và phân công nhiệm vụ. Cậu sẽ là người đầu tiên.”
“Nhưng… chúng ta còn chưa quen biết nhau mà…!”
“Trong tình cảnh này sẽ có những người vẫn nổi bật. Đó là bạn học của chúng ta.”
Nhìn quanh, Lotte thấy đúng như Vermel nói: một cô gái một mình hạ gục hai Iron Drake bằng cách dùng những ngọn thương băng xuyên thẳng cổ chúng.
Kwooooh!
Rắc!
“Chết tiệt, chết đi!”
Đó là một nữ sinh với mái tóc xanh thẫm, một mắt băng kín, mắt còn lại lam biếc lạnh lẽo, ánh nhìn hung hãn khiến ai cũng e dè.
“Iluka!” Vermel gọi.
“Hửm?”
“Xin lỗi khi mới gặp đã nhờ nhưng giúp bọn tôi với!”
“Tại sao cậu biết tên tôi?”
“Tôi nghe tin đồn trong kinh đô… chuyện Nhị hoàng tử bị tiểu thư nhà Nam tước Eliyev từ chối.”
“Hah, mẹ kiếp. Đến cả thằng tai dài ngoại quốc cũng biết. Lan quá gì mà rộng thế này.”
Iluka Eliyev liếc quanh. Đám học viên hoảng loạn đổ xô về phía nam trong khi phía bắc Học viện rối loạn.
“Thằng Klion khốn kiếp chắc chạy mất rồi… mình còn định chọc thủng bụng nó cơ.”
Cô xoay ngọn thương băng điêu luyện rồi gằn mặt:
“Được, tôi giúp. Cần làm gì?”
“Trước hết, mở đường cho học viên di tản. Hãy tìm và cứu những người bị kẹt lại.”
“Chuyện nhỏ.”
Sau khi giao nhiệm vụ cho Iluka, Vermel dẫn Lotte chạy tới nơi Giáo sư Heerlein đang trấn thủ. Không khó để nhận ra cô giữa vòng vây các golem khổng lồ.
“Thưa cô, bọn em có thể giúp!” Vermel gọi lớn.
“Oh, thủ khoa phải không? Ở đây an toàn, mau vào trong.”
“Em phải quay lại ngay. Nhưng… ở đây có cô bé nào thấp lùn lạ thường không?”
“Ừm… có một em nhỏ con khác thường thật.”
Cộp cộp cộp!
“Ai dám gọi tôi là lùn hả!!!”
Một học viên bất ngờ nhảy ra, vác theo món vũ khí chống tank.
“Mọi người bịt tai và cúi đầu!!”
Không ai nhận ra từ lúc nào, ngay sau lưng Vermel và Lotte đã có một con Iron Drake biến dị bọc giáp toàn thân.
Cô bé kia hét ngắn, kích hoạt trượng phép. Một luồng chớp lóe lên.
Pang!
Đầu con Long nổ tung.
“C-chuyện đó là do nhóc kia làm sao…?”
“Vũ khí của thú nhân mà! Tôi từng thấy rồi!”
“Nhưng con bé đâu có tai hay đuôi…”
Vermel biết tên cô gái, như với Iluka.
“Cậu là Freyr, đúng không?”
“Ê, tai dài! Cậu biết tớ à? Danh tiếng đây lan tới tận kinh đô rồi sao?!”
Freyr đắc thắng bước đến cái xác không đầu. Vũ khí chống tank tan thành nguyên tố rồi biến mất.
Cô đặt tay lên than Ma thú rồi hét “Hiya!” một tiếng. Ngay tức khắc, xác Ma thú tan rã thành từng khối kim loại rồi tái cấu trúc thành một vũ khí chống tank mới.
“Cô ấy vừa chuyển hóa ngay tại chỗ…!”
“Rốt cuộc… là gì thế này?”
“Lớp Tài năng ai cũng bá đạo vậy sao…?”
“Nhớ cho kỹ vào, mọi người! Huyết mạch người lùn vẫn còn tồn tại!”
Thấy Freyr hành động, Giáo sư Heerlein nở nụ cười hài lòng. Vermel liền nói:
“Bọn em chỉ đến nắm tình hình. Cô sẽ phải cố thủ ở đây, đúng không? Vậy phần còn lại cứ để bọn em lo. Cô chỉ cần bảo vệ mọi người.”
“Quyết đoán lắm, thủ khoa. Sau này em sẽ làm một chỉ huy xuất sắc.”
“Cô quá khen.”
“Nhưng hãy cẩn thận. Thương tích luôn xảy ra khi em sơ suất.”
Heerlein là người thương học trò nhưng trước hết cô là một trong những pháp sư chiến đấu mạnh nhất lục địa. Việc cô chấp nhận lời hỗ trợ của Vermel không phải hồ đồ mà là sự công nhận.
Giờ là lúc giao nhiệm vụ cho cô gái tóc đỏ, mắt đỏ.
“Lotte, phải không?”
“Ừ. Tớ sẽ làm bất cứ gì có thể.”
“Cậu có biết chỗ ở của cô gái Mắt Vàng được nhận năm nay không?”
“Ý cậu là á khoa sao? Tiws… không rõ lắm…”
“Nếu là Aether, em ấy đang ở chỗ ta. Có khả năng giờ này đã lên đường tới đây. Em sẽ gặp ngay nếu ra cổng đông rồi đi về hướng Phố Năm.”
“Ah, cảm ơn cô. Nghe rõ rồi chứ? Cậu hãy đưa cô ấy về đây.”
“V-vâng!”
Lotte lao về cổng đông, bước chân dồn dập.
Số Ma thú ngày càng nhiều, giết bao nhiêu cũng không xuể. Nhân lực còn lại trong trường chẳng thể ngăn tất cả bọn chúng thoát ra khu dân cư phía đông.
Nhìn theo Lotte, Vermel khẽ lẩm bẩm:
“… Nếu cứ thế này, cốt truyện sẽ thay đổi mất.”


3 Bình luận