• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 10: Ngày thi

3 Bình luận - Độ dài: 1,935 từ - Cập nhật:

Một phòng thí nghiệm thiếu vắng Giáo sư Hasfeldt im lặng đến tột cùng. 

Không có người đàn bà phù thủy đó thì tôi cảm thấy lạ lẫm và vô cùng tự do. Tôi ước gì mùi vị tự do này có thể tồn tại lâu hơn nữa.

Để giữ gìn sức khỏe cho ngày mai thì lẽ ra tôi nên đi ngủ sớm hôm nay. Thế nhưng thật khó mà chợp mắt được khi nghĩ rằng ngày mai sẽ quyết định tất cả.

Trời đã tối được một lúc. Bị chứng mất ngủ nhẹ hành hạ, tôi lững thững bước ra khỏi chòi. Trên bầu trời, sao lấp lánh còn dưới này thì đèn hồ quang thì rọi sáng sân trường, tạo nên một khung cảnh khá lãng mạn.

Bình thường thì có thể bắt gặp các cặp đôi đang tỏ tình ở đây…

Nhưng việc đó chẳng thú vị lắm. Nơi này cũng thường được dùng để chia tay nên nếu chọn đúng thời điểm trở về sau ca làm, tôi có thể tận mắt chứng kiến những cuộc tình tan vỡ. Trong một thế giới thiếu thốn những hình thức giải trí kích thích, nhiều người đâm ra hứng thú với việc hóng hớt người khác chia tay.

Chà, chuyện là vậy đấy.

Dù sao đi nữa, tôi cũng có lý do riêng để ra ngoài vào gần nửa đêm như thế này thay vì ngủ. Đó là để tính toán tuyến đường tối ưu cho kỳ thi ngày mai.

[Lý thuyết đặc biệt: Giải tích biến phân Euler–Lagrange]

…Tại sao chỉ để đo thời gian mà lại cần đến thứ này chứ? Đâu phải tôi là một quả cầu kim loại đang lăn xuống mặt phẳng nghiêng.

Địa điểm thi lí thuyết là Trung tâm Văn hóa Louvterre còn phần thi thực hành thì được tổ chức ở sân lớn.

Giờ thì cần phải tính toán làm sao để đến được sân lớn một cách nhanh nhất sau khi ghé căng tin ngay sau bài thi viết?

Tôi thử đủ kiểu trong khi kiểm tra thời gian. Vì đã quá quen thuộc với nơi này, tôi phát hiện mình có thể di chuyển từ điểm xuất phát đến đích trong vòng 6 phút 30 giây khi không tính thời gian ra vào căng tin.

Lo lắng khiến con người ta để tâm đến cả những điều nhỏ nhặt như vậy. Có lẽ Giáo sư Hasfeldt cũng góp phần khiến tính cách tôi thay đổi.

Bà ta sẽ bác bỏ bất kỳ thứ gì chỉ cần có một lỗi nhỏ. Nếu bớt cầu toàn đi một chút thì chắc sẽ dễ chịu hơn nhiều.

Dù sao thì tôi không thể để bị bán cho tên Hoàng tử biến thái đó với giá 30 ngàn vàng. Không chỉ làm chậm trễ nghiên cứu để quay về thế giới cũ mà ý nghĩ phải lên giường với đàn ông mỗi đêm cũng khiến tôi ghê tởm.

Vì vậy tôi nhất định phải vượt qua kỳ thi ngày mai.

Không thể thất bại.

**

Bên trong cỗ xe đang tiến về tiền tuyết phía Bắc.

"Meri."

"Gì vậy?"

Đang mải suy nghĩ, Klais khẽ gọi tên thân mật của bạn mình.

"Sao Hoàng gia lại đột ngột gọi chúng ta lên phương Bắc?"

"Tôi cũng không biết."

Cả Meriga lẫn Klais đều lắc đầu nhìn nhau.

Hai người là cặp đôi nổi tiếng ở tiền tuyến phía Bắc vì là pháp sư chiến đấu tài năng. Dù xuất thân khác nhau, họ trở thành bạn khi nhập học và duy trì tình bạn ấy cho đến khi trở thành giáo sư.

Đó là nhờ Học viện Tilette nghiêm túc tuân thủ chính sách bình đẳng cho mọi sinh viên trong những năm học.

Meriga từng là dân thường không có họ. Khi còn nhỏ, cha mẹ cô bị Ma thú giết hại và cô lang thang ở chợ sống như kẻ ăn mày. Dù không phải nô lệ, cuộc đời cô cũng chẳng kém phần bất hạnh.

Dẫu vậy, cô vẫn kiên trì tiết kiệm từng đồng và không phung phí một xu nào. Meriga từng ẩn náu ở khu ổ chuột gần học viện, tự học từ những cuốn sách giáo khoa và bài tập bị sinh viên khác vứt đi.

Klais thì không phải nỗ lực như Meriga vì sinh ra là người thừa kế một trong bốn gia tộc công tước lớn và được nuôi dạy đầy đủ. Nhưng cô đã kết bạn với Meriga vì khâm phục ý chí kiên cường của cô ấy. Nếu học viện vẫn duy trì hệ thống phân biệt giai cấp thì hai người họ chẳng thể trở thành bạn tốt như bây giờ.

Bên ngoài cửa sổ, tuyết bắt đầu rơi dày hơn khi xe ngựa tiếp tục lăn bánh. Klais nhìn những bông tuyết bạc lấp lánh rồi lại lên tiếng.

"Mắt cô có ổn không?"

Giọng điệu lần này có phần trêu chọc.

"Đã đau sẵn rồi. Chỉ nghĩ đến việc quay lại đó là lại lên cơn PTSD."

Trận chiến cuối cùng mà Meriga tham gia trước khi giải ngũ đã khiến cô mất một mắt do đòn tấn công của một Ma thú . Với một pháp sư hệ Thổ, người cần quan sát toàn bộ chiến trường, thì đây là một vết thương chí mạng.

Cũng vào lúc đó, Klais nhận ra giới hạn của ma thuật hệ Hỏa. Cả hai cùng giải ngũ cùng ngày, cùng giờ, rồi quay lại học viện cũ làm giáo sư. Với một người từng đạt danh hiệu chiến sĩ tinh nhuệ của Đế quốc, việc được bổ nhiệm làm giáo sư ở Tilette để đào tạo thế hệ sau là điều đương nhiên.

"Khi nào chúng ta sẽ tới nơi?"

"Không rõ. Chắc khoảng một tiếng nữa."

Họ giết thời gian còn lại bằng những lời nói phiếm. Họ phải tiết kiệm cỏ ma lực để đề phòng chiến đấu nên chẳng thể tiêu hao ma lực cho việc nói chuyện phiếm bằng phép.

Thật sự là rất nhàm chán.

*

“Chúng ta đến rồi. Đây là doanh trại phía Bắc.”

Người đánh xe điều khiển golem vén rèm xe lên báo. Cuộc trò chuyện dừng lại, hai người họ điều chỉnh lại tư thế và bước xuống vùng tuyết trắng.

Đã lâu rồi họ mới dẫm lên tuyết sâu như thế này. Mùi khói khét và máu nơi đây là thứ không thể nào quên được dù thời gian có trôi bao lâu đi nữa.

“Chúng ta không được đưa ra tiền tuyến sao?”

Theo như Klais biết, tiền tuyến còn cách ít nhất 100 km từ đây. Thế nhưng người đánh xe lại dừng lại giữa đường.

Vì một lý do duy nhất.

“Chỉ huy yêu cầu tôi đưa hai cô xem thứ này ngay.”

“Cái đó là…”

“Trời ơi. Cái quái gì thế kia?”

Cách tiền tuyến chừng 200 km nhưng từ khoảng cách này, một tòa tháp vẫn sừng sững hiện ra.

Một tháp thép đâm xuyên qua mây lên tận trời xanh, không thể thấy đỉnh. Khi Klais và Meriga hoàn thành nhiệm vụ ở chiến tuyến và trở về học viện làm giáo sư thì chưa hề có thứ này.

“Đó là một tòa tháp chưa rõ nguồn gốc xuất hiện gần đây. Tất cả Ma thú  đều xuất hiện từ đó. Chỉ huy nghi rằng có một Ma thú cấp thảm họa đang ẩn náu ở đỉnh tháp.”

Ma thú cấp thảm họa, cái tên chỉ những kẻ thân cận nhất với Ma Vương đã bị phong ấn trong quá khứ.

Chúng là những con quái vật mạnh đến mức chỉ một con cũng đủ làm chao đảo cả mặt trận. Mỗi khi có dấu hiệu của chúng, Đế quốc lập tức tuyên bố tình trạng khẩn cấp toàn quốc.

“Thế thì không phải chuyện nhỏ nữa rồi! Sao không báo cáo cho kinh thành?”

“Hoàng đế đã được thông báo. Người giữ bí mật để tránh làm dân chúng hoảng loạn.”

“Nhưng tình hình thế này mà còn phong tỏa tin tức sao… chỉ cách kinh thành 300 km thôi đấy!”

Sự xuất hiện của một Ma thú  cấp thảm họa ở tiền tuyến có thể khiến thủ đô bị xóa sổ trong một ngày.

Ngay cả pháp thuật hệ Hỏa hiện tại của Klais cũng không thể chống lại nó. Ngay cả đội quân golem của Heerlein cũng từng bị nghiền nát trước một Ma thú . Cô có thể dám khẳng định điều đó vì từng trải nghiệm rồi.

Ai có thể quên được chiếc khinh khí cầu bọc thép khổng lồ xuất hiện vào ngày họ vượt qua phòng tuyến đầu tiên cùng nhau?

“Bệ hạ yêu cầu điều tra về tòa tháp. Trước khi bắt đầu, xin hãy quan sát bên ngoài và cho ý kiến về cách xử lý.”

May thay đó không phải là lệnh xâm nhập chiến đấu. Nếu chọc giận thứ đang trú ngụ bên trong và khiến nó nổi điên thì Đế quốc sẽ tiêu vong. Họ cần phải cực kỳ thận trọng và chuẩn bị kỹ lưỡng.

Klais và Meriga gật đầu rồi tiếp tục tiến đến tiền tuyến. Khi xuống xe, họ được chào đón bởi một người đeo huy hiệu ba sao.

Đó là Trung tướng Cains, tư lệnh thứ ba của quân đội. Một gương mặt quen thuộc với cả hai người.

“Thật vui khi được gặp lại hai cô. Hoan nghênh.”

Hai giáo sư đồng thanh chào theo nghi thức.

“Đại tá Klais Hasfeldt, nhận nhiệm vụ điều tra tòa tháp theo lệnh Hoàng đế.”

“Đại tá Meriga Heerlein, cùng nhiệm vụ.”

“Không cần khách sáo. Mà này, Heerlein, con mắt phải của cô sao rồi?”

“Vẫn đau chết đi được khi quay lại đây, thưa ngài.”

“Cô vẫn không thay đổi nhỉ? Nhưng xin lỗi, không có thời gian để ôn chuyện. Sắp đến giờ lũ Ma thú bắt đầu tấn công rồi. Xin thứ lỗi vì phải thúc ép ngay khi hai cô mới đến nhưng hãy đi theo tôi.”

Họ lập tức được phát trang bị quân sự và những cuộn giấy phép, một số trong đó là do chính trợ lý của Klais chế tạo. Đúng là hiệu quả và chất lượng vượt trội.

Cả ba đến một ngọn đồi. Trước mắt họ là một cao nguyên tro tàn, cháy rụi đến mức không còn một cọng cỏ. Phía xa là tòa tháp đang phun ra từng đợt quái vật.

Tất cả đều là Ma thú  cao cấp hoặc cấp thảm họa. Họ sẽ phải mở đường xuyên qua chúng để tiếp cận và điều tra.

“Đừng cố quá nếu không muốn mất luôn con mắt còn lại.”

Meriga chỉ bật cười trước lời cảnh báo của Klais. Cô ấy vốn chẳng bao giờ nghe lời. Có gì vui thế chứ?

“Xin lỗi, xin lỗi. Tôi chỉ đang nhớ lại chuyện cũ thôi.”

“Chuyện gì?”

“Không có gì quan trọng. À, mà giờ này chắc kỳ thi ở học viện cũng kết thúc rồi.”

“Đừng lảm nhảm nữa, tập trung vào địch đi. Kỹ năng của cô vẫn còn tốt chứ?”

“Tất nhiên.”

Klais rút cây trượng còn Heerlein giương lên một cuộn phép cao bằng người mình.

Số lượng Ma thú trước mặt khoảng 200 ngàn. Và bất kỳ pháp sư chiến đấu nào cũng hiểu rằng một đội quân lớn như thế này mới chỉ là khởi đầu.

Trận chiến này sẽ dài lắm đây.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận