Iluka khó tập trung vào bài giảng vì đang đọc lá thư từ phụ huynh.
[Gia tộc Blanton đã cắt phần lớn mạng lưới phân phối của công hội chúng ta. Trong lãnh địa đang lan truyền tin đồn rằng con đã dùng thương làm bị thương Hoàng tử. Hôm nay chúng ta sẽ đến, con hãy đợi ở cổng khi tan học.]
Không phải con…!
Thật bất công. Cô đã im thin thít như chuột từ khi đến đây.
Vấn đề là cô lại học cùng lớp với Hoàng tử. Ban đầu thì Iluka vào Tilette là để không gây rắc rối cho cha mẹ và anh chị em vậy mà tên Hoàng tử chết tiệt kia đã phá hỏng tất cả.
Cô bị vu oan cho việc mình không làm và điều đó chỉ càng làm nỗi oán hận với Hoàng tử thêm sâu.
Cái thằng Klion khốn kiếp…! Lúc ở buổi lễ lẽ ra mình nên đâm thủng bụng hắn mới phải!
Dĩ nhiên nếu làm vậy thì cô đã bị đuổi học ngay lập tức. Điều đó chỉ có thể xảy ra trong trí tưởng tượng.
Iluka vò nát lá thư của cha mẹ và nghiến chặt răng. Đúng lúc đó, chuông trường reo và giáo viên rời lớp.
Chuyện này không thể tránh được nữa. Với quyết tâm sắt đá, Iluka bước ra ngoài.
**
Hoàng tử đã nghỉ học cả tuần vì vết đâm.
Nhưng áp lực với Iluka vẫn chẳng khác gì vì Hoàng tử đã chọn cô làm thiếp. Hắn hẳn muốn kích động cô để khiến cô bị đuổi học.
Có lẽ đây là âm mưu của Công tước Blanton. Đến đây thì tạm coi như là vậy.
Ngay khi lớp kết thúc, Vermel cũng đứng dậy đi theo Iluka. Cậu biết sự việc sắp xảy ra và lúc này và việc của cậu là ngăn chặn kết cục tồi tệ.
Nếu không xử lý tốt sự kiện này, xác suất đánh bại Ma vương sẽ tụt xuống dưới năm mươi phần trăm. Iluka là nhân vật then chốt.
Đặc điểm thể chất nổi bật của Iluka chính là miếng che mắt.
Nói cách khác, Iluka là người hai màu mắt. Ngay từ khi sinh ra, cô đã có đôi mắt khác màu nhau, dấu hiệu của việc nhận được phúc lành đồng thời từ hai Nguyên Tố với mức cân bằng tuyệt đối. Thế giới gọi đó là Lõi Kép.
Thông thường, Lõi Kép có thể dùng hai hệ Ma pháp Nguyên tố, nhưng sức mạnh chỉ bằng một nửa. Người ta thường coi Lõi Kép là “đa năng nhưng vô dụng”.
Nhưng Iluka thì khác. Cả Hỏa giới và Thủy giới của cô đều vượt xa người thường. Nếu không thế, cô chẳng thể nào được vào lớp năng khiếu của Tilette.
Vermel đứng dậy để ngăn chặn việc Iluka sắp bị đuổi.
SYSTEM: ‘Aether Ngày Tàn’ đang dõi theo chủ nhân.
Đúng lúc đó, Aether cũng rời chỗ ngồi. Bản thân chuyện này vốn không có gì đáng lo.
Tại sao cô ta lại nhìn chằm chằm vào mình?
Một luồng lạnh chạy dọc sống lưng Vermel.
Với trình độ hiện tại, cậu không có cửa thắng Aether. Nếu lúc này cô ta bộc lộ dấu hiệu tha hóa thì chắc chắn sẽ đi thẳng đến Bad Ending bất kể hành động của ai khác.
Mới đầu học kỳ thôi mà. Xin hãy ngồi yên đi…
SYSTEM: ‘Aether Ngày Tàn” đang bám theo chủ nhân.
SYSTEM: Hãy cực kỳ cẩn trọng.
Làm ơn…!
Chuyện này đang diễn biến rất xấu. Vermel bám sát Iluka khi cô rời hành lang.
Cái cảm giác vừa theo dõi vừa bị theo dõi thật khó chịu.
Đặc biệt là bởi cái người đang bám đuôi cậu chính là nhân vật nắm vận mệnh thế giới trong đầu.
**
Nghiên cứu về Flare tiến triển thuận lợi bất ngờ. Tôi hiện đang tính toán năng suất vũ khí hạt nhân bằng cách xác định các hệ số trong công thức Bethe–Feynman.
Để làm được điều đó, việc phát triển Flare là điều kiện tiên quyết. Nói cách khác, hoàn thành Flare sẽ thúc đẩy mạnh mẽ sự phát triển của vũ khí hạt nhân ở thế giới này.
Vấn đề lại nằm ở khâu thử nghiệm. Bao nhiêu lý thuyết cũng vô ích nếu không thể tiến hành thử nghiệm.
Quá trình thử nghiệm vốn gian khổ từ khâu thiết kế cho đến thu thập dữ liệu. Ngay cả hồi còn học đại học, các buổi thực hành trong phòng thí nghiệm cũng đã như cực hình. Không chỉ cần nắm chắc lý thuyết mà còn phải giỏi chuẩn bị thí nghiệm, loại bỏ biến số trong tính sai số, vận hành chương trình máy tính…
Tất cả những điều đó chỉ khả thi nếu có đủ thiết bị.
Ngân sách hiện tại của tôi không cho phép thử nghiệm Flare.
Đó là lý do tôi đăng ký vào Tilette. Sinh viên có thể mượn miễn phí thiết bị nghiên cứu. Vật liệu thử nghiệm cũng được trường hỗ trợ một phần nên tôi không cần bỏ quá nhiều tiền túi.
Để được quyền mượn, ít nhất tôi phải tham gia một câu lạc bộ. Thời điểm tuyển thành viên câu lạc bộ bằng một hội chợ còn một tuần nữa mới diễn ra, nên trước mắt tôi phải lo việc khác.
[Cho nên cô chọn đi bám theo gã elf đó sao?]
Tôi buộc phải làm vậy để tìm chứng cứ xác nhận giả thuyết Vermel là người xuyên không. Suốt vài ngày qua tôi đã ghi lại thói quen hành vi của hắn trong sổ tay.
1. Con ngươi hắn rung lên mỗi khi chạm mắt tôi.
2. Hắn hầu như không đặt câu hỏi trong lớp.
Đây là hai dấu hiệu mạnh mẽ nhất khiến tôi nghi ngờ Vermel là người xuyên không. Giả sử điều đầu tiên là đúng. Còn điều thứ hai có vẻ nhỏ nhặt nhưng chính vì nhỏ nhặt mà đáng để ý.
Người càng chăm học thì càng hay đặt câu hỏi. Bạn bè tôi từng đứng đầu lớp hay đứng đầu ngành ở đại học đều như vậy.
Nhưng Vermel thì không. Hắn hành xử như thể đã biết mọi thứ ngay từ đầu. Ngay cả tôi, người vốn nghĩ năm nhất chẳng học được gì, vẫn thỉnh thoảng giơ tay hỏi. Còn hắn thì từ đầu học kỳ đến giờ chưa một lần. Hắn chỉ ngồi cuối lớp, quan sát tất cả.
“Đây chính là lúc sự việc này xảy ra. Mọi thứ diễn biến đúng như mình dự đoán.”
Có lẽ hắn nghĩ như vậy.
Khi mọi người đứng dậy, Vermel cũng đứng, rồi đi đâu đó. Tôi nhét quyển sổ và cuốn bìa cứng vào áo choàng, giả vờ đi dạo quanh trường nhưng thực chất bám theo hắn.
[Whoa, stalking thật luôn…]
Ừ thì tôi stalk đấy. Rồi sao?
Nếu xác nhận được Vermel là kẻ xuyên không thì từ nét mặt hắn tôi có thể đoán được chuyện sắp xảy ra. Thế thì việc bị gọi là kẻ bám đuôi chẳng có gì quan trọng.
Tôi chỉ cần quay lại Trái Đất. Nếu có thể moi thông tin tương lai từ một kẻ xuyên không thì chẳng có gì tôi không dám làm.
Vermel đi ngang qua lớp học, ra quảng trường, rồi ra cổng phía Nam. Bỗng hắn dừng lại.
Tôi giữ khoảng cách mười mét, quan sát kỹ lý do hắn dừng bước.
Một cỗ xe ngựa đang đỗ cạnh cổng. Một người đàn ông trung niên có mái tóc xanh thẫm bước xuống.
Trước mặt ông ta là một cô gái có cùng màu tóc.
Cô ấy trông quen quen.
[Cô ta cùng lớp đấy! Sao cô không nhớ?]
Dĩ nhiên tôi không nhớ rồi. Ngồi ngay bàn đầu thì tôi chẳng có mấy cơ hội nhìn rõ những người khác vì ngày nào Lotte cũng nài nỉ được ngồi bàn đầu. Gương mặt duy nhất trong lớp mà tôi thực sự quen thuộc là Freyr.
“Đã lâu không gặp, Iluka.”
Người đàn ông trung niên cất lời. Lúc ấy tôi mới nhận ra cô gái kia thuộc gia tộc Eliyev.
Gia tộc Eliyev vốn nổi tiếng về thương mại đúng không?
“Con đã đọc thư chưa?”
“Vâng, thưa cha.”
“Vậy ta hỏi thẳng. Tại sao con lại đâm Thái tử?”
Iluka cau mặt phản bác:
“Con không làm!”
“Tin đồn đã lan khắp lãnh địa. Con hơn ai hết biết rõ mối thù giữa mình và Hoàng tử!”
“Thật sự không phải con!”
[Trời… cha gì mà mắng con gái như thế thay vì bảo vệ cô ấy chứ?]
“Gia đình bất hòa thì vậy đấy.”
Chị gái tôi cũng vậy cứ có dịp là cãi nhau với cha mẹ, thậm chí dọa từ mặt nhau.
“Con vốn đã có tiền sử rồi. Con có biết mình thô lỗ thế nào khi thẳng thừng từ chối lời cầu hôn của Hoàng tử ngay tại dạ tiệc không?”
“Con hoàn toàn không hề có ý định cưới hắn!”
“Chúng ta chỉ là tiểu quý tộc, chẳng có tiếng nói gì trước lệnh của Hoàng gia. Con có biết bao nhiêu lệnh trừng phạt giáng xuống công hội gia đình vì hành động của con không?”
Cuộc cãi vã giữa cha và con gái ngày càng gay gắt. Gương mặt Iluka đầy uất ức.
Iluka chắc chắn không phải kẻ đâm Hoàng tử. Rõ ràng đây là trò bẩn thỉu của hắn. Với tính cách Klion, còn chuyện gì hắn không dám làm để ép cô thành thiếp chứ? Đúng là vấn đề của những thằng khốn có tên bắt đầu bằng “Kl”.
Bằng chứng quyết định cho sự trong sạch của Iluka chính là hành động Vermel làm tiếp theo. Hắn bất ngờ bước lên, chen vào giữa hai cha con.
“Còn cậu là ai?”
“Cháu… cùng lớp với cậu ấy…”
“Vermel Horde, thưa ngài. Tôi là bạn học của Iluka.”
“Vậy sao? Xin lỗi cậu vì chuyện rắc rối con gái tôi gây ra ở trường.”
“Không phải thế, thưa ngài. Iluka thực sự vô tội. Hoàng tử bị một kẻ khác tấn công.”
“Ha ha, cậu đang che chở bạn mình sao? Tấm lòng thật tốt. Nhưng tiếc thay, chàng trai trẻ, bộ phận điều tra đã kết luận con gái ta chính là kẻ đâm Hoàng tử. Ta cũng đành bó tay.”
“Nếu kết quả điều tra đó là giả thì sao?”
“Ha, cậu là elf mà dám nói năng thẳng thừng thế à. Nếu họ muốn, hoàng gia có thể trục xuất cậu đấy.”
Khi quan sát gương mặt Vermel thay đổi liên tục, tôi lại càng chắc chắn hơn.
Tên đó đúng là kẻ xuyên không. Hắn biết trước đúng lúc Tử tước Eliyev sẽ đến gặp Iluka để chất vấn và tự mình ra tay ngăn chặn.
Điều đó có nghĩa Iluka là nhân vật cần thiết cho sự an toàn của tôi bởi kẻ xuyên không hẳn sẽ muốn kiến tạo một thế giới yên bình không Ma thú. Nếu ý định của hắn và tôi trùng khớp thì chẳng có lý do gì tôi không giúp Iluka.
Tôi len vào giữa ba người họ đúng lúc.
“Chuyện này có thể kiểm chứng lại bằng kết quả điều tra.”
“Còn cô là ai?”
“Tôi cũng là bạn học của tiểu thư Eliyev.”
Tôi cố ý nhìn thẳng vào mắt Tử tước Eliyev. Chỉ vậy thôi cũng đủ khiến ông ta dao động.
“Đôi Mắt Vàng…”
Giống loài thông thái nhất và khôn ngoan nhất trên lục địa Ahrens. Từng bị mua làm nô lệ tình dục nhưng rồi được dùng riêng làm gia sư cho con cháu quý tộc. Một thư viện sống!
Thuyết phục không chỉ dựa vào lý lẽ. Thành bại còn phụ thuộc vào người đưa ra luận điểm.
Nếu một tên cướp có mười lăm tiền án đứng ra nói: “Ăn trộm là xấu!” thì mọi người sẽ bảo “Mày nói nhảm gì vậy” chứ chẳng ai đồng tình.
Xét về uy tín, Mắt Vàng là đỉnh cao của lục địa. Giữ nguyên vẻ mặt thản nhiên, tôi trình bày lý lẽ nửa thật nửa bịa của mình rõ ràng và dứt khoát. Đây là để tăng sức thuyết phục.
“Thái tử bị bất tỉnh bên đài phun nước. Nếu tính ngược lại thời điểm máu chảy thì rơi vào khoảng bốn đến sáu giờ sáng. Trong khoảng đó, Iluka đã làm gì?”
“… Tôi chạy bộ quanh khu nghiên cứu phía tây.”
“Nếu Iluka đâm Hoàng tử, hẳn đã có dấu vết tinh thể băng quanh đài phun nước. Nhưng hoàn toàn không có tàn tích nào của Thủy Ma pháp được sử dụng ở đó.”
“Thật vậy sao?”
“Vâng, thưa ngài.”
Thật ra tôi cũng chẳng biết. Thì sao?
“Nếu hung thủ dùng vũ khí thật đâm Hoàng tử rồi bỏ trốn, hẳn phải tìm được hung khí. Bộ phận điều tra đã trực tiếp thẩm vấn Iluka chưa?”
“Không, ta chưa nghe nói có.”
“Ấy vậy mà họ đã kết tội cô ấy?”
Gương mặt Iluka bừng sáng. Đã đến lúc tung đòn quyết định.
“Tôi có thể là ‘Mắt Vàng’, nhưng đồng thời cũng là ‘thần dân’ của Philiut với hồ sơ cư trú trong Đế quốc. Hoàng gia có thể hăm dọa tôi vì lời nói này.”
Quả thật Hoàng tử đang bày ra đủ trò điên rồ.
“Dù thế nào đi nữa, chúng tôi cực kỳ ghét sự giả dối. Vì vậy tôi buộc phải lên tiếng dù có nguy cơ thất lễ với Hoàng gia.”
“N-Nếu một Mắt Vàng đã nói vậy… Ta cho rằng mình đã phán đoán sai. Ta sẽ xem xét lại chuyện này. Xin lỗi con, Iluka.”
“Cha…”
Vậy là vụ việc tạm thời khép lại. Tử tước Eliyev quay lại xe ngựa. Ông cũng không hẳn là người cha tệ, khi còn dúi chút tiền cho con gái để xin lỗi. Hóa ra làm tôm tép trong vòng xoáy tranh quyền là như thế này.
“… Cảm ơn hai người. Tôi nhất định sẽ trả ơn.”
Mặt đỏ bừng, Iluka cúi đầu rồi chạy đi ngược hướng cha mình vừa rời đi.
Chỉ còn lại tôi và Vermel trong quảng trường vắng lặng buổi chiều.
Hắn hỏi tôi:
“… Cô là ai?”


3 Bình luận
nhưng mà main sắp có 1 cái lõi khủng hơn nữa
lõi quỷ 🐧