Đời người là một chuỗi những hối tiếc nối tiếp nhau.
Không có điểm khả vi.
Cũng chẳng tồn tại hàm nghịch đảo để sửa quay đầu.
**
Trên đường tiến vào hoàng cung, Klais bắt gặp những mảnh vỡ của các tác phẩm nghệ thuật vương vãi khắp hành lang.
Đó là kết quả của cơn bộc phát do Nhị Hoàng tử gây ra.
Cô vốn biết thằng nhãi có tính khí thất thường nhưng không ngờ theo năm tháng lại trở nên tồi tệ đến mức này.
Klais, dưới sự dẫn đường của một cung nữ, bước vào điện ngai vàng. Tấm thảm vốn phẳng phiu giờ nhăn nhúm như vừa trải qua một cơn địa chấn.
Trước mắt cô, Hoàng đế và Nhị Hoàng tử đang trừng mắt vào nhau.
“Từ hôm qua đã như thế rồi.”
Cung nữ buông tiếng thở dài rồi lùi ra sau. Klais hiểu bản thân cần phải chuẩn bị tinh thần.
Cố gắng gom góp lại những gì có ích từ mớ hỗn loạn trong tâm trí, Klais bước lên phía trước.
“Đây chẳng phải Nữ Công tước Hasfeldt, kẻ đã nuốt lời hứa với ta hay sao?”
Giọng cười nhạo vang vọng khắp trần điện khiến Klais cau mày khó chịu.
Đó chính là Nhị Hoàng tử, Klion Philiut.
Tên hoàng tử ngỗ ngược, kẻ dù chỉ là con thứ nhưng vẫn được chọn làm Thái tử của Đế quốc Philiut bởi mẫu thân của con trai cả vốn chỉ là một tiểu thiếp.
Hắn nắm trong tay thực quyền, nếu không thì đã bị phế truất từ lâu.
Dù tính tình phóng đãng, đê tiện và trăng hoa, song vẫn có kẻ trong cung điện sẵn sàng bợ đỡ hắn.
Klion tiến lại gần, dừng ngay trước mặt Klais, tay lăm lăm một thanh kiếm lễ nghi.
Hóa ra thứ đó chính là công cụ hắn vừa dùng để phá hoại của cải trong cung.
Giọng hắn sắc bén:
“Nữ Công tước Hasfeldt, chẳng phải ngươi đã hứa giao nộp con bé Mắt Vàng cho ta sao? Vậy cái trò phá vỡ thỏa thuận này là gì?”
“Thần không hiểu bệ hạ đang nói gì.”
“Ngươi dám chối ư─!!”
Xoẹt!
Mũi kiếm cắm phập xuống thảm. Lại thêm một món đồ công quỹ bị hủy hoại.
“Philion, đây là thái độ gì trước mặt một Nữ Công tước!”
“Thưa cha, chẳng lẽ Người không thấy chuyện này bất công sao? Con đã được người hầu báo lại rằng Nữ công tước đã đeo xích cổ cho ả nô lệ mà vốn dĩ đã được đem ra trao đổi!”
“Thằng ngỗ nghịch này! Giao dịch còn chưa tiến hành cho nên việc Nữ công tước muốn làm gì với nô lệ của mình chẳng phải chuyện của mày!”
“Thật phiền phức! Cha, Người không nghe thấy Hasfeldt đã làm gì ư?”
“Mày càng ngày càng hỗn xược! Chẳng lẽ đây là cách mà ta đã nuôi dạy ngươi...!!”
Klion thoáng khựng trước cơn thịnh nộ của Hoàng đế nhưng rồi lại ngẩng đầu ương ngạnh phản bác:
“Con nô lệ đó đã nộp đơn vào Học viện!”
“Ồ, thế à?”
Nhưng Hoàng đế gần như chẳng tỏ vẻ gì cứ như chuyện nô lệ thi vào Học viện hoàn toàn chẳng đáng bận tâm.
Klais nhớ lại trong những cuộc trò chuyện trước đây, Hoàng đế cũng từng bày tỏ thái độ khinh miệt: đem một tiện dân vào cung điện chỉ vì là “gái hiếm” thì thật chẳng ra gì.
Bởi vậy nên cô quyết định nói thẳng:
“Đúng thế, bệ hạ.”
Lời thừa nhận khiến Klion ngẩng cao đầu, sải bước vòng quanh điện.
“Đấy, chính miệng cô ta thú nhận rồi. Ta cứ ngỡ cô sẽ chối đến cùng. Thế thì hãy giải thích xem tại sao lại cho nô lệ nhập học vào sát hạn chót thế này? Chắc hẳn cô có lý do thỏa đáng?”
“Tôi không hề làm vậy.”
“Nếu không phải ngươi thì còn ai? Chẳng lẽ có ma hiện hình đưa phí đăng ký cho một ả nô lệ hà tiện vốn chẳng được phép sở hữu gì?”
Klais biết Hoàng tử đã ngầm theo dõi cô và Aether suốt ba tháng nay. Với năng lực phát hiện cả Ma thú ngụy trang, việc này không khó với hắn.
Nếu hắn đã giám sát kỹ, chuyện Aether nộp đơn hẳn nhiên hắn cũng biết. Vậy thì… cô có thể tận dụng chính điều đó.
Klais bắt đầu phản công:
“Đó chính là lý do tôi đeo vòng cổ để nó không dám làm chuyện dại dột nữa.”
“……”
Lời cô nói rất có lý. Ngay cả Nhị Hoàng tử cũng khó mà phản bác việc cô ràng buộc nô lệ để ngăn hành vi sai trái.
Không khí chùng xuống. Klais nhanh chóng phá vỡ sự nặng nề:
“Bệ hạ, Người còn nhớ lệnh thị sát tiền tuyến phương Bắc không?”
“Có, ta nhớ.”
“Ngay khi trở về, tôi liền đến chỗ túp lều nơi phụ tá ở và tại đó tôi mới biết chuyện cô ta đã nộp đơn vào Học viện.”
Đó là sự thật.
Nhưng có tin hay không lại là chuyện khác.
“Nữ Công tước không giỏi nói dối rồi. Nếu chẳng phải ngươi nộp phí thì là ai?”
“Tôi không thể khẳng định được.”
Rầm!!
“Ngươi đang nhạo báng ta đấy à─!!”
Cơn thịnh nộ của Thái tử không hề có dấu hiệu dừng lại. Việc hắn dám phá phách trước mặt một Nữ công tước báo hiệu tương lai Đế quốc sẽ thế nào.
Tuy người âm thầm giúp Aether là Meriga nhưng Klais không định bán đứng bạn mình. Hơn nữa, dù có thú thật, Klion cũng chẳng tin.
“Đúng là tôi không thể chứng minh mình vô tội. Nhưng điều đó cũng có nghĩa không ai chứng minh được điều ngược lại.”
“Ngươi định chơi chữ với ta?”
“Không. Nhưng đó là tất cả những gì tôi có thể nói.”
Cô biết cuộc đối thoại này sẽ chẳng bao giờ kết thúc bằng sự thấu hiểu.
Dù Klais không giỏi lời lẽ nhưng từ những quyển sách về thuật đàm thoại và cách quý tộc ứng xử dưới chế độ chuyên quyền, cô hiểu rõ:
Lúc này, chỉ có một cách.
“Tôi nghe nói Điện hạ cũng trúng tuyển Học viện năm nay?”
Đổi chủ đề.
“Phải. Ta đỗ trong top hai mươi.”
“Xin chúc mừng.”
Kết quả kỳ thi tuyển sinh Học viện Tilette được công bố ngay hôm nay, nhĩa là tin tức Điện hạ trúng tuyển cũng vừa được xác nhận.
Trong top hai mươi, rất có khả năng sẽ vào lớp chuyên.
Klais nhớ lại bức thư trúng tuyển mà Meriga cho cô xem.
Thứ hạng của Aether…
Hạng hai. Thứ hai trên hàng trăm thí sinh.
Không phủ nhận Klion cũng học hành ra gì và này nọ nhưng so với Aether, điểm thi lý thuyết của hắn kém xa.
Vả lại, ai cũng biết Hoàng tộc vốn được cộng điểm ưu đãi. Nếu bỏ đi yếu tố đó, khoảng cách càng bị nới ra.
Tóm lại, cả hai sẽ cùng học một lớp.
Thật phiền phức.
Nhìn thấy mặt nhau lại chỉ mang lại rắc rối.
“Không sao. Dù thế nào thì hôm nay cũng phải đem nó tới. Dù có hạ giá thì giao dịch vẫn phải hoàn tất.”
“Xin thứ lỗi, Điện hạ. Nhưng giờ tôi không còn thẩm quyền ấy nữa.”
Klais đã giấu đi một chuyện.
Người biết kết quả trúng tuyển của Aether hiện chỉ có nhân viên phòng tuyển sinh, Giáo sư Heerlein, bản thân Aether và Klais. Cô vẫn chưa hề báo cho Hoàng tộc.
Đến cả cô, người ở gần nhất, cũng chỉ vừa mới biết. Vậy thì tin tức làm sao lọt được vào cung điện?
Không, chắc chắn không thể.
“Ngươi không định nói con nô lệ đó cũng trúng tuyển cùng ta chứ?”
“Tôi muốn nói chính xác điều đó, Điện hạ.”
“Cái đéo gì…….”
Klion chết lặng. Ngược lại, Hoàng đế phía sau khẽ buông một tiếng “Ồ hô”, tỏ vẻ ấn tượng.
Học viện vốn là một thể chế độc lập. Đó là nơi đào tạo pháp sư chiến đấu để bảo vệ Đế quốc và dân chúng. Học viên đang theo học không chịu ràng buộc bởi ngoại lực nào vậy nên khuôn viên Học viện gần như là vùng đất bất khả xâm phạm.
Bởi thế, Aether, với tư cách học viên mới, nay đã có một lớp lá chắn trước sự chuyên quyền của Hoàng tử. Có khi chính cô sẽ dám chống lại hắn.
“Đã đến nước này, ta cần biết ai phải chịu trách nhiệm. Vậy nên ta phải hỏi: ai là kẻ ta phải quy tội vì chuyện con bé Mắt Vàng nộp đơn và trúng tuyển?”
Nếu nói về trách nhiệm, quả thật khó xác định.
Aether là người muốn nhập học. Meriga đã âm thầm nâng đỡ. Nhưng cũng chính Klais đã thất bại trong việc quản thúc nô lệ của mình.
“Ấy là sơ suất của tôi.”
“Giờ chẳng cần xin lỗi nữa. Đợi ả bị đuổi học là xong.”
“Tôi… xin thứ lỗi?”
“Chủng tộc đó vốn không dùng được ma pháp cho nênl ần này hẳn chỉ ăn may thôi. Dù bị đánh rớt sau học kỳ đầu hay bị đuổi vì không nộp đủ học phí, kết cục cũng chẳng khác.”
Nghe vậy, gương mặt Klais chợt phủ mây đen.


0 Bình luận