Loảng choảng ... Đấy là tiếng cuộc sống học đường của tôi vỡ tan nát đấy.
Thằng Hoàng tử đã khiến tôi nhức đầu ồi mà giờ còn cái mối quan hệ cũ và toxic vô cùng này nữa.
Và cũng chẳng phải là tôi không suy xét đến khả năng này mà tôi chỉ coi nó là trường hợp tồi tệ nhất. Tôi đã tưởng xác suất vụ này gần như bằng không.
Thế giới này không muốn để tôi yên.
Hasfeldt đang ở vị trí mà tôi không thể muốn tránh là tránh. Và dù cách nào đi nữa thì tôi cũng phải thấy mặt bà ta ít nhất 2 lần 1 ngày.…
[Đúng là cuộc hội ngộ tai họa với chủ nhân cũ….]
Sách, mày câm mồm được rồi đấy.
Hoàng tử Klion and Giáo sư Hasfeldt. Có một cách thiết yếu để có thể chống trả lại hai người này. Đó là thiết lập mạng lưới quan hệ rộng lớn trong Học viện. Tôi cần phải kiếm được những người sẽ đứng lên giúp tôi khi vấn đề xảy đến.
Bây giờ những người đối xử tốt với tôi chỉ có Lotte, Freyr, và cô Heerlein. Tôi thậm chí còn không biết tên những thành viên khác trong lớp. Và ngoại trừ những người dó ra thì còn tên elf mà tôi không thể đọc vị nổi.
Ít nhất là bây giờ Hasfeldt không dồn toàn bộ sự chú ý vào tôi bởi bà ta đang nói trước cả lớp. Giáo sư Hasfeldt đang giải thích những quy định nhà trường khi lũ học viên sống tại Học viện.
Tôi chẳng nhớ điều thứ nhất tới thứ bốn là gì nhưng điều thứ năm thì tôi không thể bỏ qua cho được.
“Thứ năm, Học viện nghiêm cấm bất kì hành vi hẹn hò trong phạm vi nhà trường để không làm ảnh hưởng quá trình học tập của mọi người.”
Oho, điều khoản tốt đấy.
Rồi có tiếng ‘clack’ vang lên, ai đó cuối lớp vừa mới đứng bật dậy.
“Cái điều khoản chó má đó sao lại tồn tại vậy!?”
Là tên hoàng tử nghiện tình dục. Hoàng tử Klion có vẻ như có vài phản đối chống lại luật lệ hiện tại của Tilette.
“Sao cô vẫn nói dai dẳng điều này trong thời đại bây giờ?”
“Trường không quan tâm những gì bên ngoài khuôn viên. Điều luật này chỉ áp đụng bên trong nội bộ và khuôn viên nhằm duy trì môi trường học thuật. Cậu có vấn đề gì với điều đó không?”
Tôi, với ba năm kinh nghiệm làm nô lệ của bà ta, chỉ cần nhìn đôi mắt là biết rõ giờ cảm xúc bà ta như nào: thanh nộ đã lên một nửa.
“Nếu cậu vi phạm thì chuyện sẽ được đem thẳng lên cho hội đồng quản trị xử lý.”
“Tsk.”
Tên này cứ càng tha hóa hơn. Sao mà hắn còn có tâm ý đi kiếm hơi gái trong học viện này?
Xui xẻo thay, tôi lại nằm trong danh sách mục tiêu của hắn. Và đó mới là phần tồi tệ.
Nếu có một điều an ủi trong tất cả chuyện này thì đó chính là khi còn là học viên, tôi vẫn có tấm khiên Tilette để chống lại trò khốn nạn của Hoàng tử. Bức tường che chở ấy thật sự rất kiên cố.
Vấn đề sẽ chỉ nảy sinh sau khi tốt nghiệp. Lúc ấy, tôi buộc phải quay lại sống trong vòng rào giai cấp.
Không phải thân phận dân thường, dĩ nhiên rồi. Dân thường tốt nghiệp từ Tilette sẽ được Hoàng đế ban thưởng, tức là được phong quý tộc. Ít nhất cũng có thể nhận tước vị Nam tước.
Thế nhưng dẫu vậy, tôi vẫn sẽ phải bò rạp trước mặt Hoàng tử như trước thôi. Thậm chí là với danh hiệu mới, tôi còn bị trói buộc nhiều hơn cả khi là thường dân.
[Thật ra, sau khi tốt nghiệp thì cô tính làm gì?]
Cần gì phải nghĩ nhiều? Nếu tình hình tệ quá, tôi sẽ bỏ chạy sang đất nước của elf hoặc thú nhân.
Hoặc xử lý Hoàng tử trước khi đến mức đó.
Mục tiêu của tôi là học được toàn bộ ma pháp ngoại trừ Phong Ma pháp trước khi tốt nghiệp ở đây. Phong Ma pháp thì tôi có thể học tại học viện của elf bởi đó vốn là chuyên môn của họ rồi.
Trong lúc tôi đang sắp xếp lại mục tiêu, phần giới thiệu kết thúc. Cuối cùng thì cũng không phải nhìn mặt giáo viên nữa.
Ít ra là trong vài giờ tới...
**
Sau buổi sáng, tiết đầu tiên bắt đầu.
“Bài học đầu tiên là Kiến thức về Ma thú. Ban đầu lẽ ra là Cơ bản về Hỏa Ma pháp nhưng do sự kiện hôm qua nên chương trình đã thay đổi, mong các cô cậu lưu ý.”
“Trời, ngày đầu mà đã có bài giảng hả?”
“Không đâu, chắc chỉ là định hướng thôi.”
Tiếng làu bàu vang khắp nơi. Vào lớp Tài Năng không có nghĩa là ai cũng chăm học.
Mà cũng phải thôi. Tuổi trẻ vốn quý giá và chỉ có một lần trong đời. Sau bao năm học hành rèn luyện để được vào Học viện hàng đầu Đế quốc, lẽ ra phải được nghỉ ngơi chút chứ? Vậy mà họ lại bắt đầu tiết học ngay, thật quá lạnh lùng.
Ngoại trừ một người.
“Thú vị ghê. Không biết sẽ học cái gì nhỉ?”
Từ ghế bên cạnh, mắt Lotte đã lấp lánh sáng.
Đúng là học sinh gương mẫu rồi…
[Sao chỉ nói mỗi tiểu thư Saliere? Cô cũng đang mở sách trước mặt còn gì?]
Vì tôi bắt buộc phải làm dù có ghét đi chăng nữa. Mọi thứ đều để tiết kiệm thời gian quý giá.
Trong lúc chờ giáo viên quay lại, tôi và Lotte đọc sách riêng mang theo. Sau tiết này là đến giờ ăn trưa, tôi định ăn rồi đi mua thêm tài liệu học tập.
Cửa trượt mở ra đóng lại rầm rập.
Một người đàn ông trung niên, dáng vạm vỡ bước vào.
Ông ta là kiểu “macho” với râu ria rậm rạp và dài đến mức chạm ngực. Khác với đám golem ngoài công trường, cơ thể thầy này cân đối cả trên lẫn dưới.
Mặc dù khoác áo choàng, cơ bắp căng tràn vẫn lồ lộ đến nỗi bắp tay như sắp xé toạc tay áo. Tôi không nhịn được buột miệng khen ngợi.
Một cơ thể tuyệt đẹp, toát lên tính “thép” của người lính. Rõ ràng đây là một chiến binh dày dạn kinh nghiệm. Ông ta bước mạnh mẽ lên bục giảng.
Ngay sau đó...
“RẤT VUI ĐƯỢC GẶP CÁC EM!!!!!!!!”
Giọng ông vang dội như trống dội thẳng vào màng nhĩ. Tôi và Lotte vội lấy tay bịt tai lại.
[Âm lượng đo được: 110 decibel. To thêm chút nữa là thủng màng nhĩ đấy.]
“Thầy tên là Alex Noelheim, giáo viên môn ‘Kiến thức về Ma thú’ học kỳ này!! Mong rằng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ!!”
“Dạ, thưa thầy…?”
“Ừm, em kia! Có câu hỏi gì à?”
“Môn này học thực hành ạ?”
“Thỉnh thoảng! Nhưng cơ bản là lý thuyết!”
Ờ thì...
Cứ như một thầy dạy thể dục ngoài sân lại xông vào giảng lý thuyết sức khỏe vậy.
“Liên quan đến sự kiện Ma thú tấn công lễ khai giảng hôm qua, hội đồng nhà trường quyết định ưu tiên môn này. Đặc biệt là các em, những học viên xuất sắc nhất. Thử tưởng tượng xem, chết dưới tay một con Ma thú hạng trung trước khi trở thành pháp sư vĩ đại thì sẽ tức đến mức nào ở thế giới bên kia!!”
Khỉ thật. Thầy này định giảng đủ hai tiếng rồi.
Mấy học sinh khác cũng nhận ra và tiếng thở dài vang lên tứ phía.
Ông Alex viết tên giáo trình và tài liệu tham khảo lên bảng rồi bắt đầu thẳng vào bài giảng.
“Mm, sống ở thế giới này, các em tự khắc biết ma thú được chia thành năm cấp độ. Trong môn này, ta sẽ dạy các em cách ứng phó chiến lược dựa trên tình huống thực tế chứ không phải lý thuyết suông.”
“Ý thầy là một kiểu cẩm nang chiến thuật ạ?”
“Chính xác! Ma thú cấp khác nhau thì phải dùng cách khác nhau! Ngay cả ma thú cùng cấp bậc nhưng hành vi khác nhau thì cũng có chiến lược khác biệt. Tất cả để các em không chết lãng xẹt ngoài chiến trường. Hãy coi như đây là khóa huyến luyện sinh tồn!”
Đây là kiến thức mới nên bỏ thời gian nghe nghiêm túc một chút cũng đáng.
[Ồ hô. Vậy thì có thể biết được con quái hôm qua, cái mà ta nghe thấy khi đối mặt bầy Drake, là cấp nào rồi!]
Ờ… nhưng tôi nghĩ chỉ với cẩm nang thì chẳng đủ đâu…
“Trước tiên, ta sẽ nói về những loại mà các em phải lập tức bỏ chạy khi gặp. Bất kỳ Ma thú nào biết nói tiếng người thì chắc chắn là Thảm Họa trở lên. Lính tráng tuyệt đối không được lao vào mà phải rút lui ngay, hiểu chưa?!”
Khoan đã?
[Vậy thì con hôm qua đúng là Đại Thảm Họa rồi.]
Từ từ. Cũng có thể là Thảm Họa thôi.
Tôi giơ tay hỏi.
“Ừ, cô kia! Em muốn hỏi gì?”
“Có tiêu chuẩn nào để phân biệt Thảm Họa và Đại Thảm Họa không ạ?”
Do trước đây tôi chỉ học lý thuyết ma pháp để thi nên về ma thú thì biết chẳng bao nhiêu. Chỉ dựa vào phân loại sẵn có của người khác mà thôi. Thậm chí tôi còn chẳng rõ ranh giới giữa trung cấp và cao cấp.
“Câu hỏi rất hay! Thông thường, cấp độ của ma thú dựa trên mức độ tàn phá mà chúng gây ra! Thứ có thể phá hủy cả một thành phố lớn thì gọi là Thảm Họa. Thứ có thể hủy diệt cả một quốc gia thì là Đại Thảm Họa.”
“Thế có quốc gia nào từng bị Cataclysm diệt chưa ạ?”
“Tất nhiên là có! Có ghi chép rằng một con Cataclysm từng xóa sổ vương quốc thú nhân ở phía tây, cùng một tiểu quốc vô danh trong dãy Elankaya. Giờ nơi đó đã thành sân chơi của Ma thú!”
Tôi nhớ mình từng lướt qua đoạn này khi học Lịch sử Lục địa.
Trước khi thú nhân phía tây lập Liên bang hiện tại, họ từng có một vương quốc. Ai cũng biết rõ vương quốc lâu đời ấy đã sụp đổ chỉ trong vài ngày mà chẳng hề được báo trước.
Người ta kể, ở đâu con Đại Thảm Họa ấy đi qua thì trời đổ mưa. Ai bị dính mưa sẽ hóa thành thép. Khi kim loại ấy dần ăn mòn cơ thể, thú nhân bị phủ kín liền mất trí và hóa điên.
Lotte nghiêng đầu, rồi giơ tay.
“Sức mạnh các quốc gia vốn khác nhau vậy tiêu chuẩn này chẳng phải dễ gây nhầm lẫn sao? Nếu một tiểu quốc bị diệt thì Ma thú đó cũng thành Đại Thảm Họa ư?”
“Ohh, lại câu hỏi sắc sảo! Gần đây, người ta đang áp dụng một tiêu chuẩn mới.”
Khoảnh khắc sau, một từ ngữ lạ thoát ra từ miệng thầy Alex.
“Các em có nghe đến cụm từ ‘Cửu Thiên Đại Ma Thú’ bao giờ chưa?”
“’ Cửu Thiên Đại Ma Thú ‘ ạ?”
Lần đầu tôi nghe.
“Nghĩa là tám cỗ máy dưới quyền Cơ giới thứ Chín, kẻ mạnh nhất. Bởi vì ma thú đều cấu thành từ kim loại và ma thạch, nên hoàn toàn có thể xem chúng như những cỗ máy!”
Thuở ban đầu, tồn tại Ma Vương, kẻ sáng tạo ra toàn bộ Ma thú.
Người ta truyền rằng có chín ma thú thân cận nhất phục vụ trực tiếp cho hắn. Từ đó sinh ra tên gọi ‘Cửu Trời’, kèm theo tin đồn rằng chúng đang tập trung chuẩn bị nghi lễ hồi sinh Ma Vương thay vì trực tiếp tấn công nhân loại.
“Để nói ngắn gọn: những kẻ là mối đe dọa với Đế quốc, nhưng trì hoãn việc hủy diệt nhân loại để ưu tiên hồi sinh Ma Vương. Hiệp hội Pháp sư gần đây đã quyết định gọi những Ma thú thuộc Cửu Thiên Đại Ma Thú đó là Đại Thảm Họa.”
Tổng hợp lại, có ba tiêu chí để nhận diện một Đại Thảm Họa:
· Biết nói tiếng người.
· Có đủ sức hủy diệt một quốc gia.
· Ưu tiên việc hồi sinh Ma Vương hơn là tàn sát nhân loại.
“Các em phải tuyệt đối tránh đụng độ, kể cả gián tiếp. Có kẻ còn có thể thao túng ý chí con người.”
Quả nhiên, cái tên hôm qua… chính là Đại Thảm Họa.


1 Bình luận