Tóm tắt
Theo dòng chảy thời gian, Trương Văn Đạt luôn cảm thấy có những thứ trong ký ức đã trở nên thật trừu tượng. Cậu không rõ liệu vốn dĩ chúng đã như vậy, hay đây chỉ là sự thêu dệt của ký ức.
Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
Mới08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
-
08/07/2025
3 Bình luận
Anyway, giờ tôi sẽ toàn tâm toàn ý cho bộ này, lết theo tác giả. Nào xong 1 arc tôi sẽ đăng lên, không theo chương nữa.
Còn về vấn đề xưng hô, tôi nghĩ mấy đứa nhóc tầm tiểu học không nói chuyện mày - tao đâu nhỉ. Ít nhất tuổi thơ tôi là vậy.
Là tương truyền (theo lời kể của vợ ông) thì khi còn theo học Tam Vị thư ốc, vì một lần đến muộn ông đã khắc một chữ “早” (sớm) lên bàn để mãi nhắc nhở mình.
Cái tấm thẻ Võ Tòng kiểu này nè (ảnh do một bạn Trung):