Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)

Chương 683 - Kế hoạch tiến hành "thuận lợi"

9 Bình luận - Độ dài: 3,068 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Phía trên những tán cây rậm rạp, một cụm sương khói màu xanh đen trông giống mây đen bay qua, bên trong không ngừng chớp lóe hồ quang điện, nom hệt như cơn thịnh nộ của thiên nhiên.

Màn sương khói đột nhiên co vào, sau đó hóa thành một Wood Elf trẻ trung và đáp xuống trước mặt Martha. Trên cổ và tay gã phủ đầy những hoa văn phức tạp, thần bí, trông giống như các vu sư phụ trách việc cúng tế của nền văn minh thất lạc cổ đại vậy.

“Martha, cô nhắc lại lần nữa những lời vừa rồi xem. Bọn chúng vu khống cô triệu hồi ác quỷ?” Ferragond liếc cũng chẳng thèm liếc các pháp sư như Felipe, Jurisian và Heidi lấy một cái, thay vào đó hỏi thẳng Martha.

Ngay khi câu hỏi vừa thốt ra khỏi miệng gã, “bàn tay phải của Felipe” và những mạch máu quỷ dị trên mặt Martha lập tức teo vào, sau đó rơi lả tả xuống đất như thể lá úa rồi mục ra thành đất bùn.

Martha cố nén hận nói: “Chỉ vì Vũ điệu Phục thù và các điểm cốt lõi trong mỗi động tác thôi mà bọn chúng liền cho rằng đó là nghi thức triệu hồi! Có cái loại nghi thức triệu hồi nào mà lại đơn giản và nực cười như vậy không chứ?”

Ferragond rõ ràng biết Vũ điệu Phục thù, thế nên trong hai mắt gã liền hiện ra những tia chớp lấp lóe, khí tức của một Druid huyền thoại dung hợp làm một với môi trường tự nhiên xung quanh. Ngay khi gã nhìn quanh, Jurisian, Felipe và Heidi lập tức có cảm giác cây cối dưới chân rung chuyển, không khí co lại, mây đen ngưng tụ, còn bản thân họ thì đang bị cả thế giới bài xích!

Dưới áp lực lớn như vậy, ngay cả Alferris, con rồng pha lê mặt dày không tim không phổi, tinh thần cũng không khỏi căng lên, khó mà mở miệng. Chuỗi thủ ấn đang nhanh chóng biến hóa trong tay Annick ngừng lại, Heidi không nhịn được lùi về sau một bước, áp sát lên vách tường của nhà cây, Jurisian thì mồ hôi lạnh túa ra đầy trán, muốn mỉm cười mở miệng nói nhưng làm sao cũng không thể cười nổi.

Máu thịt trên phần cổ tay đứt lìa của Felipe không ngừng nhúc nhích, và rồi một lần nữa mọc ra một bàn tay phải mới có màu đỏ hồng rất nhạt. Trên bề mặt nó phủ một tầng ánh nước, trông như vừa mới từ bụng mẹ sinh ra. Mái tóc không dài lắm của y tung bay ra phía sau, tưởng chừng như đang phải đối mặt với một cơn cuồng phong mãnh liệt. Dù toàn thân căng cứng, khe khẽ run rẩy, đầu y vẫn hiên ngang ngẩng cao, không chịu cúi xuống. Kế đó, y mở miệng nói: “Ở đây… có một cuốn sách.”

Iristine, người không phải chịu áp lực, liền vội vàng bổ sung: “Nghị viện đã cung cấp một cuốn sách tên là ‘Nghi lễ Triệu hồi Đặc biệt Viken’. Nó cũng triệu hồi ác quỷ viễn cổ thông qua những nghi lễ đơn giản, kệch cỡm, hoang đường đến nực cười. Và tác giả của cuốn sách đó chính là Vua Tai Họa Viken, một Pháp sư huyền thoại trong quá khứ, cũng chính là Giáo hoàng hiện tại!”

Rừng Stroop tọa lạc ở bờ tây Vô biên Hải. Dù rằng cách Viken – kẻ từng ở khu vực giáp ranh giữa Vương quốc Holm và Vương quốc Brianne – những một vương quốc, nhưng đối với một cường giả huyền thoại mà nói, khoảng cách này hoàn toàn có thể gọi là hàng xóm với nhau. Chính vì vậy, những sinh vật có tuổi thọ dài như Elf chẳng hề xa lạ gì với Viken. Kể từ sau khi biết Ông ta là Giáo hoàng từ Ma pháp Nghị viện, họ lại càng để tâm hơn không ít.

“Nghi lễ Triệu hồi Đặc biệt Viken?” Ferragond nheo mắt rồi phất tay một cái, cuốn sách cổ mà một Elf đang cầm trong tay liền bay về phía gã.

Kẻ thù số một của phe Thiên nhiên Thống hận chính là những con người tàn phá thiên nhiên, mà nền tảng đức tin của thần giáo Chân Lý lại cũng là con người. Bởi vậy, không nghi ngờ gì, giáo hội chính là kẻ thù của phe Thiên nhiên Thống hận. Và những kẻ trước nay vẫn luôn muốn chiếm đoạt Thiên Nhiên Chi Tâm, dung nạp toàn bộ tộc Elf vào dưới “vinh quang” của Thần Chân Lý như giáo hội Nam, thì đối với phe Thiên nhiên Thống hận mà nói, còn khốn kiếp hơn nhiều lần so với Ma pháp Nghị viện.

Martha the thé gào lên: “Ngài Ferragond, đừng tin mồm của bọn chúng! Ai mà biết nghi lễ đó có thật là do Giáo hoàng Viken viết ra hay không chứ? Ai mà biết Giáo hoàng có phải là Viken thật hay không chứ?”

Ferragond lật sơ vài trang, biểu cảm trở nên có chút nặng nề: “Đúng là rất hoang đường và buồn cười, nhưng trong cái sự nực cười ấy lại có vẻ gì đó thần bí và quỷ dị. Ngụ ngôn về Nỗi đau ta đã đọc rồi, những câu chuyện trong đó còn bóp méo tất cả những cảm xúc tốt đẹp, khiến cho người ta tràn ngập đau khổ và căm hận.”

Elf, những người có tuổi thọ dài, đã đọc qua rất nhiều thư tịch, chẳng qua Nghi lễ Triệu hồi Đặc biệt Viken quá giống một trò chơi khăm của trẻ con, thành thử trước giờ đều không được bọn họ coi trọng và chú ý.

Thấy Ferragond ngữ khí có vẻ đã dao động, Iristine bèn phi ghi chép âm nhạc của Martha tới cho gã: “Ngài Ferragond, ngài có thể đối chiếu qua một chút.”

“Ngài Ferragond, bọn chúng vu khống tôi đấy!” Martha cánh môi run run, không ngừng lặp đi lặp lại.

“Có vài điểm giống nhau, nhưng lời giải thích của Martha cũng không có vấn đề gì cả. Viết yêu cầu chi tiết cho từng động tác không phải là sai.” Ferragond vẫn theo bản năng bênh vực Martha. “Không thể chỉ vì vậy mà buộc tội cô ấy triệu hồi ác quỷ, buộc tội cô ấy là căn nguyên cho việc Tinh Linh Thụ bị ô nhiễm được. Nhất định phải tiến hành điều tra sâu hơn.”

“Đúng vậy. Ngài Ferragond, bọn ta cũng chỉ mới nghi ngờ thôi. Hy vọng cô Martha có thể phối hợp với bọn ta trong việc điều tra sau đó.” Iristine thầm thở phào nhẹ nhõm.

Martha lắc đầu nguầy nguậy: “Ngài Ferragond, bọn chúng sẽ làm giả chứng cứ đấy! Phe Thiên nhiên Cân bằng đang muốn mượn tay con người để tấn công chúng ta!”

Ferragond khẽ biến sắc. Gã đắn đo một thoáng rồi nói: “Iristine, ta không tin tưởng con người, cho nên ta sẽ tự mình thẩm vấn Martha.”

Trên mặt Martha liền nhoẻn một nụ cười.

Các pháp sư như Felipe, Jurisian lập tức cảm thấy không ổn. Ai mà biết liệu Ferragond và Martha có phải cùng một giuộc với nhau hay không?

Iristine có cảm giác tinh thần của mình sắp không trụ được nữa. Bên cô không tin Ferragond, còn bên Ferragond lại không tin con người và phe Thiên nhiên Cân bằng. Như vậy thì bất luận kết quả thẩm vấn có thế nào cũng đều không thể làm cho người ta tin tưởng được.

“Ta sẽ đưa Martha tới Tinh Linh Thụ để thẩm vấn.” Ferragond tự quyết. Iristine muốn ngăn cản, thế nhưng lại chần chừ, không biết phải nói gì. Chẳng lẽ lại nói “Ngài Ferragond, bên bọn ta cũng đang nghi ngờ ngài” à?

“Khoan đã.” Đúng lúc này, từ trên bầu trời lại có tiếng nói vang lên. Thân ảnh của Lankshear và Atlant từ từ hiện ra. Bọn họ đã quay về kịp thời!

Lankshear lưng đeo cung ngắn giản dị bện từ cành cây đáp xuống giữa Ferragond và Martha: “Ferragond, ngài là thủ lĩnh phe Thống hận. Nếu để ngài thẩm vấn Martha, ta hoài nghi có thể hỏi ra được cái gì hay không đấy.”

Thấy Atlant trở về, Heidi và Annick đều len lén thở phào nhẹ nhõm. Trước đó dù nhìn họ có vẻ bình tĩnh, nhưng đối mặt với một cường giả huyền thoại thật sự đáng sợ, cảm giác như thể chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ bị “tự nhiên” nuốt chửng.

Alferris móc từ dưới bụng ra một quả gì đó màu xanh nhạt, cái lưỡi thè ra cuốn nó vào trong miệng, tính dùng mỹ thực để an ủi tâm hồn vừa bị tổn thương của mình.

Ferragond tràn ngập tức giận trừng mắt với Lankshear: “Ngài nghi ngờ ta là chủ mưu?”

“Vấn đề ở đây không phải là nghi ngờ, mà chỉ là một cách để tránh hiềm nghi đơn giản. Lẽ nào cả điều đó mà ngài cũng không hiểu hay sao, Ferragond?” Quan hệ giữa Lankshear và Ferragond trước giờ vốn chẳng tốt đẹp gì, vậy nên khẩu khí của cả hai đều rất gay gắt.

Ferragond thoáng trầm mặc rồi nói: “Vậy để Nữ Hoàng Bệ hạ thẩm vấn Martha. Ta không tin ngài.”

Lankshear không đề cập đến sự việc ở thị trấn Người Vô Danh, chỉ khẽ gật đầu: “Vậy ta sẽ đưa Martha tới Tinh Linh Thụ.”

Ferragond không nói gì, chỉ hừ lạnh một tiếng bày tỏ sự bất mãn cũng như ngầm đồng ý của bản thân.

Lankshear quay người đi về phía Martha: “Cô sẽ được nhận tra hỏi một cách công bằng.”

Nghe vậy, Martha đột nhiên bật cười điên dại. Trên làn da xám xanh của cô ta, các hoa văn nhanh chóng lan rộng, chỉ trong tích tắc đã bao phủ mọi tấc da đang lộ ra ngoài. Cùng lúc đó, hai mắt cô ta chuyển đỏ, trông đầy yêu dị và trống rỗng, những lớp vảy trông như của ác quỷ từ khóe mắt lan dọc xuống dưới.

“Biến chất, ma hóa…” Các Elf chứng kiến lập tức trở nên sững sờ.

“Bị ác quỷ Thù Hận chiếm hữu sao?” Felipe lẩm bẩm.

“Ngài Ferragond, mau chạy đi!” Martha gào lên thảm thiết. “Bọn chúng phát hiện ra bí mật của Vũ điệu Phục thù rồi!”

Còn chưa nói dứt câu, thân thể cô ta đã phình to rồi nổ tung, vô số máu thịt trút xuống như thể lời phán xét sau cùng của cái chết.

Đột nhiên, những sợi dây leo xanh thẫm từ dưới mặt đất trồi lên, kết thành một cái lồng và giam Martha vào bên trong, ngăn cho máu thịt bắn tứ tung.

Sau đó, dây leo đứt rời thành từng mảnh. Lankshear giương cung ngắn lên, nhắm thẳng vào Ferragond rồi gằn từng chữ: “Thì ra thật sự là ngươi!”

“Ta? Lankshear, ngươi thật sự muốn vu khống ta?” Ferragond vừa rồi vô cùng chấn kinh, sau khi lấy lại tinh thần liền nổi giận, cảm xúc căm hận tuôn ra theo từng chữ.

Sau lưng Lankshear phảng phất hiện lên một huyễn cảnh thiên nhiên hoàn chỉnh, sau đó ngưng tụ lại thành một tia sáng xanh đáp lên cung của hắn. “Những lời sau cùng của Martha đã vạch trần ngươi rồi! Chưa kể, ngươi còn chính là kẻ đã ra lệnh phong tỏa thị trấn Người Vô Danh, các Elf bị ác quỷ chiếm hữu trong thị trấn cũng là thành viên phe Thiên nhiên Thống hận giống ngươi. Nếu không phải vậy thì bọn ta đã chẳng vội vã trở về như thế!

Các pháp sư con người đã điều tra ra bằng chứng rõ ràng như vậy rồi, ngươi còn gì để nói, Ferragond? Tại sao ngươi lại phản bội mọi người? Tại sao lại làm ô nhiễm Tinh Linh Thụ?”

Các Elf xung quanh đều khó lòng thích ứng nổi với biến chuyển này. Toàn bộ đều trợn mắt há mồm, không tin nổi tên đầu sỏ cho tất cả mọi chuyện lại chính là Ngài Ferragond.

Sau khi nghe đến đoạn “pháp sư con người đã điều tra ra bằng chứng”, Ferragond liền căm hận lườm đám người Atlant, Felipe, cảm xúc trong lòng không sao kiềm chế được, nỗi hận dồn nén mấy trăm năm hoàn toàn bùng nổ: “Thì ra các ngươi muốn trừ khử ta!”

“Ta phải đi gặp Nữ Hoàng Bệ hạ…” Lời còn chưa dứt, gã chợt phát hiện thân thể mình xuất hiện dị thường. Cảm xúc căm hận tựa như hóa thành thực chất, trên da gã bắt đầu mọc lên những chiếc vảy màu xanh đen.

“Không!!!” Ferragond hét lên thảm thiết.

Iristine và các Elf khác thẫn thờ lắc đầu, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Biến chất, ma hóa… hình chiếu ác quỷ… Thật sự là Ngài Ferragond…”

Lankshear lạnh lùng nói: “Ferragond, nhận lấy phán quyết đi!”

Hắn buông tay, tia sáng xanh ngưng tụ kia lập tức bay vút đi.

Vòng tuần hoàn của tự nhiên, từ thai nghén, sinh sôi, phát triển, nở rộ, cực thịnh cho đến suy tàn, mục nát, chôn vùi, rồi lại thai nghén, tất cả dường như đều chứa đựng trong mũi tên ấy. Màu xanh tràn ngập sức sống xung quanh bỗng chốc như bị tước đi toàn bộ ánh sáng.

Thời khắc này, Ferragond đã bị thiên nhiên ruồng bỏ!

Hoàn toàn không đề phòng, Ferragond liền bị mũi tên bắn trúng, xuyên thủng một lỗ từ trước ra sau, những nhánh cây xanh sau đó bắt đầu mọc ra từ trong máu thịt của gã.

“Aaaaah!” Ferragond lại hét lên thảm thiết, trong thanh âm không tự chủ được mà mang theo cảm xúc căm phẫn nồng nặc. Thế rồi, thân thể gã trở nên hư ảo và trương phình lên hết cỡ, toàn bộ nhánh cây biến thành dây leo khô héo quỷ dị ướt đẫm máu thịt, sau đó quay ngược lại tấn công đám người Lankshear, Atlant.

Cả khu rừng chỉ trong chớp mắt đã biến thành một khối cầu làm từ máu thịt!

Đám người Heidi nhờ ma thuật phòng ngự huyền thoại của Atlant mà không bị thương, nhưng khi máu thịt biến mất, họ chợt phát hiện, Ferragond và Lankshear đều đã biến mất!

“Yên tâm, Ngài Lankshear nhất định sẽ bắt được Ferragond thôi… Ngài ấy là Thợ Săn Phục Thù, giỏi nhất chính là truy dấu.” Iristine dù sắc mặt tái nhợt vẫn cố trấn an các Elf khác.

……

Bị trọng thương, Ferragond cuống cuồng tháo chạy từ khu cư ngụ tự nhiên đến mảnh rừng gần khe nứt Vực thẳm. Gã tìm thấy một hang núi kín đáo để ẩn nấp, sau đó nhanh chóng tự chữa trị, đồng thời cố gắng bài trừ hình chiếu ác quỷ trong người mình.

“Sao lại như vậy?” Gã lắc đầu không tin. Sao ta lại bị ma hóa?

Tại sao! Tại sao!”

Bị cảm xúc thù hận tác động, gã khó lòng kiểm soát được tâm trạng của mình.

“Bởi vì ngươi đã học Vũ điệu Phục thù, và bởi vì ngươi tràn ngập thù hận.” Từ cửa hang vang lên một giọng nói lạnh lẽo.

“Lankshear!” Ferragond toan phản kháng, nhưng rồi chợt phát hiện trong lúc bài trừ hình chiếu của ác quỷ, sức mạnh của bản thân về cơ bản không thể phát ra ngoài, thân thể vì thế mà trở nên cực kỳ suy yếu, muốn thoát khỏi tình trạng này thì chỉ có thể vứt bỏ tâm trí, để mặc cho ác quỷ chiếm hữu tất cả.

Gã dựa lưng vào vách đá, trơ mắt nhìn Lankshear đang ung dung bước vào, lại nhìn mái tóc dài màu vàng kim càng thêm lóa mắt dưới ánh mặt trời, nỗi suy sụp, căm phẫn và hoang mang thể hiện hết qua giọng nói: “Tại sao? Tại sao?”

Lankshear nhìn vị trí của mặt trời, sau đó mỉm cười nói: “Vẫn còn một lúc nữa, đợi kế hoạch phía bên đó kết thúc thuận lợi, mọi sự sẽ thành công.”

“Bên đó?” Ferragond tranh thủ thời gian tiếp tục bài trừ hình chiếu ác quỷ. Đối với một cường giả huyền thoại mà nói, sẽ không có chuyện vừa bị hình chiếu nhập vào liền không tự thoát ra được – chỉ cần tâm trí không từ bỏ.

……

“Đợi kế hoạch kết thúc thuận lợi, tất cả sẽ được tiến hành theo dự tính của chúng ta.” Vừa đắc ý cười nói, đầu dê mặt người vừa nhìn Malfurion và hai huyền thoại đang bay tới.

Đầu ác khuyển nhỏ giọng gầm gừ: “Ta chỉ muốn tống bọn chúng vào mồm nhai sống, thế mà lại phải giả vờ thua rồi bỏ chạy, tiếc vãi!”

“Vào phạm vi rồi đấy, chuẩn bị tấn công đi!” Trong lúc chiến đấu, đầu dê mặt người và đầu ác khuyển không bao giờ tranh cãi, tránh cho không phát huy được toàn bộ thực lực.

Lời còn chưa dứt, nó bỗng phát hiện trong bàn tay phải của chàng trai trẻ mặc bộ suit đen hai hàng khuy xuất hiện một chiếc đồng hồ bỏ túi màu trắng bạc, dây xích thanh mảnh cài vào cúc áo lấp lánh tia sáng nhàn nhạt. Âm thanh “tích tắc, tích tắc” vang lên, dù xa đến đâu cũng có thể nghe thấy rõ mồn một.

“Đó là?” Nụ cười trên mặt tên đầu dê mặt người lập tức cứng đờ.

“Là cái gì cũng mặc!” Đầu ác khuyển gầm to, khiến cho cả Bình nguyên Huyết sắc đều sôi lên sùng sục. Máu tươi từ trong lòng đất phun ra vô tận, những giọt mưa ô uế hòa lẫn với bụi đỏ sẫm trút xuống như thác, còn thân thể nó thì phình lên dữ dội, tựa như muốn nâng cả vầng thái dương đỏ máu trên bầu trời!

Ngay sau đó, bọn chúng nghe thấy một tiếng “tách” giòn giã vang lên.

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

Người tính ko bằng trời tính đâu bro :)))
Xem thêm
đù má nước cam :))) biết ngay làm gì có chuyện dễ đoán thế
Cuối cùng là Ferragond liêm còn Lankshear đ liêm
Xem thêm
Bên đó khỏi thành công:))
TFNC~~~
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
rồi tọng: mặt trời rực cháy vĩnh hằng vào mồm
Xem thêm