Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)
Chương 765 - Xảo quyệt
9 Bình luận - Độ dài: 2,833 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
Bệ tế đàn đã bị đóng băng và tan chảy dưới tác dụng của Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ, chỉ còn sót lại một lớp gạch mỏng phía trước “Cổng Lam”. Cây đinh ba vàng Nắm Tay Hải Hoàng đang lặng lẽ nằm đó, ánh xanh biếc của Khóa Bí Lam và sắc vàng của cán đinh ba giao hòa vào nhau.
Bất chợt, cây đinh ba vàng này bay vút lên, như thể được ai đó nhấc bổng giữa không trung. Kế đó, trên thân cây đinh ba nổi lên một bàn tay phủ đầy vảy đen, quanh nó bốc cháy rừng rực một tầng lửa tỏa ra mùi lưu huỳnh nồng nặc.
Bàn tay trông như thể đang đeo một chiếc găng lửa này có các đốt ngón tay rõ ràng, trên mỗi đốt đều mọc ra một chiếc gai xương trắng bệch, và trên mỗi chiếc gai xương lại có những hoa văn phức tạp, tà dị. Móng của bàn tay này thì dài và trắng nhợt như những thanh trường kiếm cô đọng từ sự chết chóc và hủy diệt, khiến chỉ nhìn không thôi cũng có cảm giác nó không gì không thể xuyên thủng được.
Cùng lúc bàn tay này nổi lên, trong hư không phía sau dần xuất hiện một thân ảnh mờ ảo. Hắn cao hàng chục mét, đôi cánh đen sau lưng bao phủ hoàn toàn vị trí vốn dĩ là cung điện, bóng đen chết chóc liền cứ vậy mà sinh ra.
Trên đỉnh đầu Hắn mọc ra hai chiếc sừng nhọn hoắt như sừng dê, từ đó tỏa ra một luồng khí tức cực kỳ tà ác, cực kỳ đáng sợ và cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho không gian xung quanh trở nên vừa hư ảo lại vừa chân thực. Vô số núi lửa trồi lên, dung nham phun trào, khói đen cuồn cuộn, biển xanh sâu thẳm trào dâng hết đợt sóng thần này đến đợt sóng thần khác đủ sức hủy diệt cả một quốc gia.
Cùng lúc đó, cảnh tượng các plane của Địa ngục như thế giới không ngừng bốc cháy, khe nứt khổng lồ sâu không thấy đáy, đồng bằng tĩnh lặng phủ đầy băng tuyết hay đầm lầy thối rữa đầy mùi xú uế lần lượt hiện rõ. Dường như toàn bộ chín tầng Địa ngục đều đã giáng thế xuống đây.
Một tiếng hát lạnh lẽo, tà dị, như có như không vọng tới từ dòng sông đen ngòm chảy xuyên qua chín tầng Địa ngục, khiến Aglaea, Lucien và Natasha đều có cảm giác linh hồn mình trống rỗng, tựa như sinh mệnh đã đi tới điểm kết, để rồi nôn nóng lao vào nơi an nghỉ sau khi chết này.
Chín tầng Địa ngục là một mộ phần của người chết khác hẳn với Linh Giới, là một vùng đất tà ác nằm dưới sự kiểm soát của ác quỷ!
Ngoại trừ tín đồ của ác quỷ, không một sinh linh nào lại nguyện ý rơi xuống Địa ngục sau khi chết, bởi điều đó đồng nghĩa với việc họ sẽ trở thành món ăn linh hồn cho chúng, hoặc là tan biến vào hư không, chỉ còn sót lại mỗi sự tà ác trong lòng để rồi dung hợp với “bản nguyên” của Địa ngục, từ đó sinh ra một ác quỷ mới.
Kể từ sau Chiến tranh Bình minh, đây là lần đầu tiên Chúa Tể Địa Ngục Maltimus giáng thể gần như hoàn chỉnh xuống trần thế, không phải chịu sự áp chế từ thế giới vật chất chính!
Có điều, phần đầu của Hắn vẫn không rõ ràng, chỉ có đôi mắt đỏ tươi tựa như vĩnh viễn chứa đựng sự giễu cợt là có thể thấy rõ. Hơn nữa, phần chân cũng không phải là chân thân, mà là hai cái chân murloc cường tráng, giữa các ngón có những lớp màng mỏng màu xanh thẫm. Xem ra, mặc dù đã giáng xuống hầu hết sức mạnh, nhưng nếu muốn sau này vẫn có thể giáng thế ổn định thì Hắn không thể hoàn toàn dùng chân thân mà tới, bằng không thân xác của Hailkes cũng chẳng dùng được mấy lần. Bởi vậy, tuy hiện tại có thực lực Á Thần, nhưng Maltimus lại không trong trạng thái đỉnh cao của bản thân.
Hắn giơ cây đinh ba vàng lên, từ trong miệng phát ra những âm thanh cực kỳ tà ác và báng bổ. Ngay lập tức, Khóa Bí Lam bên trên Nắm Tay Hải Hoàng khẽ rung động, ánh sáng dịu đi không ít, những tiếng “ào ào” vang lên như có như không. Bị ảnh hưởng, cảm giác cao cao tại thượng của “Cổng Lam” cũng phai đi, ánh sáng xanh mênh mang lan ra rất nhanh rồi bao trùm lên không gian trống rộng lớn.
Đúng lúc này, Lucien và Natasha bất chợt thốt ra những âm thanh xa xăm, khó hiểu: “Tập Hợp!”
Sở dĩ hai người bọn họ vừa rồi không trực tiếp chọn Tập Hợp là vì Chúa Tể Địa Ngục không thể ẩn giấu khí tức. Lo rằng Hắn ở gần rồi đợi khi mình thi triển Tập Hợp, Hắn sẽ dùng thực lực Á Thần để áp chế hoặc dùng sức mạnh phi phàm để cắt ngang, Lucien và Natasha đã chọn phương án an toàn là dịch chuyển tức thời và bay lùi nhằm quan sát cơ hội, chờ thoát thân.
Thời điểm Maltimus hiện hình trên tế đàn và giơ cây đinh ba vàng lên, cả hai đã ý thức được rằng nguy hiểm và cơ hội đang cùng lúc xuất hiện, liền không chút do dự mà chủ động kích hoạt Tập Hợp đã được yểm sẵn trên người, Tập Hợp tại chính nhà của họ!
Hai khối ánh sáng lóe lên, cả hai đồng thời biến mất ngay tại chỗ. Mà lúc này, ánh xanh biếc mênh mang kia chỉ vừa mới được kích hoạt.
Cả hai đều không bận tâm đến Nữ Hoàng Elf Aglaea. So với một huyền thoại bậc ba và một huyền thoại bậc một như bọn họ, cô ấy ít nhất sẽ không đến mức không chống trả được chút nào khi đối mặt với một Á Thần. Vả lại, cô vẫn luôn đứng ở rìa không gian trống, có thể rút lui bất cứ lúc nào.
Trước mặt một Á Thần không có loại “át chủ bài” như Thần Giáng, chỉ cần không tự làm ra chuyện gì đó ngu ngốc như cố gắng đối đầu trực tiếp với đối phương, thì một huyền thoại đỉnh phong vẫn có thể chống cự được mấy mươi giây và tìm cơ hội trốn thoát. Chưa kể, Aglaea còn đã trải qua chuyển hóa trạng thái, thực lực tăng mạnh, gần như không thua kém gì Douglas.
Sau khi sử dụng Tập Hợp, Lucien cảm thấy mình rơi vào trong một “thế giới” kỳ lạ, vừa tối đen lại vừa sáng rực. Cậu không còn cảm nhận được rõ ràng bất cứ điều gì từ thế giới bên ngoài, chỉ cảm thấy bản thân đang dùng một phương thức quỷ dị nào đó mà đi xuyên qua một “bức màn” thậm chí còn quỷ dị hơn. Chỉ trong chớp mắt, phía trước dường như xuất hiện hư ảnh của những ma tháp mơ hồ, có cái nằm ngang, cái thì thẳng đứng, cái lại nghiêng vẹo, choán hết toàn bộ “tầm nhìn” của cậu.
Là người đã sử dụng Tập Hợp không ít lần, Lucien hiểu đây chính là điểm đến, là tháp Babel của mình.
Ngay khi cậu thấy sắp sửa lao vào ma tháp, từ trong cảnh nền mang đến cho người ta cảm giác vừa tối tăm vừa sáng rực xung quanh bỗng thò ra một bàn tay khổng lồ, trông như đang đeo một chiếc găng bằng lửa, mùi lưu huỳnh nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Những cái móng vuốt trắng nhợt vươn ra, tựa hồ sắp xé nát thân thể và linh hồn cậu!
‘Thế này mà cũng làm được?’ Giữa cơn bàng hoàng, Lucien chỉ cảm thấy sức mạnh ma thuật xung quanh bị bàn tay khổng lồ của Chúa Tể Địa Ngục xé nát hoàn toàn. Cậu liền trực tiếp bị ngắt khỏi trạng thái Tập Hợp!
‘Tập Hợp còn có thể bị cắt ngang như thế này ư? Bảo sao một kẻ xảo quyệt như Chúa Tể Địa Ngục lại không đề phòng việc bọn mình sử dụng Tập Hợp và các thần chú huyền thoại khác để trốn thoát, mà lại cứ mặc kệ mọi thứ rồi sử dụng Nắm Tay Hải Hoàng kích hoạt Cổng Lam!’
Đây là lần đầu tiên Lucien thực sự đối mặt với một Á Thần. Trước cảnh giới Á Thần và sự “đỉnh của chóp”[note85479] khác biệt hẳn so với cấp bậc huyền thoại kia, cậu vừa chấn động lại vừa kinh ngạc.
Thời không xung quanh thay đổi, nước biển xanh thẳm dưới chân nhẹ nhàng lay động. Thân ảnh Lucien và Natasha vừa xuất hiện, “bàn tay lửa khổng lồ” phủ đầy vảy đen kia đã từ hư không vươn ra, trực tiếp cào về phía hai người họ. Khí tức đáng sợ của nó khiến cho cảnh vật xung quanh biến dạng, phảng phất như thể Địa ngục đã giáng xuống!
Những cái móng vuốt trắng nhợt đại diện cho cái chết và sự hủy diệt đột nhiên vươn dài ra, tựa như một thanh kiếm sắc lẹm rạch thẳng về phía Lucien.
Đứng trước những cái móng vuốt nhìn trông có vẻ bình thường này, Lucien không chút hoài nghi rằng chỉ cần bị cào trúng, từ Áo Choàng Grand Arcanist, thể xác cho đến linh hồn của cậu đều sẽ đồng thời trở về với sự tĩnh lặng vĩnh hằng bất biến. Đây chính là sự “giết trong chớp mắt” mà Á Thần dành cho những kẻ dưới cấp bậc huyền thoại đỉnh phong!
Đúng lúc này, bên cạnh Lucien nổi lên một mặt gương phủ đầy những hoa văn phức tạp, vừa vặn chặn lại đống móng vuốt trắng nhợt kia.
“Choang!” Mặt gương tựa hồ chứa đựng cả một thế giới khác trực tiếp vỡ tan mà không kháng cự lại được chút nào, thế nhưng cái móng vuốt trắng nhợt kia cũng đã bị bật ngược trở lại một chút!
Đẩu Chuyển Thuật mà Lucien thi triển trước đó vẫn chưa bị tiêu hao, cho nên lúc này nó có thể đóng vai trò then chốt. Và với tư cách là đỉnh cao trong số những thần chú phòng thủ phản đòn, ngay cả khi chỉ ngăn lại được một chút, nó vẫn phát huy được đặc thù của mình, khiến cho móng vuốt của Chúa Tể Địa Ngục bị bật ngược trở lại.
Tranh thủ cơ hội này, Lucien liền nghiêm giọng nói trong kết nối tâm trí: “Khiên Chân Lý!”
Cùng lúc đó, tay phải cậu vung ra, miệng niệm lên chú văn: “Kết giới Bão táp!”
Trời đất lập tức tối sầm, sóng biển cuồn cuộn dữ dội, thế nhưng giữa sấm rung chớp giật lại không có lấy một tiếng gió hay tiếng mưa, chỉ có một vùng chân không không chút sinh khí quấn lấy khu vực xung quanh, vây bàn tay ác quỷ khổng lồ, Lucien và Natasha vào bên trong.
Trên tay trái Natasha có thêm một chiếc khiên đen nhỏ tinh xảo. Thần sắc cô điềm tĩnh, ánh mắt tập trung, không nghĩ đến bất cứ điều gì khác ngoài chiến đấu như thất bại, hay như Khiên Chân Lý bị hư hại.
Trên bàn tay lửa khổng lồ đông kết lại một mảng băng, nhưng rất nhanh liền tan chảy. Kế đó, nó cào thẳng vào Khiên Chân Lý!
Chiếc khiên đen tỏa ra những gợn sóng hư ảo, tựa hồ ngăn cách Lucien và Natasha trong một thời không khác.
“Rắc, rắc, rắc.” Trên bề mặt chiếc khiên có những hoa văn đẹp đẽ, tinh xảo xuất hiện hết vết nứt này đến vết nứt khác sâu hoắm.
Á Thần quả thực quá mạnh!
Tranh thủ khoảng thời gian ngắn ngủi này vượt qua hoãn xung giữa hai lần thi triển phép, Lucien giơ tay phải lên, giọng trang nghiêm nói:
“Pháo Positron!”
Thanh âm này tựa như phát ra từ cấu trúc cơ bản của vật chất, từ sự rung động của các hạt vi mô, nghe vừa kỳ quái, khó hiểu, lại vừa vang vọng và uy lực.
Phối hợp với Lucien, ngay khi cậu niệm xong chú văn, Natasha lập tức thu hồi Khiên Chân Lý sắp vỡ rồi bay ngược ra phía sau, né khỏi trung tâm vụ nổ. Đồng thời, cô kéo Áo Choàng Grand Arcanist của cậu, mang theo cậu bay về sau.
Ở khoảng cách này mà thi triển Pháo Positron cũng là cực chẳng đã với Lucien. Chỉ cần cậu có thể giúp Natasha chặn lại đợt sóng năng lượng mạnh nhất là được, bản thân dù sao cũng vẫn còn ruột thừa ở nhà…
Xung quanh cánh tay phải của Lucien, người đang bay lùi cùng Natasha, bóng tối hiện ra, tựa như có từ trường đang bóp méo cảnh vật. Vô số vật chất không tên tuôn ra từ hư không, ngưng tụ lại thành những luồng điện cuộn xoáy như ngọn lửa, sau đó chúng quấn vào nhau thành một cột sáng màu đỏ.
Ầm! Giữa tiếng nổ gầm vang trong hư vô, cột sáng mang theo dòng điện lửa bắn ra, đánh thẳng vào “bàn tay ác quỷ khổng lồ” vừa mới đột phá khỏi phòng ngự của Khiên Chân Lý!
Trên bàn tay khổng lồ, lớp vảy mở ra, đen đúa và lạnh lẽo, tựa như có thể chặn đứng bất kỳ công kích nào.
Ngay sau khi Pháo Positron bắn trúng “lớp vảy đen kịt”, đất trời đột nhiên đổi sắc, từ đêm đen hóa thành ban ngày.
“BÙM!”
Một tiếng nổ lớn đến không sao tưởng tượng nổi vang lên. Ngay cả ở bên ngoài vùng chân không, sóng biển và không gian cũng có cảm giác rung chấn. Lớp vảy đen vốn dĩ phải ngăn chặn đòn tấn công lúc này lại phát sinh phản ứng với “cột sáng lửa”, thế là sự hủy diệt bắt đầu, cấu trúc của nó liền bị phá hủy.
Sự giải phóng năng lượng còn triệt để hơn cả phản ứng nhiệt hạch này tạo ra một cơn bão hủy diệt mọi thứ, Kết giới Bão táp ngay tức thì bị phá tan.
Các hiệu ứng bị động trên Áo Choàng Grand Arcanist của Lucien lần lượt lóe lên, toàn bộ các thần chú loại kích hoạt như Kích hoạt Chú thuật, Chú thuật Tự Liệt Khí đều tự động phản ứng.
“Rắc, rắc, rắc.” Cùng với hàng loạt tiếng nứt vỡ, Lucien và Natasha chớp hiện ở một nơi xa. Cả hai sắc mặt đều tái nhợt, khóe miệng đều rỉ máu, quần áo đều hư hỏng khá nặng.
Không dư thời gian để thở phào, Lucien liền trực tiếp kéo Natasha nhảy vào Vũ trụ Nguyên tử của mình. Lúc nào cũng có một nơi để lánh nạn, đó chính là lợi thế của một Pháp sư huyền thoại – Chỉ cần không phải ở gần những nơi như Cổng Lam hay bên trong Thế giới Cổng là được.
Khi thân ảnh hiện ra trước tháp Babel, cậu liền trực tiếp kích hoạt lớp phòng thủ của toàn bộ demiplane và phong tỏa nó chặt chẽ.
Mãi đến lúc này, cả hai mới thực sự thở phào nhẹ nhõm. Á Thần quả nhiên không hổ là tồn tại ở tầng cấp cao nhất.
“Nếu không phải chúng ta thoái lui sớm, lại có giáp huyền thoại và Áo Choàng Grand Arcanist đỡ cho một chút, thì hậu quả…” Thay vì sợ hãi, Natasha lại ung dung nói, tựa như cô cực kỳ tò mò và khao khát cảnh giới Á Thần.
Lucien ho một tiếng rồi lau sạch vết máu nơi khóe miệng: “Trước tiên phải thông báo cho Ngài Chủ tịch, thầy và bà Hathaway cái đã. Việc Chúa Tể Địa Ngục giáng thế thực sự là một chuyện lớn. Nếu Nữ Hoàng Elf vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm thì chúng ta cũng vừa hay có thể cứu cô ấy luôn. Thực ra, anh cảm thấy hai ta thoát có hơi dễ dàng. Vốn cứ tưởng phải dùng hết mọi phương pháp giữ mạng mới được chứ, kết quả lại…”
Natasha gật đầu, có chút trầm ngâm nói: “Em cũng cảm thấy Chúa Tể Địa Ngục không dùng hết sức. Chắc là đang phải phân tâm đối phó với Nữ Hoàng Elf chăng?”
9 Bình luận