Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)

Chương 707 - Sức hủy diệt đáng sợ

11 Bình luận - Độ dài: 2,557 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Pháo Positron?”

Mecantron có phần sửng sốt. Mặc dù cũng quan tâm đến nghiên cứu về lĩnh vực vi mô của Ma pháp Nghị viện, bản thân lại có kiến thức ma thuật vững chắc, nhưng hướng nghiên cứu và tri thức mà hắn muốn tiếp thu lại chủ yếu tập trung vào lĩnh vực Chiêm tinh và chồng chập lượng tử. Còn đối với phản vật chất hay positron, hắn vẫn chỉ đang dừng ở mức nắm được khái niệm cơ bản. Do đó, đối với loại ma thuật này, hắn hoàn toàn chẳng biết mô tê gì.

Điều quan trọng nhất là, do lý thuyết trường lượng tử vẫn chưa phát triển, khái niệm “dao động chân không”[note79156] vẫn chưa được đề xuất, cách mô tả electron âm và dương va chạm rồi triệt tiêu lẫn nhau vẫn chưa được ai nghĩ tới, thậm chí ngay cả cách hình dung sai lầm về “biển chân không trạng thái năng lượng âm”[note79157] cũng chưa có Arcanist nào đưa ra. Bởi vậy, ngoại trừ Lucien, các Arcanist khác chỉ biết rằng phản vật chất rất khó tồn tại trong thế giới vật chất chính do chúng sẽ cùng với những vật chất thông thường triệt tiêu lẫn nhau, chứ không biết rằng phản vật chất có thể gây nên hiệu quả tiêu biến khủng khiếp ra sao, không biết hiệu suất giải phóng năng lượng của nó cao hơn phản ứng nhiệt hạch, cũng không biết rằng chỉ cần một lượng rất nhỏ thôi cũng đủ để gây ra hậu quả hủy diệt thế giới!

Đến cả các Arcanist khác ngoài Lucien còn chưa nghiên cứu được tới mức ấy, thế thì Thiên Thần Vương Mecantron biết làm sao được?

Trong khoảnh khắc thiên biến vạn hóa ấy, hắn ngay tức thì nhận ra mình đã bị con rối thế thân lừa, nhưng chỉ kịp thực hiện một phản ứng. Không chút do dự, hắn dang rộng hai tay, đôi cánh trở nên thuần khiết, rực rỡ, từ hình chiếu của bảy tầng Núi Thiên đường liền giáng xuống thánh quang màu trắng sữa:

Cõi Phúc lành!”

Nếu như dùng Thần chi Thủ hộ, hắn tạm thời sẽ không thể di chuyển, còn Lucien, người đã lấy được Phiến Đá Thời Không, sẽ có thể dễ dàng cùng Natasha rời khỏi Vực thẳm trong khi Chúa Tể Hắc Ám vẫn còn đang bị Tuyết Nữ và Tử Vương cầm chân – Tên phế vật Clement giờ vẫn đang bị Natasha áp chế, căn bản không thể ngăn nổi bọn họ rời đi!

Do đó, hắn đã chọn Cõi Phúc lành để duy trì khả năng tấn công, đồng thời cố gắng kìm chân và áp chế Lucien, chờ Chúa Tể Hắc Ám Gonheim đánh lui hai Quân chủ Ác ma kia rồi tới vây gọng kìm – Thời gian đã trôi qua gần hai mươi giây, Gonheim hẳn là đã đảo ngược cục diện!

Những luồng thánh quang màu trắng sữa trút xuống và bao quanh Mecantron, trông giống như những cột trụ của thánh điện. Ánh sáng bùng lên, biến bầu trời sao xung quanh trở thành một biển thánh quang. Kết hợp với tiếng thánh ca réo rắt truyền tới từ hình chiếu của Núi Thiên đường, xung quanh hắn liền như biến thành “thiên đường trên mặt đất”.

Pháo Positron!”

Bên ngoài bàn tay trái của Lucien dường như có một từ trường đen kịt hiện ra. Nó vặn xoắn, trói buộc, khiến cho không gian phảng phất tỏa ra một cảm giác gợn sóng đầy bí hiểm.

Vô số những thứ không tên hội tụ lại, không còn là những tia điện màu trắng bạc, mà là những dòng điện trông như ngọn lửa. Chúng đan vào nhau, hóa thành những con rắn sét với lửa đỏ quấn quanh rồi bắn vọt ra, trông như thể một tia laser khổng lồ.

Nếu không phải Thiên Thần Vương giáng thế quá quỷ dị, cộng thêm bản thân đã chuẩn bị rất chu toàn, khiến cho Chúa Tể Hắc Ám và Hỏa Thần không câu kéo đủ thời gian, thì trong tình thế phải giành giật lấy từng giây ấy, lại còn bị hai huyền thoại đỉnh phong cố tình che mắt, Lucien chưa chắc đã có thể cảm ứng được nguy hiểm, chưa chắc đã cảnh giác cao đến độ để cho con rối thế thân đi lấy.

Do đó, ở bên trong khoảng chân không này, cậu liền không chút do dự tung ra Pháo Positron!

Một cột sét khổng lồ với ánh lửa hư ảo phảng phất quấn quanh ầm ầm trút xuống Thiên Thần Vương Mecantron. Dưới sự khống chế của từ trường, nó không hề khuấy động lên dù chỉ một chút biến động nào trong Tinh không Hỗn loạn, chỉ hệt như một luồng sóng xung kích lửa bình thường.

Đúng lúc ấy, Cõi Phúc lành vừa khéo được hoàn thiện, giúp cho hắn được “thánh điện” này bao bọc trọn vẹn!

Những đôi cánh thiên thần sau lưng Mecantron khép lại, toàn bộ các đốm thánh quang bay lên, sau đó tụ lại trước mặt hắn và hóa thành một chiếc “kèn hiệu thiên quốc” tinh xảo. Hắn đã lấy thân phận Phó vương của thiên quốc để thi triển Ánh sáng Thiên Quốc thực thụ. Kế hoạch bất thành, thế thì cứ dùng thực lực của bản thân để cưỡng ép thực hiện!

Cột sét với sắc thái giống như ngọn lửa không ngừng chớp động và lưu chuyển, sau đó hung hăng ập xuống Cõi Phúc lành!

Ngay lập tức, trong đôi mắt vàng kim của Mecantron lộ ra dáng vẻ tràn ngập khó tin. Tại điểm giao nhau, ánh sáng chói lòa bùng lên như thể mặt trời đáp xuống ngay trước mắt. Cõi Phúc lành chẳng những không phát huy được chút hiệu quả phòng ngự nào mà còn tự mình phát nổ ngay khi ánh sáng ấy xuất hiện.

“Ầm!”

Do đang ở trong chân không, tiếng nổ kinh hoàng không thể truyền ra, nhưng chỉ trong chớp mắt, hết thảy mọi thứ xung quanh đều bị cuốn vào trong quá trình triệt tiêu tựa hồ có thể hủy diệt cả thế giới kia. Mecantron căn bản chưa kịp thực hiện bất kỳ phản ứng nào đã bị cơn bão năng lượng do Cõi Phúc lành bị thổi bay quét tới!

‘Đây là cái thứ ma thuật gì?

Sao lại ghê gớm, quỷ dị đến thế?

Cứ như không gì có thể ngăn cản được nó vậy!’

Khoảnh khắc này, Mecantron bỗng nhiên cảm thấy thế giới sắp bị hủy diệt. Xem chừng nếu còn tiếp tục được nâng cấp, nó thậm chí sẽ có thể vượt qua được cả Thần Giáng về mặt hủy diệt thuần túy!

Tuy nhiên, sự giác ngộ tự nhiên đến này chẳng thể giúp hắn thoát ra khỏi biển năng lượng đang ập tới từ bốn phương tám hướng kia. Mà trong thời gian phản ứng ngắn ngủi đó, hắn căn bản chẳng thể nào kịp thi triển Thần chi Thủ hộ!

“Không!”

Giữa tiếng gào thét xé ruột xé gan, đôi mắt màu vàng kim của Mecatron lộ ra vẻ khó tin, kinh hoàng và sợ hãi tột độ. Hắn cảm thấy từ thân thể cho đến linh hồn của mình đều đang không ngừng bị hủy diệt, một sự hủy diệt không thể đảo ngược. Từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong, tất cả đều đồng loạt phát nổ dữ dội, làm dấy lên một cơn bão năng lượng khó bề tưởng tượng!

Khuôn mặt tuấn mỹ tựa nữ nhân cùng 36 chiếc cánh trắng tinh khiết của hắn chỉ trong nháy mắt liền tan thành tro bụi!

Ở bên kia, Clement dần dần ổn định lại thế đứng trước đợt công kích điên cuồng của Natasha. Nhưng ngay khi đang chuẩn bị phản công, hắn đột nhiên cảm thấy áp lực nhẹ đi. Natasha ấy vậy mà lại bất chấp tất cả chạy trốn ra xa. Kiếm Chân Lý chém nát bầu trời sao, giúp cô chỉ trong chớp mắt đã hiện ra ở một hướng khác.

‘Sao lại chạy?

Sợ rồi sao?

Không định ngăn ta lấy Phiến Đá Thời Không nữa ư?’

Những suy nghĩ kinh ngạc vô thức ấy vừa mới hiện ra trong đầu Clement, thì từ dao động của linh lực – hay sóng điện từ đặc biệt – mà Lucien rò rỉ ra, hắn chợt “nghe” thấy tiếng chú văn vang dội mà kỳ quái:

Pháo Positron!”

Ngay sau đó, hắn nhìn thấy một cột sét trông như lửa, thứ khác hoàn toàn với dòng điện thông thường, trút thẳng xuống Cõi Phúc lành, cảm nhận được ánh sáng chói lóa như thể mặt trời bùng lên ngay trước mắt, đồng thời thấu cảm được thế nào là hủy diệt thuần túy!

‘Tại sao?

Sao lại có thể như vậy?

Không ngờ Cõi Phúc lành cũng bị nổ chung luôn!

Bản thân lớp phòng ngự đó còn đang tiếp thêm uy lực cho thần chú kia nữa!

Ma thuật này thật biến thái quá thể đáng!’

Những suy nghĩ tương tự vừa nảy ra, Clement đã cảm nhận được một nỗi tuyệt vọng chưa từng có! Do hắn đang ở quá gần “thiên quốc” mà Cõi Phúc lành dựng lên, lại chẳng có bao nhiêu chân không ngăn cách, thành thử cơn bão năng lượng chỉ trong chớp mắt đã trực tiếp quét tới, căn bản không cho hắn cơ hội để dùng thần thuật thoát thân!

‘Bảo sao Natasha Orvarit vừa xong lại bỏ chạy như thể thỏ bị trúng tên như vậy…’

Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao Natasha lại đột nhiên từ bỏ tấn công và bất chấp tất cả chạy trốn ra thật xa vừa rồi!

Tiếc là… hắn đã hiểu ra quá muộn!

Thời điểm lấy được Phiến Đá Thời Không và chuẩn bị thi triển Pháo Positron, Lucien đã thông báo ngay cho Natasha thông qua kết nối tâm trí. Còn Natasha, do đã nghe qua Lucien mô tả về thần chú này, cô tự nhiên né ngay ra xa nhanh nhất có thể – Mặc dù nếu dùng những loại phòng ngự thời không như Khiên Chân Lý thì có thể không cần phải sợ phản ứng hủy diệt khi vật chất và phản vật chất gặp nhau, nhưng một khi quá trình hủy diệt xảy ra và làm cuốn lên cơn bão năng lượng tuyệt đối còn hơn cả Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng, Khiên Chân Lý vẫn rất có thể bị phá vỡ.

Nhìn ánh sáng nóng rực cùng cơn bão năng lượng thuần túy kia, Clement nhất thời có chút hoảng hốt. Lớp phòng ngự trên người ta chắc không đỡ nổi đâu, nhỉ?

Ngay khoảnh khắc hắn đang tuyệt vọng, khoảng không phía sau bất chợt nứt toác. Một bàn tay phủ đầy vảy xanh đen vươn ra, ở các khớp ngón tay mọc lên những chiếc gai đen lấp loáng ánh sáng lạnh lẽo.

Bàn tay mang theo khí tức siêu phàm, áp đảo kia tóm lấy Clement rồi kéo hắn vào trong khe nứt không gian!

Cơn bão năng lượng kinh hoàng quét qua, nhưng lại không thể xuyên phá thời không!

‘Chúa Tể Địa Ngục?’ Bàn tay kia đem đến cho Lucien một cảm giác vô cùng quen thuộc. Đó rõ ràng chính là người quen cũ của cậu: Chúa Tể Địa Ngục Maltimus! Thật không ngờ Hắn lại theo dõi chuyện này từ đầu đến cuối! Quả không hổ là Chúa Tể Địa Ngục!

Sau khi Clement “trốn thoát”, xung quanh giờ chỉ còn lại chân không. Phản ứng hủy diệt đang dần dần lắng xuống.

Đúng lúc này, Tinh không Hỗn loạn bất chợt rung chuyển, bóng tối vô tận biến thành màu đen như mực. Những tiếng gầm phẫn nộ vang lên từ khắp bốn phương tám hướng:

“Tên ác quỷ đáng chết! Chết đi!”

‘Ý Chí Vực Thẳm?’ Cả Lucien và Natasha đều chẳng xa lạ gì cảm giác này.

Ác quỷ và ác ma vốn khinh thường lẫn nhau. Bên này thì cho rằng bên kia ngu ngốc, bên kia lại chê bên này yếu đuối, ngoài chút xíu âm mưu quỷ kế ra thì hoàn toàn chẳng có chút cường hãn nào về hủy diệt và tàn sát. Bên cạnh đó, giữa Vực thẳm Vô tận và chín tầng Địa ngục còn có một tầng thông với nhau, đâm ra chiến tranh giữa bọn chúng thường xuyên bùng phát, thâm thù đại hận chẳng biết đã tích tụ bao nhiêu vạn năm.

Chính bởi lẽ đó, việc Chúa Tể Địa Ngục giáng thế vào Vực thẳm mới khiến Ý Chí Vực Thẳm phẫn nộ đến vậy, mặc kệ đang bị thương cũng phải ra tay!

Ngay trước khi hai luồng sức mạnh va chạm, Lucien trực tiếp dịch chuyển đến bên cạnh Natasha. Sau lưng cậu hiện ra hình chiếu đầy sâu thẳm và mê hoặc của Vũ trụ Nguyên tử, ánh sao rực rỡ với những sắc màu khác nhau soi sáng cả một khu vực.

Và rồi, khi hình chiếu kia tiêu tan, Lucien và Natasha cũng biến mất khỏi Tinh không Hỗn loạn.

Đã lấy được Phiến Đá Thời Không rồi, mắc gì phải ở lại đây cho Ý Chí Vực Thẳm trút giận? Chưa kể Chúa Tể Hắc Ám Gonheim còn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào nữa. Nếu như không phải ma thuật của Lucien là bất ngờ, thực lực tổng thể của cậu vẫn sẽ còn chênh lệch không ít so với huyền thoại đỉnh phong.

Suy cho cùng, ngoài việc có thể bị chặn bởi phòng ngự loại thời không ra, Pháo Positron còn có thể bị sức mạnh phi phàm loại từ trường bẻ lệch hướng vì nó mang điện. Bởi vậy, đối với những kẻ địch đã biết tới sự quỷ dị của Pháo Positron, Lucien buộc phải dùng thần chú khác để tạo thời cơ khiến đối phương khó lòng dùng cách phòng ngự thích hợp, mà cái “thần chú khác” ấy lại chính là sự chênh lệch thực lực giữa cậu và trình độ huyền thoại đỉnh phong!

Không tự cao một cách mù quáng chính là nguyên tắc trước nay của Lucien!

……

Thánh quốc Heilz, hoàng cung.

Rudolf II, kẻ vốn đang ngả người trên ghế, đột nhiên ngồi bật dậy rồi phun ra một ngụm máu tươi ánh vàng. Ông ta khẽ rùng mình tự nhủ:

“May mà bản thể là ta, không thì…”

Ông ta kín đáo không nói tiếp nữa, chỉ nhắm mắt lại rồi cảm ứng bảy tầng Núi Thiên đường thánh khiết, kỳ ảo. Kế đó, từ trên tầng bảy, một luồng sáng vô cùng vô tận chậm rãi tách ra, rơi xuống rìa vùng sáng và hóa thành một thiên thần cầm kinh sách trong tay. Sau lưng hắn, 36 chiếc cánh thiên thần gập lại, nhưng thân ảnh thì hư ảo, không biết phải bao lâu nữa mới có thể ngưng tụ lại thành thực chất.

Ghi chú

[Lên trên]
Dao động chân không: xem lại note chap 669.
Dao động chân không: xem lại note chap 669.
[Lên trên]
Biển chân không trạng thái năng lượng âm: là một khái niệm trong vật lý lý thuyết xuất phát từ mô hình “biển Dirac” của nhà vật lý Paul Dirac. Ban đầu, phương trình Dirac dự đoán trạng thái năng lượng âm của electron có tồn tại. Để giải thích tại sao electron không “rơi” xuống các trạng thái năng lượng âm này, Dirac đã giả định rằng tất cả các trạng thái năng lượng âm đều đã bị lấp đầy bởi electron, từ đó tạo thành một “biển” vô hình, gọi là “biển Dirac”. Nhưng về sau, biển Dirac đã được chứng minh là sai lầm và không phản ánh đúng bản chất của chân không.
Biển chân không trạng thái năng lượng âm: là một khái niệm trong vật lý lý thuyết xuất phát từ mô hình “biển Dirac” của nhà vật lý Paul Dirac. Ban đầu, phương trình Dirac dự đoán trạng thái năng lượng âm của electron có tồn tại. Để giải thích tại sao electron không “rơi” xuống các trạng thái năng lượng âm này, Dirac đã giả định rằng tất cả các trạng thái năng lượng âm đều đã bị lấp đầy bởi electron, từ đó tạo thành một “biển” vô hình, gọi là “biển Dirac”. Nhưng về sau, biển Dirac đã được chứng minh là sai lầm và không phản ánh đúng bản chất của chân không.
Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

TRANS
Tks trans
Xem thêm
đánh trận này 3 đời sau rudolf còn rén :))
Xem thêm
Thế hóa ra vẫn đách giết được mống nào à 😂
Xem thêm
=))) moá chiến quá
Xem thêm
Mé sống dai còn hơn con gián
Xem thêm
TRANS
au mất tem
Xem thêm