Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)
Chương 688 - "Vương tử Ác ma"
19 Bình luận - Độ dài: 2,674 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
Một vết thương hư ảo sâu hoắm rạch ngang bụng Vương tử Ác ma, cắt mở toang lớp vảy, cơ và xương của nó, khiến cho khung cảnh một lượng lớn máu đen ăn mòn trào ra rồi nhỏ tong tỏng, nội tạng bên trong không ngừng ngọ nguậy như đám tiểu ác ma hiện rõ trước mắt đám người Lucien.
Vương tử Ác ma bật ra một tiếng gầm thét làm rung chấn toàn bộ plane. Miệng nó đột nhiên há to, dạ dày co bóp rồi nôn ra một sinh vật hình người bị dịch nhầy bao bọc từ đầu đến chân, trên đầu mọc ra một cặp sừng đặc trưng của ác ma. Uy áp đáng sợ của một huyền thoại đỉnh phong lan rộng, chỉ vẻn vẹn một thứ khí tức không có thực chất mà lại có thể khiến cho Bình nguyên Huyết sắc từng mảng từng mảng vỡ ra, xuyên qua khe nứt còn có thể nhìn thấy cả dòng dung nham nóng chảy bên dưới.
Nó vậy mà lại có hình thái này?
Phải bị thương đến một mức độ nhất định, chân thân mới xuất hiện ư?
Nhưng bất luận có là gì đi nữa thì cũng đã muộn chút rồi.
“Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng!”
Ngay khi Lucien duỗi tay trái ra, một luồng ánh sáng nóng rực và chói lòa bất chợt bùng lên từ vết thương trên bụng Vương tử Ác ma, tựa như mười nghìn mặt trời đã đồng loạt đáp xuống!
Dù đã được Trượng Thúy lục bảo vệ, Malfurion ở phía xa cũng không nhịn được mà nhắm nghiền mắt lại. Bằng không, ông e là đôi mắt không được yểm thêm thần thuật tự nhiên nào của mình sẽ trực tiếp mù luôn.
Natasha nâng cao Khiên Chân Lý lên, đôi mi cụp xuống che đi tầm nhìn. Trong hoàn cảnh không có khe nứt Vực thẳm che chắn, cô cũng không dám nhìn thẳng vào luồng sáng bùng lên lúc Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng được thi triển, một luồng sáng chói lòa tới cực điểm!
Những gợn sóng hư vô khẽ khàng lan ra từ Khiên Chân Lý, hoàn toàn phân tách cô khỏi thế giới thực, tựa như cô đang ở trong một thời không khác, một thời không cách biệt, không thể chạm tới.
Mất đi hầu hết ma cụ và hiệu quả ma thuật, đầu dê mặt người của Huyết Tinh Quân Vương lúng túng thè cái lưỡi đỏ lòm như rắn ra, kết hợp với hai thanh đại kiếm chặn lại công kích từ ánh kiếm màu xám bạc. Tuy nhiên, Vương tử Ác ma đã kiểm soát Bình nguyên Huyết sắc, khiến cho nó không còn nhận được phản hồi và phù hộ nữa, thành thử cái lưỡi đỏ lòm và hai thanh đại kiếm của nó từng chút một nứt ra, những vết nứt hư ảo bắt đầu lan khắp thân thể.
“Đồ ngu, mau dồn sức vào đi!” Trong tâm trí, nó gầm lên với cái đầu còn lại.
Đầu ác khuyển vốn định thi triển năng lực loại tà thuật của bản thân thì đột nhiên thấy ánh sáng chói lóa bùng lên, bèn theo bản năng nhìn về phía “chúa tể” của mình. Ngay tức thì, nó liền bị thứ ánh sáng đáng sợ nóng như thiêu như đốt kia chích thẳng vào mắt.
“Mắt ta!” Đầu ác khuyển rống lên.
Sau đó, nó cảm nhận được thứ ánh sáng thánh khiết vô tận kia cuồn cuộn kéo đến, mang theo sức nóng khủng khiếp quét qua và nhấn chìm tất cả.
“Không!”
Toàn bộ phần bụng của Vương tử Ác ma trực tiếp bốc hơi, luồng sáng bùng nổ cùng sức nóng khủng khiếp đủ để làm tan chảy mọi thứ kia nuốt chửng sinh vật hình người bị chất nhầy bao phủ, nuốt chửng cả đuôi lẫn đầu của nó.
Trên bầu trời tựa như mọc lên một vầng thái dương chói lọi rực rỡ, xua tan bóng tối, khuất lấp đi cả màu đỏ sẫm vốn có.
Kế đó, một cơn bão năng lượng tương đương với không biết bao nhiêu núi lửa phun trào bắt đầu càn quét, tàn phá tất cả những thứ ngáng đường. “Khu rừng” bị hủy diệt, “tế đàn tự nhiên” bị hủy diệt, pháp trận đá khổng lồ bị hủy diệt, Pháo đài Huyết Nhục ở xa xa cũng bắt đầu vỡ vụn và sụp đổ, tựa như gặp phải một trận động đất kinh hoàng.
Cơn bão năng lượng nóng rực này không chỉ hủy diệt hết thảy trên đồng bằng mà còn làm tan chảy bất cứ thứ gì ở gần đó, thiêu đốt tất cả những gì có thể cháy trên vùng đồng bằng rộng lớn xung quanh.
Đám ác ma bị xé thành từng mảnh, những khối thi thể của chúng bùng cháy trong ngọn lửa đầy màu sắc.
“Uỳnh uỳnh!”
Sau ánh sáng, tiếng nổ mới vang lên như sấm. Toàn bộ plane Bình nguyên Huyết sắc bắt đầu rung chấn dữ dội, như thể đã tới ngày tận thế!
Giữa không trung, một cụm mây hình nấm đang cuộn trào từ từ bốc lên, phần đầu tròn mà kỳ dị mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ choáng ngợp. Nó tràn ngập một thứ mỹ cảm hủy diệt, đặt một dấu chấm hoàn mỹ cho vụ nổ trước đó, đồng thời lưu lại một biểu tượng đủ để người ta nhớ mãi.
Nhìn đám mây trắng khổng lồ trông như được hình thành từ luồng khí bị ép bật ra kia, Malfurion cuối cùng cũng hiểu vì sao Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng lại được nghị viện coi là thần chú bạo lực thuần túy nhất. Trong khi đó, Natasha lại thầm thán phục nghĩ, rằng không biết đến bao giờ sức phá hủy của bản thân mới có thể đạt tới trình độ này.
“Bịch, bịch, bịch, lộp độp.” Những khối thịt cùng vảy cháy sém hòa lẫn với máu đen rơi xuống mặt đất như mưa. Không có khả năng tái sinh đáng gờm của Huyết Tinh Quân Vương, chúng chỉ giống như vật chết, hoàn toàn mất đi sức sống.
Lucien đẩy kính độc nhãn lên rồi nhìn đến gần đám mây hình nấm. Ở đó, cậu chỉ thấy thân thể khổng lồ dài hàng nghìn mét của Vương tử Ác ma đã te tua, còn ở chính giữa thân thể nó lại có một cái lỗ sâu tỏa ra cảm giác hỗn loạn và tà ác, từ đó có thể lờ mờ thấy được bên trong là một mặt nước đang không ngừng sủi lên bọt khí.
Màu đen bên trong “cái hố” dần dần tan đi, khung cảnh bên trong nhanh chóng trở nên rõ ràng. Đó là một đại dương ánh màu xanh lục, bọt khí trắng xóa sôi lên ùng ục. Trên mặt biển nổi lên những rặng đá ngầm và tiểu đảo, nhưng dưới tác động kép của “đại dương” cùng với lớp không gian màu đỏ nhạt cứ không ngừng dao động và ngọ nguậy, chúng đều đang từ từ tan chảy.
“Dạ dày Vực thẳm… Biển Ăn mòn…” Hai cái tên Lucien khẽ lẩm bẩm ra chính là tên gọi của tầng Vực thẳm này, là sân nhà của Vương tử Ác ma. Khi chiến đấu trong đó, nó gần như trở thành Á Thần. ‘Xem ra đòn vừa rồi không giết được nó triệt để rồi…’
Lucien không hề lấy đó làm tiếc. Dù sao cậu cũng chỉ mới bậc ba, lại không có chuẩn bị vật liệu trước, chưa kể đây còn là Vực thẳm nữa.
Trên mặt nước của Dạ dày Vực thẳm không ngừng sủi lên bọt trắng, thấp thoáng có thể nhìn thấy một tòa lâu đài tối tăm u ám ở bên dưới. Đó chính là cung điện của Vương tử Ác ma.
Bọt nước trên mặt biển ngày càng trở nên dữ dội. Thế rồi bất thình lình, một cái mặt khỉ đầu chó xuất hiện. Nó nhìn trừng trừng vào Lucien xuyên qua hai tầng plane vẫn còn chưa biến mất hoàn toàn, trong đôi mắt liên tục đổi màu tràn ngập căm hận.
“Phàm nhân, ngươi sẽ phải trả giá!”
Giọng nó mang theo sự suy yếu rõ rệt. Không nghi ngờ gì, biểu hiện này cho thấy nó đã bị Thiên nhiên chi Tiễn ám toán, rồi lại bị Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng trực tiếp tác động tới nội thể. Suýt chút nữa nó đã ngã xuống hoàn toàn!
Ngay cả khi cuối cùng cũng trốn thoát được, nó vẫn bất đắc dĩ phải từ bỏ chủ thể, nương nhờ vào “Lõi Ác Ma” đặt sẵn trong cung điện để sinh trưởng lại từ đầu.
Vương tử Ác ma vừa dứt lời, Lucien bỗng trợn to mắt, bởi cậu nhìn thấy một bóng đen trồi ra từ trong tòa lâu đài dưới mặt nước, sau đó bao trùm lấy nó với tốc độ nhanh như chớp giật!
Tầng bóng đen kia không ngừng co bóp, vặn vẹo, phồng lên, xẹp xuống, y hệt như một “bông hoa ăn thịt người” đang tiêu hóa thức ăn.
“Ai?”
“Gonheim, ngươi muốn làm cái gì?”
“Thả ta ra!”
“Ta sẽ giết ngươi!”
Giọng nói đầy tà ác và hỗn loạn của Vương tử Ác ma không ngừng vang lên từ trong bóng đen kia, nhưng càng lúc nó càng yếu dần đi.
“Gonheim? Chúa Tể Hắc Ám?” Nghe thấy cái tên này, Malfurion tựa hồ ngộ ra điều gì đó.
Thấy tình hình này, cho dù không đoán ra được Nữ Hoàng Elf quỷ dị ở chỗ nào, Lucien và Natasha cũng có thể hiểu được Gonheim hiện tại đang làm cái gì.
Nó đang dùng phương pháp tiến hóa mạnh nhất của ác ma để tấn thăng! Nó đang nuốt chửng Vương tử Ác ma, nó đang đắm chìm trong sự hân hoan của Vực thẳm!
Lucien vô thức tiến lên một bước, dự định ngăn cản. Đổi lại là bất kỳ ác ma nào khác biến thành Vương tử Ác ma – một huyền thoại đỉnh phong, đối với cậu cũng đều không thành vấn đề, bởi dù sao cũng chẳng có gì khác biệt. Nhưng Chúa Tể Hắc Ám và Sinh Vật Bất Tử Vương lại là lựa chọn tệ nhất, bởi chúng rất giống với ác quỷ, đó là có khả năng kiểm soát bản tính hỗn loạn và khát máu của mình, có thể lập mưu phức tạp và thực hiện một cách quán triệt.
“Không!”
Vương tử Ác ma bỗng nhiên bật ra một tiếng kêu đau đớn thảm thiết, sau đó đột ngột im bặt.
Bọt khí trên mặt Biển Ăn mòn đột nhiên gia tăng, như thể bị đun sôi ở nhiệt độ cao. Không gian màu đỏ nhạt xung quanh đang uốn éo ngọ nguậy thoắt cái liền đông cứng lại, sau đó nối liền với một vùng đồng bằng băng giá rộng lớn, tối tăm và lạnh lẽo.
Và ở trên đồng bằng băng giá đó, có một tòa lâu đài hắc ám cao ngất, nơi nơi đều hiện lên dấu vết đóng băng.
Bất chợt, tòa lâu đài trở nên mờ ảo, để lộ ra một vương tọa màu đen, phần lưng quay về phía đám người Lucien, ở đó thấp thoáng có thể thấy một thân ảnh cao lớn đang ngồi bên trên.
Bầu trời của các plane như Bình nguyên Huyết sắc, Biển Ăn mòn, Xứ sở Hài cốt, Lâu đài Giả dối bất chợt tối sầm lại, mặt trời biến mất, bóng đêm ùa tới, những giọt mưa hư vô tầm tã trút xuống.
Tiếng gào thét đầy khát máu vang vọng khắp nơi trong Vực thẳm, như thể một giai điệu được soạn từ Thánh ngôn Hắc ám đang cất lên.
Mọi ác ma dưới cấp bậc Quân vương đều phủ phục xuống đất, ngay cả đám sinh vật bất tử muôn hình vạn trạng do Sinh Vật Bất Tử Vương Apsis sáng tạo ra cũng không ngoại lệ.
Ý Chí Vực Thẳm đang bày tỏ niềm vui mừng, vui mừng đối với sự phản bội và giết chóc, ngấu nghiến và hỗn loạn!
……
Bên trong hang động ẩn, pháp trận lúc này đã biến mất, hình chiếu của Nữ Hoàng Elf tan biến, Lankshear cũng không còn.
Sau khi bức tượng hắc ám bị Thiên nhiên chi Tiễn xuyên thủng, Ferragond nhanh chóng chiếm thế thượng phong trong cuộc giằng co với hình chiếu ác quỷ bên trong cơ thể, rất nhanh đã bài trừ nó ra ngoài và bắt đầu điều trị thương thế của mình. Không biết vì sao, gã bỗng nhớ lại một đoạn đối thoại giữa Nữ Hoàng Bệ hạ và Lankshear ban nãy.
“Sao kế hoạch của thần lại thất bại? Sao lại bị người biết được chứ…” Ngay cả khi đã sắp bị chuyển hóa, Lankshear vẫn không cam lòng hỏi.
Nữ Hoàng Elf Aglaea khẽ buông một tiếng thở dài: “Vương tử Ác ma trước giờ chưa từng là một cường giả giỏi lên kế hoạch tinh vi cũng như chấp hành một cách nghiêm chỉnh. Vậy, âm mưu của các ngươi xuất phát từ đâu?”
Lankshear tựa hồ ngộ ra điều gì đó: “Chúa… Chúa Tể Hắc Ám lẽ nào đã phản bội Vương tử Ác ma? Nó không sợ bị Vương tử Ác ma tức giận mà kéo các Quân chủ Ác ma tới tiêu diệt sao?”
Aglaea lắc đầu: “Ta nói rồi, đây là thời đại của những cuộc đại tranh đấu. Huyền thoại đỉnh phong phải cạnh tranh cho con đường Á Thần, còn các huyền thoại khác thì phải liều mạng để tấn thăng lên đỉnh phong. Đối với Gonheim mà nói, đây là nguy hiểm, nhưng cũng là cơ hội. Lần này, không phải nó chết thì sẽ là Vương tử Ác ma bị nó nuốt chửng.
Có lẽ, chỉ khi một cường giả huyền thoại đỉnh phong ngã xuống, thời đại tranh đấu mới thực sự tới…”
Ferragond thu hồi lại dòng suy nghĩ rồi thầm nhủ: ‘Mặc dù Nữ Hoàng Bệ hạ đã hoàn tất quá trình chuyển hóa trạng thái, nhưng muốn chạm tới tầng cấp Á Thần thì e là vẫn còn một chặng đường dài nữa… Mong là cuối cùng người sẽ thành công…’
……
Biển Ăn mòn trở nên lạnh lẽo và kết thành một tầng băng mỏng. Trong khi đó, vùng băng nguyên bên ngoài Pháo đài Băng giá cũng trào ra một dòng sông axit.
Hai plane đã chồng lên nhau và dung hợp thành một!
Bóng tối sâu thẳm tràn ngập khắp bên dưới vương tọa, khí tức đáng sợ bất chợt bùng phát. Huyền thoại bậc một, huyền thoại bậc hai, huyền thoại bậc ba, rồi thẳng một mạch tới huyền thoại đỉnh phong!
Giữa những âm thanh thần phục tựa như Thánh ngôn Hắc ám, vương tọa xoay lại, ngồi trên đó là một thanh niên trẻ tuấn mỹ. Y mặc áo đuôi tôm màu đen, mái tóc dài như kết từ tinh thể băng, nước da khá tối màu. Ngoại trừ việc trên trán mọc ra một cặp sừng ác ma nhỏ màu đen, trông y xem chừng chẳng khác gì nhân loại.
Mắt y ban đầu có màu đen, sau đó không ngừng luân phiên biến đổi thành những màu sắc khác nhau: vàng kim, đỏ tươi, lục sẫm.
Chúa Tể Hắc Ám Gonheim đưa đôi mắt ấy nhìn về phía Lucien, Natasha và Malfurion, nhìn tế đàn tự nhiên đã bị hư hại, sau đó đứng dậy khỏi vương tọa. Khóe môi ẩn chứa nụ cười bỡn cợt, y đặt tay phải lên ngực và khẽ khom lưng:
“Cảm ơn các ngươi đã giúp đỡ.”
Y chính là tân Vương tử Ác ma!


19 Bình luận