Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 08 (Vol cuối) - Con đường bất diệt (670-827)

Chương 670 - Lá thư từ rừng

10 Bình luận - Độ dài: 2,993 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Tại đại sảnh ma thuật trên tầng thượng tháp Babel.

Nền gạch lát đá dày nặng đen tuyền phản chiếu ánh sáng từ các tinh cầu nguyên tố và lưu chuyển một tầng sắc màu kỳ dị. Những đường nét màu bạc không biết được vẽ bằng chất liệu gì ở bên trong hiện ra, mang tới cảm giác có chút gì đó hơi nổi, như thể có nhiều mặt cắt liên tục biến hóa, khiến cho cảm nhận về thời không trở nên hỗn loạn.

Đứng ở chính giữa pháp trận, Lucien lấy ra chiếc đồng hồ bỏ túi màu trắng bạc cầu kỳ, tinh xảo và kiểm tra thời gian, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh kiếm màu xám bạc đang không ngừng lóe lên bên trong Vũ trụ Nguyên tử.

Kể từ khi cậu đệ trình “phương trình Lucien” kết hợp Thuyết tương đối hẹp với cơ học lượng tử đến nay đã gần một tháng. Trình độ huyền thoại bậc ba của cậu đã dần ổn định, còn Natasha nhờ nhìn thấu được những bí ẩn về sự sinh ra và mất đi của vật chất mà giờ cũng tiến ngày càng gần tới cảnh giới huyền thoại, hiện đang chuẩn bị bước đột phá cuối cùng.

Do đó, lúc thiết lập pháp trận nhảy không gian này, Lucien không hề nói cho Natasha biết, không làm phiền cô dốc toàn lực tập trung mà âm thầm chuẩn bị mọi thứ một mình.

“Cùng may mình chỉ định nhảy không gian một lần đến vùng sao gần chứ không phải nhảy không gian siêu xa để tìm kiếm tinh cầu, cũng không cần đến đúng quỹ đạo cố định, bằng không chẳng thể chuẩn bị nhanh như vậy…” Cất đồng hồ bỏ túi vào túi áo vest bên trong bộ suit đen hai hàng khuy, Lucien khẽ nhỏ giọng cảm thán.

Đây là lần đầu tiên chuẩn bị cho một cú nhảy không gian ra vũ trụ thay vì dịch chuyển trong phạm vi thế giới này, vậy nên cậu gặp không ít khó khăn. Cũng may là mục tiêu lần này đơn giản, không yêu cầu độ chính xác cao, khoảng cách cũng chưa đến một năm ánh sáng, bởi cậu chỉ muốn vào vũ trụ để hoàn thành một thí nghiệm nhất định, thành thử mới có thể thuận lợi chuẩn bị thỏa đáng trong thời gian ngắn như vậy.

Phải biết là, Douglas và Oliver ngày trước mỗi lần thực hiện nhảy không gian siêu xa để tìm kiếm tinh cầu thì đều phải chuẩn bị ít nhất hai đến ba năm. Còn việc nhảy tới quỹ đạo đòi hỏi độ chính xác cao, tuy rằng đối với một người thành thục, lão luyện như Douglas mà nói thì không thành vấn đề, nhưng e là ông cũng sẽ phải mất đến mấy tháng mới có thể chuẩn bị xong.

‘Nhưng với kinh nghiệm từ lần này, mình sẽ nắm bắt được sâu hơn về không – thời gian. Trong tương lai, khi thiết lập những pháp trận nhảy không gian tương tự, mình sẽ quen tay và dễ dàng hơn nhiều…’ Lucien chỉnh lại chiếc nơ màu đen trên cổ. Những đường nét màu bạc xung quanh cậu lần lượt tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Toàn bộ ma tháp bắt đầu hấp thụ sức mạnh từ demiplane.

Những tia sáng hội tụ lại, dần dần hình thành nên một lớp màn ánh sáng trong suốt và rộng lớn. Thế rồi, với Lucien làm tâm, nó đột nhiên co lại.

Lucien có cảm giác xung quanh mình lúc nặng lúc nhẹ, không gian không ngừng uốn cong. Lớp phòng ngự được yểm Quyền trượng Thời Không trên người cậu liên tục bị những đợt công kích quét qua và tàn phá.

Không biết đã bao lâu trôi qua, Lucien bỗng cảm thấy mình hoàn toàn mất đi trọng lượng mà bay lơ lửng, xung quanh là một mảng đen kịt, vô số tia sáng mang theo lời nguyền chí mạng thì đang ập tới như thủy triều.

“Nguyên tố Phù hộ!”

Ngay khi Lucien bật ra âm thanh cổ quái, trúc trắc kia, không gian trong phạm vi ảnh hưởng của cậu liền chấn động dữ dội. Những tia sáng lung linh, sặc sỡ nhanh chóng hiện lên, vạch ra những quỹ đạo huyền bí rồi tụ lại thành một lớp phòng ngự bán trong suốt, kịp thời ngăn chặn những tia sáng nguy hiểm kia.

Lucien thở phào nhẹ nhõm. Cậu hiểu mình đã thuận lợi lên tới bầu trời sao và hiện đang trực tiếp tiếp xúc với những tia vũ trụ chứa vô số hạt vi mô kỳ dị.

Đột nhiên, cậu khẽ biến sắc, sau đó vội vàng niệm chú văn lần nữa bên trong lớp màn ánh sáng của Nguyên tố Phù hộ: “Quyền trượng Thời Không!”

Không ngờ một vài tia vũ trụ lại có thể phớt lờ Nguyên tố Phù hộ mà trực tiếp xuyên thẳng tới chỗ cậu!

Từng đợt sóng ánh sáng hội tụ lại, một cây quyền trượng uốn lượn như gợn sóng trên mặt nước hiện ra trong tay Lucien. Kế đó, cậu nhẹ nhàng chỉ một cái, thời không xung quanh liền biến dạng, mấy tia vũ trụ kỳ quái vẫn duy trì khoảng cách gần nhất kia ngay tức thì bẻ cong đường đi và né sang hai bên người cậu.

‘Nơi này quả thật mỗi một bước đều tràn ngập nguy hiểm…’ Lucien không rõ mấy tia vũ trụ kia có gây tổn thương tới cơ thể và linh hồn mình hay không, nhưng cậu một chút cũng không dám sơ suất.

Lý do cậu tiến vào không gian bao la này không phải là để tìm dấu vết tồn tại của các tinh cầu, mà là để hoàn thành việc khám phá position (phản electron) và hoàn thiện thần chú huyền thoại Pháo Positron của mình, từ đó nâng cao thực lực đến mức tối đa.

Phản hạt đối lập với hạt, phản vật chất do các phản hạt cấu thành thì đối lập với vật chất. Khi hai thứ này chạm mặt, chúng sẽ va chạm và hủy diệt lẫn nhau, giải phóng ra một nguồn năng lượng kinh hoàng. Chiếu theo phương trình tương đương khối lượng – năng lượng, mức năng lượng được giải phóng trong phản ứng này vượt xa quá trình tổng hợp hạt nhân, khiến cho dù chỉ một lượng phản vật chất rất nhỏ thôi cũng có thể tạo ra sức mạnh hủy diệt cực kỳ khủng khiếp. Và để khiến cho cả thế giới bị hủy diệt cũng chẳng phải dùng đến bao nhiêu phản vật chất hết.

Do đó, dựa trên nguyên lý này, Pháo Positron (nói chính xác là Pháo Phản Vật chất) chắc chắn là thần chú tấn công đơn mục tiêu mạnh nhất mà Lucien có. Và rất có thể, khi đối mặt với phần lớn các lớp phòng ngự, nó sẽ đồng thời “hủy diệt” luôn cả lớp phòng ngự lẫn người bên trong lớp phòng ngự đó.

Và do Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ, phiên bản cải tiến của Băng Tuyết Nữ Thần chi Nộ, vẫn phải cần một thời gian nữa mới có thể hoàn thiện, Lucien đương nhiên sẽ không đem sự an toàn của bản thân ra đùa giỡn. Chính vì lẽ đó, cậu đã tiến vào bầu trời sao nhanh nhất có thể để tìm kiếm positron.

Sau khi thả thiết bị giả kim ra ngoài, Lucien thi triển ma thuật, khiến cho tia vũ trụ đi xuyên qua từ trường bên trong thiết bị, sau đó quan sát vệt quỹ đạo lệch hướng của chúng.[note73977]

Đây là một công việc thử thách sự kiên nhẫn, bởi cậu phải tìm ra quỹ đạo mà mình muốn từ vô số quỹ đạo chồng chéo lên nhau, mà chưa kể khu vực xung quanh chắc gì đã tồn tại positron.

Thời gian từng ngày trôi qua, Lucien đã di chuyển đến rất nhiều vị trí khác nhau.

Những vệt quỹ đạo lệch hướng hiện lên trong buồng mây,[note73978] Lucien phân biệt và tính toán đầy chăm chú. Đột nhiên, linh cảm được điều gì đó, cậu lập tức chộp lấy thiết bị giả kim rồi thi triển dịch chuyển. Ngay sau đó, một tảng đá to bằng cả ngọn núi lao đến vị trí cậu vừa ở với một tốc độ không tưởng!

‘Tiểu hành tinh…’ Lucien nói thầm. Ngài Chủ tịch, thầy và những người khác chỉ không tìm thấy các tinh cầu bình thường, còn những tiểu hành tinh lang thang trong tinh không thì thi thoảng vẫn có thể phát hiện ra. Nó cũng có thể được xem là một mối nguy hại lớn trên bầu trời sao mênh mông này.

Lucien lắc lắc đầu, không để ý đến nó nữa mà lấy quả cầu pha lê Ánh Sáng Ban Mai ra rồi thi triển chiêm tinh thuật, xác nhận tình hình xung quanh xong mới tiếp tục thí nghiệm.

Một quỹ đạo tuyệt đẹp dần dần hiện ra trong buồng mây. Đường cong quen thuộc ấy, sự ngược chiều ấy, trong mắt Lucien lúc này mới quen thuộc và đáng yêu biết bao!

“Positron!”

Bầu trời sao, nơi đại diện cho phản hồi từ thế giới thực, một lần nữa mờ ảo hiện ra. Những hoa văn ma thuật phức tạp bên trong thế giới nhận thức của Lucien tăng lên, rất nhanh đã kết nối thành một thể.

Một hồi lâu sau, Lucien, người vẫn đang lơ lửng giữa vũ trụ, mở miệng niệm ra một chú văn rất dài và phức tạp, còn tay phải thì giơ về phía trước:

“Pháo Positron!”

Vô số những sự vật không tên tụ tập lại, một cột sáng hòa lẫn với ánh lửa hư ảo đột nhiên phình lên rồi bắn ra, rất nhanh bắn trúng vào một tiểu hành tinh vừa bay qua.

So với tiểu hành tinh trước đó, tiểu hành tinh này tĩnh mịch chết chóc hơn, cũng to lớn hơn nhiều. Thế nhưng sau khi trúng Pháo Positron của Lucien, nó liền bùng nổ một thứ ánh sáng chói mắt như thể hằng tinh, bức xạ đáng sợ cuồn cuộn mãnh liệt.

Chỉ sau một khoảng thời gian ngắn ngủi, hết thảy đều lắng xuống. Ở vị trí nọ không còn lại dù chỉ một dấu vết của tiểu hành tinh kia. Nó đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Lucien khẽ gật đầu trước uy lực này rồi khởi động tọa độ không – thời gian được lưu lại sẵn trên người. Ánh sao xung quanh lần lượt sáng lên, sau đó thân thể cậu dần biến mất ngay tại chỗ.

Lại qua một lúc lâu nữa, khung cảnh trước mắt Lucien dần trở nên rõ ràng. Cậu đã quay trở lại tầng thượng của tháp Babel!

Lấy Nguyệt Thời Kế ra, Lucien trầm ngâm suy nghĩ: ‘Du hành bằng động cơ warp?[note73980] Sử dụng lỗ sâu?[note73981] Hay là xuyên qua không – thời gian cao hơn?’[note73982]

Cậu trừ đi khoảng thời gian hai mươi mấy ngày thí nghiệm, chỉ đơn thuần tính thời gian tiêu tốn cho lần nhảy không gian này, muốn mò ra bí ẩn trong đó.

Đột nhiên, linh cảm chợt lóe, Lucien đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đề rồi vừa hay nhìn thấy một luồng kiếm quang màu xám bạc lóe lên, mang theo một thứ khí tức hư ảo như có thể chém nát hết thảy.

Sau khi luồng kiếm quang kia lóe lên, một tinh cầu nguyên tố bất thình lình bị chém làm đôi. Những khe nứt hư ảo từ vết chém lan ra, biến nó thành vô số mảnh nhỏ.

Vũ trụ Nguyên tử đột nhiên rung chuyển dữ dội, như thể từ trung tâm có một nguồn tâm điểm tàn phá đang lan ra vô vàn kiếm quang hủy diệt vô cùng vô tận. Các tinh cầu nguyên tố lũ lượt vỡ tan, ánh sao đồng loạt tắt lịm, thiên tượng biến đổi, vũ trụ diệt vong!

Khóe môi Lucien cong lên, để lộ ra niềm vui từ tận đáy lòng. Cậu khẽ vận linh lực, Vũ trụ Nguyên tử liền khôi phục lại nguyên trạng.

Một bóng người cao ráo thân mặc giáp bạc từ cửa sổ nhảy vào, trên mặt là niềm hưng phấn và kích động khó nén: “Lucien, em tấn thăng huyền thoại rồi!”

“Anh biết ngày này sẽ tới mà, chỉ không ngờ lại sớm như vậy.” Lucien mỉm cười nhìn Natasha.

Natasha vừa đắc ý vừa vui vẻ đi qua đi lại, kế đó tâm tình tốt mà nở một nụ cười xảo quyệt: “Vậy đêm nay anh phải nghe lời em.”

Lucien nhướng lông mày bên trái: “Lúc trước em bảo anh phải động viên, an ủi và phối hợp với em vì em đột phá lên huyền thoại vất vả, anh không phản đối vì thấy có lý. Nhưng giờ em đột phá rồi, sao anh vẫn phải nghe lời em?”

Natasha vẻ mặt nghiêm túc nói: “Em thành công rồi, anh lẽ nào không định chúc mừng, không định vui thay cho em sao? Việc này còn ý nghĩa hơn sinh nhật nhiều đó!”

“…Em nói gì cũng ‘có lý’ hết.” Lucien mỉm cười lắc lắc đầu.

Natasha hếch cằm: “Đương nhiên rồi. Em hơi bị công bằng đấy!”

……

Vài ngày sau, Hội đồng Tối cao tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.

Bên trong phòng họp, bầu không khí không hề vì cách giải thích hiệu ứng người quan sát của Lucien mà trở nên kỳ lạ. Cả Douglas và Fernando đều là những bậc trưởng bối đối sự bất đối nhân,[note73983] còn Lucien cũng là một quý ông biết nghĩ tới người khác. Vì vậy, những cuộc tranh luận học thuật không ảnh hưởng tới việc giao lưu quan hệ bình thường – Nhất là lần này chúng vẫn chỉ đang là những giả thuyết mỗi người một ý, không rõ ràng như thí nghiệm giao thoa khe đôi xác thực bản chất sóng, bác bỏ lý thuyết hạt và đặt nền móng cho thắng lợi của cuộc chiến sóng – hạt lần hai mà Brook từng thực hiện.

Douglas vẻ mặt có phần trịnh trọng nói: “Nữ Hoàng Elf của rừng Stroop đã gửi cho ta một lá thư.”

“Thư?” Oliver làm vẻ kỳ quái hỏi lại. Huyền thoại đỉnh phong trao đổi với nhau mà lại phải dùng thư? Cũng đâu có phải là sợ tiếng gầm của Fernando đâu!

Douglas khẽ gật đầu: “Bởi vì đây là thư cầu viện chính thức.”

Nghe vậy, tất cả các thành viên Hội đồng Tối cao tham dự cuộc họp đều làm vẻ nghiêm trọng. Vương đình Elf là một trong những đồng minh quan trọng của nghị viện.

Douglas tiếp tục: “Nữ Hoàng Elf Aglaea nhận thấy có một bộ phận Elf xuất hiện dấu hiệu sa ngã, thậm chí cả Tinh Linh Thụ cũng bị ô nhiễm, nhưng nguyên nhân thì chưa rõ. Ngoài ra, trong Hội đồng Trưởng lão Druid cũng có thành viên mất tích. Do đang phải kiểm soát Tinh Linh Thụ, mà sự việc lại khá là quỷ dị, cô ấy đành cầu viện chúng ta, hy vọng chúng ta có thể cử một, hai Pháp sư huyền thoại tới hiệp trợ. Xét cho cùng, ma thuật rất hữu dụng trong nhiều phương diện.”

Ông nhìn quanh một vòng: “Ai bằng lòng đi?”

Sau một thoáng trầm mặc, Lucien giơ tay: “Tôi vừa hay đang rảnh.”

Bản thân cậu đã tấn thăng huyền thoại bậc ba, nhưng Nguyệt Thời Kế, ma cụ huyền thoại độc quyền của cậu, thì vẫn còn thiếu vật liệu để nâng cấp theo, mà các vật liệu huyền thoại liên quan đến thời không thì lại cực kỳ hiếm, gần như chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Vậy nên, chi bằng đi tới Vương đình Elf, nơi có truyền thừa hàng trăm nghìn năm, để thử vận may xem sao.

––––––––––––––––––––––––––––––––

**Tại sao Lucien phải mò ra tận vũ trụ để phát hiện positron mặc dù thí nghiệm phát hiện positron trên thực tế vốn có thể thực hiện trên Trái Đất? Chi tiết này nếu không hiểu rõ sẽ rất dễ hiểu nhầm thành sạn. Nguyên nhân là vì, mục tiêu của Lucien không chỉ là phát hiện positron, mà còn là để hoàn thiện thần chú Pháo Positron – một lý do mang tính ma thuật.

Thứ nhất, positron ở Trái Đất chỉ là positron thứ cấp: khi tia vũ trụ va chạm với khí quyển Trái Đất, chúng tạo ra một lượng lớn các hạt thứ cấp như muon, pion, neutron, v.v. chứ không chỉ positron, vậy nên trong buồng mây chỉ quan sát được một phần positron rất nhỏ, phải lọc rất kỹ với những hạt khác => Gây nhiễu rất nhiều, dễ bị nhầm lẫn.

Thứ hai, ở ngoài không gian, tia vũ trụ vẫn còn trong trạng thái nguyên thủy, chưa va chạm với bầu khí quyển, vậy nên Lucien sẽ có thể trực tiếp quan sát positron trong điều kiện sạch => Đảm bảo độ thuần khiết và chính xác của dữ liệu để ứng dụng vào ma thuật.

Cuối cùng, để hoàn thiện Pháo Positron, Lucien cần phải xác nhận và kiểm chứng trực tiếp đặc tính của positron. Ở ngoài không gian, cậu sẽ có thể tiếp xúc trực tiếp với phản vật chất thật sự, không phải qua trung gian lý thuyết => Làm tăng mức độ cộng hưởng giữa kiến thức và sức mạnh ma thuật để tối ưu hóa uy lực của thần chú.

Ghi chú

[Lên trên]
Đây là thí nghiệm phát hiện positron của nhà vật lý người Mỹ Carl David Anderson vào năm 1932. Trong lúc nghiên cứu tia vũ trụ bằng buồng mây đặt trong từ trường, ông đã vô tình quan sát thấy một quỹ đạo cong giống electron nhưng theo chiều ngược lại, đó chính là positron. Tuy nhiên, hai thí nghiệm này không giống hệt nhau mà có sự khác biệt cơ bản, bởi Lucien đang thực hiện nó ở ngoài vũ trụ. Cụ thể tại sao thì giải thích ở dưới.**
Đây là thí nghiệm phát hiện positron của nhà vật lý người Mỹ Carl David Anderson vào năm 1932. Trong lúc nghiên cứu tia vũ trụ bằng buồng mây đặt trong từ trường, ông đã vô tình quan sát thấy một quỹ đạo cong giống electron nhưng theo chiều ngược lại, đó chính là positron. Tuy nhiên, hai thí nghiệm này không giống hệt nhau mà có sự khác biệt cơ bản, bởi Lucien đang thực hiện nó ở ngoài vũ trụ. Cụ thể tại sao thì giải thích ở dưới.**
[Lên trên]
Buồng mây này chắc chắn không phải buồng mây bình thường mà đã có cải tiến, bởi trong buồng mây bình thường, khi hạt tích điện đi qua, nó sẽ để lại vệt ngưng tụ hơi nước, cũng chính là quỹ đạo của hạt. Nhưng ở trong vũ trụ, nơi có môi trường chân không, hơi nước sẽ không thể ngưng tụ để tạo vệt.
Buồng mây này chắc chắn không phải buồng mây bình thường mà đã có cải tiến, bởi trong buồng mây bình thường, khi hạt tích điện đi qua, nó sẽ để lại vệt ngưng tụ hơi nước, cũng chính là quỹ đạo của hạt. Nhưng ở trong vũ trụ, nơi có môi trường chân không, hơi nước sẽ không thể ngưng tụ để tạo vệt.
[Lên trên]
Động cơ warp (warp drive): là động cơ đẩy tàu vũ trụ tưởng tượng cho phép du hành nhanh hơn vận tốc ánh sáng có nguồn gốc từ vật lý lý thuyết. Tàu động cơ warp không bay qua không gian mà bóp méo chính không gian (co lại phía trước, giãn ra phía sau) để tàu “trượt” qua. Có thể tưởng tượng không gian như một tấm thảm, bạn ở vị trí A, muốn tới B ở bên kia thì gấp tấm thảm lại sao cho A gần sát B rồi bước qua. Khái niệm này ai xem Star Trek rồi sẽ rất quen thuộc.
Động cơ warp (warp drive): là động cơ đẩy tàu vũ trụ tưởng tượng cho phép du hành nhanh hơn vận tốc ánh sáng có nguồn gốc từ vật lý lý thuyết. Tàu động cơ warp không bay qua không gian mà bóp méo chính không gian (co lại phía trước, giãn ra phía sau) để tàu “trượt” qua. Có thể tưởng tượng không gian như một tấm thảm, bạn ở vị trí A, muốn tới B ở bên kia thì gấp tấm thảm lại sao cho A gần sát B rồi bước qua. Khái niệm này ai xem Star Trek rồi sẽ rất quen thuộc.
[Lên trên]
Lỗ sâu (wormhole): Là một cầu nối giữa hai vùng không – thời gian cách nhau rất xa. Có thể tưởng tượng không gian như một tờ giấy, bạn ở vị trí A, muốn tới B ở bên kia thì gấp tờ giấy lại sao cho A gần sát B rồi đục một lỗ đi xuyên từ A sang B. Khái niệm này giống với cổng dịch chuyển trong game hay cánh cửa thần kỳ của Doraemon.
Lỗ sâu (wormhole): Là một cầu nối giữa hai vùng không – thời gian cách nhau rất xa. Có thể tưởng tượng không gian như một tờ giấy, bạn ở vị trí A, muốn tới B ở bên kia thì gấp tờ giấy lại sao cho A gần sát B rồi đục một lỗ đi xuyên từ A sang B. Khái niệm này giống với cổng dịch chuyển trong game hay cánh cửa thần kỳ của Doraemon.
[Lên trên]
Không – Thời gian cao hơn (không – thời gian đa chiều): Bình thường chúng ta sống trong thế giới 4D (3 chiều không gian dài, rộng, cao + 1 chiều thời gian), còn không – thời gian cao hơn thì có thể tồn tại nhiều chiều hơn nữa. Chúng vô hình với mắt thường, theo giả thuyết là bị cuộn lại hoặc ẩn giấu. Nếu có thể đi tắt qua các chiều không gian đó thì sẽ rút ngắn khoảng cách di chuyển rất nhiều so với đi trên không gian 3 chiều bình thường. Khái niệm này thực chất chính là các nút giao không gian mà Lucien đã dùng để đi tắt khắp lục địa ở nửa đầu vol 5 ấy.
Không – Thời gian cao hơn (không – thời gian đa chiều): Bình thường chúng ta sống trong thế giới 4D (3 chiều không gian dài, rộng, cao + 1 chiều thời gian), còn không – thời gian cao hơn thì có thể tồn tại nhiều chiều hơn nữa. Chúng vô hình với mắt thường, theo giả thuyết là bị cuộn lại hoặc ẩn giấu. Nếu có thể đi tắt qua các chiều không gian đó thì sẽ rút ngắn khoảng cách di chuyển rất nhiều so với đi trên không gian 3 chiều bình thường. Khái niệm này thực chất chính là các nút giao không gian mà Lucien đã dùng để đi tắt khắp lục địa ở nửa đầu vol 5 ấy.
[Lên trên]
Đối sự bất đối nhân: thành ngữ, ý nói khách quan, không nhắm vào người, không công kích cá nhân. Gần giống với “công tư phân minh” trong tiếng Việt.
Đối sự bất đối nhân: thành ngữ, ý nói khách quan, không nhắm vào người, không công kích cá nhân. Gần giống với “công tư phân minh” trong tiếng Việt.
Bình luận (10)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

10 Bình luận

Bà trans rào trước đề phòng có người bảo là sạn hở 😂
Xem thêm
Cái này bên eng tôi nhớ cũng thấy có đứa cmt thắc mắc rồi, kiểu tđn phải bày vẽ bay ra tận vũ trụ chỉ để làm cái thí nghiệm này á 😌 May ở đây có trans giải thích trước
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm
Chị nhà chính ra thú tính lắm chứ đùa :))) mà chị cửa lớn không đi mắc gì trèo cửa sổ vào
Xem thêm
Mở đầu vol bằng một chap đầy kiến thức :)))
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
tem
Xem thêm