Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Chương 3: Ma đạo phi không phàm thuyền và đặc phái viên của hội

1 Bình luận - Độ dài: 1,379 từ - Cập nhật:

"Ồ...!"

"Rain, bình tĩnh nào."

Rain, người thường ngày giữ vẻ điềm tĩnh và mềm mỏng, lúc này lại kích động đến mức kéo tay áo tôi không ngừng.

Cũng phải thôi.

Đối với một người mê đạo cụ ma pháp đến cuồng si như em ấy, thứ trước mắt này chắc chắn là bảo vật trong mơ.

──Ma Đạo Phi Không Phàm Thuyền Forneia.

Đây là một trong những đạo cụ ma pháp quan trọng nhất của Vương quốc Welmeria, và cũng là một trong ba phi thuyền khổng lồ duy nhất trên thế giới có thể chở người bay lượn giữa trời cao.

"Woaa... to thật đấy!"

Marina reo lên, mắt sáng rực, giọng điệu đầy hứng khởi.

"Kh-không khí bắt đầu căng thẳng rồi."

Nene khẽ lùi lại, rõ ràng đang cố gắng giữ khoảng cách với khung cảnh quá đỗi phi thực.

Silk thì, yên lặng và dè dặt, vẫn nấp kỹ sau lưng tôi.

Ánh mắt quan sát kỹ lưỡng, cảnh giác, nhưng cũng không giấu được vẻ tò mò âm ỉ.

"Nghe này, thầy. Không thể nào có chuyện một thứ như thế này bay lên trời được. Chắc chắn là nói dối."

Nene cau mày, bày ra vẻ mặt nghi hoặc và có phần bướng bỉnh.

"Nhưng em thấy tận mắt nó đáp xuống mà. Rõ ràng là có thể bay lên."

Rain lập tức phản bác, giọng còn phấn khích.

"Không đâu, chắc chắn chúng ta đã nhìn nhầm rồi."

Nene bắt chéo tay, quay sang nhìn tôi, giọng gần như gắt lên.

"Làm sao một thứ to như thế lại có thể bay lên cao như vậy được ạ? Anh giải thích đi?"

"Nó sử dụng Ma Lực Phàm – Mana Sail để chuyển hóa ma lực đậm đặc từ địa mạch – Leyline thành lực đẩy, nhờ đó có thể nâng mình lên và lướt trên không."

Về đạo cụ ma pháp khổng lồ này, dù vẫn còn nhiều bí ẩn, nhưng nghiên cứu đã có những bước tiến đáng kể.

Đầu tiên, nó không phải thứ có thể bay bất kỳ đâu.

Nó chỉ có thể di chuyển trên các địa mạch – Leyline – những dòng chảy ma lực trải khắp thế giới, và cũng chỉ có thể hạ cánh tại những nơi như hồ Ordan, nơi chúng tôi đang đứng, là nơi ma lực từ địa mạch hội tụ.

Chính vì đặc tính này, nên nó không phải phương tiện di chuyển tùy tiện mà ai cũng có thể sử dụng.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cơ hội được đặt chân lên thứ này cũng hiếm như trúng độc đắc vậy.

Chủ yếu, nó được sử dụng khi vương tộc hoặc các nhân vật cấp cao trong vương quốc thực hiện chuyến thăm ngoại giao, hoặc khi đón tiếp quốc khách, vừa là phương tiện di chuyển vừa là biểu tượng quyền lực.

Những mạo hiểm giả bình thường như chúng tôi, dù chỉ để thấy tận mắt cũng là cơ hội hiếm hoi.

"Cậu Feldio, dạo này thế nào?"

Từ sau lưng, một giọng nói quen thuộc cất lên khi tôi vẫn đang ngước nhìn Ma Đạo Phi Không Phàm Thuyền Forneia.

"Ngài Tử Tước Bordman!"

Tôi quay lại, đứng thẳng người.

"Ồ, không cần gọi ta là 'ngài' đâu. Giờ cậu cũng là Bá Tước Mê Cung rồi mà."

Ông cười nhẹ, khoát tay với vẻ thân thiện.

"Tôi vẫn chưa quen lắm... chuyện này đến quá đột ngột."

Tôi cười gượng, đưa tay lên xoa gáy.

Tử Tước Bordman cũng cười theo, có phần đồng cảm.

"Đừng ngại, cứ coi như chúng ta là bằng hữu đi."

"Vâng, nghĩ theo cách đó cũng tốt. Với lại, đây là điều cần thiết."

Nơi chúng tôi sắp đến, Salmutaria, là một vùng đất theo chế độ phong kiến nam quyền.

Để bảo vệ các đồng đội toàn nữ của mình khỏi rắc rối, tôi cần mang danh 'Feldio' để ngăn kẻ khác dòm ngó.

Cụ thể, phải tạo ấn tượng rằng "những nữ nhân đi cùng Bá Tước Mê Cung Feldio đều là người của anh ta" để tránh nguy hiểm cho họ.

Đây là kế hoạch của nhà vua, người đã trao cho tôi biểu tượng 'clover' để các thành viên trong tổ đội có thể đeo trên người, tượng trưng cho quyền bảo hộ của tôi.

Vô tình, việc này lại trùng khớp với ý tưởng làm 'biểu tượng tổ đội' mà Marina từng đề xuất trước đây.

Dù sao, tôi cũng đã từng được công nhận là 'dũng giả' một lần, nên sớm hay muộn gì cũng sẽ phải đối mặt với chuyện này.

Xem ra, đức vua của tôi có phần thoải mái và tùy tiện hơn tôi tưởng.

"Nhưng phải nói, đức vua đã chơi một ván cờ táo bạo."

"Đúng vậy."

"Cờ? Là sao ạ?"

Rain hỏi, nghiêng đầu, mắt mở to, ánh nhìn trong veo.

"Việc ủng hộ đề xuất của Vương tử Mastoma cũng là một canh bạc lớn. Nếu một người khác lên ngôi, chắc chắn sẽ không có lợi cho ngài ấy."

"Vậy... à?"

Rain chớp mắt, gật đầu nhẹ.

"Đúng vậy. Chúng ta đang giúp đỡ một người có thể trở thành quốc vương tương lai của Salmutaria. Nếu thành công, mối quan hệ này sẽ là lợi thế lớn cho vương quốc."

Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy có chút căng thẳng.

Nhiệm vụ lần này, bằng bất cứ giá nào, chúng tôi không thể thất bại.

Đây là một phần trong sự nghiệp quốc gia do đức vua chủ đạo – 'Nhiệm Vụ Sắc Mệnh – King's Order'.

"Thật ra, đã lâu rồi ta không đến Salmutaria. Có khi lần này lại phát hiện được điều gì mới."

Dường như nhận thấy tôi đang căng thẳng, Tử Tước Bordman cười khẽ đổi chủ đề.

"Đúng vậy. Đất thay đổi, cách mạo hiểm cũng thay đổi."

"Đúng thế. Đặc biệt là từ khi 'thứ đó' được đưa vào sử dụng, thế giới của mạo hiểm giả đã thay đổi rất nhiều. Ta cũng phải làm lại nghiên cứu từ đầu."

Ông liếc nhìn về phía thiết bị ma pháp đang được đưa lên Forneia bằng ma pháp bay, ánh mắt sắc sảo đầy chuyên chú.

Việc lắp đặt và điều chỉnh thiết bị này cũng là một trong những nhiệm vụ của chúng tôi.

"Việc điều chỉnh thứ đó sẽ khá phức tạp."

"Nếu ngài cần, tôi cũng có thể giúp. Dù sao tôi cũng là một luyện kim thuật sư."

Tôi nói, cố giữ giọng bình thản dù hơi khựng lại.

"Được vậy thì còn gì bằng. Cậu có kinh nghiệm thực tế, nên ta sẽ nhờ cậu đấy."

Ông cười thoải mái, vỗ vai tôi.

"Em cũng muốn tham gia! Em cũng muốn thử chạm vào nó!"

Rain giơ hai tay lên, đôi mắt long lanh.

"Này này, Rain. Đó chỉ là tò mò thôi mà, đúng không?"

Tôi cố giữ bình tĩnh, giọng dịu xuống.

"Em sẽ không cản trở đâu. Không được sao ạ?"

Rain chắp tay, hơi nghiêng người, làm dáng một cách dễ thương nhưng ánh mắt thì tràn đầy quyết tâm.

"Được chứ. Cô đã khiến ta ngạc nhiên trong lần trước mà."

Bordman cười nhẹ, gật đầu.

Rain cười rạng rỡ khi được đồng ý.

Đúng là cô nàng mê đạo cụ ma pháp đến phát cuồng, và không giấu nổi điều đó.

Silk, này.

Sắp lên thuyền rồi đấy, đừng bám chặt vào lưng tôi nữa.

"Ê, Yuke!"

"Hử?"

Vừa lúc tôi vác xong đống hành lý, thì nghe thấy giọng Benwood vang lên.

Nghe nói ông ấy sẽ không đến tiễn, cơ mà...

"Sao thế, Benwood?"

"Hửm? Sao thế là sao, cái kiểu chào hỏi gì vậy hả?"

Ông cười toét miệng, tay khoát vai Jamie đang đứng cạnh.

Bên cạnh ông còn có Nibelrun, dáng vẻ nhỏ nhắn nhưng đeo chiếc ba lô to gần bằng người.

Khoan, chuyện này là sao đây?

"Sao? Cậu chưa nghe à? Nhân sự từ Hội Mạo Hiểm Giả chính là bọn ta đấy!"

Benwood vỗ ngực.

"Hả?"

Ngay sau lưng tôi, tiếng kèn vang lên báo hiệu việc chất hàng đã hoàn tất.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

TRANS
Không tiễn, đi cùng luôn
Xem thêm