Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Chương 41: Bí ẩn của những Ảnh nhân và người mà từng ngưỡng mộ

0 Bình luận - Độ dài: 1,340 từ - Cập nhật:

Sau khi nghỉ ngơi chốc lát, bọn tôi tiếp tục đi theo hướng mà 【La bàn của Kẻ Tìm kiếm – Seeker’s Compass】 chỉ ra.

Khung cảnh đầy hiệu ứng như bị ghép khảm trong “Vương miếu” phức tạp còn hơn cả vùng "Vô Sắc Ám”, đến mức thỉnh thoảng ngay cả Nene cũng bị rối loạn phương hướng.

Về phần ma vật cũng có điểm cần lưu ý.

Việc chạm trán với những con ma vật kỳ lạ, chưa từng thấy thì tương tự như trong "Vô Sắc Ám”, nhưng ở đây còn thường xuyên chạm mặt với “Ảnh nhân – Shadow Stalker”.

Và điều khiến chúng kỳ lạ là ở chỗ đó.

Ngay cả tôi – người đã nỗ lực nghiên cứu kiến thức về ma vật để hỗ trợ tổ đội – cũng cảm thấy cái gọi là “Shadow Stalker” này quá mức bí ẩn.

Theo lời Rain – một Pháp sư đồng thời là Tu sĩ – thì những thực thể đó phát ra cả khí tức của sinh vật ma pháp lẫn của kẻ đã chết.

Tôi từng tận mắt chứng kiến khoảnh khắc Rahuma bị “lộn ngược”, nhưng thay vì giống như chết đi, trông gã ta có vẻ đã “biến đổi”.

Vậy mà... thứ tôi cảm nhận được lại là khí tức của người chết bị ô uế – đúng là khó hiểu.

Còn một điểm nữa.

Về trang phục của "Ảnh nhân”.

Ngay cả khi Rahuma và đội cận vệ bị biến đổi, họ vẫn mặc nguyên bộ trang phục cũ.

Điều đó khiến người ta nghĩ rằng “hình dạng bị lộn ngược” chính là diện mạo lúc còn sống.

Nếu thế thì, những Shadow Stalker mà chúng tôi chạm trán ở đây có khả năng là người từng sống quanh khu vực “La=Jo”... Nhưng thực tế thì không phải.

Có người mặc áo choàng chỉ huy lộng lẫy, có kẻ khoác giáp gỗ cổ xưa cả trăm năm, lại có kẻ quấn áo giáp bằng chất liệu kim loại kỳ dị như vải... đủ mọi dạng, không thể xác định được thời đại.

Nền văn hóa, thời kỳ, trình độ kỹ thuật đều không khớp – như thể chẳng hề liên quan gì đến nhau.

“...Ừm… thứ này là gì nhỉ?”

“Không bị phát hiện bởi 〈Cảm nhận ma lực – Sense Magic〉... nên chắc không phải Pháp cụ đâu.”

Tôi cười gượng trước thái độ hờ hững của "người nghiện Pháp cụ”, rồi đưa tay chạm vào lớp vải để xác nhận.

Lớp áo mỏng có cảm giác mượt như lụa, nhưng nếu nhìn kỹ thì mới nhận ra đó là thứ được dệt từ sợi kim loại cực kỳ mảnh.

Và nếu không phải là Pháp cụ thì nghĩa là... nó được chế tạo bằng kỹ thuật thông thường.

“Lúc chém vào thấy rất kỳ. Nếu không phải là em thì chắc bị đòn đó hất ngược rồi.”

“Có lẽ là loại áo giáp nhẹ thiết kế như áo chiến ngắn chăng? Giống kiểu áo giáp xích?... Không biết nữa. Dù sao thì, lấy một mảnh mang theo đi.”

Cái áo đó đã bị Marina cắt rách rồi.

“NeNe, nếu tìm được nơi có thể nghỉ ngơi thì báo tôi nhé. Nghỉ thêm chút đi.”

“Rõ ạ. Em sẽ đi trước.”

Khung cảnh kỳ dị và lũ ma vật lợi dụng nó để đánh úp dường như đã khiến ai nấy tiêu hao không ít.

Ngay cả tôi cũng đang nhận ra bản thân hơi mệt do căng thẳng quá mức.

Marina, người luôn ở tiền tuyến, hay Nene, người chịu trách nhiệm cảnh giới tiền tiêu, thì khỏi phải nói.

Còn Nibelrun – người vẫn chưa quen với việc thám hiểm mê cung – chắc cũng đã đến giới hạn.

Nói thật thì... cái mê cung này rộng quá đáng.

Với độ chi tiết và phạm vi cảnh giới của Nene, lẽ ra cầu thang xuống tầng tiếp theo phải lộ diện từ lâu rồi mới phải.

“Yuke.”

Vừa thở ra một hơi, tôi thấy Jamie khẽ vỗ vào hông tôi.

“Cậu đã làm hết sức rồi. Căng thẳng cũng chẳng giúp được gì đâu.”

“À... ừ.”

Không ngờ lại được an ủi theo kiểu này, tôi hơi đơ ra... và rồi bất giác thả lỏng vai.

“Cảm ơn, Jamie.”

“Không có gì.”

“...Mà chuyện này cũng một phần là tại cô đấy.”

“Hả!? Là tôi á?”

Jamie kêu lên đầy ngạc nhiên.

“Lâu lắm rồi mới thấy mình ganh tị như vậy.”

“Chẳng lẽ là... vụ 〈Ma pháp tiễn – Energy Bolt〉 à?”

“Ừ. Tôi nhớ lại cái hồi mình cố thử mà không làm được rồi chán nản.”

Thời điểm đó, nhóm “Thunder Pike” đang là một tổ đội hạng C đang lên.

Tôi băn khoăn không biết làm sao để đóng góp thêm vào hỏa lực, nên đã thử bắn liên tục 〈Ma pháp tiễn〉 không niệm chú... nhưng mãi không làm được.

Dù chỉ là Ma pháp cấp độ một, việc liên tục thi triển một ma pháp tấn công mà bản thân không thạo là hướng đi sai ngay từ đầu.

Mà... có lẽ chính vì thất bại đó mà tôi mới hướng đến con đường “hậu cần chuyên nghiệp”.

Thế nên, khi nhìn người khác thực hiện điều mình từng thất bại một cách dễ dàng, tôi không khỏi thấy có chút ghen tị.

“Thật ra, này...”

Jamie hạ giọng, ghé sát vào tai tôi.

"Tôi thức tỉnh được ‘Chức năng thứ hai’... Là Xích Ma Đạo Sĩ đấy.”

“Ểh!?”

Tôi bật thốt đầy kinh ngạc, khiến cả nhóm – đang trong lúc nghỉ – đồng loạt quay lại nhìn.

“Ah, Jamie định hôn Yuke kìa!”

“N-Này—!? …Đừng chỉ tay kiểu đó, Marina!”

Do Marina chỉ tay về phía bọn tôi, “GoPro-kun” lập tức xoay lại chĩa vào.

Tôi quýnh quáng, còn Jamie thì hơi đỏ mặt, cúi đầu lảng tránh.

Dáng vẻ đó... thật khó mà tưởng tượng nổi từ con người trước đây của cô ấy.

Khiến tôi cũng có phần ngại ngùng.

“Không phải vậy. Chỉ là... Jamie vừa làm được một điều mà ngày xưa tôi từng thất bại thôi.”

“Vậy thì đâu cần phải nói kiểu đó ạ?”

Lời thắc mắc vô tư của Marina lại càng khiến bầu không khí giữa tôi và Jamie trở nên kỳ cục.

"Chị á, chức năng thứ hai là Xích Ma Đạo Sĩ đấy.”

“Giống Yuke luôn. Thích ghê.”

Rain thì thì thầm mắt lấp lánh.

Chứ tôi thì lại ganh tị với tài năng của Rain – người thậm chí có thể dùng Ma pháp cấp độ bảy cơ mà.

“Có lẽ chị đã ngưỡng mộ Yuke từ lâu rồi.”

“Cậu ấy trong ‘livestream của Clover’... dùng rất nhiều ma pháp một cách điêu luyện, hoàn toàn khác với lúc bọn mình còn ở cùng nhau. Trông... ngầu lắm.”

Jamie vừa nói vừa cúi đầu.

“GoPro-kun” vẫn đang quay về phía này – như thể đây là một đoạn phỏng vấn vậy.

Nhưng... tôi cũng hiểu cảm xúc của Jamie.

Người mà tôi từng ngưỡng mộ... cũng là một Xích Ma Đạo Sĩ, dùng đủ loại ma pháp một cách tự do.

Chính người đó đã dẫn dắt tôi chọn lấy con đường nghề nghiệp này.

“Cảm ơn cô, Jamie. Tôi vui lắm.”

“Cái kiểu trăng hoa đó của cậu vẫn y chang nhỉ. Hồi trước thì còn đỡ quê mùa hơn cơ.”

Jamie  nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo đầy soi mói.

“Chuyện hồi xưa của anh Yuke hả? Em muốn nghe quá!”

“Em cũng vậy, nhất định phải nghe mới được.”

“Cả em nữa.”

Trong lúc chờ Nene quay lại, Jamie bắt đầu kể những câu chuyện dở khóc dở cười về việc "Xích Ma Đạo Sĩ – Warlock" ngày xưa quê mùa đến mức nào, và “GoPro-kun G” thì cứ thế dùng sức mạnh “Hoàng Kim” của mình để phát sóng mấy chuyện mất mặt đó của tôi lên khắp các tablet trên toàn quốc.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận