Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Chương 22: "Tháp" và "Bóng Tối"

1 Bình luận - Độ dài: 1,328 từ - Cập nhật:

── Đã vài ngày trôi qua kể từ khi bức tường đen kỳ lạ kia xuất hiện.

Trên bầu trời, vô số Thư điểu chao lượn, như thể phản chiếu mức độ hỗn loạn của thế giới.

Cái bức tường đen đó... thứ giờ đã được đặt tên là "Mê cung phản chuyển Tenebre" không chỉ xuất hiện ở Welmeria.

Hiện tượng tương tự cũng đã được xác nhận tại các mê cung lớn ở các quốc gia khác như Lunaburg ở phương bắc và Cộng hòa Porcus ở phía đông, và thông tin này đang được gửi tới Welmeria, nơi được biết đến với sự am hiểu về tình hình mê cung.

Những thông tin này được truyền tới chúng tôi, những kẻ đang ở La-Jo, qua sự kết nối của Mamal-san.

Có lẽ một phần là vì họ đang cân nhắc xem nên triển khai Benwood, một chiến lực lớn, tới đâu, nhưng chắc cũng là vì có chúng tôi ở đây.

Đúny là kỳ vọng từ Quốc vương Victor nặng trĩu đang phủ nặng lên vai tất cả chúng tôi.

Dù vậy, cũng nhờ lượng thông tin đổ về mà chúng tôi đã xác nhận được vài điều.

"Này, Benwood. Cái này..."

"Ừ. Quả là trùng hợp đến khó tin."

Trong góc của tòa nhà hội được dùng làm tổng bộ, tôi và Benwood cùng cúi người sát vào tấm bản đồ trên bàn, ánh mắt chăm chú.

Khi đánh dấu những mê cung nơi "Mê cung phản chuyển Tenebre" xuất hiện lên tấm bản đồ thế giới đơn giản này, một quy luật bắt đầu lộ rõ.

Và nó đã xác thực phỏng đoán của tôi.

"Đều là những nơi có Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate."

"Ừ, tất cả."

Benwood khoanh tay, giọng trầm xuống, ánh mắt hiện rõ vẻ căng thẳng.

Di tích đô thị Sarban ở Lunaburg.

Đại động huyệt Littoni ở Porcus.

Mê cung đô thị bỏ hoang Au-Dread gần Kuarot ở Welmeria.

Còn vài mê cung chưa được chinh phục hay chưa được phát hiện nữa.

Trong số đó có cả Vương Miếu.

"Nhưng... tại sao Finis lại không bị ảnh hưởng?"

Finis, quê nhà của chúng tôi, là một thành phố mê cung.

Nó nằm ngay trên "Vô Sắc Ám", một mê cung siêu khó nơi đã xác nhận có Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate.

Thế nhưng, tới giờ vẫn chưa có tin tức nào cho thấy Finis bị cuốn vào hiện tượng "Mê cung phản chuyển Tenebre".

"Vì đã được chinh phục chăng? Hay là do mê cung đã từng sụp đổ?"

Tôi lẩm bẩm, nhưng không giấu nổi bối rối trong giọng nói.

"Làm sao ta biết được chứ. Mấy chuyện đó là việc của Mamal."

Benwood nhún vai, rõ ràng là không muốn bận tâm đến những điều ông ấy xem là rối rắm.

Tôi quay sang, cau mày nhìn Benwood.

"Ông là hội trưởng đấy, đừng có đùn đẩy như thế."

"Thì ta vẫn đang đứng đây nghe đấy còn gì."

"Vì có Tháp ạ."

"Hả?"

Cả tôi và Benwood đều quay phắt lại.

Giọng nói vang lên từ phía sau.

Nibelrun đang đứng đó, ánh mắt bình thản chăm chú nhìn về phía này, tay chắp trước bụng.

"Tháp?"

"Ừm, Tháp. Bậc thang nối liền các thế giới. Ở thế giới của Run, nghiên cứu về nó đã tiến triển khá xa rồi ạ."

Đây là lần đầu tôi nghe về chuyện này, nhưng nếu là Nibelrun, người từng là Vu Nữ Hoàng Kim, thì lời em ấy chắc chắn đáng tin.

Và nếu đúng như vậy, tôi có thể thử đưa ra một vài phỏng đoán.

"Thì ra là vậy... Hóa ra mình đã nghĩ sai."

"Sai cái gì?"

Benwood nghiêng đầu, chưa bắt kịp.

"Trước giờ, tôi cứ nghĩ nơi đó là nơi mà các thế giới xếp chồng lên nhau. Nhưng có lẽ, không phải vậy."

Tôi nhớ lại khi Glad Shi-Im sụp đổ, mình đã thấy "Vô Sắc Ám".

Nó chẳng có gì cả.

Có lẽ đó là thứ tồn tại như một lớp đệm giữa các thế giới, một nơi bao hàm tất cả các thế giới nhưng lại không thuộc về bất kỳ thế giới nào.

Và cái Tháp mà Nibelrun nhắc đến...

Có lẽ chính là thứ mà chúng tôi từ trước đến nay vẫn gọi là "Vô Sắc Ám".

Là thứ kết nối các thế giới với nhau... chính là Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate.

Nhưng, tại sao cái "Bóng Tối" vốn là rìa của thế giới lại bắt đầu tràn ra?

Nó giống như mê cung, nhưng còn xa lạ và ngoại lai hơn nhiều.

Nó không phải thứ có thể tồn tại trong thế giới này.

"Chẳng lẽ... là vì có Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate sao?"

Rìa của thế giới này.

Nơi tiếp giáp với dị giới.

Cánh cổng dẫn tới những nơi khác, nơi mà ngay cả dòng chảy thời gian cũng khác biệt.

Đó chính là lỗ hổng, là điểm tràn qua nơi mà Bóng Tối đang xâm nhập vào thế giới này.

"Có lẽ vậy. Bên trong 'Mê cung phản chuyển Tenebre' bây giờ có lẽ đã tràn ngập 'Vô Sắc Ám' rồi."

"Chậc..."

Benwood nhăn mặt.

"Đi vào trong đó lần nữa thì tôi xin kiếu."

Tôi bật cười khẽ.

Cũng đúng thôi.

Chẳng ai muốn quay lại nơi đó cả.

Một không gian trống rỗng, nơi bóng tối trong suốt trải dài vô tận.

"Vậy là, chúng ta phải đi đóng cái van đó lại chứ gì?"

"Đúng. Phải khóa cái van chính lại ạ."

Nghe tôi nói, Nibelrun khẽ gật đầu.

"Chỉ có cách đó thôi."

"Ý cháu là sao?"

Benwood cau mày.

Tôi nhìn sang ông ấy, thở dài.

"Phải lặn xuống cái Tháp ở Finis, đóng hoặc phá hủy Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate đó đi để ngăn chặn hiện tượng này."

Nếu cái Tháp chính là gốc rễ của tất cả các mê cung trên thế giới này, thì chỉ cần phá hủy hoặc ngăn chặn Mê Cung Hạch nằm sâu bên trong nó là có thể dừng hiện tượng này lại.

"Phá hủy là không thể đâu. Bọn ta đã thử rồi."

Tôi quay ngoắt lại.

"Sao tôi chưa thấy ghi chép nào về chuyện đó cả!?"

"Vì nó không được ghi lại. Đoàn thám hiểm đã tự ý quyết định thử phá hủy khi vừa đến nơi. Không ai muốn để lại một mê cung nguy hiểm như thế mà."

Tôi cắn môi.

Nếu phá hủy không được, vậy chỉ còn cách vô hiệu hóa nó.

Nhưng để làm điều đó, cần phải có một cuộc điều tra kỹ lưỡng.

Và tiến vào một mê cung nguy hiểm như vậy để bảo vệ đội điều tra cũng không phải chuyện dễ dàng.

"Nhưng dù sao, ít nhất chúng ta cũng đã có một kế hoạch rồi. Gửi thư cho Victor thôi."

"Ừ, dù sao cũng cần phải có một cuộc thám hiểm trước để xem cái 'Vô Sắc Ám' đó đang diễn biến thế nào."

Từ khi "Mê cung phản chuyển Tenebre" xuất hiện, đám ma vật ngày càng trở nên hung hãn hơn.

Các mạo hiểm giả và Hội đang phải quay cuồng ứng phó.

Dù kế hoạch này có được thông qua, nếu không có người dấn thân vào bên trong thì cũng chẳng thể làm gì.

Vậy nên, phải thăm dò trước với vua Vincent, nhờ ngài ấy ban vương mệnh để triệu tập mạo hiểm giả hạng A.

"Phải báo cho vương tử Mastoma nữa. Run, lại đây, cùng anh giải thích."

"Ừm, được ạ."

Nibelrun bước nhanh đến cạnh tôi, ánh mắt kiên định, tay nhẹ nắm lấy tay tôi.

Rồi cả hai cùng rời khỏi tổng bộ.

Nhưng khi vừa nhìn qua dinh thự của Mastoma ở gần đó, tôi khựng lại.

"Cái gì thế kia...?"

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận