Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Chương 16: Khát Vọng Cản Bước và Ý Tưởng Liều Lĩnh

1 Bình luận - Độ dài: 1,223 từ - Cập nhật:

Nhờ quyết định nhanh chóng của Mastoma hay là nhờ tầm nhìn xa của vua Welmeria, các thủ tục thường sẽ kéo dài giữa hai quốc gia nay lại được giải quyết gọn ghẽ và đưa vào thực thi một cách đáng kinh ngạc.

Có vẻ như phía Salmutaria cũng đã ý thức được mối đe dọa từ "Đại Bạo Tẩu – Stampede", nên đã đồng ý tiếp nhận lực lượng tăng viện khẩn cấp từ Welmeria mà không chút do dự.

"Giờ thì chỉ cần câu giờ nữa thôi."

Benwood lẩm bẩm, ánh mắt sắc lạnh không rời tấm bản đồ trải trên bàn trong phòng họp.

Đối phó với một đợt "Đại Bạo Tẩu – Stampede" với quy mô, tốc độ và sức mạnh đều chưa rõ ràng, điều duy nhất mà bọn tôi, những người có mặt tại hiện trường, có thể làm là "tỉa bớt" lũ ma vật đang "tràn ra – Overflow".

Nhưng dù sao đi nữa, nguồn lực hiện tại vẫn còn quá thiếu thốn.

"Ta cũng sẽ tham chiến. Jamie, cô có mang theo đồ mạo hiểm không?"

"Ừm, có… cũng có mang theo trong hành lý, nhưng…"

"Được rồi. Với thẩm quyền của ta, ta cho phép cô tái xuất mạo hiểm. Tham gia vào tuyến phòng thủ đi."

"Ể…?"

Jamie thoáng sững người, chưa thể tin vào tai mình.

Bản thân tôi cũng hơi nhướng mày bất ngờ, phải nói là không khỏi bật cười trước sự táo bạo này.

Dù Benwood là hội trưởng hội mạo hiểm, nhưng ông ấy không có quyền can thiệp vào những án phạt đã được quốc gia phán quyết.

Công việc của ông chỉ là đảm bảo các mạo hiểm giả tuân theo luật lệ mà thôi.

Hành động này rõ ràng là vượt quyền, đơn phương quyết định, nhưng cũng cho thấy ông là người hiểu rõ tình hình thực tế hơn ai hết.

Để một chiến lực như Jamie bị giam chân ở đây đúng là hành động lãng phí đến ngớ ngẩn.

"Yuke, ta trả Jamie lại cho cậu."

"Cô ấy đâu phải của tôi. Jamie, cô muốn đi cùng bọn tôi không?"

Tôi đưa tay ra.

Jamie rụt rè đưa tay ra, rồi khựng lại ngay trước khi chạm vào tôi.

"Này… thật sự ổn chứ? Tôi đã từng cười nhạo cậu cùng với bọn họ đấy."

"Vậy à? Chuyện cũ rích đó, tôi quên lâu rồi."

Jamie mím môi, vai khẽ run lên. 

Ánh mắt dao động khi nghe tôi buông lời đùa.

Những lời hối hận, sám hối, xin lỗi của cô ấy tôi đã nghe quá đủ.

Tiếng cười chói tai năm xưa giờ cũng chẳng còn ám ảnh tôi nữa.

"…Xin hãy cho tôi đi cùng."

"Ừ. Chào mừng cô trở lại, Jamie."

Tôi nắm lấy bàn tay cô. 

Từ đôi tay đáp lại ấy, tôi cảm nhận được sự thay đổi. 

Tin tưởng đang dần trở lại.

"Đang tình tứ ghê nhỉ? Cẩn thận vợ khác ghen đấy."

"Đừng nói bậy. Mà này, phải cầm cự bao lâu?"

Tôi chưa từng tham gia một trận chống lại đợt "Đại Bạo Tẩu – Stampede" nào.

Nhưng người đàn ông trước mặt tôi – "Bạo Ngược Quyền" Benwood – thì khác.

Ông đã sống sót qua ít nhất ba đợt như thế.

Chắc chắn, với thông tin chúng tôi mang về, ông có thể lập ra một kế hoạch sơ bộ.

"Vua của ta sẽ điều động ma đạo phi không phàm thuyền Forneia để hỗ trợ vận chuyển mạo hiểm giả. Nhưng dù nhanh nhất cũng cần hai tuần để gom đủ mạo hiểm giả cấp cao từ khắp nơi. Để phản công, ít nhất cần ba tuần chuẩn bị."

"Với chừng này người… ba tuần liệu có trụ nổi không, Benwood?"

"Không đời nào."

Benwood đáp không chút do dự, giọng nửa đùa nửa thật khiến tôi chỉ muốn đấm ông một cú.

Nhưng đó cũng là câu trả lời tôi đã lường trước.

"Phía Salmutaria sẽ viện trợ khi nào và bao nhiêu? Thế nào rồi, điện hạ Mastoma?"

"Quân chính quy, kỵ sĩ và các gia tộc chuyên diệt ma vật đã được triệu tập. Nhưng mọi thứ đang chậm trễ. Huynh ta lại đang giở trò cản đường."

Dù tình hình đã đến mức này, mà vẫn có kẻ cố kéo chân nhau.

Nếu thất bại lần này, không biết quốc gia còn giữ được hay không.

"Chắc hắn tính nếu ta thất bại thì sẽ đổ hết trách nhiệm lên quốc gia các ngươi rồi đòi bồi thường. Đúng là đầu óc thiển cận."

"Vậy thì, chỉ còn cách xoay xở với số người hiện tại."

Chúng tôi, những mạo hiểm giả từng sống sót qua vô số trận chiến, chẳng bao giờ mơ mộng hão huyền.

Chỉ có thể dựa vào thực tế, vận dụng mọi nguồn lực trong tầm tay.

"Đồ tiếp tế có gặp trục trặc không?"

"Không. Những thứ cần đã được chuyển vào."

"Vậy thì chuẩn bị thêm. Tử tước Bordman, xin ngài hỗ trợ."

Tôi cất tiếng gọi Tử tước Bordman, người đang đứng lầm bầm gì đó trước tấm bản đồ, vẻ mặt đầy toan tính.

Xem ra ông ấy cũng đang nghĩ cùng một điều tương tự tôi.

"Hừm, ngươi nghĩ ra trò gì rồi phải không, 'Xích Ma Đạo Sĩ – Warlock'?"

"Chuyện này thuộc phạm vi của 'Luyện Kim Thuật Sư – Alchemist' mà, tử tước."

"Đúng vậy. Ta sẽ bố trí bẫy bằng luyện kim thuật trên đường tiến quân của chúng. May thay, Salmutaria nổi tiếng với kiến thức về đạo cụ ma pháp."

Ý tưởng trùng khớp.

Đối đầu trực diện chỉ là tự sát. 

Phải dùng kỹ thuật, trí tuệ và mọi thủ đoạn để bù đắp sự chênh lệch lực lượng.

Và căn phòng này không thiếu những kẻ biết làm điều đó — cả tôi cũng vậy.

"Còn lại là…"

Tôi ngập ngừng, cân nhắc rủi ro, rồi im lặng.

"Yuke, có gì cứ nói. Chúng ta cùng xem xét."

…Không thể giấu Benwood được.

"Đánh nhanh thắng nhanh. Ông và các đạo cụ ma pháp lo chuyện chặn bớt Overflow. Bọn tôi, 'Clover', sẽ tiến thẳng vào mê cung và càn quét tận gốc."

Nói ra mới thấy ý tưởng này thật điên rồ.

Vậy mà Benwood lại nhếch mép cười đầy hứng thú.

"…Cũng không tồi."

"Không đời nào."

"Không đâu. Đây là kế hoạch khả thi."

Chuyện này thực sự không tưởng.

Ngay cả Mastoma cũng phải chau mày trước cuộc trao đổi của tôi và Benwood.

"Đối đầu trực diện chỉ tổ bị nghiền nát. Dù có dùng đạo cụ câu giờ, nhưng nếu gần đến mức 'Stampede', ba tuần là viển vông. Đánh thẳng vào gốc rễ là lựa chọn tốt nhất."

Đôi mắt Benwood ánh lên tia sắc lạnh — cái nhìn của kẻ đã nhiều lần đặt cược mạng sống.

"Tôi không thể mạo hiểm mạng sống của đồng đội."

"Ta biết cậu sẽ nói thế… nhưng hãy cân nhắc. Ta đặt niềm tin vào các cậu."

Nụ cười nửa miệng của ông ấy chẳng thay đổi chút nào.

Cuối cùng, tôi chỉ còn biết thở dài, gật đầu đồng ý như một đứa trẻ cứng đầu chịu thua.

"Được rồi."

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận