Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Chương 6: Tiếng thở dài sâu và lời thú nhận của Silk

0 Bình luận - Độ dài: 1,190 từ - Cập nhật:

"À... ra là vậy sao. Làm em hết cả hồn."

Silk mỉm cười nhìn tôi đang gục đầu xuống.

"Nhưng nếu là chuyện đó thì cứ để em lo. Nghĩ như một phần công việc của phó thủ lĩnh là được mà."

"Xin lỗi em, Silk. Mong các em cũng giúp tôi lần này."

Dù đã nói vậy, nhưng trông mấy đứa có vẻ không mấy hài lòng.

"Cái từ 'chính thê' nghe không ổn lắm."

"Đúng đó. Dù chỉ là tạm thời, nhưng em cũng là 'vợ' của anh mà."

"Chính thê, là em...!"

"Run cũng vậy! Run cũng là vợ!"

Dù tôi nghĩ chỉ là tên gọi thôi, cũng không thay đổi gì về vai trò, nhưng có vẻ như với mấy đứa thì chuyện này không thể nhường được.

"Vậy, ai muốn làm chính thê nào?"

Silk nghiêng đầu hỏi cả bọn.

Marina là người đầu tiên quay mặt đi, sau đó là Rain và Nene cũng lảng tránh ánh mắt.

Chỉ có Run là hớn hở "Run muốn làm!" mà giơ tay, nhưng giao vai trò chỉ huy và đối ngoại cho con bé thì đúng là hơi lo.

Rain thì từng là quý tộc nên có lẽ ổn, nhưng...

"Này nhé, 'phó thủ lĩnh' chỉ là cách gọi thay đổi theo hoàn cảnh thôi mà. Chứ đâu có nghĩa là vai trò của chúng ta sẽ thay đổi, đúng không?"

"Biết là vậy, nhưng thế gian có mấy từ như 'từng bước' hay ''khoá đường lui' đấy. Em cá là sau này mấy đài truyền hình sẽ phát hình Silk là 'chính thê' của Yuke luôn cho coi."

Silk đỏ mặt đơ người ra trước câu nói của Nene.

Rồi từ từ quay sang tôi với vẻ hoang mang.

"Chuyện... đó, là thật sao ạ...?"

"Ừm... có lẽ thế?"

Về khoản này thì tôi cũng không chắc.

Dù tôi không có ý định tuyên bố gì trên kênh phát sóng của 'Clover', nhưng đây là sự nghiệp quốc gia do Vương quốc Welmeria phát động, sử dụng đến các mạo hiểm giả hạng A.

Rất có thể họ sẽ ghi hình và phát sóng cảnh họp bàn hay trao đổi với Vương tử Mastoma.

Còn Silk sẽ được giới thiệu như thế nào trong tình huống đó thì tôi không dám chắc.

"V-Vậy thì... để Rain làm đi. Rain là quý tộc mà, có khi hợp hơn đấy!"

"Nhà Bá tước Clowder đã suy tàn từ lâu rồi."

"Thế còn Marina?"

"Mình á? Mình có biết gì về chính trị đâu, mình ghét mấy cuộc họp lắm!"

"Nene?"

"Nói thế thôi chứ em cũng chịu. Với lại, chắc mấy người quên rồi, nhưng em là nô lệ tội phạm đó. Nếu em đứng ra làm chính thê cho một quý tộc thì anh Yuke cũng sẽ gặp rắc rối thôi."

Silk quay sang nhìn tôi với ánh mắt khẩn cầu.

Thấy em ấy bị đẩy vào chân tường thế này đúng là hiếm gặp thật.

"Em làm! Run sẽ làm!"

"Hả... nhưng Run là vương tộc, nên có khi lại là ứng cử viên thích hợp nhất nhỉ?"

Không ổn rồi... Silk hoàn toàn rối loạn rồi.

Mà chính em ấy nói lúc đầu là chỉ đổi tên gọi thôi mà.

Đúng là lộn xộn hết cả rồi.

"Thôi, để Silk làm đi. Chuyện chính thê hay nữ chủ gì đó chỉ là để đối ngoại ở Salmutaria thôi mà."

"Ừm... em hiểu rồi. Nhưng có thể nào giữ kín chuyện này được không ạ?"

"Tôi sẽ cố hết sức, nhưng cũng không chắc kiểm soát được hết đâu... à."

Giờ nghĩ lại, đúng là tôi đã hơi nhạy cảm quá.

Lỡ đâu mấy đứa có người mình thích hoặc người yêu mà tôi không biết thì sao?

Silk ngại ngần như vậy, chắc là có người mà em ấy không muốn biết chuyện này rồi.

"Xin lỗi mọi người, đúng là tôi hơi vội vàng với chuyện này. Thôi, cứ theo cách của mình đi. Dù sao chúng ta cũng là mạo hiểm giả của Welmeria mà. Không cần phải hoàn toàn theo quy tắc của họ đâu."

"Ể? ...Thật sao ạ?"

"Ừ, không vấn đề gì."

Silk như bị hẫng một nhịp, nhìn tôi đầy bối rối.

"Cả mấy món trang sức 'gia huy Feldio' nữa, các em cứ tháo ra cũng được. Nếu cảm thấy khó xử khi xuất hiện trên sóng, thì cứ tháo ra. Tôi không muốn xâm phạm đến đời tư của các em đâu."

Silk đột nhiên xị mặt xuống, cả bọn cũng nhìn nhau rồi lặng lẽ lùi lại, đứng cách tôi một đoạn và bắt đầu rì rầm thì thầm với nhau.

Là thủ lĩnh mà bị cả đội bỏ lại như này đúng là hơi tủi thân.

"Buồn ghê. Mình sắp khóc đây này. Khóc được không nhỉ?"

"Đồ chậm hiểu. Tuyệt đối đang hiểu sai gì đó rồi."

"Vô tâm quá đi... Còn để bọn mình nói mấy chuyện này nữa chứ."

"Đến nước này mà còn không hiểu sao..."

Dù nghe tiếng thì thầm được, nhưng nội dung thì lại chẳng hiểu gì.

Chỉ thấy hình như mình vừa bị trách móc gì đó.

"Run sẽ không tháo đâu."

"Hửm?"

Run, đứa duy nhất vẫn đứng cạnh tôi, ngước mắt lên nhìn.

"Có cái này là chứng minh Run là gia đình của anh mà."

"Dù không có nó thì em vẫn là gia đình của anh thôi. Chỉ là có để người khác biết hay không thôi mà."

"Không, Run muốn khoe chứ!"

Run tươi cười rạng rỡ khiến tôi không kìm được mà bật cười theo.

Cả bọn nghe được tiếng cười của tôi, lập tức buông vòng thì thầm rồi vây quanh tôi lần nữa.

"Bọn em cũng vậy đó nha!"

Nene ôm chầm lấy Run từ phía sau, cao giọng tuyên bố.

"Đúng đó! Anh Yuke là thủ lĩnh và 'chồng' của bọn em mà!"

"Đúng rồi. Anh đang hiểu nhầm gì đó rồi, nhưng bọn em không khó chịu đâu, thật đấy."

Marina nắm tay tôi, Silk cũng giữ lấy tay kia, ánh mắt cả hai đầy phức tạp, vừa ngượng ngùng lại vừa quyết liệt.

Chuyện gì mình vừa nói sai thế này nhỉ...?

Đang loay hoay thì Rain chen qua giữa hai người rồi ôm chầm lấy tôi.

"Anh Yuke... không thích bọn em sao ạ?"

"Làm gì có chuyện đó."

"Vậy thì, đừng bắt bọn em tháo ra nữa nhé."

Tôi thật sự không hiểu được ý của Rain, chỉ biết bối rối nghiêng đầu.

"Ừ thì... tôi chỉ sợ làm khó các em thôi. Biết đâu có đứa nào đã có người trong lòng mà tôi không biết thì sao."

Cả bọn lập tức thở dài đồng loạt.

Tiếng thở dài sâu đến mức như vọng ra từ tận cùng bóng tối vậy.

"Xin lỗi đã làm anh hiểu nhầm. Không phải là với người ngoài, mà là với gia đình đấy."

"Gia đình?"

Tôi ngơ ngác hỏi lại, Silk nhẹ nhàng gật đầu.

"Thực ra, em là... cháu gái của tộc trưởng mà."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận