Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy

Chương 249 - Nguyên Tố Sứ

3 Bình luận - Độ dài: 2,390 từ - Cập nhật:

Dù đã nghe thấy giọng của Sizanel, nhưng mắt Albert vẫn dõi theo trận đấu, không quay đầu lại mà đáp:

“Bởi vì chuyện này không cần che giấu nữa.”

“Không cần che giấu?”

Sizanel ngẩn người, không hiểu vì sao Albert lại nói vậy.

Tuy hắn không rõ thiên phú của Phynia cụ thể ra sao, nhưng hắn biết Albert đã mua Phynia từ một buổi đấu giá cách đây tám tháng. Điều đó có nghĩa là Phynia chỉ mất tám tháng để từ con số không trở thành một pháp sư cấp bảy.

Thiên phú như vậy quả là chưa từng nghe thấy, ít nhất trong ký ức của Sizanel, lục địa Yieta chưa từng xuất hiện một thiên tài nào như thế.

Chỉ là vì thiên tài này thuộc về Albert, nên hắn mới không ra tay với Phynia, và cố gắng đối xử với nàng bằng một tâm thái bình thường nhất có thể.

Trong lòng Sizanel, việc Albert bí mật bồi dưỡng một pháp sư thiên tài như Phynia chắc chắn có mục đích riêng, và suy đoán này đã được chứng thực trong vụ hang động ngầm – Albert hóa ra lại ôm mộng ngai vàng của Hoàng Đế.

Là bạn bè cùng nhau lớn lên từ thuở nhỏ, về mặt chính trị, Sizanel đã gần như bị ràng buộc một nửa với thế lực mà Albert đại diện. Hắn không thể phản bội Albert, và đồng thời, các thế lực khác cũng chẳng đời nào chấp nhận một kẻ đến cả bạn bè thuở nhỏ còn có thể phản bội.

Cũng vì lẽ đó, từ ngày rời khỏi hang động ngầm, Sizanel đã cố gắng đối xử với Albert bằng thái độ của một hạ thần đối với quân chủ.

Và với tư cách là một hạ thần, Sizanel đương nhiên phải khuyên nhủ Albert – hắn liếc nhìn Phynia trên sàn đấu, ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng.

Theo Sizanel, nếu Albert đã có ý với ngai vàng, vậy thì Phynia chính là một phần không thể thiếu của Albert trong tương lai. Mà một con át chủ bài như thế, trong tình cảnh không thể bảo vệ được hiện tại, đương nhiên phải tìm mọi cách để che giấu.

Hắn đã sớm biết việc Albert quyết định cho Phynia tham gia cuộc thi của học viện, chỉ là lúc đó hắn chưa kịp phản ứng. Nhưng khi Phynia xuất hiện trên sàn đấu, nhìn thấy đông đảo khán giả xung quanh, Sizanel chợt nhận ra nếu Phynia giành chức vô địch, thì thiên phú tám tháng trở thành pháp sư cấp bảy của nàng sẽ không thể tiếp tục che giấu.

Dù sao thì chuyện Phynia bị Albert mua về từ sàn đấu giá tám tháng trước không phải là bí mật trong giới quý tộc ở thành St. Mill.

Trước đây, dù Phynia đã trở thành học trò của đại sư Valentine, nhưng nàng chưa từng công khai thực lực của mình ở nơi công cộng. Nhờ vậy, thiên phú của Phynia không ai có thể biết.

Thế nhưng một khi Phynia tham gia cuộc thi học viện này và giành chức vô địch, thì thiên phú của nàng sẽ không tránh khỏi bị phơi bày ra bên ngoài – đánh bại nhiều thí sinh như vậy để trở thành quán quân, thực lực ít nhất cũng phải là cấp sáu, chỉ mất tám tháng để đạt cấp sáu, vậy thiên phú đó sẽ kinh khủng đến mức nào?

E rằng chẳng bao lâu nữa, Hoàng Đế sẽ phái người đến cướp đoạt mất thôi.

Nghĩ đến đây, Sizanel vội vàng nói với giọng gấp gáp:

“Nếu bây giờ dùng ma pháp truyền âm, bảo Phynia nhanh chóng nhận thua, thì vẫn còn có thể giữ bí mật thiên phú của cô ấy. Nhưng một khi Phynia giành chức vô địch, thì thiên phú của cô ấy sẽ không thể giấu được nữa đâu.”

“Ta đã nói rồi, chuyện này không cần che giấu.” Albert cuối cùng cũng quay đầu lại, chỉ vào đầu mình, cười nói với Sizanel: “Sizanel, tuy ngươi đã nghĩ đến hậu quả khi thiên phú của Phynia bị bại lộ, nhưng lại không nhận ra rằng phụ thân ta đang ở thời khắc yếu ớt nhất.”

“Ý ngươi là sao?” Sizanel có chút khó hiểu hỏi.

“Ngươi có biết chuyện cua lột vỏ không? Cua dựa vào lớp vỏ cứng cáp của mình để dễ dàng bắt cá tôm.” Albert khẽ nói: “Thế nhưng khi lột vỏ, nó lại vì mất đi lớp vỏ bảo hộ mà trở nên vô cùng yếu ớt.

Hiện giờ, phụ thân ta cũng giống như con cua ấy. Chỉ khác ở chỗ, ông không phải lột vỏ để trưởng thành, mà là vì tuổi thọ sắp cạn, buộc phải cởi bỏ bộ giáp mang tên quyền lực, trao lại cho huynh trưởng Ain của ta.

Và trong khoảnh khắc then chốt của sự giao thoa quyền lực này, chính là lúc phụ thân ta cùng Ain yếu ớt nhất. Bởi chỉ cần xảy ra bất kỳ biến cố nào, quá trình nguy hiểm ấy sẽ bị phá vỡ — điều mà phụ thân ta tuyệt đối không thể cho phép.”

“Là như vậy sao…” Sizanel lẩm bẩm.

“Đúng vậy.” Albert gật đầu đầy tự tin: “Lúc này ông ấy không thể động đến ta. Bởi nếu thất bại, mà ta kịp trốn về lãnh địa, thì uy tín của ông ấy sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.

Hơn thế nữa, ta vốn là thân vương do chính ông chọn để hộ tống huynh trưởng lên ngôi. Một khi thiên phú của Phynia bị lộ ra, ông ta chỉ có thể dùng cái giá lớn hơn để lôi kéo ta, chứ tuyệt đối không dám ép ta đứng về phía đối lập.”

Lần trở về thành St. Mill này, điều duy nhất Albert muốn làm chính là chứng minh giá trị của mình trước mặt phụ thân Ursel — mà Phynia, hiển nhiên cũng nằm trong số những giá trị ấy. Để “mua lại” thứ giá trị mà Albert thể hiện, Ursel buộc phải liên tục trả giá bằng lợi ích mới, dốc sức lôi kéo Albert, để hắn toàn tâm hộ tống Ain vừa mới đăng cơ.

Đây chính là lý do hắn cho phép Phynia tham gia cuộc thi, bộc lộ thiên phú của mình.

Albert vẫn còn muốn vơ thêm một phần lợi ích nữa từ chính phụ thân mình…

“Thì ra là vậy…”

Nghe thấy vậy, Sizane liền yên tâm gật đầu.

Và Albert thấy Sizanel không có ý kiến gì, cũng chuyển ánh mắt trở lại sàn đấu.

Trên võ đài, sau một thời gian dài giằng co, Ophelia dần cảm thấy mệt mỏi.

Trong khi đó, Phynia ở phía đối diện vẫn ung dung, nét mặt không đỏ, hơi thở không loạn, tựa như có thể tiêu hao với Ophelia cho đến khi trời đất mục rữa.

Ophelia nghiến chặt môi, trong lòng tràn đầy không cam lòng. Với thể chất nguyên tố hóa hỏa, nàng vốn luôn tự tin vào lượng ma lực dồi dào của mình. Thế nhưng giờ đây, nàng lại bị Phynia ép đến mức không thở nổi.

Hiểu rằng không thể tiếp tục kéo dài như thế này nữa, Ophelia buộc phải quyết định tung ra át chủ bài của mình, đòn sát chiêu vốn dĩ nàng định giữ lại cho trận chung kết.

Ophelia gạt bỏ chút không cam lòng trong lòng, lập tức để đấu khí màu đỏ nhạt cuồn cuộn tuôn trào.

Ngay sau đó, ma lực đỏ rực cũng bùng phát từ cơ thể nàng, lan tỏa ra khắp sàn đấu.

Khán giả còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thì trên khán đài, Đại sư Valentine đã khẽ nhíu mày.

“Đây là…”

Clown thấy cảnh ấy chỉ thở dài một tiếng:

“Bị ép đến mức phải dùng chiêu này sao?”

Trên võ đài, khi Ophelia đồng thời vận dụng đấu khí và ma pháp, Phynia lập tức nhận ra hai luồng sức mạnh ấy đang dần hòa quyện, biến đổi thành một nguồn năng lượng hoàn toàn mới.

Nguồn năng lượng này như ngọn lửa dữ dội, bùng cháy bao phủ lấy Ophelia, kéo theo vô số nguyên tố hỏa xung quanh như nhiên liệu, bị nàng điên cuồng hấp thụ.

“Hồng Liên Chi Thân!”

Ophelia hô lớn. Dưới nhiệt độ của ngọn lửa, vẻ mặt bình thản của nàng dường như cũng bắt đầu tan chảy.

Khoảnh khắc tiếp theo –

“Bùm!”

Ophelia lập tức biến mất tại chỗ. Ngay tại khoảnh khắc tiếp theo, nàng đã xuất hiện trước một sinh vật nguyên tố mà Phynia triệu hồi.

Nàng vung một quyền, nắm đấm được bao bọc bởi lửa, chỉ một đòn đã đánh tan sinh vật nguyên tố đó, buộc nó phải trở về vị diện nguyên tố.

Sau đó nàng cũng không hành động tiếp, chỉ vươn bàn tay ra, lòng bàn tay hướng về phía một sinh vật nguyên tố khác không xa.

“Rầm!”

Một quả cầu lửa cứ thế bắn ra từ lòng bàn tay, đánh tan sinh vật nguyên tố đó.

Trong thời gian tiếp theo, Ophelia hoặc tấn công cận chiến, hoặc bắn một quả cầu lửa, chỉ mất chưa đầy năm giây đã dễ dàng tiêu diệt tất cả các sinh vật nguyên tố còn lại, lúc này trước mặt Phynia đã không còn vật cản nào nữa.

“Ối!”

Ophelia quay đầu nhìn về phía Phynia, đôi mắt bùng cháy lửa khiến Phynia theo bản năng phát ra một tiếng kêu bi thương.

Thân hình Ophelia lóe lên một cái liền lao nhanh về phía Phynia. Còn Phynia thấy vậy cũng vội vàng vung pháp trượng.

“Hoán Đổi Không Gian!”

Cùng với ánh sáng ma lực lóe lên, Phynia và Ophelia lập tức hoán đổi vị trí. Tư thế Ophelia vốn đang lao về phía Phynia bỗng chốc biến thành rời xa Phynia, dường như muốn lao ra khỏi sàn đấu.

Thế nhưng Ophelia làm sao có thể bại trận vì lý do này được?

Nàng nâng bàn tay, lửa phun ra từ lòng bàn tay, sau đó bàn chân cũng dẫm chặt xuống đất. Nhờ lực phản tác dụng của lửa, Ophelia nhanh chóng đứng vững tại chỗ, rồi quay người lại nhìn Phynia.

“Là ma pháp tức thời theo bản năng? Không hổ là Phynia…” Ophelia cười cười với Phynia, rồi sau đó, nàng lại có chút bối rối nhíu mày: “Thế nhưng, Phynia, cô đã có bản năng chiến đấu xuất sắc như vậy, vậy tại sao vừa rồi lại cứ như chưa từng trải qua chiến đấu bao giờ?”

Chưa đợi Phynia trả lời, Ophelia đã lại tấn công nàng.

Ophelia đương nhiên không biết Phynia vừa mất trí nhớ cách đây không lâu.

Mặc dù không thể so sánh với những người kinh nghiệm chiến đấu phong phú như Albert, nhưng Phynia sau vài trận chiến như cuộc nổi loạn của quý tộc, hang động ngầm, cũng đã rèn luyện được một bản năng chiến đấu nhất định.

Đồng thời khi đánh mất trí nhớ, nàng không chỉ đánh mất ký ức về những trận chiến trước đây, mà còn gần như thay đổi hoàn toàn nhân cách, đương nhiên sẽ tỏ ra nhút nhát khi Ophelia nhìn nàng.

Phynia nuốt nước bọt, trong khoảng trống sau khi tránh được đòn tấn công của Ophelia, nàng vội vàng tạo thêm mười mấy tấm khiên nguyên tố trước mặt mình.

Chỉ là nàng không chắc những tấm khiên này có thể chặn được bao nhiêu đòn tấn công của Ophelia. Do đó, khi đối mặt với đợt tấn công thứ hai của Ophelia, Phynia vẫn ưu tiên chọn dùng các loại ma pháp không gian để né tránh rồi mới tìm cơ hội để phản công.

Trên khán đài, đại sư Valentine nhìn dáng vẻ của Ophelia, suy nghĩ rất lâu mới lục tìm được tài liệu tương tự trong ký ức.

“Nguyên Tố Sứ?”

Clown bên cạnh nghe vậy không khỏi cười khổ.

“Quả nhiên là Valentine, ngươi đoán ra nhanh thật.”

Nghe Clown nói vậy, Albert có chút tò mò hỏi.

“Nguyên Tố Sứ là gì?”

THấy mọi người ai cũng tò mò, đại sư Valentine liền giới thiệu cho mọi người.

Nguyên Tố Sứ, đúng như tên gọi, là một chức nghiệp vận dụng một nguyên tố duy nhất đến mức cực hạn.

Điều kiện tiên quyết của chức nghiệp này là phải có lực tương tác cực cao với một nguyên tố nào đó, và yêu cầu này thường chỉ những người có thể chất nguyên tố hóa mới có thể đạt được.

Yêu cầu cao như vậy, sức mạnh mang lại đương nhiên cũng vô song.

Nguyên Tố Sứ có thể sử dụng nguyên tố bên ngoài tự nhiên giống như sử dụng nguyên tố bên trong cơ thể, do đó, Nguyên Tố Sứ không chỉ có lực tấn công của pháp sư, mà còn có mức độ kiểm soát sức mạnh của chiến sĩ. 

Họ có thể tùy ý điều khiển nguyên tố, sử dụng nguyên tố theo cách mình muốn mà không cần bất kỳ vật trung gian nào.

Nghề nghiệp này cần ba điều kiện tiên quyết, đầu tiên là thể chất nguyên tố hóa – điều kiện này đã đủ khắc nghiệt rồi, sau đó phải đồng thời tu luyện đấu khí và ma pháp, cuối cùng có khả năng dung hợp hai loại sức mạnh đấu khí và ma pháp.

Bởi vì điều kiện quá khắc nghiệt, nên Nguyên Tố Sứ từ trước đến nay luôn rất hiếm thấy, ngay cả bản thân đại sư Valentine cũng chỉ thấy trong một số sách vở.

Ông hoàn toàn không ngờ Ophelia lại là một Nguyên Tố Sứ.

“Vậy à…”

Albert nghe xong liền gật đầu theo bản năng.

Ngay sau đó, hắn lại trầm ngâm nhìn Camilla đang đứng xem trận đấu ở không xa.

Xem ra chuyện học đấu khí phải đẩy nhanh một chút rồi…

Cô bé Camilla đáng thương vẫn chưa hề hay biết chuyện gì đang chờ đợi mình, chỉ theo bản năng khẽ rùng mình một cái.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

hành loli thôi :))
Xem thêm