Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy

Chương 235 - Từ hôm nay bắt đầu làm hầu gái (4)

2 Bình luận - Độ dài: 1,811 từ - Cập nhật:

Đêm xuống, trong phòng ngủ của Albert —

Albert vừa mới đối luyện cùng Mitchell ở bên ngoài, đang thở hổn hển đầy mệt mỏi, vừa lau mồ hôi bằng khăn bông vừa mở cửa bước vào.

Mọi việc trong thành St. Mill đã được giải quyết gần như ổn thỏa, đồng thời Phynia cũng vừa tỉnh lại vào buổi chiều. Vì thế không còn việc gì để hắn làm nữa, nên sau bữa tối liền tiếp tục đối luyện với Mitchell, vừa củng cố thực lực cấp tám vừa tích lũy sức mạnh để tiếp tục đột phá lên cao hơn.

Lần này Albert mất gần một năm để thăng cấp từ cấp bảy lên cấp tám. Điều này không phải vì thiên phú của hắn kém cỏi – trên thực tế, về mặt thiên phú đấu khí, thì trên đại lục Yieta có rất ít gia tộc có thể sánh kịp với gia tộc Caldwell. 

Nguyên nhân khiến hắn thăng cấp chậm chạp như vậy chủ yếu là do hắn cố gắng củng cố vững chắc các cảnh giới trước Truyền Kỳ, để đặt nền móng vững chắc cho việc đột phá xa hơn trong tương lai.

Dưới góc nhìn của Albert mười bảy tuổi, thực lực của bản thân hắn có thể nói là từng bước một, đi rất vững chắc, nhưng dưới góc nhìn của Albert sau khi trọng sinh, trong các cấp bậc mà hắn đã đột phá trước đây, vẫn còn nhiều chỗ có thể tối ưu hóa và mài giũa.

Trong một năm này, Albert đã dành phần lớn thời gian để bù đắp những thiếu sót trong quá khứ, bởi lẽ hắn là một người có dã tâm, cảnh giới sau Truyền Kỳ đối với hắn mà nói vẫn còn kém một chút.

Trong kiếp trước, khoảng nửa năm sau cuộc Nội Chiến Đế Quốc, trên bầu trời đại lục Yieta bỗng nhiên xuất hiện một tinh tú không màu, không hề tồn tại trong Tinh Giới, và theo sau tinh tú kỳ dị này là từng đợt sóng ma lực cuồn cuộn.

Từ đó việc đột phá trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, Truyền Kỳ không còn là nút thắt cổ chai của phàm nhân, vô số người, bao gồm cả Albert, đều lần lượt đạt đến một cảnh giới mới.

Siêu Phàm.

Và khoảng bốn năm sau đó, Thần Linh đột ngột rơi xuống phàm trần chỉ sau một đêm, lưu lạc khắp nơi trên đại lục. Cùng với sự xuất hiện của họ trên thế gian, một cảnh giới hoàn toàn mới cũng đã xuất hiện.

Thánh Linh. 

Đáng tiếc là Albert kiếp trước đã không thể chạm tới cấp độ này, đồng thời dưới trướng hắn cũng không có nhân vật nào có thể đạt tới cấp độ này.

Lothiris lúc đó đã tiêu hao toàn bộ một thế hệ thiên tài trong cuộc nội chiến khốc liệt, ngay cả đại sư Valentine, người đứng đầu trong thế hệ tiền bối, cũng vì bị thương căn cơ trong trận chiến thảo phạt Phù Thủy Tai Ương mà không thể tiến xa hơn.

Albert đương nhiên muốn đạt đến cảnh giới Thánh Linh, tuy nhiên kinh nghiệm kiếp trước đã chứng minh rằng hắn không có thiên phú đạt đến cảnh giới này. Trong trường hợp thiên phú không đủ, hắn đương nhiên chỉ có thể cố gắng từng bước một, nỗ lực hết sức để tiến lên.

Tuy thực lực của hắn không bằng Phynia, nhưng cũng không thể bị bỏ lại quá xa chứ? Mặc dù triệu hồi Phynia ném cấm chú rất sảng khoái, nhưng nếu việc bé tí cũng phải triệu hồi Phynia thì điều đó cũng khiến hắn trông quá vô dụng, đến lúc đó sẽ trở thành thủ lĩnh bù nhìn trong mắt Phynia mất.

Ít nhất cũng phải đấu vài chiêu với đối thủ trước, đánh không lại thì hãy triệu hồi người ta chứ?

Trong đầu nghĩ ngợi những điều này, Albert bước vào phòng ngủ mà không thèm nhìn bất cứ nơi nào khác mà đi thẳng vào phòng tắm.

Trận đối luyện vừa rồi khiến hắn mệt mỏi rã rời, chỉ muốn tắm rửa sớm rồi nghỉ ngơi.

Nước ấm trong phòng tắm đương nhiên đã được chuẩn bị sẵn, Albert nhanh chóng gột sạch mồ hôi trên người, gội đầu xong liền lau khô người mặc đồ ngủ bước ra.

Tuy nhiên, ngay vào lúc này, hắn bỗng nhận ra chiếc chăn của mình dường như hơi… phồng lên?

“Đây là…”

Albert thốt lên một tiếng ngạc nhiên.

Trong lòng hắn lập tức dâng lên cảnh giác, cẩn thận từng bước tiến về phía giường, sau đó nhanh như chớp đưa tay – nắm lấy một góc chăn!

“Á!?”

Trong chăn truyền ra tiếng kêu kinh ngạc của một thiếu nữ.

“Hả?”

Albert lập tức nhíu mày. Giọng nói này… hắn hình như đã nghe ở đâu đó rồi?

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn cũng hơi thả lỏng đôi chút, nhưng vẫn còn một chút đề phòng. Hắn từ từ vén một góc chăn lên, và chiếc chăn cũng theo động tác của hắn, dần dần lộ ra một thiếu nữ đáng yêu với mái tóc vàng dài.

“Phynia!?”

Albert kinh ngạc gọi tên thiếu nữ, giọng điệu mang theo một chút hoảng loạn.

Cũng không trách hắn lại thất thố đến vậy. Bởi vì lúc này Phynia không chỉ nằm trên giường của hắn, mà trên người nàng cũng chỉ mặc một chiếc váy ngủ lụa trắng tinh.

Chiếc váy ngủ rộng rãi hoàn toàn không thể che đậy bất cứ thứ gì, cánh tay thon thả trắng nõn, đôi chân đầy đặn mềm mại, vòng eo thon gọn săn chắc, tất cả đều phơi bày trong mắt Albert.

Thậm chí ngay cả hai khối quả nặng trĩu trên ngực cũng vì cổ áo rộng mà lộ ra rất nhiều, khe rãnh sâu thẳm càng như nam châm thu hút ánh mắt của Albert.

Nhận thấy mình suýt nữa thì thất thố, Albert vội vàng đắp chăn lại, dời mắt đi và nuốt nước bọt nói.

“Cô sao lại ở đây?”

“Ưm…” (,, ‸ ,, )

Phynia cẩn thận từ trong chăn thò đầu ra, trên mặt mang theo vệt đỏ ửng không thể tan, nhỏ giọng thì thầm với Albert.

“Tôi, tôi đã nhận ra điểm khác biệt giữa tôi và mấy người Annie là gì rồi… Albert Điện Hạ, tuy đó là quyết định tôi đưa ra trước khi mất trí nhớ, nhưng sau khi mất trí nhớ tôi cũng sẽ không phủ nhận, cho, cho nên tôi…”

“Đợi, đợi chút!” Albert vội vàng ngắt lời Phynia: “Cô nghĩ điểm khác biệt giữa cô và đám người Annie là gì!?”

Phynia với vẻ mặt ngượng ngùng trả lời: “Không, không phải là thân thể này và khuôn mặt này sao? Thật ra… khi tôi còn ở [Nhà của Atina], mọi người cũng thường khen tôi rất xinh đẹp, ngoài ra… tôi hình như không có gì hơn được mấy người Annie nữa…”

Albert thăm dò phát ra tiếng: “Vậy cô nghĩ mối quan hệ giữa hai chúng ta là gì?”

“Đương… đương nhiên là quan… quan hệ trên giường rồi… Ngài yên tâm đi, Albert Điện Hạ, tuy tôi mất trí nhớ không biết gì cả, nhưng tôi vẫn sẽ tôn trọng bản thân trước khi mất trí nhớ, sẽ cố gắng hết sức để phục vụ ngài!”

Phynia cố gắng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói.

Đây là điều nàng đột nhiên nhận ra trong lòng sau cuộc trò chuyện với Annie vào buổi tối.

Lúc đó Annie đã nói với nàng: “Công việc phù hợp với tiền bối… đương nhiên là sưởi ấm giường rồi!”

Phynia theo bản năng lắc đầu từ chối, nhưng Annie lại thừa thắng xông lên nói.

“Tiền bối hãy tin vào chính mình! Tối nay hãy thử một lần đi! Tiền bối có thể làm được mà! Điện Hạ ngài ấy nhất định sẽ rất vui!”

Điện Hạ sẽ rất vui?

Câu nói này khiến Phynia chìm vào im lặng.

Albert Điện Hạ… là loại người tùy tiện trong quan hệ nam nữ sao?

Dựa trên cảm nhận của Phynia về Albert trong suốt buổi chiều, hắn không giống loại người đó.

Vậy thì, điều khiến Albert Điện Hạ vui sẽ không phải vì có một cô gái sưởi ấm giường cho hắn, mà là vì Phynia sưởi ấm giường khiến hắn vui.

Nghĩ xa hơn, mối quan hệ giữa hai người họ có đơn thuần chỉ là sưởi ấm giường không? Dựa trên thái độ của tất cả mọi người trong trang viên đối với nàng vào buổi chiều, thân phận của nàng hoàn toàn không đơn giản như một hầu gái.

Nếu nàng và Albert có quan hệ thể xác, đồng thời vì nàng là bán tinh linh nên không thể danh chính ngôn thuận, thì Albert cho nàng một chức vụ hầu gái để che đậy cũng không phải là không thể.

Còn về việc này có phải là bị ép buộc hay không… Phynia rất hiểu rõ bản thân, một mặt, nàng không phải là loại người sẽ khuất phục dưới bạo lực, mặt khác, trên người nàng cũng không có những vết bầm tím do bị bạo hành lâu ngày, đồng thời vòng cổ nô lệ cũng đã được Albert chủ động tháo bỏ.

Do đó, nàng trước khi mất trí nhớ, rất có thể là đã tự nguyện dâng hiến thân thể cho Albert.

Còn về việc bản thân sau khi mất trí nhớ có nên tôn trọng lựa chọn trước khi mất trí nhớ hay không… Phynia đã đấu tranh tư tưởng rất lâu trong phòng mình, cuối cùng vẫn chọn tôn trọng.

Thế là nàng liền đi tắm, thay đồ ngủ, rồi đến phòng Albert chờ đợi.

Tuy nói là vậy, nhưng khi thực hiện thì Phynia không có ký ức quá khứ rõ ràng vẫn vô cùng bất an, vì vậy mới xấu hổ trốn trong chăn, cố gắng giữ im lặng.

Ngay cả lúc này, cơ thể nàng cũng đang run cầm cập vì quá căng thẳng.

Còn Albert sau khi nghe Phynia giải thích lại thở phào nhẹ nhõm, đồng thời bật cười lắc lắc đầu, ngón tay khẽ búng vào đầu Phynia nói.

“Cô đó… đừng nghĩ lung tung nữa, giữa chúng ta không có loại quan hệ kỳ lạ này đâu.”

“Đau quá! Điện Hạ nói thật chứ?”

“Thật.”

“Thật thật chứ?”

“Thật thật.”

“Thật thật thật chứ?”

“Thật thật thật!!!”

“Vậy sao Điện Hạ ngài lại có thái độ kỳ lạ với tôi như vậy?”

(っ>‸<ς)

Phynia khẽ ôm đầu bằng hai tay, dùng ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn Albert hỏi.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

tfnc. đẩy giúp luôn à
Xem thêm
TRANS
Đẩy siêu láo
Xem thêm