Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân- Liên Quan Đến Tác Phẩm
- Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy
- Chương 01 - Xuyên không rồi
- Chương 02 - Cội nguồn của mọi tội ác
- Chương 03 - Bị mua rồi...
- Chương 04 - Lần đầu trò chuyện
- Chương 05 - Khởi đầu mới
- Chương 06 - Ma Pháp
- Chương 07 - Hệ thống?
- Chương 08 - Năng lực hệ thống
- Chương 09 - Hầu Gái Phynia
- Chương 10 - Nữ thần khế ước
- Chương 11 - Học Viện Đế Quốc
- Chương 12 - Ta, Phynia, thiên tài ma pháp!
- Chương 13 - Pháp Thuật Đại Đạo
- Chương 14 - Hoàng Đế Ursel
- Chương 15 - Học sinh xuất sắc
- Chương 16 - Chị gái đại nhân
- Chương 17 - Ella Hiếu Chiến
- Chương 18 - Đoàn Kỵ Sĩ Thiên Nga
- Chương 19 - Lịch sử
- Chương 20 - Đoán ra thân phận
- Chương 21 - Ta là dị tộc
- Chương 22 - Quyết liệt tạm thời
- Chương 23 - Điễn Lễ Sắc Phong
- Chương 24 - Chuẩn bị tiệc tối
- Chương 25 - Ella khuyên bảo
- Chương 26 - Mùi thuốc súng trước yến hội
- Chương 27 - Tranh đấu tại yến hội
- Chương 28 - Phynia biện luận
- Chương 29 - Con tim hòa làm một
- Chương 30 - Vũ hội
- Chương 31 - Các thiếu nữ bị ngược đãi
- Chương 32 - Xuất phát, Rusatinia
- Chương 33 - Trên hành trình
- Chương 34 - Trên hành trình (2)
- Chương 35 - Quý cô mèo đen
- Chương 36 - Quý cô mèo đen (2)
- Chương 37 - Ủy thác đầu tiên tại công hội mạo hiểu giả
- Chương 38 - Bé gái bị đóng băng
- Chương 39 - Kế hoạch dụ dỗ
- Chương 40 - Học trò mới
- Chương 41 - Camilla ghi chép kiến thức
- Chương 42 - Camilla ghi chép kiến thức (2)
- Chương 43 - Camilla ghi chép kiến thức (3)
- Chương 44 - Quý tộc, quan viên, quân đội, giám mục
- Chương 45 - Tể Tướng tiểu thư
- Chương 46 - Quý tộc, quan viên, quân đội, giám mục (2)
- Chương 47 - Quý tộc, quan viên, quân đội, giám mục (3)
- Chương 48 - Pháo đài diều hâu
- Chương 49 - Hét lớn một tiếng rồi xong pha
- Chương 50 - Kế hoạch sản nghiệp của Rusatinia
- Chương 51 - Kế hoạch sản nghiệp của Rusatinia (2)
- Chương 52 - Kế hoạch sản nghiệp của Rusatinia (3)
- Chương 53 - Băng Sương Camilla
- Chương 54 - Nha lang
- Chương 55 - Quả trứng
- Chương 56 - Liliana
- Chương 57 - Giáo hội Mì Spaghetti Bay
- Chương 58 - Nhà máy Công nghiệp Nặng Lambeau
- Chương 59 - Cừu hận
- Chương 60 - Trước xây dựng (1)
- Chương 61 - Trước xây dựng (2)
- Chương 62 - Thoth triệu kiến
- Chương 63 - Nghi Thức
- Chương 64 - Tương lai
- Chương 65 - Thường ngày (1)
- Chương 66 - Thường ngày (2)
- Chương 67 - Thường ngày (3)
- Chương 68 - Thường ngày (4)
- Chương 69 - Thường ngày (5)
- Chương 70 - Thường ngày (6)
- Chương 71 - Yarronves
- Chương 72 - Đột phá
- Chương 73 - Cự long
- Chương 74 - Tuyết thiên
- Chương 75 - Cải cách quân chế (1)
- Chương 76 - Cải cách quân chế (2)
- Chương 77 - Cải cách quân chế (3)
- Chương 78 - Dược tề cùng mưu đồ bí mật
- Chương 79 - Trên đường
- Chương 80 - Đại Công Tước
- Chương 81 - Gặp lại Ella
- Chương 82 - Địch ý nho nhỏ
- Chương 83 - Bảy trăm năm nữa mới phá sản
- Chương 84 - Dược tề
- Chương 85 - Bán cho mỗi người
- Chương 86 - Oán khí của thiếu nữ
- Chương 87 - Đạt được giao dịch
- Chương 88 - Buổi chiều của hai người
- Chương 89 - Chuyện phiếm tại quán cà phê
- Chương 90 - Yến hội bắt đầu
- Chương 91 - Thân Phận
- Chương 92 - Biến động tâm cảnh
- Chương 93 - Phynia khuyên nhủ
- Chương 94 - Cảm tình của thiếu nữ
- Chương 95 - Tình bạn
- Chương 96 - Không có vết thương
- Chương 97 - Hắc ám đột kích
- Chương 98 - Hắc ám đột kích (2)
- Chương 99 - Uy lực của Truyền Kỳ
- Chương 100 - Tác dụng của thiếu nữ
- Chương 101 - Huyết tộc
- Chương 102 - Thần Giáng
- Chương 103 - Ta về rồi
- Chương 104 - Nhà thiết kế nơi vương đô
- Chương 105 - Hội nghị nhà Makotkin
- Chương 106 - Rin
- Chương 107 - Thành Bell
- Chương 108 - Ủy thác
- Chương 109 - Đánh cờ (1)
- Chương 110 - Đánh cờ (2)
- Chương 111 - Đánh cờ (3)
- Chương 112 - Đánh cờ (4)
- Chương 113 - Đánh cờ (5)
- Chương 114 - Đánh cờ (6)
- Chương 115 - Phóng thích chó săn chiến tranh (1)
- Chương 116 - Phóng thích chó săn chiến tranh (2)
- Chương 117 - Phóng thích chó săn chiến tranh (3)
- Chương 118 - Phóng thích chó săn chiến tranh (4)
- Chương 119 - Phóng thích chó săn chiến tranh (5)
- Chương 120 - Phóng thích chó săn chiến tranh (6)
- Chương 121 - Kịch chiến (1)
- Chương 122 - Kịch chiến (2)
- Chương 123 - Kịch chiến (3)
- Chương 124 - Kịch chiến (4)
- Chương 125 - Kịch chiến (5)
- Chương 126 - Kịch chiến (6)
- Chương 127 - Kịch chiến (7)
- Chương 128 - Kịch chiến (8)
- Chương 129 - Kịch chiến (9)
- Chương 130 - Kịch chiến (10)
- Chương 131 - Kịch chiến (11)
- Chương 132 - Kịch chiến (12)
- Chương 133 - Kịch chiến (13)
- Chương 134 - Kịch chiến (14)
- Chương 135 - Kịch chiến (15)
- Chương 136 - Kịch chiến (Kết)
- Chương 137 - Xử lý
- Chương 138 - Tiền giờ làm thêm
- Chương 139 - Lời mời
- Chương 140 - Đến Giáo Hội
- Chương 141 - Thị sát mỏ quặng
- Chương 142 - Thị sát công xưởng
- Chương 143 - Quân đoàn
- Chương 144 - Bản thảo vĩ đại của Phynia
- Chương 145 - Cường ngạnh
- Chương 146 - Khách đến thăm
- Chương 147 - Nước mắt của Ella
- Chương 148 - Chim ưng non đã lớn
- Chương 149 - Farogu
- Chương 150 - Nhà của Atina
- Chương 151 - Hừ! Muốn trốn ư?
- Chương 152 - Đàm phán
- Chương 153 - Thuyết phục
- Chương 154 - Zimmerman
- Chương 155 - Trên đường
- Chương 156 - Ước định
- Chương 157 - Ngày thường của Albert
- Chương 158 - Thái độ
- Chương 159 - Phương án mới cho Trượng Hỏa Thương
- Chương 160 - Kẻ ngán đường
- Chương 161 - Kẻ ngán đường (2)
- Chương 162 - Kẻ ngán đường (3)
- Chương 163 - Hoàng Đế già yếu
- Chương 164 - Ngày đầu tiên
- Chương 165 - Gặp lại Valentine
- Chương 166 - Nghiệp chướng nặng nề Phynia
- Chương 167 - Tìm kiếm nhân tài
- Chương 168 - Hiến pháp
- Chương 169 - Gặp được nhân tài
- Chương 170 - Hy vọng cùng thực tế
- Chương 171 - Gặt hái nhân tài
- Chương 172 - Lừa gạt
- Chương 173 - Ain
- Chương 174 - Giờ ngọ
- Chương 175 - Phương sách
- Chương 176 - Về nhà
- Chương 177 - Hẹn hò?
- Chương 178 - Ước chiến, khởi động! (1)
- Chương 179 Ước chiến, khởi động! (2)
- Chương 180 - Ước chiến, khởi động! (3)
- Chương 181 - Ước chiến, khởi động! (4)
- Chương 182 - Ước chiến, khởi động! (5)
- Chương 183 - Ước chiến, khởi động! (6)
- Chương 184 - Ước chiến, khởi động! (7)
- Chương 185 - Ước chiến, khởi động! (8)
- Chương 186 - Chuyện ngoài ý muốn khi đang hẹn hò
- Chương 187 - Khu ổ chuột
- Chương 188 - Omar
- Chương 189 - Chính phủ là hắc bang
- Chương 190 - Khởi nguyên của quốc gia
- Chương 191 - Hoang ngôn tạo dựng quốc gia
- Chương 192 - Ngọn lửa đầu tiên
- Chương 193 - Bác sĩ
- Chương 194 - Đấu võ mồm
- Chương 195 - Đến
- Chương 196 - Chữa bệnh
- Chương 197 - Hỏi thăm
- Chương 198 - Về nhà
- Chương 199 - Cuộc trò chuyện của thiếu nữ
- Chương 200 - Ba định luật cơ học (1)
- Chương 201 - Ba định luật cơ học (2)
- Chương 202 - Vợ chồng Roland
- Chương 203 - Luận văn của Phynia (1)
- Chương 204 - Luận văn của Phynia (2)
- Chương 205 - Luận văn của Phynia (3)
- Chương 206 - Luận văn của Phynia (4)
- Chương 207 - Luận văn của Phynia (5)
- Chương 208 - Tháp pháp sư của thiếu nữ
- Chương 209 - Thẩm phán (1)
- Chương 210 - Thẩm phán (2)
- Chương 211 - Thẩm phán (3)
- Chương 212 - Thẩm phán (4)
- Chương 213 - Thẩm phán (5)
- Chương 214 - Thẩm phán (6)
- Chương 215 - Uỷ thác
- Chương 216 - Điều tra
- Chương 217 - Hả?
- Chương 218 - Tập kết
- Chương 219 - Lẻn vào
- Chương 220 - Phynia trưởng thành
- Chương 221 - Hư Không Cấm Vực
- Chương 222 - Đột phá
- Chương 223 - WAAAGH!!!
- Chương 224 - Trận chiến bắt đầu
- Chương 225 - Vu Yêu bỏ chạy
- Chương 226 - Phía trên
- Chương 227 - Đảo ngược
- Chương 228 - Mỗi người đều có phần
- Chương 229 - Đàm phán
- Chương 230 - Thiếu nữ trong cơn hôn mê
- Chương 231 - Phynia
- Quyển II: Cuồng Vương Ain
- Quyển III: Ta Là Ngọn Sóng
- Quyển IV: Elysium, Miền Cực Lạc
- Ngoại truyện: Một Cuộc Phiêu Lưu Nho Nhỏ
- Quyển V: Chư Thần Đại Chiến
- Ngoại Truyện: Từng một thời mang tên Anna
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Ánh dương buổi trưa xuyên qua khung cửa sổ, rải rắc vạt nắng lên căn phòng ngủ.
Phynia, khẽ nhíu mày vì chút khó chịu trước ánh sáng chói chang, rồi từ từ mở mắt.
“Mình đây là…”
Nàng dụi mắt, ngồi dậy từ giường, đảo mắt nhìn quanh.
Đây là đâu?
Đồ đạc và cách bài trí xung quanh thoạt nhìn đều toát lên vẻ xa hoa tráng lệ.
Phynia nghiêng đầu đầy hoài nghi. Một căn phòng lộng lẫy đến nhường này, đã bao lâu rồi nàng chưa từng được thấy.
Trong ký ức, nàng chỉ lờ mờ nhớ rằng hồi nhỏ, khi còn ở trong gia tộc Field Caelum, nàng mới từng chiêm ngưỡng những căn phòng tương tự.
Rồi, rồi thì…
Phynia bắt đầu sắp xếp lại những mảnh ký ức vụn vỡ của mình.
Sau đó nàng đã cẩn trọng lang thang suốt mười năm trong thế giới loài người sao?
Và rồi, nàng được mọi người trong “Nhà của Atina” nhận nuôi.
“Mọi, mọi người…?”
Phynia từ từ mở to mắt, đồng thời hồi tưởng lại những chuyện trước khi nàng hôn mê.
Lúc ấy, nàng dường như đang làm việc cho đội chấp pháp của Farogu, theo dõi một tên buôn nô lệ, nhưng cuối cùng lại bị tên đó bắt được, rồi bị bán đến một nhà đấu giá không rõ ở đâu.
Vậy thì, bây giờ ta đang…
Phynia chớp mắt bối rối, căn phòng nàng đang ở hiện tại, nhìn thế nào cũng không giống một nhà đấu giá chút nào.
Chẳng lẽ có ai đó đã cứu nàng khi nàng hôn mê?
Ôi… ký ức dường như thiếu mất một mảng lớn.
Cứ như thể đã ngủ rất lâu vậy.
Và đúng lúc thiếu nữ đang hoang mang về ký ức của mình, cánh cửa phòng đột nhiên mở ra.
Phynia nghi hoặc nhìn về phía đó, sâu trong đáy mắt ẩn chứa một tia cảnh giác.
Bước vào từ ngoài cửa là một thiếu niên trông chừng mười bảy, mười tám tuổi, với vóc dáng cao ráo, gương mặt tuấn tú, cùng mái tóc ngắn đen mượt mà. Hắn khoác trên mình bộ thường phục làm từ chất liệu xa hoa, trông có vẻ là người có thân phận không tầm thường.
Về phía Albert, sau khi thấy Phynia tỉnh lại, lòng hắn cũng không khỏi mà run lên.
Thiếu nữ có mái tóc vàng óng ả, được ánh nắng trưa dịu dàng chiếu rọi, lấp lánh như dát vàng. Trên gương mặt đẹp đến ngạt thở của nàng phảng phất một tầng nghi hoặc nhàn nhạt, đôi mắt xanh lục thẫm tựa như chứa đựng dòng suối trong vắt giữa rừng sâu, đoan trang mà tĩnh lặng, phản chiếu hình bóng của chính Albert.
Mặc dù Phynia trước mắt vẫn quen thuộc đến vậy, nhưng khí chất tựa thiếu nữ rừng xanh toát ra từ nàng, trong mắt Albert lại xa lạ như một người hoàn toàn khác.
“Ngài là…”
Thiếu nữ cất tiếng hỏi khẽ, giọng nói như tiếng nhạc, mang theo chút lễ phép và ngập ngừng, hoàn toàn không còn vẻ thân quen như khi nàng và Albert lần đầu gặp mặt.
Có lẽ đây mới chính là tinh linh chân chính?
Một ý nghĩ như vậy chợt lóe lên trong đầu Albert, nhưng ngay lập tức, hắn lại chùng lòng xuống vì biểu hiện của Phynia.
Không nhớ sao?
Hoàn toàn không nhớ gì sao?
“Cô thật sự không nhận ra ta sao!?”
Như muốn xác nhận, Albert vội vàng hỏi dồn, giọng nói mang theo một chút cấp bách.
Còn thiếu nữ thì hoàn toàn bị dáng vẻ của Albert làm cho hoảng sợ, nàng kinh ngạc mở to mắt, sự nghi hoặc trong ánh mắt càng thêm nặng nề.
Nàng nhíu mày suy tư, nhưng cuối cùng, vẫn áy náy lắc đầu.
“Xin lỗi, nhưng tôi thật sự không có ký ức nào liên quan đến ngài…”
“Vậy sao.” Albert cố gắng kìm nén những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng, giữ cho mình bình tĩnh nhất có thể: “Vậy thì cô có thể cho ta biết, chuyện cuối cùng cô nhớ được trong ký ức của mình là gì không?”
“Chuyện cuối cùng?” Phynia suy nghĩ rồi nói: “Tôi nhớ là bị bắt đến nhà đấu giá, rồi vì một lý do nào đó mà hôn mê.”
“Làm sao có thể trùng hợp đến vậy…!”
Albert nắm chặt hai tay, giọng nói đầy vẻ bất an mà thì thầm.
Phynia thấy vậy, không khỏi tò mò nhìn hắn một cái, dùng giọng nói tĩnh lặng hỏi.
“Vị tiên sinh này, ngài thật sự quen biết tôi sao?”
“Đương nhiên.” Albert hít sâu một hơi, gật đầu đáp: “Tên cô là Phynia, Phynia Istalenna Lonn Field Caelum. Năm nay đã hơn sáu mươi tuổi – tính theo tuổi loài người thì là mười lăm, trước khi bị đưa đến nhà đấu giá, tổ chức cô từng sống tên là “Nhà của Atina”, ở Vương Quốc Xilan, nơi đó…”
Nói đến đây, giọng Albert chợt khựng lại.
Hắn về quá khứ của Phynia, dường như chỉ biết có bấy nhiêu thôi sao?
Giờ nghĩ lại, thiếu nữ rất ít khi kể về quá khứ của mình, khi trò chuyện luôn chỉ nói về những điều trong tương lai.
Dường như sợ rằng những điều này không đủ sức thuyết phục, Albert cắn răng rồi đột nhiên nói tiếp.
“Chiều cao một mét năm mươi mốt, kích cỡ ngực là—”
“Khoan, khoan đã!” Phynia vội vàng ngắt lời Albert, hai tay ôm ngực, mặt đỏ bừng hét lên: “Ngài tại sao lại biết những thứ đó!?”
“Bởi vì ta từng giúp cô mua quần áo.”
Albert mặt không đổi sắc đáp.
Hắn vẫn nhớ, Phynia từng nói với hắn một câu—
Chỉ cần ngươi không ngượng, thì người ngượng sẽ là kẻ khác.
Thực hành quả nhiên không sai.
Nhìn Phynia đang xấu hổ đến mức muốn chui xuống gầm giường, Albert vô thức cong khóe môi, nhất thời như thể mình lại đang đùa giỡn với thiếu nữ ngày xưa.
Mãi lâu sau, Phynia mới bình tĩnh lại, trên mặt vẫn còn vương một vệt hồng nhạt nói.
“Tôi, tôi biết rồi, tôi tin ngài. Theo lời ngài nói, ngài từng quen biết tôi đúng không? Ngài có thể cho tôi biết tình hình hiện tại được không? Tôi cảm thấy mình hình như đã ngủ rất lâu, ký ức thiếu mất một mảng lớn.”
“Để ta giới thiệu lại, ta tên là Albert, Albert Hugh Caldwell.”
Albert trước tiên tự giới thiệu một câu, rồi ngay sau đó giải thích cho Phynia: “Như cô vừa cảm nhận được, hiện tại, cô đã mất trí nhớ.”
“Nguyên nhân?”
Phynia nhíu mày tiếp tục hỏi.
“Nguyên nhân là trong một trận chiến cách đây không lâu, cô đã chịu một đợt tấn công tinh thần cực kỳ mạnh mẽ. Theo kiểm tra của bác sĩ ta tìm đến, vùng ký ức trong linh hồn cô lúc đó đã bị chấn động, sẽ quên đi một phần ký ức, và sẽ hồi phục lại sau khoảng nửa năm.”
“Nếu vậy, tại sao người bị quên lại chính là ngài?”
Phynia vẫn nhìn hắn đầy nghi hoặc.
Nghe vậy, Albert cười khổ một tiếng, rồi cất giọng hỏi ngược lại.
“Cô hỏi ta thì ta biết hỏi ai đây? Hơn nữa, người mà cô quên không chỉ có ta, mà cả chị Ella, Camilla, Siglisse, Liliana, v.v., cô còn nhớ họ không?”
Phynia nhíu mày suy nghĩ một lúc, rồi lắc đầu.
“Xin lỗi, tôi không nhớ.”
“Thấy chưa, đó đều là những người khác mà cô quen biết ngoài ta ra. Cô đã quên hết mọi kế ức từ sau nhà đấu giá.”
“Khoan đã, nhà đấu giá?”
Phynia chợt chớp mắt đầy nghi hoặc: “Tiên sinh Albert, ngài có thể cho tôi biết, sau nhà đấu giá đã xảy ra chuyện gì không?”
“Sau nhà đấu giá à…”
Albert chợt lộ ra một vẻ hồi tưởng.
“Cô đã được ta mua lại, với giá mười vạn kim tệ Ducat.”
“Nhiều vậy sao?” (°〇°)
Phynia kinh ngạc há hốc miệng
“Ừm, sau đó, cô không muốn trở thành nô lệ của ta, thế nên ta đã thỏa thuận với cô về việc chuộc thân.”
“Chuộc thân à… ủa?”
Phynia chợt có một cảm giác không lành.
“Đúng vậy, chuộc thân, thế nên lúc đó cô trực tiếp nợ ta mười vạn kim tệ Ducat.”
“Nhiều đến thế sao!?”૮(°Д°'˶)ა
Giống hệt câu nói vài giây trước.
Nhưng ngữ điệu lại hoàn toàn khác biệt.
“Yên tâm, cô đã trả được khoảng bốn vạn kim tệ rồi, bây giờ chỉ còn nợ vỏn vẹn hơn sáu vạn Ducat thôi.”
“Tôi đã trả bao lâu rồi chứ!? Chẳng lẽ là cha hoặc ông nội ngài đã mua tôi?”
“Nhân tiện, để trả nợ, cô bây giờ vẫn đang làm hầu gái của ta.”
“Ế???” ( ˶°ㅁ°) !!
Phynia chợt cảm thấy bản thân trước khi mất trí nhớ thật sự quá phi thường mà.


3 Bình luận