Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy

Chương 155 - Trên đường

5 Bình luận - Độ dài: 1,705 từ - Cập nhật:

Khi đặt chân đến tòa thành, Phynia trở về căn phòng nàng đã từng ngụ lại trong lần ghé thăm trước.

Không cần phải bận tâm đến việc thu dọn lễ vật, bởi lẽ Zimmermann đường đường là một công tước, những vật phẩm nhỏ nhặt này ắt hẳn đã được chuẩn bị sẵn trong phòng từ lâu.

Màn đêm dần buông, Phynia ngắm nhìn vầng trăng xanh biếc ngoài khung cửa sổ, lắng nghe tiếng ồn ào náo nhiệt từ yến tiệc dưới đại sảnh, rồi lười biếng ngáp một cái.

Sau mấy ngày đường dài xóc nảy, nàng đã sớm cảm thấy mệt mỏi rã rời.

Với thân phận một hầu gái, lại còn là bán tinh linh, dĩ nhiên nàng không phù hợp để tham dự những yến tiệc như thế này. Hơn nữa, dù Albert có muốn nàng tham gia, nàng cũng chẳng buồn đối mặt với những ánh mắt ngạc nhiên của đám quý tộc, trong khi vẫn phải chứng kiến Albert bị một bầy thiếu nữ quý tộc vây quanh.

Ngoài nàng ra thì còn có Ella, Yarronves, và Liliana cũng không tham dự, cả ba đều chủ động từ chối. Camilla ban đầu cũng muốn không tham gia, nhưng xét thấy nàng chưa từng góp mặt trong một yến tiệc quý tộc nào như thế này trước đây, và để rèn giũa khả năng giao tiếp của Camilla, Phynia bèn nhờ Mitchell dẫn nàng tham gia một lần cho quen.

“Haizzz…”

Nàng lại ngáp thêm một cái. Phynia dụi dụi mắt, sau khi tắm rửa trong phòng tắm, liền thay bộ đồ ngủ và nằm xuống giường thiếp đi.

Ngày hôm sau, Phynia thức dậy từ rất sớm.

Theo kế hoạch, đoàn người của họ có lẽ sẽ khởi hành vào ngày mai, nên Phynia định một mình đi dạo một vòng quanh thành phố mang tên Dres này.

Thành Dres được xây dựng bên bờ sông Blackwater. Hàng trăm năm trước, nơi đây vẫn là một thành phố biên giới giữa loài người và người man di, luôn nằm dưới sự cai trị của gia tộc Wetting, nơi Zimmermann thuộc về.

Sau khi Thần Thánh Quốc Lothiris vượt qua biên giới sông Blackwater, liên tục mở rộng về phía Bắc, thành Dres nhờ vị trí địa lý giao thoa Bắc Nam nên thương mại không ngừng phát triển, thành phố ngày càng rộng lớn, địa vị của gia tộc Wetting tự nhiên cũng ngày càng cao. Từ một tử tước trấn nhỏ ban đầu, đến bá tước biên giới sau này, rồi khi Dres được xác nhận là thủ phủ của tỉnh Thrall, gia tộc Wetting cũng chính thức trở thành công tước Dres, đồng thời kiêm nhiệm vị trí tổng đốc tỉnh Thrall, từ đầu đến cuối gần như là “nằm không cũng thắng”.

Vì dần xa rời biên giới, Dres cũng mất đi vẻ khắc nghiệt ngày xưa. Khoảng hơn hai trăm năm trước, nơi đây phát hiện ra nhiều mỏ đá quý lớn, ngành trang sức cũng nhờ đó mà phát triển, vì vậy, thành phố này còn được mệnh danh là “Hộp Châu Báu”.

Trang sức dĩ nhiên là thứ mà các cô gái đều yêu thích. Dù trong cơ thể Phynia có một nửa linh hồn nam giới, nhưng cũng có một nửa linh hồn nữ giới, tính toán sơ qua thì Phynia không nghi ngờ gì là một cô gái. Vì vậy, sau khi dạo quanh thành phố một vòng, nàng bắt đầu động đến “quỹ đen” của mình, mua cho bản thân vài món trang sức, và mua quà cho Camilla cùng các cô nàng khác.

Đúng vậy! Phynia ta đây tuy nợ nần chồng chất, nhưng vẫn có “quỹ đen” của riêng ta đó nha!

Số tiền tích trữ trong “quỹ đen” cũng không nhiều nhặn gì, chỉ khoảng một trăm kim tệ mà thôi. Số kim tệ này là tiền lương nàng rút từ Albert, đủ dùng là được, phần lương còn lại đương nhiên dùng để trả nợ.

Tuy nhiên thực tế đã chứng minh, quan niệm về tiền bạc của Phynia rõ ràng đã bị gánh nợ khổng lồ của mình làm cho lệch lạc, một trăm kim tệ hoàn toàn không đủ dùng.

Sau khi nàng chọn xong một món trang sức cho tất cả các cô gái trong đội, số kim tệ trên tay nàng cũng chỉ mới tiêu chưa đến hai mươi kim tệ.

Đóng gói tất cả trang sức đã mua xong, Phynia nhìn đồng hồ – đã gần trưa rồi.

Thấy vậy, nàng vội vã xách đồ trở về tòa thành.

Vì đã có ghi chép từ trước ở chỗ lính canh, nên Albert cùng những người khác không hề lo lắng về sự “mất tích” của Phynia. Sau khi đến phòng của các cô gái, phân phát trang sức nàng đã mua cho họ, Phynia một mình đi trên hành lang.

Đúng lúc này, nàng bắt gặp Albert cũng đang đi một mình.

Nàng vội vàng bước tới, với vẻ mặt đầy tự hào giơ cổ tay phải lên, cho Albert xem chiếc vòng tay xinh đẹp trên đó.

“Thế nào, đẹp không?”

“Ừm, không tệ.” Albert nhìn một lúc rồi trả lời.

Chiếc vòng tay này quả thực rất hợp với thiếu nữ.

Nghe vậy, Phynia có chút đắc ý hếch mũi.

“Thẩm mỹ của tôi cũng không tệ chứ?”

“Được, nhưng mà… cô chỉ mua cho chính mình một chiếc vòng tay thôi à?”

Albert hơi lạ lùng hỏi.

Nhưng Phynia nghe xong câu hỏi này, liền cảm thấy có chút không vui.

Nàng phồng má hỏi.

“Albert, anh nói xem, trang sức của con gái thường có những loại nào?”

“Ờ… cô muốn nói cụ thể là gì?”

“Chủng loại.”

“Chủng loại à… Nói chung thì có cài tóc, dây chuyền, nhẫn,” vừa nói, hắn vừa liếc nhìn cổ tay Phynia: “Và vòng tay nữa… Những chỗ khác tuy có, nhưng nói chung không phổ biến lắm.”

“Hứ! Cũng coi như anh có chút kiến thức.”

Phynia khẽ hừ một tiếng nói, rồi chỉ vào chiếc vòng cổ nô lệ trên cổ mình.

“Nếu đã vậy, anh xem cổ tôi có thể đeo dây chuyền được không?”

“Không thể.”

Albert với vẻ mặt hơi ngượng ngùng nói, đây là điều hắn đã kiên quyết yêu cầu Phynia tiếp tục đeo sau khi đã chấm dứt quan hệ nô lệ giữa hai người.

“Vậy thì chỗ này có đeo cài tóc được không?”

Phynia chỉ vào chiếc bờm tóc (băng đô) trắng xếp ly nàng đang đeo.

“Không thể.”

Albert lại trả lời.

Đầu Phynia đã hoàn toàn bị chiếc bờm tóc đi kèm với bộ hầu gái này chiếm giữ, còn đâu chỗ mà đặt thêm trang sức khác?

“Nếu đã vậy thì anh còn mong tôi mua trang sức gì nữa?” Phynia đầy oán khí trừng mắt nhìn Albert nói: “Chẳng lẽ mua một chiếc nhẫn, rồi đeo vào ngón tay? Nhưng đeo nhẫn còn phải phân biệt ngón tay, ngón khác nhau đại diện cho ý nghĩa gì, tôi làm sao mà hiểu được chứ?”

“Ta cũng không hiểu.”

Albert vội vàng đồng tình.

Thật lòng mà nói, hắn thật sự không hiểu nổi, chiếc nhẫn này chẳng phải chỉ là một món đồ trang sức thôi sao? Tại sao cứ phải làm ra nhiều ý nghĩa sâu xa như vậy?

Không thể chỉ cần đẹp là được sao?

“Nếu đã vậy, anh đã hiểu vì sao tôi chỉ mua cho chính mình một chiếc vòng tay rồi chứ?”

“Hiểu, đều là lỗi của ta.”

Albert đáp.

Đối phó với thiếu nữ, hắn đã có một bộ thủ đoạn thuần thục.

Tóm lại một câu – dù nàng nói gì đi nữa, chỉ cần thừa nhận đều là lỗi của chính mình là được.

Dù sao thì sau khi nhận lỗi, cơn giận của Phynia về cơ bản cũng tan biến, sau đó vẫn cứ làm như bình thường, thiếu nữ khả năng cao sẽ lười truy cứu tiếp, chiêu này có thể nói là bách chiến bách thắng.

Sau khi ở lại thành Dres khoảng hai ngày, Albert cùng một số người lại tiếp tục lên đường, tiến về thành St. Mill.

Sau một tuần hành trình, họ đã đến Point – thủ đô của Liên bang Vương quốc Buerno và Mogra, đồng thời cũng là quê hương của Camilla.

Cũng vì vậy mọi người sẽ dừng chân tại đây vài ngày, để cho Camilla có thể đoàn tụ với cha mẹ.

Cha mẹ Camilla sau khi gặp lại Camilla dĩ nhiên vô cùng vui mừng, nhưng ngay sau đó họ lại cảm thấy khó hiểu về tính cách của con gái mình. Bởi vì con gái họ từ nhỏ đến lớn đều lạnh lùng như băng, sao chỉ trong vài tháng ngắn ngủi lại đột nhiên trở nên hoạt bát đến vậy?

Đối mặt với câu hỏi của hai người, Phynia kiên nhẫn giải thích: “Đây là vì trước đây tính cách của Camilla luôn bị các nguyên tố trong cơ thể đè nén, khiến đôi khi con bé muốn biểu đạt điều gì cũng không thể nói ra – giống như trong đầu bị nhét một cục băng, mọi cảm xúc vừa xuất hiện liền bị đóng băng.

Và từ khi học ma pháp, Camilla có thể tự do kiểm soát dòng chảy ma lực trong cơ thể, dĩ nhiên sẽ không còn xuất hiện tình trạng này nữa. Hai vị không tin thì hỏi con gái mình xem, hồi nhỏ con bé có muốn nói chuyện không, nhưng vừa định nói thì ham muốn đó biến mất, như thể bị dội một gáo nước lạnh vào đầu?”

Nghe vậy, cha mẹ Camilla lập tức nhìn về phía Camilla.

Camilla chớp chớp mắt, hồi tưởng một lúc rồi gật đầu nói.

“Hình như… là sư phụ nói đúng?”

Cha mẹ Camilla lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong khi Camilla về nhà thăm cha mẹ, Phynia dĩ nhiên cũng không rảnh rỗi.

Nàng đang chuẩn bị đi tìm một quý cô mèo đen nào đó ở Point.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Đó là cách nhận lỗi với vợ mà
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi NNHLOGN
Điều 1: em đúng, anh sai.
Điều 2: Nếu em sai, quay lại điều 1.
Xem thêm