Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy

Chương 209 - Thẩm phán (1)

1 Bình luận - Độ dài: 1,577 từ - Cập nhật:

Buổi tiệc trà đầu tiên của Phynia cứ thế trôi qua trong an lành, không chút sóng gió.

Luận văn của nàng được Galais mang về học viện để công bố, thậm chí vì bài luận này mà tạp chí vốn dự kiến phát hành vào cuối tháng đã được in ấn và phát hành sớm ngay từ ngày hôm sau. Tiếng tăm của Phynia trong giới học giả cũng dần lan rộng cùng với bài luận đó.

Tuy nhiên, điều Phynia mong muốn không chỉ dừng lại ở tầm ảnh hưởng trong giới triết học tự nhiên và toán học.

Trong những ngày tiếp theo, dưới sự dẫn dắt của Siglisse, Phynia liên tục tham gia thêm nhiều buổi tiệc trà khác do các tiểu thư khuê các và quý phu nhân tổ chức.

Đến các buổi tiệc trà tụ họp cứ như về nhà vậy, mọi người tham gia ai nấy đều là nhân tài, nói chuyện lại hay, cảm giác thú vị hơn nhiều so với việc ở lì trong trang viên. Phynia cực kỳ thích mấy nơi đó… khụ khụ, không phải, không phải, chủ yếu là vì tiệc trà là một thứ thịnh hành trong giới quý tộc trẻ, chắc chắn nó quy tụ vô số nhân tài.

Phải biết rằng, ở kiếp trước, rất nhiều quan điểm và tổ chức cách mạng trong Cách mạng Pháp đều được hình thành từ những buổi tiệc trà lớn nhỏ ở Paris. Có thể nói, chính tiệc trà đã thúc đẩy sự truyền bá của Chủ Nghĩa Khai Sáng ở Pháp, đồng thời gián tiếp dẫn đến sự bùng nổ của Đại Cách Mạng Pháp sau này.

Nguyên nhân trực tiếp, dĩ nhiên là do chính Louis XVI.

Ai bảo hắn tự tìm đường chết chứ.

Và ở Thần Thánh Quốc Lothiris, đạo lý này cũng tương tự. Tiệc trà là nơi quy tụ lớp thanh niên tiến bộ nhất, trí tuệ nhất của Lothiris.

Và đây cũng là lý do lớn nhất khiến Phynia tham gia vô số buổi tiệc trà trong những ngày qua.

Khi còn trẻ, con người ta thường dễ bị ảnh hưởng nhất. Phynia trước tiên sẽ đưa ra một số quan điểm mới lạ trong tiệc trà, giành được sự đồng tình của nhóm thanh niên này, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng họ.

Đợi đến vài năm sau, khi Albert thắng cuộc nội chiến và trở thành Hoàng Đế, nàng có thể giảm thiểu tối đa sự cản trở trong nhóm thanh niên khi tiến hành cải cách dưới sự ủng hộ của Albert.

Đồng thời, nàng còn có thể dựa vào tiệc trà để xây dựng một hình tượng độc đáo cho riêng mình trong giới quý tộc – vẻ đẹp và sự thông thái. Sau đó, trong những cuộc cải cách sắp tới, nàng có thể đường đường chính chính nói ra một câu với những kẻ phản đối:

“Không ai.

Hơn ta.

Hiểu rõ.

Cải cách.”

Thực tế, sau những ngày nỗ lực ấy, nàng quả nhiên đã nhận được một danh xưng như vậy trong giới quý tộc.

— Bông hoa của Thoth.

Thoth là Thần Tri Thức và Trí Tuệ, bông hoa của Ngài tự nhiên chính là hoa tri thức, hoa trí tuệ.

Phynia tuy không hài lòng khi mình bị gọi là đóa hoa yếu ớt, nhưng đối với chữ Thoth phía sau thì khá ưng ý, dù sao nàng bây giờ cũng là nhân viên dưới trướng Thoth. Nếu đám người kia gán cho nàng một danh xưng như hoa mặt trời gì gì đó thì nàng sẽ xanh mặt ngay.

Ai biết liệu Thoth có cảm thấy Ngài bị “NTR” không?

Cái “đùi” Thần Tri Thức này Phynia tuyệt đối không muốn từ bỏ. Lúc này, danh xưng "Bông hoa của Thoth" đối với Phynia đã là một danh hiệu khá hoàn hảo rồi.

……

……

Trong khi Phynia đang mải mê lượn lờ khắp các buổi tiệc trà để tăng danh tiếng cho mình, không khí bên phía Albert lại ngày càng căng thẳng.

Dù sao, nguyên nhân cốt lõi khiến đoàn người họ trở về thành St. Mill chính là vì hoàng gia muốn đích thân xét xử vụ án của hai tử tước Coburn và Sanders.

Chỉ hai vị tử tước nhỏ bé, trong hệ thống quyền lực của Thần Thánh Quốc Lothiris dĩ nhiên là những tồn tại không đáng kể. Tuy nhiên, khi đối tượng phản loạn của hai vị tử tước này là đương kim Hoàng Tử Albert, và những kẻ đứng sau họ lại là hai đại gia tộc Duke và Reed đang hùng cứ tại tỉnh Harden, thì mức độ quan trọng tự nhiên đã khác.

Vô số người dõi theo vụ án này, vô số người vươn tay vào vụ án, mong muốn nhân cơ hội này mà khuấy đục dòng nước.

Trong số đó, nhân vật có sức nặng nhất, dĩ nhiên là cựu tể tướng của Thần Thánh Quốc Lothiris, Tổng Đốc tỉnh Barry, Công Tước Preste, và tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Wittelsbach, Maximian.

Mâu thuẫn giữa ông và Hoàng Đế đương nhiệm Ursel bắt nguồn từ cuộc tranh giành một lãnh địa bá tước nằm trên biên giới giữa tỉnh Barry và tỉnh Heartland, hành tỉnh tọa lạc trung tâm Đế Quốc. 

Lãnh địa bá tước này mang tên Roguesberg, nằm trên một con đường giao thông huyết mạch giữa hai tỉnh. Bất cứ bên nào chiếm được cứ điểm này đều có thể tạo ra sự áp chế đối với bên còn lại.

Ban đầu, lãnh địa bá tước này thuộc về tỉnh Barry, nhưng lại không bị Đại Công Tước Maximian kiểm soát, vì vậy hai bên vẫn duy trì được trạng thái khá hòa bình.

Sự việc thay đổi sau cái chết của bá tước Roguesberg tiền nhiệm. Vị bá tước này qua đời mà không có hậu duệ trực hệ, vậy đương nhiên phải tìm kiếm con cháu chi thứ để kế thừa lãnh địa bá tước.

Thật trùng hợp, từ lâu hoàng tộc đã liên tục liên hôn với gia tộc của vị bá tước này để lôi kéo bọn họ. Và lần này, sau khi bá tước Roguesberg qua đời, người kế nhiệm đầu tiên của vùng đất này lại là một con cháu chi thứ của Caldwell.

Hoàng Đế Ursel sau khi nghe tin thì đã vui mừng ngoài sức tưởng tượng. Sau khi chiếm được cứ điểm quan trọng này, binh lính từ tỉnh Heartland chỉ cần một tháng là có thể đột kích đến thủ phủ của Công Tước Preste.

Còn Đại Công Tước Maximian thì khó chịu như nuốt phải ruồi. Ông thỉnh cầu Ursel để vị con cháu chi thứ này từ bỏ quyền kế thừa, tuy nhiên Ursel lại không đồng ý, và còn trong một ngự tiền hội nghị, hoàng gia đã sáp nhập lãnh địa bá tước Roguesberg vào sự quản lý của tỉnh Heartland.

Dù sao nếu lần này Maximian thỏa hiệp, nhiều nhất cũng chỉ thu được lòng trung thành của một thế hệ gia tộc Wittelsbach. Nhưng nếu ông không thỏa hiệp, lại có thể thu được sự thần phục của gia tộc Wittelsbach từ đời này sang đời khác.

Ngoài ra, Roguesberg còn sở hữu một mỏ muối, là một thành phố lớn giàu có và phồn thịnh, hàng năm có thể mang lại một khoản thuế hậu hĩnh cho hoàng thất. Nặng nhẹ thế nào, Hoàng Đế bệ hạ tự nhiên là rõ hơn ai hết.

Chính sau cuộc ngự tiền hội nghị này, Đại Công Tước Maximian nổi giận đùng đùng, phẫn nộ từ chức tể tướng tại St. Mill, trở về lãnh địa của mình. Ông bắt đầu tìm mọi cách để củng cố phòng thủ cho lãnh địa, đề phòng một buổi sáng nào đó trong tương lai thức dậy, phát hiện quân đội của Hoàng Đế đã áp sát thành trì.

Tuy nhiên, Đại Công Tước Maximian đã từ chức, nhưng điều đó không có nghĩa là ảnh hưởng chính trị của ông ở St. Mill đã tiêu tan.

Vì là tự nguyện từ chức, đồng thời Đại Công Tước Maximian cũng không phạm phải lỗi lầm nghiêm trọng nào trong nhiệm kỳ, nên Ursel không có cớ để thanh trừng những thuộc hạ do Maximian cất nhắc. Và dù Đại Công Tước Maximian không còn ở trong thành St. Mill, nhưng lực lượng của ông ta trong thành St. Mill lại không bị suy giảm quá nhiều.

Đằng sau vụ án lần này, ngoài hai gia tộc Duke Reed, rõ ràng còn có bóng dáng của gia tộc Wittelsbach.

Đối với Đại Công Tước Maximian, việc Coburn và Sanders sống chết không quan trọng, điều quan trọng là nhân cơ hội này phải hắt chút nước bẩn lên người Albert, khiến Ursel khó chịu một phen.

Dù sao, người đứng sau ủng hộ Albert chính là bản thân Hoàng Đế.

Sau vài ngày thẩm tra nội bộ của Đại Pháp Quan, vụ án này cuối cùng đã được đưa ra trước hội nghị triều đình để các quý tộc và quan lại thảo luận.

Albert cũng dậy sớm vào ngày hôm đó, ngồi xe ngựa đến Cung Palburg để tham dự ngự tiền hội nghị.

(Mini arc đấu trí giữa hoàng thất với quý tộc bắt đầu)

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận