Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy
Chương 224 - Trận chiến bắt đầu
5 Bình luận - Độ dài: 2,988 từ - Cập nhật:
Kẻ địch có thể hình khổng lồ, thông thường hoặc là có thanh máu dày, hoặc là có lực công kích mạnh, vì vậy những tên đó lẽ ra phải cồng kềnh, chậm chạp, và trí tuệ rất đáng lo ngại.
Ban đầu Phynia cũng nghĩ như vậy, nhưng khi con orc vong linh nặng ít nhất một tấn này thực hiện một cú nhảy uyển chuyển và nhanh nhẹn như vận động viên thể dục dụng cụ kiếp trước, nàng biết mình đã lầm to rồi.
Trên đại lục Yieta có ai mà quan tâm đến định luật vật lý chứ!?
Chủ nghĩa logic thật là hại người mà!
Đại sư Valentine vừa quát to, liền hất mạnh mấy người đang được ma pháp nâng giữ sang một bên.
Ella và Yarronves rơi xuống đất an toàn, trong khi Phynia và Siglisse thì bị trọng lực kéo thẳng xuống mà ngã sấp mặt. May thay, nhờ có pháp bào đã che chở nên cả hai không chịu thương tổn nghiêm trọng nào.
Phynia ngã vật xuống đất, vội vàng ngẩng đầu nhìn đại sư Valentine, chỉ thấy sư phulúc này đang vững vàng dùng tay trái xách Liliana mà không ngừng lùi lại.
Liliana thực lực không mạnh, đồng thời cũng không có pháp bào bảo vệ, nếu cứ ngã thẳng xuống như Phynia thì ít nhất cũng phải gãy một hai cái xương ở mọi bộ phận trên cơ thể.
Nghĩ đến đây, Phynia đột nhiên oán trách Albert.
Tại sao lại để Liliana, một mục sư tập sự không có chút sức chiến đấu nào, gia nhập đội ngũ chứ!?
Tuy nhiên Albert cũng có nỗi khổ tâm riêng của hắn, cứ thử nghĩ xem, nếu trong tình huống đó mà Albert nói với Liliana một câu: “Ngươi thực lực quá yếu, không thích hợp mạo hiểm cùng chúng ta.” Thì Liliana sẽ cảm thấy thế nào?
Nói cho cùng, trước khi vào hang động, Albert hoàn toàn không lường trước được chuyến đi này lại nguy hiểm đến vậy, bởi lẽ ai có thể ngờ rằng, một Đế Quốc hùng mạnh nhất trên đại lục Yieta lại ẩn giấu nhiều ma tộc đến thế dưới lòng thủ đô chứ?
“Ầm!”
Orc vong linh rơi mạnh xuống đất làm đá tảng dưới chân vỡ vụn, tung lên một đám khói bụi lớn. Thấy đòn tấn công từ trên trời giáng xuống của mình không hiệu quả, ngọn lửa trong mắt orc vong linh đột nhiên bùng cháy dữ dội.
Hắn nhìn Phynia vẫn đang ngồi trên mặt đất, rồi cầm thanh đại đao, lao nhanh về phía thiếu nữ.
“Tại sao lại chọn ta chứ!?”
Phynia bất mãn mà hét lớn, và đúng lúc này Ella đột nhiên cầm kiếm thương, lao nhanh đến chắn trước Phynia.
(Hình ảnh kiếm thương - Swordspear)
“Ầm!”
Thanh kiếm thương sáng loáng và thanh đại đao trong tay orc vong linh va chạm vào nhau, tạo ra một tiếng nổ vang trời khiến tai Phynia ù đi.
Ella bị chấn động hất lùi ba bước, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy trắng. Nàng đã hứng trọn phản chấn từ đòn đánh của con orc vong linh, thương thế xem ra không hề nhẹ.
Dù nàng là cấp chín, nhưng con orc vong linh trước mắt cũng là cấp chín, hai bên không có quá nhiều chênh lệch về thực lực, thế nhưng orc vong linh lại chiếm ưu thế về chủng tộc có thân hình to lớn và nặng nề, việc Ella vội vàng đỡ đòn tấn công này cho Phynia và rơi vào thế hạ phong là điều hoàn toàn bình thường.
Nàng thở hổn hển một hơi, miễn cưỡng đè nén cơn đau xuống, rồi dùng giọng điệu cảnh báo nói với Phynia.
“Khi chiến đấu phải luôn giữ tư thế cảnh giác, đừng có ngồi dưới đất như thế này!”
“Dạ, dạ vâng!”
Phynia hoảng hốt đứng dậy, lo lắng nhìn Ella nói.
“Chị Ella… chị, chị không sao chứ?”
“Không sao.”
Ella quay đầu mỉm cười đáp.
Ngay sau đó, nàng lại một lần nữa cầm kiếm thương, chém về phía con orc vong linh trước mặt.
Đấu khí màu tím sẫm quấn quanh nàng, khiến khí chất của nàng dần dần từ vẻ kiên cường trước đó chuyển thành sự điên cuồng.
Thanh kiếm thương với màu bạc trắng ban đầu cũng bị nhuộm đen, lưỡi kiếm sắc bén lấp lánh ánh sáng xám bạc như có sự sống của riêng nó.
Mơi giao nhau giữa lưỡi kiếm và cán thương là một phù điêu thiên thần cầu nguyện vô cùng tinh xảo, được chế tác từ Mithril. Tuy nhiên, vào khoảnh khắc này, thiên thần vốn thánh khiết cũng bị nhuộm đen, trở thành thiên thần sa ngã, chìm đắm trong chém giết.
“Lại đây! Cái xác khô toàn thân bốc mùi hôi thối kia!”
Ella hét lớn vào orc vong linh, rồi lại cầm kiếm thương xông thẳng lên.
Trong chốc lát, những tiếng gầm rú kinh hoàng và từng lớp sóng âm có thể nhìn thấy bằng mắt thường liên tục xuất hiện giữa Ella và orc vong linh.
Phynia theo bản năng sợ hãi lùi lại hai bước, phải biết rằng nàng chưa từng thấy cuộc giao tranh kịch liệt đến vậy, ngay cả khi giao chiến với quân phản loạn quý tộc ở thành Wende, nàng cũng chỉ dùng hai phát “Thương Sét” là giải quyết xong vấn đề, làm sao đã từng thấy cảnh bạo lực đến thế này?
Ngay lúc này, Phynia như chợt nghĩ ra điều gì đó, nhìn về phía đại sư Valentine – sư phụ là Truyền Kỳ mạnh nhất, chắc chắn sẽ nhanh chóng tiêu diệt con orc vong linh này phải không?
Thế nhưng khi nàng tìm thấy đại sư Valentine, lại phát hiện ông chỉ cùng Liliana và Yarronves đứng bất động ở một góc.
Sư phụ?
Sư phụ đang làm gì vậy?
Tại sao sư phụ chỉ đứng đó nhìn chứ?
Tại sao không đến giúp đỡ chị Ella chứ!?
Phynia uất ức nghĩ thầm, đúng lúc này nguyên tố gió lại mang đến giọng nói của đại sư Valentine.
“Phynia, trận chiến với orc vong linh cứ giao cho các con, ta và Yarronves sẽ đứng đây quan chiến, dù sao… ta cũng không thể ra tay giải quyết mọi chuyện, nếu không các con sẽ không thể trưởng thành, đúng không nào?”
Trưởng… thành?
Phynia ngẩn người.
Nàng lại nhìn về phía đại sư Valentine, chỉ thấy trên mặt sư phụ nàng mang theo một nụ cười khuyến khích.
Phynia chợt nhớ đến dáng vẻ đáng xấu hổ của mình vừa rồi.
Trong trận chiến lại bị dọa lùi một bước… Phynia tự giễu cười cười, đường đường là một pháp sư cấp bảy mà lại thể hiện như vậy khi đối mặt với chiến đấu sao? Điều này quả thật quá mất mặt rồi.
Nói cho cùng, việc bản thân dùng tám tháng để trở thành pháp sư cao giai quả nhiên là lợi hại, nhưng khoảng cách giữa bản thân nàng và các chức nghiệp giả cao giai khác còn xa hơn cả cảnh giới hiện tại.
Sau khi nghĩ thông suốt, Phynia hít một hơi thật sâu để bản thân bình tĩnh lại.
Nàng lại nhìn con orc vong linh đó. Ngoài Ella ra, Albert và những người khác cũng đã kịp thời đến tham gia tấn công.
Tuy nhiên, tình hình lại không vì thế mà lạc quan hơn nhiều, bởi vì con orc vong linh này vốn dĩ đã là một xác chết rồi, lưỡi kiếm dù có chém vào người hắn cũng không gây ra thương tích thực sự, cùng lắm chỉ là thêm một vết rách trên da, ngay cả máu cũng không chảy ra được.
Ngoại lệ duy nhất là Mitchell, hắn là tín đồ của Thần Ánh Sáng, với tư cách là một Thánh Kỵ Sĩ, thần lực ẩn chứa trong đòn tấn công của Mitchell có hiệu quả cực tốt đối với các chủng tộc thuộc phe Ác Quỷ.
Nhưng cũng chính vì thế, nên orc vong linh đã tập trung một nửa sự chú ý vào Mitchell, cố gắng đảm bảo rằng đòn tấn công của hắn sẽ không trúng vào cơ thể.
“Chất lượng thịt này cũng quá tệ mà.”
Sau khi đại khái nhìn rõ tình hình chiến đấu, Phynia không nhịn được mà than vãn.
Việc cấp bách là tìm cách giải quyết lớp cơ thể vừa hôi vừa cứng của orc vong linh.
Rất nhanh, Phynia đã nghĩ ra cách.
Tuy nhiên nàng lại không hành động ngay mà truyền âm cho Siglisse ở gần đó.
“Siglisse, dùng ‘Thuật Cát Lún’ vào chân con orc vong linh đó đi!”
“Ê? Biết, biết rồi.”
Siglisse hơi ngạc nhiên đáp.
Nàng bắt đầu vung pháp trượng, sau khi chuẩn bị xong pháp thuật, Siglisse vội vàng hét lớn với những người đang chiến đấu với orc vong linh.
“Anh Albert và mọi người mau tránh ra!”
Mọi người nghe thấy tiếng liền lập tức né tránh về phía sau, ngay sau đó đất đai quanh chân orc vong linh đột nhiên biến thành cát lún cực kỳ mềm mại. Orc vong linh không ngừng giãy giụa bằng hai chân, rất nhanh, nửa phần đùi của hắn đã chìm vào cát lún.
Trên thực tế, khi gặp cát lún, càng giãy giụa thì càng chìm nhanh hơn, cách tốt nhất là đứng yên không động, đợi cát lún chậm lại một chút, rồi từ từ để cơ thể nằm sấp trên cát mà bò ra ngoài.
Vong Linh Vu Yêu điều khiển con orc vong linh này từ phía sau rõ ràng cũng nghĩ đến điều này, rất nhanh liền ra lệnh cho orc vong linh ngừng giãy giụa, đồng thời tích tụ đấu khí ở hai chân, chuẩn bị một cú bùng nổ để lao ra.
“Tôi không thể giữ hắn quá lâu!”
Thấy cảnh này, Siglisse vội vàng quay đầu hét lớn với Phynia, tuy nhiên Phynia lại tự tin đáp lại.
“Thế là đủ rồi!”
Nàng cũng bắt đầu vung pháp trượng. Sau khi thăng lên cấp bảy, Phynia đột nhiên cảm thấy việc thi triển pháp thuật của mình dễ dàng hơn trước rất nhiều, chỉ trong nháy mắt, một quả cầu nước màu xanh đậm đã xuất hiện trên đỉnh pháp trượng của nàng.
Pháp thuật ngũ hoàn hệ Chú Pháp – Mưa Tên Axit!
Nguyên lý hoạt động là mượn sức từ một vị diện thần bí tràn ngập axit cực mạnh, kéo một khối axit từ đó về, rồi dùng pháp lực nhào nặn nó thành hình dạng mong muốn trước khi ném ra ngoài.
“Mưa Tên Axit!”
Phynia hét lớn, đồng thời quả cầu nước xanh cũng bị nàng vung ra, nhanh chóng biến thành hàng chục mũi tên axit cực mạnh màu xanh lá cây về phía orc vong linh.
Cho dù chất thịt có tệ đến mấy, nhưng gặp axit mạnh thì cũng sẽ bị ăn mòn. Rất nhanh sau đó, một mùi khét lẹt nồng nặc nhanh chóng lan tỏa, đồng thời phần thịt trên người orc vong linh cũng bong ra từng mảng từng mảng, để lộ bộ xương trắng muốt khổng lồ bên trong.
“Công kích có hiệu quả!”
Phynia hưng phấn hét lớn, nhưng đúng lúc này, một âm thanh như thể dây thanh quản đã bị phơi nắng ba ngày đột nhiên vang lên từ miệng orc vong linh.
“Gwahhh —!”
Không nghi ngờ gì, vong linh cũng có cảm giác đau. Dù cảm giác đau đớn của con orc vong linh trước mắt này vô cùng yếu ớt, dù ý thức đã bị chủ nhân của nó xóa bỏ, nhưng dưới cơn đau dữ dội khi axit mạnh ăn mòn cơ thể, nó vẫn dùng bản năng thoát khỏi sự kiểm soát của Vong Linh Vu Yêu từ xa, dùng ánh mắt tràn ngập oán hận mà nhìn chằm chằm Phynia.
Phynia bị nó dọa cho giật mình. Đồng thời orc vong linh không màng đến những thứ khác, dốc hết sức ném thanh đại đao trong tay về phía Phynia!
Chết rồi chết rồi chết rồi! \(ᗒᗣᗕ)/
Phynia nội tâm gào thét như vậy, ngay cả khi nàng đã ý thức được tình hình, ngay cả khi nàng đã tạo mấy cái Lực Trường Hộ Thuẫn trước người, nhưng dưới một đòn toàn lực tràn đầy hận ý của chiến sĩ cấp chín thì cũng không thể đỡ nổi.
Đúng lúc này, một bóng người xanh lam đột nhiên lao nhanh về phía Phynia.
Nhanh hơn cả tốc độ của thanh đại đao, trực tiếp đến bên cạnh Phynia mà ôm nàng bỏ chạy.
“Ầm!”
Thanh đại đao gần như lướt qua mép áo của hai người trong gang tấc, mang theo uy thế kinh khủng đập thẳng vào bức tường phía sau hai người, tạo ra một nổ đinh tai nhức óc.
Kéo theo đó là một lượng lớn khói bụi và đá vụn, một viên đá nhỏ từ vách đá phía trên rơi xuống, va vào Lực Trường Hộ Thuẫn trên đầu Phynia mà tạo ra một gợn sóng.
Phynia bỗng chốc tỉnh táo khỏi sự kinh ngạc vừa rồi, nàng ngẩng đầu lên, chỉ thấy Albert thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại ôm lấy mình.
Là Albert đã cứu mình?
Phynia đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh hơn một chút, nhưng đúng lúc này Albert đột nhiên mềm nhũn người, quỳ một gối xuống mặt đất, ngay cả Phynia cũng vì thế mà ngã xuống.
“Đau quá!”
Phynia kêu đau một tiếng, nhưng cũng chỉ đến thế thôi.
Tình hình lúc này của Albert nhìn có vẻ rất nguy kịch! Phynia nghĩ thầm, đồng thời vội vàng bò dậy từ dưới đất, ngồi xuống và đặt Albert vào lòng.
Nàng ngẩng đầu lên, chỉ thấy con orc vong linh kia vì những động tác kịch liệt trước đó đã chìm quá nửa thân thể vào cát lún. Phynia hơi thả lỏng, vội vàng gọi Ella ở gần đó.
“Chị Ella! Chị Ella! Chị mau đến xem Albert kìa! Anh ấy bị làm sao vậy!?”
“Hả?”
Ella nghe thấy tiếng liền lập tức chạy đến, nửa quỳ trên đất nhìn Albert một lúc rồi trả lời.
“Chỉ là vừa rồi vì cứu em nên đấu khí bùng nổ quá nhiều, cơ thể có chút không chịu nổi thôi, dùng một thần thuật trị liệu rồi nghỉ ngơi một lát là ổn thôi.”
“Vậy sao…”
Nghe Ella nói vậy, Phynia lập tức thở phào nhẹ nhõm. Nàng hơi dịch chuyển cơ thể Albert, đổi tư thế của Albert từ dựa vào lòng nàng thành gối đầu trên đùi nàng.
Đây chắc là gối đùi nhỉ… Phynia nghĩ thầm, rồi khuôn mặt nàng tức thì đỏ bừng vì ý nghĩ này.
Ta đang nghĩ gì thế này!?
Nàng điên cuồng lắc lắc đầu, gạt bỏ những suy nghĩ kỳ lạ, đồng thời hai tay duỗi ra, bắt đầu thi triển thần thuật trị liệu.
Dưới ánh sáng rực rỡ của thần thuật, sắc mặt Albert quả nhiên đã tốt hơn nhiều.
Hắn nhắm mắt lại, thoải mái thở dài một hơi, hơi thở phả vào mặt Phynia, hơi nhột nhột, lại hơi ấm áp.
Nhưng đúng lúc này, Ella đột nhiên phát hiện ra một chuyện liền hỏi Albert.
“Em đã đột phá cấp tám rồi sao? Khi nào vậy?”
“Ngay vừa rồi thôi.” Albert mở mắt, nhìn Ella nói: “Lúc đó tốc độ cấp bảy quả nhiên vẫn còn hơi thiếu, liều mạng một chút liền đột phá cấp tám rồi, dù sao cũng chỉ là chuyện một bước chân.”
“Vậy à.”
Ella gật đầu, nhưng Phynia nghe thấy câu này, nàng lại cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Chỉ là do ngụy trang khá tốt, cả Albert và Ella đều không nhận ra điều gì bất thường trên mặt nàng.
Ella đứng dậy, nhìn về phía orc vong linh. Lúc này con orc vong linh chỉ còn lại phần ngực trở lên là còn ở ngoài cát lún, Ella thấy vậy liền gọi Mitchell.
“Mitchell, kết thúc nó đi!”
“Rõ.”
Mitchell gật đầu, đồng thời lưỡi kiếm bắt đầu lóe lên ánh sáng vàng kim.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Một tràng âm thanh đột nhiên truyền đến từ phía sau một tảng đá lớn không xa. Ella quay mắt nhìn, phát hiện đó là một chuỗi gai đất khổng lồ liên tục nhô lên về phía orc vong linh.
Không nghi ngờ gì, nếu gai đất này đánh trúng orc vong linh thì con orc vong linh đang chìm trong cát lún chắc chắn sẽ bị đẩy lên, vậy thì tất cả những nỗ lực trước đó của mọi người sẽ hoàn toàn uổng phí.
Tuy nhiên vào đúng lúc này, một quả cầu ma pháp màu xanh nhạt lại đánh trúng những gai đất liên tục tấn công, chặn đứng đà tiến lên của chúng.
“Hà hà, vẫn là không nhịn nổi mà.”
Đại sư Valentine khẽ cười ở đằng xa, đồng thời ông cũng giơ tay lên, lại phóng một quả cầu ma pháp về phía tảng đá đó.
Tảng đá tức thì vỡ vụn, và phía sau tảng đá là một bộ xương khô khoác áo choàng đen, tay cầm pháp trượng xương trắng, hai mắt bốc cháy ngọn lửa xanh u tối.
Đó chính là Vong Linh Vu Yêu vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối.
“Cạch cạch cạch —!” Bộ xương khô phát ra một tràng cười quái dị, khiến Phynia ở gần đó nổi hết da gà:
“Không còn cách nào khác, một con orc vong linh cấp chín đối với ta vẫn là rất quý giá.”


5 Bình luận