Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân- Liên Quan Đến Tác Phẩm
- Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy
- Chương 01 - Xuyên không rồi
- Chương 02 - Cội nguồn của mọi tội ác
- Chương 03 - Bị mua rồi...
- Chương 04 - Lần đầu trò chuyện
- Chương 05 - Khởi đầu mới
- Chương 06 - Ma Pháp
- Chương 07 - Hệ thống?
- Chương 08 - Năng lực hệ thống
- Chương 09 - Hầu Gái Phynia
- Chương 10 - Nữ thần khế ước
- Chương 11 - Học Viện Đế Quốc
- Chương 12 - Ta, Phynia, thiên tài ma pháp!
- Chương 13 - Pháp Thuật Đại Đạo
- Chương 14 - Hoàng Đế Ursel
- Chương 15 - Học sinh xuất sắc
- Chương 16 - Chị gái đại nhân
- Chương 17 - Ella Hiếu Chiến
- Chương 18 - Đoàn Kỵ Sĩ Thiên Nga
- Chương 19 - Lịch sử
- Chương 20 - Đoán ra thân phận
- Chương 21 - Ta là dị tộc
- Chương 22 - Quyết liệt tạm thời
- Chương 23 - Điễn Lễ Sắc Phong
- Chương 24 - Chuẩn bị tiệc tối
- Chương 25 - Ella khuyên bảo
- Chương 26 - Mùi thuốc súng trước yến hội
- Chương 27 - Tranh đấu tại yến hội
- Chương 28 - Phynia biện luận
- Chương 29 - Con tim hòa làm một
- Chương 30 - Vũ hội
- Chương 31 - Các thiếu nữ bị ngược đãi
- Chương 32 - Xuất phát, Rusatinia
- Chương 33 - Trên hành trình
- Chương 34 - Trên hành trình (2)
- Chương 35 - Quý cô mèo đen
- Chương 36 - Quý cô mèo đen (2)
- Chương 37 - Ủy thác đầu tiên tại công hội mạo hiểu giả
- Chương 38 - Bé gái bị đóng băng
- Chương 39 - Kế hoạch dụ dỗ
- Chương 40 - Học trò mới
- Chương 41 - Camilla ghi chép kiến thức
- Chương 42 - Camilla ghi chép kiến thức (2)
- Chương 43 - Camilla ghi chép kiến thức (3)
- Chương 44 - Quý tộc, quan viên, quân đội, giám mục
- Chương 45 - Tể Tướng tiểu thư
- Chương 46 - Quý tộc, quan viên, quân đội, giám mục (2)
- Chương 47 - Quý tộc, quan viên, quân đội, giám mục (3)
- Chương 48 - Pháo đài diều hâu
- Chương 49 - Hét lớn một tiếng rồi xong pha
- Chương 50 - Kế hoạch sản nghiệp của Rusatinia
- Chương 51 - Kế hoạch sản nghiệp của Rusatinia (2)
- Chương 52 - Kế hoạch sản nghiệp của Rusatinia (3)
- Chương 53 - Băng Sương Camilla
- Chương 54 - Nha lang
- Chương 55 - Quả trứng
- Chương 56 - Liliana
- Chương 57 - Giáo hội Mì Spaghetti Bay
- Chương 58 - Nhà máy Công nghiệp Nặng Lambeau
- Chương 59 - Cừu hận
- Chương 60 - Trước xây dựng (1)
- Chương 61 - Trước xây dựng (2)
- Chương 62 - Thoth triệu kiến
- Chương 63 - Nghi Thức
- Chương 64 - Tương lai
- Chương 65 - Thường ngày (1)
- Chương 66 - Thường ngày (2)
- Chương 67 - Thường ngày (3)
- Chương 68 - Thường ngày (4)
- Chương 69 - Thường ngày (5)
- Chương 70 - Thường ngày (6)
- Chương 71 - Yarronves
- Chương 72 - Đột phá
- Chương 73 - Cự long
- Chương 74 - Tuyết thiên
- Chương 75 - Cải cách quân chế (1)
- Chương 76 - Cải cách quân chế (2)
- Chương 77 - Cải cách quân chế (3)
- Chương 78 - Dược tề cùng mưu đồ bí mật
- Chương 79 - Trên đường
- Chương 80 - Đại Công Tước
- Chương 81 - Gặp lại Ella
- Chương 82 - Địch ý nho nhỏ
- Chương 83 - Bảy trăm năm nữa mới phá sản
- Chương 84 - Dược tề
- Chương 85 - Bán cho mỗi người
- Chương 86 - Oán khí của thiếu nữ
- Chương 87 - Đạt được giao dịch
- Chương 88 - Buổi chiều của hai người
- Chương 89 - Chuyện phiếm tại quán cà phê
- Chương 90 - Yến hội bắt đầu
- Chương 91 - Thân Phận
- Chương 92 - Biến động tâm cảnh
- Chương 93 - Phynia khuyên nhủ
- Chương 94 - Cảm tình của thiếu nữ
- Chương 95 - Tình bạn
- Chương 96 - Không có vết thương
- Chương 97 - Hắc ám đột kích
- Chương 98 - Hắc ám đột kích (2)
- Chương 99 - Uy lực của Truyền Kỳ
- Chương 100 - Tác dụng của thiếu nữ
- Chương 101 - Huyết tộc
- Chương 102 - Thần Giáng
- Chương 103 - Ta về rồi
- Chương 104 - Nhà thiết kế nơi vương đô
- Chương 105 - Hội nghị nhà Makotkin
- Chương 106 - Rin
- Chương 107 - Thành Bell
- Chương 108 - Ủy thác
- Chương 109 - Đánh cờ (1)
- Chương 110 - Đánh cờ (2)
- Chương 111 - Đánh cờ (3)
- Chương 112 - Đánh cờ (4)
- Chương 113 - Đánh cờ (5)
- Chương 114 - Đánh cờ (6)
- Chương 115 - Phóng thích chó săn chiến tranh (1)
- Chương 116 - Phóng thích chó săn chiến tranh (2)
- Chương 117 - Phóng thích chó săn chiến tranh (3)
- Chương 118 - Phóng thích chó săn chiến tranh (4)
- Chương 119 - Phóng thích chó săn chiến tranh (5)
- Chương 120 - Phóng thích chó săn chiến tranh (6)
- Chương 121 - Kịch chiến (1)
- Chương 122 - Kịch chiến (2)
- Chương 123 - Kịch chiến (3)
- Chương 124 - Kịch chiến (4)
- Chương 125 - Kịch chiến (5)
- Chương 126 - Kịch chiến (6)
- Chương 127 - Kịch chiến (7)
- Chương 128 - Kịch chiến (8)
- Chương 129 - Kịch chiến (9)
- Chương 130 - Kịch chiến (10)
- Chương 131 - Kịch chiến (11)
- Chương 132 - Kịch chiến (12)
- Chương 133 - Kịch chiến (13)
- Chương 134 - Kịch chiến (14)
- Chương 135 - Kịch chiến (15)
- Chương 136 - Kịch chiến (Kết)
- Chương 137 - Xử lý
- Chương 138 - Tiền giờ làm thêm
- Chương 139 - Lời mời
- Chương 140 - Đến Giáo Hội
- Chương 141 - Thị sát mỏ quặng
- Chương 142 - Thị sát công xưởng
- Chương 143 - Quân đoàn
- Chương 144 - Bản thảo vĩ đại của Phynia
- Chương 145 - Cường ngạnh
- Chương 146 - Khách đến thăm
- Chương 147 - Nước mắt của Ella
- Chương 148 - Chim ưng non đã lớn
- Chương 149 - Farogu
- Chương 150 - Nhà của Atina
- Chương 151 - Hừ! Muốn trốn ư?
- Chương 152 - Đàm phán
- Chương 153 - Thuyết phục
- Chương 154 - Zimmerman
- Chương 155 - Trên đường
- Chương 156 - Ước định
- Chương 157 - Ngày thường của Albert
- Chương 158 - Thái độ
- Chương 159 - Phương án mới cho Trượng Hỏa Thương
- Chương 160 - Kẻ ngán đường
- Chương 161 - Kẻ ngán đường (2)
- Chương 162 - Kẻ ngán đường (3)
- Chương 163 - Hoàng Đế già yếu
- Chương 164 - Ngày đầu tiên
- Chương 165 - Gặp lại Valentine
- Chương 166 - Nghiệp chướng nặng nề Phynia
- Chương 167 - Tìm kiếm nhân tài
- Chương 168 - Hiến pháp
- Chương 169 - Gặp được nhân tài
- Chương 170 - Hy vọng cùng thực tế
- Chương 171 - Gặt hái nhân tài
- Chương 172 - Lừa gạt
- Chương 173 - Ain
- Chương 174 - Giờ ngọ
- Chương 175 - Phương sách
- Chương 176 - Về nhà
- Chương 177 - Hẹn hò?
- Chương 178 - Ước chiến, khởi động! (1)
- Chương 179 Ước chiến, khởi động! (2)
- Chương 180 - Ước chiến, khởi động! (3)
- Chương 181 - Ước chiến, khởi động! (4)
- Chương 182 - Ước chiến, khởi động! (5)
- Chương 183 - Ước chiến, khởi động! (6)
- Chương 184 - Ước chiến, khởi động! (7)
- Chương 185 - Ước chiến, khởi động! (8)
- Chương 186 - Chuyện ngoài ý muốn khi đang hẹn hò
- Chương 187 - Khu ổ chuột
- Chương 188 - Omar
- Chương 189 - Chính phủ là hắc bang
- Chương 190 - Khởi nguyên của quốc gia
- Chương 191 - Hoang ngôn tạo dựng quốc gia
- Chương 192 - Ngọn lửa đầu tiên
- Chương 193 - Bác sĩ
- Chương 194 - Đấu võ mồm
- Chương 195 - Đến
- Chương 196 - Chữa bệnh
- Chương 197 - Hỏi thăm
- Chương 198 - Về nhà
- Chương 199 - Cuộc trò chuyện của thiếu nữ
- Chương 200 - Ba định luật cơ học (1)
- Chương 201 - Ba định luật cơ học (2)
- Chương 202 - Vợ chồng Roland
- Chương 203 - Luận văn của Phynia (1)
- Chương 204 - Luận văn của Phynia (2)
- Chương 205 - Luận văn của Phynia (3)
- Chương 206 - Luận văn của Phynia (4)
- Chương 207 - Luận văn của Phynia (5)
- Chương 208 - Tháp pháp sư của thiếu nữ
- Chương 209 - Thẩm phán (1)
- Chương 210 - Thẩm phán (2)
- Chương 211 - Thẩm phán (3)
- Chương 212 - Thẩm phán (4)
- Chương 213 - Thẩm phán (5)
- Chương 214 - Thẩm phán (6)
- Chương 215 - Uỷ thác
- Chương 216 - Điều tra
- Chương 217 - Hả?
- Chương 218 - Tập kết
- Chương 219 - Lẻn vào
- Chương 220 - Phynia trưởng thành
- Chương 221 - Hư Không Cấm Vực
- Chương 222 - Đột phá
- Chương 223 - WAAAGH!!!
- Chương 224 - Trận chiến bắt đầu
- Chương 225 - Vu Yêu bỏ chạy
- Chương 226 - Phía trên
- Chương 227 - Đảo ngược
- Chương 228 - Mỗi người đều có phần
- Chương 229 - Đàm phán
- Chương 230 - Thiếu nữ trong cơn hôn mê
- Chương 231 - Phynia
- Chương 232 - Từ hôm nay bắt đầu làm hầu gái (1)
- Chương 233 - Từ hôm nay bắt đầu làm hầu gái (2)
- Chương 234 - Từ hôm nay bắt đầu làm hầu gái (3)
- Chương 235 - Từ hôm nay bắt đầu làm hầu gái (4)
- Chương 236 - Từ hôm nay bắt đầu làm hầu gái (5)
- Chương 237 - Từ hôm nay bắt đầu làm hầu gái (6)
- Chương 238 - Tranh tài?
- Chương 239 - Nợ ngập đầu
- Chương 240 - Hội trường huyên háo
- Chương 241 - Ophelia
- Chương 242 - Người chiến thắng
- Chương 243 - Ophelia chiến đấu
- Chương 244 - Ophelia chiến thắng
- Chương 245 - Gặp lại Lourens
- Chương 246 - Bắt đầu tranh tài
- Chương 247 - Enna
- Chương 248 - Trận đầu
- Chương 249 - Nguyên Tố Sứ
- Chương 250 - Lực thân hòa nguyên tố kinh khủng
- Chương 251 - Tuyển thủ đáng chú ý (1)
- Quyển II: Cuồng Vương Ain
- Quyển III: Ta Là Ngọn Sóng
- Quyển IV: Elysium, Miền Cực Lạc
- Ngoại truyện: Một Cuộc Phiêu Lưu Nho Nhỏ
- Quyển V: Chư Thần Đại Chiến
- Ngoại Truyện: Từng một thời mang tên Anna
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Ngoài sự hậu thuẫn từ chính Hoàng Đế, ai dám động thổ lớn đến vậy trong thành St. Mill?
Mà muốn có được sự ủng hộ của Ursel, Hoàng Đế đương nhiệm, là điều không thể, còn Ain, vị Hoàng Đế kế nhiệm, cũng chẳng thể trông cậy — xét cho cùng, hai người này chẳng có chút liên hệ nào với Phynia. Người duy nhất nàng thiếu nữ có thể hy vọng chính là Albert, người có cơ hội chiến thắng trong cuộc nội chiến Đế Quốc tương lai.
Cảm nhận được sự tin tưởng từ nàng thiếu nữ, Albert không khỏi mỉm cười.
“Cảm giác gánh nặng trên vai ta lại nặng thêm rồi…”
Phynia liếc xéo hắn một cái đầy vẻ khó chịu: “Thật sao? Sao tôi chẳng thấy gì? Đừng tưởng tôi không biết trong lòng ai đó thực ra chẳng hề ủng hộ ý tưởng của tôi.”
“Khụ khụ, thôi được rồi, đừng nói mấy chuyện này nữa.”
Albert lúng túng xua tay. Dù đã trải qua quãng thời gian dài ở bên nhau, thái độ của hắn đối với dân thường cũng đã thay đổi nhiều dưới ảnh hưởng của nàng thiếu nữ, nhưng hắn vẫn không thể như Phynia, cứ thế mà rải rắc lòng trắc ẩn tràn đầy của mình khắp nơi.
Trong mắt Albert, những người ở khu ổ chuột rơi vào tình cảnh này chẳng qua là vì chưa đủ cố gắng mà thôi. Nếu thực sự dốc hết sức để vươn lên, cớ gì phải an phận cả đời ở đó?
Dù không hiểu, nhưng hắn cũng sẽ không vì một vấn đề nhỏ nhặt về người man di mà cãi vã với Phynia như thuở ban đầu hai người mới quen. Giờ đây, hắn đã học được cách tôn trọng hoàn toàn suy nghĩ của nàng thiếu nữ, trao cho nàng đủ quyền lực, rồi để nàng tự làm theo ý mình.
Còn về việc có thành công hay không, Albert vốn dĩ chẳng mấy bận tâm.
Xét theo phong cách hành sự của Phynia, những việc nàng làm thành công thường mang lại lợi ích cho hắn, mà dù không thành công thì cũng chẳng có kết quả xấu gì cả.
Giống như kế hoạch cải tạo khu ổ chuột này. Nếu thành công, đương nhiên sẽ có lợi cho hắn và thành St. Mill. Nếu thất bại, cùng lắm thì khu ổ chuột này cứ tiếp tục mục nát mà thôi.
Thu lại những suy nghĩ trong đầu, Albert hỏi Phynia ý kiến về cách xử lý cậu bé.
“Cậu bé tên Omar này… cô định làm gì?”
Phynia liếc nhìn Omar bên cạnh, cất tiếng hỏi lại: “Còn anh định thế nào?”
“Nếu để ta quyết định, đương nhiên là giao cho đội tuần tra nhốt vài ngày.”
“À, vậy sao.”
Phynia gật đầu, rồi quay sang nhìn Omar.
Lúc này Omar đã run rẩy không ngừng vì lời nói của Albert về việc “giao cho đội tuần tra nhốt vài ngày”. Mãi đến khi Phynia dùng ánh mắt mỉm cười nhìn mình, cậu bé mới dần dần yên lòng.
Thấy dáng vẻ đáng thương của Omar, giọng nói của Phynia cũng vô thức dịu dàng hơn đôi chút.
“Omar, vừa nãy em chỉ nói tên và lai lịch của mình cho chị thôi. Bây giờ có thể nói cho chị biết tại sao em lại phải trộm tiền của chị không? Chị thấy em thực ra là một cậu bé ngoan, chắc chắn có nỗi khổ tâm gì đó. Có thể kể nỗi khổ tâm của mình cho chị nghe không?”
Nói xong câu này, nàng lại mím môi, rồi bổ sung ngay sau đó.
“Đương nhiên, tuyệt đối đừng bịa đặt lời nói dối nào để lừa chị nhé. Chị là một pháp sư, vừa nãy tìm thấy em là nhờ dùng ma pháp. Nếu nói dối là chị có thể nhìn ra được đấy~”
Phynia muốn nói rằng nàng tuy lương thiện, nhưng không phải là kiểu thánh mẫu ngốc nghếch, đối phương nói gì cũng tin.
Dù có thương xót cậu bé tên Omar đến mấy, nàng cũng sẽ không tin tưởng cậu bé vô cớ.
Omar nghe vậy sợ hãi run rẩy, nhưng vì cậu bé không định nói dối về chuyện này, nên nhanh chóng bình tĩnh lại.
Cậu bé mở miệng nói.
“Vì mẹ của em…”
Toàn bộ câu chuyện từ đầu đến cuối rất đơn giản.
Mẹ của Omar bị bệnh, cần một khoản tiền lớn mới có thể mời thầy thuốc đến khám. Tuy nhiên, gia đình Omar sống trong khu ổ chuột không có nhiều tiền tiết kiệm như vậy.
Cha cậu bé làm phu khuân vác mỗi ngày cũng chỉ kiếm được hai ba mươi đồng xu. Số tiền này hoàn toàn không đủ cho người mẹ đang nằm trên giường bệnh, chứ đừng nói đến việc phải lo liệu cuộc sống hàng ngày của cả gia đình.
Thấy cha mẹ mình đau khổ như vậy, Omar cuối cùng quyết định đi trộm tiền của người giàu để chữa bệnh cho mẹ.
Omar có khả năng hành động rất mạnh mẽ. Sau khi hạ quyết tâm trong lòng, cậu bé nhanh chóng lập ra kế hoạch.
Đầu tiên, cậu bé tìm thấy một bộ quần áo khá tươm tất trong đống rác ở ngoại ô khu nhà giàu. Sau khi tự mình giặt sạch sẽ một cách bí mật, cậu bé mặc nó và đi lang thang quanh khu thương mại gần đó, tìm kiếm những người đặc biệt giàu có.
Omar biết rằng việc mất cùng một số tiền, đối với người có thu nhập mười kim tệ mỗi tháng và người có thu nhập một trăm kim tệ mỗi tháng hoàn toàn không phải là cùng một khái niệm.
Cậu bé trộm mười kim tệ của một người bình thường, người đó sẽ dốc hết sức tìm kiếm Omar, nhưng trộm mười kim tệ của một người giàu, dù họ có phát hiện ra, có lẽ cũng chẳng buồn quan tâm.
Dù sao thì mười kim tệ này có lẽ còn không đủ tiền một bữa ăn của họ.
Sau vài ngày rình rập quanh quảng trường Stefan, Omar cuối cùng đã nhắm vào Phynia.
Có ba lý do chính cho việc này.
Thứ nhất, chiếc nơ tóc mà Phynia mua ở tiệm trang sức, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết giá trị không nhỏ, điều này có nghĩa là nàng rất có thể là một người giàu có.
Thứ hai, hôm nay Phynia mặc váy, túi được may vào váy, Omar dù có thò tay vào túi thì nàng cũng không cảm nhận được.
Cuối cùng, lúc đó Phynia vì Albert mà đầu óc trực tiếp “đơ”, nhìn qua là thấy ngây ngô dễ ra tay…
“Chậc…”
Nghe Omar nhận xét về mình, Phynia bất mãn tặc lưỡi, rồi dùng một tay mà chém vào chán Omar.
“Đau quá!”
“Lần sau nói chuyện chú ý một chút, nhóc con.”
Phynia cảnh cáo một câu như vậy, rồi tiếp tục hỏi.
“Vậy tại sao em lại trả tiền cho chị? Không phải còn mẹ cần cứu sao?”
Omar hơi liếc mắt đi chỗ khác: “Vì chị vừa cứu em, trông có vẻ là người tốt. Mẹ nói người tốt nên được báo đáp.”
Phynia u ám nói: “Nói dối không phải là điều một đứa trẻ ngoan nên làm đâu…”
“Ể?”
Omar hoảng hốt quay đầu lại nhìn, chỉ thấy đồng tử vốn bình thường của Phynia, không biết từ lúc nào đã biến thành màu đỏ tươi lấp lánh.
“Đây là…”
“Ma pháp Tiên Tri tứ hoàn, Trinh Trắc Hoang Ngôn.” Phynia chỉ ngón tay phải vào mắt mình, đắc ý cười nói: “Em nghĩ là chị vừa nãy đang đùa với em đấy chứ? Nhanh nói ra suy nghĩ thật lòng của mình đi, nếu không chị sẽ giận đấy.”
“Em biết rồi.” Nghe Phynia giải thích, Omar lập tức cúi đầu như một con gà chọi thua trận nói: “Vì em bị anh chị tìm thấy rồi, mà em lại không đánh lại anh trai kia, kim tệ chắc chắn không giữ được. Đã vậy chi bằng thể hiện tốt một chút, chủ động trả kim tệ cho anh chị, rồi mong anh trị thấy em là đứa trẻ ngoan mà tha cho em.”
Màu đỏ tươi trong mắt Phynia dần biến mất, điều này cho thấy lần này Omar quả thực đang nói thật.
“Vậy bệnh của mẹ em thì sao?”
“Còn làm sao nữa, lại đi tìm người khác mà trộm thôi.” Omar vô tư nhún vai.
Đây thật sự là một đứa trẻ sao?
Câu trả lời này chẳng phải quá bình tĩnh rồi sao!?
Nhìn vẻ mặt hiển nhiên của Omar, Phynia không khỏi thầm than trong lòng.
Nhưng thiếu nữ cũng hiểu, có một câu nói rằng con nhà nghèo sớm phải tự lập. Tình cảnh của gia đình Omar dù ở khu ổ chuột cũng coi là tệ, dù sao, những người khác đâu có gánh nặng bệnh tật như mẹ của Omar… Phynia bất lực lắc đầu, một lần nữa hỏi Albert.
“Nghe xong lý do này, Albert còn định cho Omar vào tù không?”


1 Bình luận