Quyển 3: Phong Vân Cliff
Chương 101: Tinh Linh Chuẩn Bị Làm Hầu Gái
0 Bình luận - Độ dài: 2,397 từ - Cập nhật:
Nghe thấy cái tên này, trái tim vừa buông lỏng của tôi bất giác lại thắt lại.
Trí nhớ của tôi trước giờ không tệ, cái tên Brad này, trong ấn tượng của tôi đã từng được một người nào đó nhắc đến không chỉ một lần. Tôi vẫn còn nhớ mang máng cái giọng điệu rõ ràng không mấy vui vẻ đó, dường như chẳng giống bạn bè chút nào.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu thật sự là vậy, có lẽ tôi ở lại đây lại càng an toàn hơn.
Chẳng phải có câu nói... kẻ thù của kẻ thù chính là bạn sao.
Tôi nghiêm túc đánh giá người đàn ông trước mặt... thân hình cao ráo, mái tóc ngắn bồng bềnh đầy nắng, khuôn mặt góc cạnh, nụ cười quyến rũ lộ ra khi đặt tay lên ngực hành lễ, cộng thêm bộ trang phục quý tộc tinh xảo có viền sọc, cho dù tôi chưa từng thực sự nhìn bằng mắt, cũng phải thừa nhận...
Đây là một quý ông có tu dưỡng tốt.
Tự tin, cao ngạo, ôn hòa, phong độ ngời ngời, còn mang một chút khí chất của nghệ sĩ. Chỉ nhìn vẻ bề ngoài thôi cũng thuận mắt hơn cái gã bá đạo, ngạo mạn, bỉ ổi, đáng xấu hổ, hạ lưu nào đó... dù tôi còn chưa biết mặt mũi gã ta ra sao.
Vì vừa mới tặng cho anh ta một cú trời giáng, đối diện với vẻ mặt chẳng hề để tâm của anh, tôi đành gượng kéo khóe môi, nở một nụ cười rụt rè xem như lời xin lỗi.
"Ừm ừm, không tệ không tệ, còn nhỏ mà đã có dung mạo ưa nhìn thế này... thật khiến người ta vô cùng mong đợi dáng vẻ sau khi lớn lên. Ta nghĩ cho dù là Tinh Linh xinh đẹp cũng chỉ đến thế mà thôi, ta nói có đúng không, Emma?"
"Ờ... đ-đương nhiên, Elise rất xinh đẹp, đây cũng là một trong những lý do tôi nhặt cô bé về."
"Ồ ồ! Hầu gái của ta cuối cùng cũng làm được một việc khiến ta vui lòng!"
"Khoan đã, Chủ nhân, câu này tôi không thể giả vờ như không nghe thấy được~"
"A, anh trai! Không cho phép anh có ý đồ với Silly~ Em ấy là của em! Của em!"
Đây có được xem là một lời khen không? Thấy Vinnie còn chẳng buồn mở quà, đã vội vàng cãi cọ tranh giành, tôi không biết nên vui hay nên buồn.
Trong lúc đang rối rắm, Vinnie chạy đến bên cạnh, nắm lấy tay tôi.
"Anh trai để ý thấy chưa~?"
"Hửm? Là chỉ cái gì cơ...?"
"Hừ! Rõ ràng đã thấy rồi mà còn giả vờ không biết..."
Nói rồi, Vinnie không đợi tôi phản ứng, trực tiếp kéo tôi đứng dậy, ôm lấy vòng eo đang bị chiếc váy bó chặt của tôi rồi đứng sóng vai... tay trong tay với tôi, xoay nửa vòng một cách đầy khoe khoang.
"Nhìn thế này~ càng rõ ràng hơn rồi chứ~?"
Dáng vẻ như chị em sinh đôi... trang phục cùng kiểu, khác màu, hai cô bé xinh xắn, thân thể áp sát vào nhau... có lẽ sẽ mang lại một cú sốc thị giác mạnh mẽ, nhưng đây không phải là kết quả tôi mong muốn.
Tôi giữ chặt ngón tay đang đặt trên eo mình không cho nó cử động lung tung, hai má hơi nóng lên, tôi quay đầu đi để tránh ánh mắt của người đối diện.
Nếu có thể, tôi thật sự muốn nhảy ngay ra ngoài cửa sổ...
Vốn dĩ đã mấy năm rồi không mặc váy, nếu không phải vì lời hẹn ước đó, tôi sẽ không bao giờ đứng trước mặt một người đàn ông xa lạ trong bộ dạng đáng xấu hổ này, như một tác phẩm nghệ thuật đang được triển lãm... chờ đợi người khác đánh giá.
Điều này làm tôi nhớ lại lúc bị đưa lên Nhà Đấu Giá, có cảm giác như mình lại biến thành một món hàng...
"Hôm nay để chào đón anh trai, em và Silly đã đặc biệt sửa soạn rất lâu đó~" Vinnie lắc lắc cái đầu nhỏ, đắc ý vung vẩy hai lọn tóc như cặp râu hai bên. "Kiểu tóc mới đó~ Sao nào~ anh trai~ anh định thưởng cho tụi em thế nào đây~?"
Vinnie nhìn Brad với vẻ mặt đầy mong đợi, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cô đòi quà thì liên quan gì đến tôi? Sao lại lôi cả tôi vào?
"Đúng vậy~ Chủ nhân! Đã tốn cả một ngày công phu đó ạ." Emma không biết có ý đồ gì mà cũng xen vào một câu.
"...Nói vậy là, nếu ta không lấy ra thứ gì đó tốt một chút, hai vị tiểu thiên thần đáng yêu sẽ không tha thứ cho ta, đúng không?"
"Vâng! Vâng!"
"..."
"Vậy được thôi..."
Ngoài dự đoán, Brad lại không hề từ chối, anh cười rồi lật tay một cái, trong tay lại có thêm hai chiếc hộp, lập tức bị Vinnie giật lấy.
"Oa~ Vòng tay bạch kim đẹp quá! Giống hệt nhau này! Hi hi~ anh trai cho, không lấy thì phí! Silly~ lại đây đeo vào nào!"
Tôi chớp chớp mắt, thu lại ánh nhìn tò mò đang dán vào chiếc nhẫn trên tay Brad.
Quay đầu nhìn Vinnie đã mở xong gói quà, hai tay cô bé cầm một sợi dây chuyền mảnh. Tôi liếc nhìn Emma đang đứng im lặng mỉm cười bên cạnh, rồi nhận lấy một sợi từ tay Vinnie và ngắm nghía kỹ lưỡng...
Được bện từ bạch kim, hoa văn tinh xảo đẹp mắt, cuối dây nối với một mặt dây chuyền hình ngôi sao nhỏ nhắn. Tổng thể trông rất tinh tế, hơn nữa giữa mặt dây chuyền còn được khảm một viên Ma Tinh nhỏ, mơ hồ tỏa ra một luồng ma lực yếu ớt... lại là một Ma Đạo Cụ sao?
"Hửm? Em có thể cảm nhận được ma lực trên đó à?" Thấy tôi rất để tâm đến mặt dây chuyền hình ngôi sao, Brad cười và giải thích.
"Em có thể gọi nó là【Sự Bảo Vệ của Shivana】, đây là một trong những thành quả mới nhất của Hiệp hội Luyện Kim Thuật hoàng gia, nghe nói là tác phẩm của một thiếu nữ luyện kim thuật thiên tài... Ailu Kurao. Làm vòng tay rất hợp cho nữ giới đeo... tác dụng lớn nhất của nó là có thể chống đỡ ba lần tấn công cho người sở hữu trước khi ma lực cạn kiệt."
"Aiya~ Kệ nó đi~ đẹp là được rồi!"
Thì ra là đạo cụ luyện kim... Tôi đưa mặt dây chuyền lên trước mắt ngắm nghía. Tôi biết Ma Đạo Cụ và vật phẩm luyện kim có sự khác biệt về bản chất, cái trước có thể sử dụng nhiều lần nhờ năng lượng dự trữ trong Ma Tinh, trong khi cái sau uy lực mạnh hơn nhưng lại là đạo cụ dùng một lần.
Ngày trước trong phòng thí nghiệm của lão già ở thung lũng có rất nhiều vật phẩm luyện kim với công năng khác nhau, chỉ là ông ta chưa bao giờ cho tôi chạm vào lung tung, càng đừng nói đến việc quan sát ở cự ly gần. Tôi vẫn đang nghiên cứu những ký tự cổ trên mặt dây chuyền, còn Vinnie thì đã cài xong vòng tay, đang xoay cổ tay qua lại ngắm nghía một cách vui vẻ.
"Đẹp thật đó... viên đá màu xanh lam vừa hợp với tóc của em... Hửm? Silly sao em không đeo, không được thì để em giúp!"
Tôi còn chưa kịp phản ứng, sợi dây chuyền đã bị Vinnie giật khỏi tay, cô bé đeo vào cổ tay tôi mà không cho tôi nói lời nào. Tôi vốn định từ chối, nhưng nghĩ đến hai chỗ dựa của cô nhóc này đang ở ngay bên cạnh, nên cũng không so đo với cô bé nữa.
Nhưng khi nhìn thấy chiếc vòng tay này, tôi bỗng nhớ lại con dao nhỏ ngày trước của mình. Nó có thuộc tính【Phá Ma】, lúc đó cùng tôi rơi xuống nước, không biết đã trôi dạt về đâu rồi. Đó là Ma Đạo Cụ đầu tiên trong đời tôi...
"Ha! Xong rồi~ Quả nhiên như em nghĩ, Silly đeo vào cũng hợp lắm! Hi hi!"
Tôi bừng tỉnh khỏi dòng hồi tưởng, nhận ra Vinnie đang nắm tay mình. Còn Emma thì đã đến sau lưng chúng tôi, tay nhẹ nhàng đặt lên vai tôi và Vinnie.
"...Sự việc đúng như ngài thấy, Chủ nhân, Vinnie rất thích cô bé. Có thể để cô bé ở lại không ạ?"
"Đúng đó! Anh trai, em nhận em ấy làm em gái được không! Silly đáng yêu như vậy~ em không muốn em ấy rời đi đâu!"
Hả? Em gái? Tôi kinh ngạc quay đầu nhìn Vinnie... cô nhóc này đang nghĩ gì vậy chứ, gia đình quý tộc cũng có thể tùy tiện cho người ngoài gia nhập sao?
Chắc là không được phép đâu nhỉ?
"Ha ha ha, đương nhiên..." Người đàn ông ngồi trên giường nở một nụ cười sảng khoái.
"Là không được."
Hoàn toàn hợp tình hợp lý, tôi không hề bất ngờ. Vậy nên có thể nghỉ ngơi một thời gian, tôi cũng mãn nguyện rồi, đợi lấy được nguyên liệu đã hẹn với người phụ nữ kia, thử chế tạo một món đạo cụ hữu ích, tôi cũng nên rời đi rồi.
"A! Tại sao chứ, anh trai! Anh trai! Anh không được đuổi Elise đi! Anh không được làm vậy, em sẽ ghét anh đó!"
"Nói gì vậy, khụ, ai nói muốn đuổi cô bé đi?"
"Chẳng lẽ ý anh trai không phải vậy sao?"
"Ít nhất cũng phải để ta nói hết câu chứ..." Brad nhìn tôi, trên mặt vẫn mang nụ cười, giọng nói trở nên dịu dàng hơn. "Elise... ta có thể gọi em như vậy không? Có thể thấy, em gái ta rất thích em, con bé hy vọng em gia nhập gia tộc chúng ta, em... có bằng lòng không?"
Tôi vội vàng lắc đầu, đùa kiểu gì vậy, tôi chỉ tạm thời trốn ở đây thôi, chứ chưa đến mức phải bán mình.
"Ha ha ha, cũng phải... Dù sao mới gặp ngày đầu tiên đã bị hỏi một câu thất lễ như vậy, là chúng ta quá đường đột rồi, ta thay mặt Vinnie xin lỗi em. Vậy thì Emma, chuyện sau này cô sắp xếp đi. Ta phải nghỉ ngơi rồi, phòng đã chuẩn bị xong chưa?"
"Vâng, Chủ nhân, ngài có thể dùng bất cứ lúc nào."
"Hai nhóc con, chúc ngủ ngon nhé~"
Nhìn bóng lưng vẫy tay rời đi của Brad, tôi nghiêng đầu đầy dấu chấm hỏi... gã này rốt cuộc có ý gì? Sao tôi chẳng hiểu gì cả?
"Thật là~" Emma khẽ thở dài, tiện tay gõ cho Vinnie một cái vào đầu.
"Aiya, Emma chị làm gì thế~"
"Em có biết vừa rồi mình đã nói gì không?"
"Ưm? Nói là ghét anh trai ạ?" Vinnie đặt ngón tay lên môi suy nghĩ một hồi. "Nhưng đó chỉ là lời nói lúc tức giận thôi, anh trai sẽ không vì thế mà nổi giận đâu."
"...Đương nhiên không phải." Emma từ từ lắc đầu, liếc nhìn tôi một cái. "Vinnie, em có biết muốn để người ngoài gia nhập gia tộc cần những điều kiện gì không? Huống hồ gia tộc của chúng ta... còn là một trong những gia tộc cổ xưa có lịch sử lâu đời của Cliff."
"...Em không biết."
"Nếu là nam giới... và có giá trị." Emma giơ một ngón trỏ lên, nghiêm túc nói. "Thì người đó trước tiên phải từ bỏ họ của mình, dùng phương thức ở rể mới được phép thêm gia danh 'Zackary' vào sau tên."
"Nhưng nếu là nữ giới, thì đơn giản hơn nhiều." Nói đến đây, ánh mắt cô lướt qua hai chúng tôi đang chăm chú lắng nghe, vẻ mặt mang một nụ cười tinh quái. "Cô ấy chỉ cần gả cho một người đàn ông trong gia tộc là có thể dễ dàng được xem như một thành viên. Và Vinnie em phải biết, hiện tại trong gia tộc của Chủ nhân, người đến tuổi kết hôn mà chưa có người yêu... cũng chỉ có một mình Chủ nhân thôi."
"Cho nên, nói cách khác, vừa rồi em chẳng khác nào đang hỏi Chủ nhân... có bằng lòng cưới Elise làm vợ không đấy."
"!!"
"Hả? Anh trai sẽ nghĩ vậy sao, nhưng Elise còn nhỏ như vậy... còn chưa lớn bằng em mà."
"Đó hoàn toàn không phải vấn đề, có thể đính hôn trước, đợi mấy năm nữa rồi kết hôn, các quý tộc khi chọn người yêu chưa bao giờ để tâm đến tuổi tác... hay nói đúng hơn, càng trẻ lại càng tốt, dù sao nuôi lớn từ nhỏ để dạy dỗ mới càng thú vị hơn."
Tôi suýt chút nữa là lật cả giường lên rồi, không thể tin vào tai mình! Cái gì thế này, rõ ràng tôi chỉ đến đây để lánh nạn, sao lại suýt nữa phải gả đi rồi... Tôi đột nhiên cảm thấy, tiếp tục ở lại đây có chút không ổn, hay là nhân lúc đêm hôm trốn đi luôn?
Dù sao bây giờ cũng đã nhìn thấy mọi thứ, lại được nghỉ ngơi lâu như vậy, thể lực cũng rất dồi dào... nếu may mắn, trốn khỏi thành phố chắc sẽ không có vấn đề gì!
"Đừng kích động, Elise, không phải em đã từ chối rồi sao. Hơn nữa Chủ nhân bảo tôi sắp xếp, chứng tỏ ngài ấy chỉ xem đó là lời nói đùa, không hề xem là thật." Thấy tôi liên tục nhìn ra ngoài cửa sổ, Emma kín đáo chắn tầm nhìn của tôi.
"Ý của Chủ nhân, đã nói rõ cho tôi rồi, bây giờ tôi chỉ muốn hỏi ý kiến của em thôi... Elise."
"Em có bằng lòng ở lại với tư cách là một hầu gái tập sự không?"
"...Hả?"


0 Bình luận