Vĩnh Thoái Hiệp Sĩ
Lee hyunmin, Ga Nara Leean
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 01 - 100

Chương 61 - Trò đùa của nàng Tiên

6 Bình luận - Độ dài: 3,394 từ - Cập nhật:

Trong ánh hoàng hôn nhá nhem, Encrid ung dung tập hợp mấy cái xác lại một chỗ, chờ đội tuần tra tới.

"Cũng là một phần của công việc thôi mà"

Anh lẩm bẩm, tay vẫn loay hoay với cái xác của một tên bán tiên.

Đang định nhấc bổng gã sát thủ lên, ngón tay anh bỗng chạm phải một cảm giác là lạ. Nó nằm gần ngực, và khi lần theo, cảm giác ấy kéo dài sang bên hông. Vén chiếc áo choàng ra, anh thấy một bao đựng phi dao được buộc chặt vào người hắn. Bên trong còn bốn cây dao tiêu nữa. Mấy món đồ này không phải hàng chợ.

'Suýt nữa thì quên mất'

Chúng là thứ vũ khí tuyệt vời. Anh vừa học được cách ném chúng xong. Có chúng trong tay chắc chắn sẽ hữu ích thôi. Anh đã tận mắt, tận tay cảm nhận được sức mạnh của những cây phi dao đó rồi.

Anh lấy chiếc bao đựng phi dao cùng với số phi dao còn lại, tiện thể lục soát kỹ lưỡng mấy kẻ khác, nhặt nhạnh được kha khá Krona và mấy món đồ giá trị khác.

Ngoài phi dao còn có một cái túi nhỏ chứa vài loại bột và những thứ không rõ nguồn gốc.

Mùi của khá là lạ như đang cảnh rằng không nên động vào nó một cách cẩu thả. Nếu là thuốc độc có thể hấp thụ qua da, chắc chắn sẽ chẳng có thuốc giải ngay. Hơn nữa anh vốn đã ghét dùng độc rồi, thứ này chỉ tổ thêm vướng víu.

Encrid bỏ lại cái túi độc dược.

Sau đó, chẳng có gì ngạc nhiên khi đội tuần tra phát hiện ra Encrid đã sốc đến tột độ. Rốt cuộc thì Đội trưởng Đội Gây Rối, người đã biến mất trong giờ làm nhiệm vụ bỗng dưng xuất hiện với năm cái xác không hồn.

"Cái quái gì thế này?!"

Ban đầu, họ giật mình đến mức chĩa giáo vào anh.

"Gián điệp"

Encrid giải thích ngắn gọn. Vậy là đủ rồi.

"Tôi biết gã này. Hắn tới đây bốn ngày trước, tự xưng là người đưa tin của một gã lái buôn" Một lính tuần tra, tay cầm nỏ chỉ vào một trong những xác chết.

Lái buôn, ý là một thương nhân gánh hàng trên vai, nay đây mai đó. Đúng là một vỏ bọc hoàn hảo.

"Mấy người không kiểm tra phù hiệu của hắn à?"

"Có chứ, nó được làm rất tinh xảo"

Một phù hiệu được làm giả công phu đến thế cơ à. Liệu những thứ như vậy có thể được tạo ra dễ dàng như cơm bữa không? Chắc là không rồi.

Sau đó, một trong số lính tuần tra dùng mũi giáo lục soát đồ đạc của tên bán tiên rồi nhăn mặt khi nhìn thấy cái xác bị chém toác đầu. Trong lúc Encrid đứng đợi một bên, Chỉ huy Đại đội 4, một Tiên tộc xuất hiện. Cô ta kiểm tra đồ đạc của tên sát thủ đã chết và chẳng mấy chốc lên tiếng.

"Hắn mang theo độc dược. Hắn quả thật là một sát thủ"

Sau khi kiểm tra không chỉ độc dược mà còn cả hình dáng cơ thể, họ đi đến kết luận.

Encrid bình tĩnh giải thích về sự hiện diện của tên sát thủ.

Và đó là kết thúc câu chuyện.

Suốt thời gian chờ đợi, lính tuần tra nhìn anh với ánh mắt đầy nghi ngờ, nhưng sự hiểu lầm chỉ kéo dài trong chốc lát.

"Anh hạ gục năm tên sao? Một trong số chúng có vẻ khá điêu luyện đấy"

"Ba tên này là Jack, Bo và Rotten."

Một lính tuần tra lên tiếng. Jack giỏi dùng giáo, Bo thì nhanh nhẹn, và Rotten được coi là một chiến binh đáng gờm trong số lính tráng. Ba tên lính như vậy, một sát thủ bán tiên và một lính cầm nỏ. Anh đã đối mặt với tất cả và không hề bị thương nặng. Chỉ vài vết xước nhỏ.

"...Một mình anh thôi ư?"

Một lính tuần tra hỏi, quên bẵng sự hiện diện của Nữ Chỉ huy Đại đội bên cạnh. Hắn đã ngạc nhiên đến mức đó.

"Cũng tàm tạm"

Encrid đáp và nhìn sang Nữ Chỉ huy Đại đội. Cô Tiên tộc không nói gì. Biểu cảm của cô ấy không hề thay đổi. Cô chỉ nhìn chằm chằm vào Encrid bằng đôi mắt xanh ngọc lục bảo thường thấy.

"Hiểu rồi. Về vị trí của cậu đi"

"Vâng"

Anh chào kiểu quân binh rồi quay lưng bước đi. Khi Encrid đang đi, Nữ Chỉ huy Đại đội Tiên tộc lên tiếng.

"Cậu đã rời bỏ vị trí, nên sau này cậu sẽ phải đền bù"

Một lời nhận xét nghiêm khắc.

Cô ấy còn nhắc đến chuyện rời bỏ vị trí trong hoàn cảnh này. Ba tên lính tuần tra trao đổi ánh mắt.

Mặt khác, Encrid chỉ lặng lẽ gật đầu.

"Vâng, đã rõ"

Nữ Chỉ huy Đại đội là cấp trên. Cãi lại chỉ phí lời. 

Có những người tuân thủ nghiêm ngặt luật lệ và quy định quân sự trong đơn vị. Nữ Chỉ huy Đại đội Tiên tộc không có vẻ gì là kiểu người đó, nhưng khi cô ấy đã nói như vậy, việc tuân thủ là nghĩa vụ của cấp dưới. Chống cự làm gì cho mệt.

"Vậy thì"

Encrid cuối cùng cũng rời khỏi hiện trường.

Hai ngày sau, hai tên lính biên cương lại đến tìm Encrid. Việc điều tra các vụ án trong thành phố thuộc về lính biên cương nên họ đến để điều tra. Encrid hoàn toàn hợp tác.

"Bọn chúng tấn công bất ngờ"

"Anh có rời khỏi vị trí khi biết điều gì đó không?"

"Không, tôi không hề. Hai tên đó trông có vẻ lạ, nhưng tôi chỉ muốn hít thở không khí trong lành thôi"

"Rời bỏ vị trí lại phát hiện ra gián điệp sao? Hai tên này có vẻ như bị hạ gục chỉ bằng một đòn?"

"Chúng tấn công thẳng thừng"

"Nhưng anh đã khống chế chúng mà không bị thương ?"

Những câu hỏi của hai tên lính biên cương sắc sảo hơn dự kiến, nhưng Encrid vẫn bình tĩnh. Vì anh là người duy nhất sống sót trong số những người trực tiếp chạm trán với các sát thủ nên điều đó cũng dễ hiểu thôi.

"Vâng, tôi may mắn"

"Nếu may mắn hai lần, anh có thể hạ gục cả một bức tường đấy. Điều đó có nghĩa là có sự khác biệt lớn về kỹ năn "

Một trong số họ buông một câu đùa cợt nửa vời.

Họ không hề nghi ngờ Encrid. Thật nực cười khi nghi ngờ người đã bị phục kích. Hơn nữa, lính biên cương đã tiến hành kiểm tra lý lịch kỹ lưỡng về Encrid rồi. Việc này đã được thực hiện khi họ cố gắng chiêu mộ anh vào đơn vị của họ.

"Anh đã làm rất tốt"

"Nghe nói anh được thăng cấp? Chúc mừng nhé"

"Vâng, cảm ơn hai anh"

Cả hai đều có cấp bậc cao hơn anh. Cấp bậc trong biên cương ban đầu là như vậy mà.

"Anh thực sự không muốn tham gia cùng chúng tôi sao? Thật đáng tiếc, với kỹ năng của anh"

Khi họ kết thúc cuộc điều tra và chuẩn bị rời đi, tên lính canh tóc ngắn lên tiếng.

"Không"

Câu trả lời cộc lốc của anh khiến họ câm nín.

"Ồ, được rồi"

Encrid trở về phòng của mình.

Vừa mở cửa, một vật gì đó bỗng từ trên cao lao xuống ngay bên phải anh. Anh theo bản năng né sang một bên. Sau khi né, anh hạ thấp người hơn nữa và lăn tròn. Anh chỉ vừa kịp tránh được, một vài sợi tóc của anh bị cắt bay. Vừa kịp tránh khỏi vật thể đang lao tới, anh nhìn xem đó là cái gì.

"Ồ, cậu đã vượt qua bài kiểm tra phục kích!"

Rem đang nhe răng cười và nói. Thủ phạm chính là chiếc rìu mà Rem đã vung.

"Rem, cái tên điên này"

Đủ để anh chửi thề rồi đấy.

Mấy sợi tóc bị cắt của Encrid nhẹ nhàng rơi xuống. Nếu anh chậm hơn một chút thôi, chiếc rìu đã để lại một vết hằn nào đó trên cổ anh rồi. Một vết hằn chảy máu, một vết sẹo.

"Đừng lo lắng. Dù cậu không né, tôi cũng chỉ định cắt một chút tóc của cậu thôi"

"Đừng có mà nói nữa"

Thế giới này có rất nhiều kẻ điên, nhưng vài tên điên thật sự lại ở trong đội của anh. Encrid đã nhận ra điều này từ lâu nên anh thậm chí còn chẳng tức giận.

"Với những tên sát thủ đang truy lùng cậu, đã đến lúc học cách tránh phục kích rồi, cậu không nghĩ vậy sao?"

"Cái cớ hay đấy"

Encrid lắc đầu.

"Ta nghĩ đã đến lúc cắt tóc cho cậu rồi đấy nhỉ?" Rem nói một cách tùy tiện.

Đúng là đã đến lúc cắt tóc rồi. Tóc mái của anh đã bắt đầu che khuất tầm nhìn.

Khi đối mặt với tên bán tiên, anh đã ở trong trạng thái tập trung cao độ và quá chú tâm vào chiến thuật nên không để ý, nhưng giờ thì nó đang trở thành một phiền toái trong cuộc sống hàng ngày.

"Làm ơn mà" Encrid nói. Không phải Rem bước tới, mà là Krais.

"Được thôi"

Krais khéo tay một cách đáng ngạc nhiên.

Trong khi những người khác có thể cầm kiếm và rìu một cách điêu luyện, đám này lại lại làm tóc người khác thành một cái tổ quạ.

"Tôi sẽ cắt ngắn bớt tóc mái và tỉa tót lại phần còn lại nhé" Krais nói.

Dụng cụ của cậu ta là một con dao ngắn, kéo và một cái lược sừng.

"Mười đồng hen"

"Đắt thế"

"Kỹ năng của tôi đã được cải thiện mà. Nếu anh không thích thì có thể đến tiệm cắt tóc trong thành phố cũng được"

Anh không muốn thế. Các thợ cắt tóc trong thành phố vừa đắt lại dởm hơn cả Rem. Chẳng có lý do gì để phải trả gấp đôi giá cả cả. Thay vào đó, thợ cắt tóc trong thành phố nổi tiếng về chăm sóc vết thương hơn, thu hút những người bị thương nhiều hơn là những người muốn cắt tóc.

"Thôi nào, bắt đầu thôi"

Xoẹt, xoẹt.

Chẳng mấy chốc, tiếng kéo cắt tóc lọt vào tai anh. Anh ngồi ngay trước lối vào doanh trại, trên một chiếc ghế đơn sơ. Những bông tuyết trắng tinh bắt đầu rơi lất phất từ trên cao. Rem đứng trước khung cảnh bên ngoài, nhìn vào càu nhàu.

"Trông như gàu của quỷ vậy"

Khi tuyết rơi, bọn họ sẽ bận rộn dọn dẹp sân tập và các rãnh thoát nước trong một thời gian dài. Đó là một công việc mà ai cũng phải làm, chẳng ai thoát được, kể cả Rem hay Ragna. Nếu không dọn tuyết, cả núi rắc rối sẽ ập đến.

"Tôi ghét cái thứ này" Ragna nói, quấn chăn quanh vai.

"Đúng là lạnh thật" Jaxon đồng tình.

"Người anh em à, dù có sưởi ấm thế nào đi nữa, cái lạnh như vầy cũng khó mà chịu nổi" Audin nói chung cho nhập bọn.

Mấy tên này kéo nhau ra đây hóng chuyện làm gì cơ chứ? Mặc dù khi tuyết rơi thì cảm giác lạnh sẽ dịu đi phần nào, nhưng hôm nay nhiệt độ đã giảm đáng kể. Ngồi ngoài trời thế này, môi anh đã bắt đầu tái xanh rồi.

"Ái chà, tay tôi run quá. Lỡ mà sơ sẩy có khi cắt đứt tai anh mất" Krais đang cắt tóc cho anh thì lên tiếng.

"Tôi nghe thấy đấy nhé"

"Thế có nghĩa là tôi đang tập trung cao độ đấy"

Krais hơ nóng đôi tay bằng một hòn đá được nung vừa phải rồi tập trung cắt tóc cho Encrid. Anh nhìn những bông tuyết rơi, suy nghĩ về lũ gián điệp.

'Bằng cách nào mà chúng lẻn vào được nhỉ?'

Tên trà trộn làm người buôn bán thì có giấy tờ giả mạo tinh vi. Còn tên bán tiên thì lén lút đột nhập. Thành Trấn Biên khó thâm nhập hơn anh tưởng. Làm giả giấy tờ là một tội ác nghiêm trọng, cả hai việc đó đều chẳng dễ dàng gì. Hơn nữa, việc Jack, Bo và Rotten lại biến thành gián điệp cũng thật kỳ lạ.

'Ba tên đó đến từ đâu?'

Anh có cảm giác như đã từng nghe nói ở đâu đó rồi.

"Cậu có biết ba kẻ đã chết lần này không?"

Encrid hỏi. Krais gật đầu, rồi chợt nhận ra mình đang đứng sau Encrid nên không thể nhìn thấy, bèn trả lời.

"Có, tôi biết"

"Cậu có biết bọn chúng đến từ đâu không?"

"Jack bị bắt vì tội móc túi và đang thụ án, Bo thì phạm tội xúc phạm một quý tộc"

"Thế thì cũng ra dáng người tử tế đấy chứ"

Rem bình luận khi nghe nhắc đến chuyện xúc phạm quý tộc, Encrid khúc khích cười.

"Quả thật"

Rem giả vờ như không nghe thấy và Krais tiếp tục.

"Rotten từng là lính canh cho một hội buôn nào đó"

"Hội nào?"

"Đó là một hội buôn đã sập tiệm cách đây một thời gian rồi, tôi nghĩ vậy"

Cả ba tên đều gia nhập cùng một lúc, trong vòng một năm. Một người am hiểu như Krais biết rất nhiều chuyện.

'Nếu ai đó cố tình cài cắm bọn chúng...'

Làm giả giấy tờ tùy thân, am hiểu những ngóc ngách của thành phố và quen thuộc với giới tội phạm. Liệu một nhóm như vậy có phổ biến không? Trong đội Biên Cương, vài nơi đã hiện lên trong đầu anh. Lớn nhất trong số đó chính là:

'Hội Trộm Cắp'

Dù được gọi là hội, nhưng về cơ bản, đó là một tập hợp những cá nhân tham gia vào nhiều loại tội phạm khác nhau.

Một năm trước, đã có một sự thay đổi hoàn toàn về thành viên của hội. Anh nhớ đã từng nghe nói về điều này ở đâu đó. Khi anh hỏi Krais, cậu ta xác nhận rằng có những tin đồn như vậy, nhưng cậu ta không thể đào sâu chi tiết.

Ánh mắt Encrid chuyển sang Jaxon.

"Cậu có biết gì về Hội Trộm Cắp không?"

Đó là một câu hỏi trực tiếp. Jaxon lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Encrid.

"Sao anh lại hỏi tôi?"

"Tôi tưởng cậu biết"

Lý do thì rõ ràng. Bắt đầu từ việc học cách ném dao và rèn luyện các giác quan, Encrid đủ thông minh để xâu chuỗi mọi thứ lại với nhau. Dù không có ý định rõ ràng, anh cũng có thể đoán sơ qua về thân thế của Jaxon. Một tên trộm, một sát thủ hay một nghề nghiệp có liên quan, hoặc đại loại thế. Đó là lý do anh hỏi.

Jaxon im lặng một lúc. Encrid ra hiệu bằng mắt cho Rem giữ im lặng. Ragna như thường lệ, nhìn với đôi mắt nửa khép hờ. Audin lặng lẽ chờ đợi với hai tay chắp lại, dường như đang mong đợi một câu trả lời.

Xoẹt, xoẹt.

Krais phá vỡ sự im lặng khi tiếp tục cắt tóc cho Encrid.

"Tôi cũng muốn biết nữa. Anh có nghĩ vụ ám sát Đội trưởng có nguồn gốc từ đó không?"

Krais rất tinh ý. Việc những người trực tiếp trải qua tình huống đó có những nghi ngờ là điều hợp lý. Đặc biệt là những người có khả năng tư duy phản biện.

Krais rất nhanh trí. Sống giữa tầng lớp thấp kém, cậu ta có lẽ biết rất nhiều chuyện. Vì vậy, nghi ngờ của Encrid là hợp lý trong mắt Krais.

Jaxon cuối cùng cũng lên tiếng. Encrid mong đợi hắn ta sẽ đòi hỏi điều gì đó đổi lại, nhưng không.

"Có một cuộc thay đổi nhân sự cách đây khoảng một năm. Tôi không biết chuyện gì xảy ra sau đó. Tất cả các mối liên hệ của tôi đều bị cắt đứt"

Đáng để điều tra. Encrid nghĩ vậy.

"Xong rồi"

Chẳng mấy chốc, Krais thông báo, và khi anh ta cắt tóc xong, tuyết bắt đầu rơi nặng hạt hơn.

"Haizzz, tôi ghét cái này kinh khủng"

"Tôi cũng vậy"

"Ta đồng ý"

"Người anh em, đó là một thử thách từ các vị thần"

"Nhìn nó cứ rơi nhiều như thế này là đã bực mình"

Những lời bình luận này hướng về những bông tuyết đang rơi, theo thứ tự từ Rem, Ragna, Jaxon, Audin, và Krais. Encrid nhìn họ rồi lên tiếng.

"Tôi đang nghĩ đến việc thiết lập một nhiệm vụ với quyền hạn của một Đội trưởng, nơi chúng ta sẽ ra ngoài ngay lập tức thay vì dọn tuyết"

Nghe những lời đó, tai của cả năm người đều dựng ngược lên. Mười con mắt nhìn Encrid như những con sói đói. Có vẻ như họ sẽ làm bất cứ điều gì để tránh xúc tuyết.

"Trước tiên, tôi cần phải được sự cho phép của Nữ Chỉ huy Đại đội"

Encrid nói, phủi tóc khỏi mặt mình.

"Đi đi chứ"

"Anh còn đứng đây làm gì?"

"Đi lối này"

Tất cả đều thúc giục anh đi nhanh. Encrid nghĩ tốt nhất là nên hành động ngay khi ý tưởng còn nóng hổi. Anh không muốn quay lại doanh trại và bị làm phiền bởi những ánh mắt đầy mãnh liệt của năm người kia.

Encrid dùng tuyết đọng lại để rửa tóc khỏi mặt, ngay lập tức tiến đến lều của Nữ Chỉ huy Đại đội.

"Cậu đã cắt tóc rồi sao. Nhưng sao cậu lại ở đây? Lại một vụ phục kích nữa à?"

Lời nói về vụ phục kích có phải là đùa không vậy? Lời của Nữ Chỉ huy Đại đội khiến Encrid do dự.

"Không phải vậy"

"Thế thì sao?"

"Tôi nghi ngờ Hội Trộm Cắp. Tôi muốn điều tra"

Nữ Chỉ huy Đại đội Tiên tộc sống một mình. Cô nói trong khi nhìn những bông tuyết rơi qua cửa sổ, hai tay chắp sau lưng.

"Ý cậu là sao?"

"Tôi muốn thực hiện một nhiệm vụ theo sáng kiến của riêng mình"

"Hừm"

Nữ Chỉ huy Đại đội Tiên tộc vẫn với hai tay chắp sau lưng, hỏi trong khi nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Không phải chỉ vì cậu không muốn xúc tuyết đấy chứ?"

"Không phải thế"

Đó là một nửa sự thật, nhưng nửa kia cũng đúng nên anh chẳng có gì phải băn khoăn cả.

"Được rồi"

Nữ Chỉ huy Đại đội Tiên tộc chấp thuận.

"Cậu cần phải cẩn thận. Các hội tội phạm trong thành phố khá thành thạo trong việc làm việc với những người ở trên."

Trong lúc nói, cô đưa ngón trỏ phải lên chỉ vào trần nhà. Trong thành phố quân sự này, không có thị trưởng mà chỉ có một tiểu đoàn trưởng, và tiểu đoàn trưởng không phải là người duy nhất có quyền lực. Còn có vài quý tộc được cử từ Vương quốc đến để xử lý các công việc hành chính. Họ là những nhân vật quyền lực chủ chốt trong Biên Cương.

"Sẽ không tốt nếu cậu thất sủng với họ đâu"

Lời nói chính trị phát ra từ miệng một Tiên tộc nghe thật lạ lùng, nhưng Encrid vẫn tiếp thu lời khuyên.

"Vâng"

"Khi cậu rời đi, nhớ hãy tránh những ngọn đuốc và đi đường vòng. Đây là phòng của tôi. Sẽ khá rắc rối nếu xảy ra hỏa hoạn"

Có những ngọn đuốc ngắn trong khu nhà của chỉ huy, khiến không khí ấm áp dễ chịu.

"Vâng, tôi sẽ cẩn thận"

Ngay cả khi trả lời, Encrid vẫn nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ quen được với những câu đùa của Tiên tộc.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

trans ơi cho shinar bựa hết mức có thể đi k cần giữ kẽ cho ẻm đâu:))
Xem thêm
Trans ném vào máy dịch mà không coi lại à?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
không ông, chap này dịch dở ấy, nhiều chap truyện vẫn còn nhiều thiếu sót, mong ông góp ý
chap này mình sẽ sửa lại vào chiều nay
Xem thêm
Sau này main có emp nào để ý main k nhỉ 🐧
Xem thêm
AUTHOR
Bà Shinar hài vcđ =)))))) Còn đám vượn thì bị khùng l cùng nhau =)) lạnh thì vào trong nhưng cứ nhất quyết là phải bám theo đội trưởng cơ =)))))
Tfnc 🙏🙏
Xem thêm