Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị...
백덕수 UOONGPIG; 웅돼지
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 49.2 Trách Nhiệm Và Quyền Lợi

2 Bình luận - Độ dài: 1,809 từ - Cập nhật:

“...”

Anh ta đã phát hiện ra từ lúc nào?

Trước mắt thì tôi chỉ có thể cúi đầu ngay lập tức.

“Tôi xin lỗi.”

“Ừ”, con thằn lằn lãnh đạm đáp.

“Em nghĩ sẽ rất khó để thuyết phục bất cứ ai bỏ đi thời gian tẩu thoát quý giá, trừ khi đồng nghiệp em trông như có sở hữu một vật phẩm đào thoát nào đó.”

“Ừ.”

Mặc dù câu trả lời của Đội trưởng khá ngắn gọn, nhưng đấy không phải là do anh ấy giận dữ…

‘Giọng điệu sếp vẫn bình thản nên chắc là không giận rồi.’

‘Chắc đây là tính cách vốn có của anh ta thì phải? Tính cách của một kẻ không con người, mà là một con thằn lằn’, vừa nghĩ, tôi vừa cẩn thận ngước mặt lên để quan sát đối phương.

Bất ngờ thay, thằn lằn đang… cười khẽ!

“Tất cả con người đều nói dối.”

“...”

“Nhưng thứ quan trọng nhất vẫn là ý định và kết quả của hành động.”

Cách nó nghe gần như con thằn lằn đang nói một câu triết lý nào đó.

‘…Vậy ý anh ta là, vì tôi nói dối với mục đích tốt và kết quả cũng tốt nên không sao à?’

“...”

Nhức đầu quá, thôi kệ đi.

“Em sẽ cẩn thận vào lần sau.”

“Ừ.”

Cuộc đối thoại cứ vậy mà kết thúc tại.

Sau đó, Đội trưởng thằn lằn trở lại với vẻ mặt vô cảm với đôi đồng tử dựng đứng như mọi khi.

‘Trước giờ, tôi luôn cảm thấy tính cách anh ta không giống với người bình thường…’

Nhưng khi tôi được càng cảm nhận sâu sắc hơn vào hiện tại… tôi thấy đó cũng không phải là chuyện xấu.

Tôi cầm phần thưởng của mình - hộp 『Dược Thể Phục Hồi』 rời khỏi ghế.

☾Bạn hiền ơi, công việc của anh xong hết chưa?☽ 

Ngay lúc đó, Braun cất tiếng nói từ trong túi áo tôi.

Khi ở công ty, chúng tôi đã thỏa thuận rằng, tán gẫu sẽ bị hạn chế để không ai nhận ra rằng tôi mang theo một 『Người Bạn Tốt』.

Nhân thời điểm thích hợp này, tôi lén để con thú bông ló đầu ra khỏi túi và quyết định hỏi nó.

‘Braun, người nhân viên đang đứng cạnh tôi lúc này à.’

☾À, anh nói đến vị sếp cao ráo đẹp trai của anh đúng không?☽

‘Ừ. Theo anh thì sếp tôi trông như thế nào?’

☾Hừm.☽

Con thỏ bông liền im lặng một khoảng thời gian ngắn như thể đang quan sát một cách kỹ lưỡng nhất có thể.

☾Mắt, mũi, miệng, cơ quan thính giác đều đầy đủ hoàn chỉnh!☽

‘Giác quan đầy đủ…theo kiểu một con thằn lằn đúng không?’

☾Thằn lằn? Haha, anh bạn Hoẵng sao của tôi thật biết đùa! Anh định trêu ai vậy hả? Sao anh lại gọi người ta là thằn lằn chứ!”

☾...☽

Ngay cả Braun cũng không thấy anh ta là thằn lằn à?

Chẳng lẽ… chỉ có tôi mới nhìn thấy anh ta như vậy?

“Kim Soleum-ssi.”

“Vâng, đội trưởng.”

Tôi lại tự nhắc nhở bản thân một lần nữa: tuyệt đối không được lỡ miệng gọi ‘Đội trưởng Thằn Lằn’ thành ‘Thằn Lằn’ trước mặt anh ta.

“Đi thôi.”

Đội trưởng Lee Jaheon bắt đầu đi về phía thang máy.

Tôi thì cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, theo sau anh và hỏi, “Tôi có nên quay về văn phòng không ạ?”

“Không.”

Hửm?

“…Vậy thì chúng ta đi đâu?”

“Tới khu vực hạn chế chỉ dành cho cấp giám sát trở lên.”

“...!”

“Tôi sẽ hướng dẫn cách sử dụng.”

Ngày này cuối cùng cũng đến rồi.

Trong công ty này, nhân viên càng có cấp bậc cao, quyền lợi họ nhận được càng nhiều.

Quyền lợi đó bao gồm phúc lợi, năng lực và thậm chí cả quyền tiếp cận những địa điểm đặc biệt.

“Kim Soleum-ssi. Sau khi được thăng chức giám sát viên, cậu được phép sử dụng thêm ba cơ sở.”

Trước một khu nhà phụ, tôi nhận lấy tập tài liệu từ tay đội trưởng Lee Jaheon.

========================

〔1- Kho Cho Thuê Trang Bị của ㄴĐội An Ninhᄀ〕

〔2- Nhà Phụ (được tùy chỉnh trang bị miễn phí hai lần mỗi năm)〕

〔3- Văn Phòng Tư Vấn Của Cáo〕

========================

“Từ giờ, cậu có thể mượn trang bị từ Kho Cho Thuê của Đội An Ninh.”

“...” 

“Cậu cũng có thể tùy chỉnh trang bị độc quyền trong Nhà Phụ bằng cách sử dụng Bóng Tối cấp Chạng Vạng mà không cần đi chung với cấp trên, và nếu cần, cậu có thể đăng ký tư vấn tại Văn Phòng Tư Vấn Cáo.”

Tôi đã biết trước về những quyền lợi này.

Nhận ra một số khu vực mới mở khóa từ 「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」, cảm giác thỏa mãn pha lẫn phấn khích trào dâng trong lòng tôi.

Cùng với những cảm xúc đó là… sự kỳ vọng.

‘Giờ thì mình có thêm cách sống sót trong thế giới điên rồ này rồi…!’

Tuy nhiên, quyền lợi luôn đi đôi với trách nhiệm.

Đãi ngộ càng tốt, công ty càng mong đợi nhiều hơn từ nhân viên.

Và trong công ty này…

‘Cực kỳ nguy hiểm.’

Ở một tổ chức chuyên xử lý những câu chuyện ma quái, những khu vực mà chỉ những người có chức vụ cao mới có thể vào, thường đồng nghĩa với những rủi ro mà người thường không thể đối phó.

Giống như bây giờ.

“Ngoài ra, giám sát viên trong ㄴĐội Thám Hiểm Thực Địaᄀ sẽ được phân công quản lý một Bóng Tối nhất định.”

“...”

Đúng vậy.

Ngoài nhiệm vụ của đội, tôi giờ còn phải trực tiếp quản lý một câu truyện ma!

“Dù việc quản lý thường do cả đội phụ trách, nhưng trách nhiệm chính thuộc về cá nhân.”

Đùn đẩy trách nhiệm cho nhân viên tại hiện trường.

Đúng là một hành động cực kỳ ‘tập đoàn’. Đây cứ như thể tôi đang được trải nghiệm mùi vị quen thuộc của môi trường công sở thế kỷ 21 vậy…

Theo lời đội trưởng Lee Jaheon, làm việc càng lầ và chức càng cao thì nhân viên càng bị giao nhiều Bóng Tối, và độ nguy hiểm cũng tăng theo.

May mắn thay, tôi vẫn còn là lính mới.

“Vì cậu được thăng chức giám sát viên chưa đầy một năm, nên cậu sẽ được giao một Bóng Tối cấp F.”

Huuu.

“Nhiệm vụ của cậu là quản lý theo lịch trình và ghi nhận mọi bất thường trong báo cáo kiểm tra.”

“Vâng, thưa sếp.”

Giờ có than vãn cũng chẳng giải quyết được gì, nên thay vì phí sức than thở, tôi quyết định giữ năng lượng và cầu mong một thứ gì đó… bình thường.

‘Xin hãy cho mình một con Bóng Tối cấp thấp bình thường đi mà!’

Nếu nó lại thành một trò đố vui kinh dị nào đó, tôi thề sẽ bỏ việc ngay lập tức và bắt đầu học tập để thi vào 「Cục Quản Lý Thiên Tai Siêu Nhiên」!

Vào khoảnh khắc, tôi nghe được một điều bất ngờ.

“Em được chọn Bóng tối của mình?”

 “Ừ.”

Những gì Đội trưởng Lee Jaheon vừa nói là, anh ta sẽ đưa ra vài lựa chọn và tôi có thể tự chọn một.

“Đây là cách công ty chỉ định hả?”

“Không”, vừa nói, sếp thằn lằn vừa nhìn thẳng vào tôi.

“Đó là quyết định riêng của tôi.”

…?!

Vậy ra anh ta đã dùng ủy quyền của mình để tôi được tự do chọn lựa ư…?

Con thằn lằn không não này sẽ làm vậy hả?

“Em rất biết ơn trước sự quan tâm của sếp, nhưng… em có thể biết lí do sếp làm chuyện này không?”

“Đây là một phần thưởng.”

“Sếp vừa nói gì chứ?”

“Đây là phần thưởng vì đã tìm được lối tẩu thoát chính xác trong câu chuyện ma cấp B và dẫn đội D về an toàn.”

“...nhưng sếp à, anh cũng cứu em khỏi cái máy hướng dẫn đó.”

“Chuyện đó thì liên quan đến trách nhiệm của mỗi người.”

Con thằn lằn nói như đây là chuyện hiển nhiên.

“Và trách nhiệm của một đội trưởng là bảo vệ thành viên đội bằng tất cả khả năng của mình.”

“...”

Quao. Anh ta là một người sếp tốt… tuyệt.

‘Tôi suýt chút nữa là cảm động rồi.’

Nếu tôi chỉ mới tốt nghiệp đại học, tôi đã nghĩ đến việc trì hoãn thăng chức một tháng rồi.

Thảo nào Trợ lý quản lý Eun Haje và Giám sát viên Park Minseong lại cố gắng giải thích cho Đội trưởng, mặc kệ họ có thiếu kiên nhẫn đến nhường nào.

Kể cả tôi cũng có một chúng cảm xúc nhiệt huyết, cố gắng làm tốt nhất có thể dưới trướng anh ta.

“... Dù vậy thì em cũng xin cảm ơn.”

“Ờm.”

Sau khi tôi cúi đầu nhẹ một cái, tôi theo sếp thằn lằn đến phòng cách ly của Bóng tối cấp F. Đây không phải là tình huống mà tôi mong đợi nhưng nó gần như là một tích huống tích cực.

‘Nếu mình giải quyết tốt nó sẽ trở thành một bàn thắng trông thấy.’

「Hồ sơ Về Những Bí Trong Bóng Tối」chính là một nguồn wiki tự do.

Điều đó có nghĩa là sao? Nó có nghĩa rằng, vì vô số tác giả có thể dựa vào quy tắc mà sáng tạo, thang đánh giá cho các Bóng tối có thể chênh lệch từ bé đến lớn theo từ nguồn.

‘Kể cả phân loại cấp F cũng có thể có vật phẩm đầy tiềm năng.’

Đó là dưới điều kiện bạn biết cách sử dụng đúng của chúng.

Và nhờ「Hồ sơ Về Những Bí Trong Bóng Tối」, tôi nắm chắc trong tay phương pháp đúng, miễn là Bóng tối chỉ định của tôi có trong hồ sơ…

“Đây là ba Bóng tối cấp F.”

Nghe đến đây, tôi ngẩng đầu. Trước mặt tôi là ba món đồ.

Một con gấu bông cũ.

Hai tấm thẻ đen.

Một mô hình máy bay.

“...!”

‘Mình biết cả ba thứ này.’

Trúng sổ số rồi.

☾A, thật là một con gấu bông xấu xí và sơ sài mà.☽

Braun lẩm bẩm bằng một giọng nói xen lẫn chút cộc cằn. Phải chăng, ảnh hưởng của 『Người Bạn Tốt』đã khiến nó để ý con gấu bông?

☾Chà, đã đến lúc để anh quyết định rồi kìa, anh Hoẵng!☽

Tôi thoáng ngập ngừng và cân nhắc một lát. Cuối cùng, tôi vươn tay ra.

“Thưa sếp, tôi sẽ chịu trách nhiệm với Bóng Tối này.”

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận