Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị...
백덕수 UOONGPIG; 웅돼지- Ảnh Minh Họa
- Web Novel
- Chương 1.1:「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」
- Chương 1.2: Bài Kiểm Tra Khảo Sát
- Chương 1.3: Ga U Sầu
- Chương 2.1: Ga Oán Hận
- Chương 2.2: Ga Hân Hoan
- Chương 2.3: Tìm Đồ Thất Lạc
- Chương 3: Vật Thất Lạc
- Chương 4: Một Cảm Xúc 'Không Tồn Tại'
- Chương 5.1: Nhận Thưởng
- Chương 5.2: Tấm Vé Ước Nguyện
- Chương 6.1: Bạn Cùng Phòng
- Chương 6.2: Ngày Đầu Tiên Đi Làm
- Chương 7.1: Tinh Chất Giấc Mơ
- Chương 7.2: Thử Thách Chết Chóc
- Chương 7.3: Đuổi Bắt Với Ma
- Chương 8.1: Tín Hiệu
- Chương 8.2: Tân Binh 'Gan Dạ'
- Chương 9.1: Điểm Thưởng
- Chương 9.2: Shop Người Ngoài Hành Tinh
- Chương 10.1: Chương Trình Đố Vui Tối Thứ Ba
- Chương 10.2: Chương Trình Đố Vui Tối Thứ Ba
- Chương 11.1: Chương Trình Đố Vui Tối Thứ Ba
- Chương 11.2: Sự Cố Phát Sóng
- Chương 12.1: Dàn Đồng Ca Của Những Con Chiên Hy Sinh
- Chương 12.2: Nghỉ Giải Lao
- Chương 13.1: Thằn Lằn
- Chương 13.2: Thiêu Hủy
- Chương 14.1: Đội Trưởng Lee
- Chương 14.2: Đi Ăn
- Chương 15.1: Thiết Bị Tùy Chỉnh
- Chương 15.2: 『Bộ Hạt Giống Thân Thiện』
- Chương 15.3: Thay Đổi Vị Trí
- Chương 16.1: [Gã Hề Ghét Bạn] (1)
- Chương 16.2: [Gã Hề Ghét Bạn] (2)
- Chương 17.1: Cậu Ấy Làm Đấy (1)
- Chương 17.2: Cậu Ấy Làm Đấy (2)
- Chương 18.1: Cái Đinh Nhô Lên Sẽ Bị Đóng Xuống
- Chương 18.2: Ý Nghĩa Của Thứ Tự Chữ Cái
- Chương 18.3: Nhà Khoa Học Điên Rồ
- Chương 19.1: [Công Viên Giải Trí Vui Tươi] (1)
- Chương 19.2: [Công Viên Giải Trí Vui Tươi] (2)
- Chương 19.3: [Công Viên Giải Trí Vui Tươi] (3)
- Chương 20.1: Công Viên Giải Trí Vui Tươi (4)
- Chương 20.2: Vùng Đất Cổ Tích Của Thỏ (1)
- Chương 21.1: Vùng Đất Cổ Tích Của Thỏ Đỏ (2)
- Chương 21.2: Vùng Đất Cổ Tích Của Thỏ Đỏ (3)
- Chương 22.1: Vùng Đất Cổ Tích Của Thỏ Đỏ (4)
- Chương 22.2: Vùng Nước Thơ Mộng Của Rồng Xanh (1)
- Chương 23.1: Vùng Nước Thơ Mộng Của Rồng Xanh (2)
- Chương 23.2: Vùng Nước Thơ Mộng Của Rồng Xanh (3)
- Chương 24.1: Người Bạn Tốt (1)
- Chương 24.2: Người Bạn Tốt (2)
- Chương 25.1: Linh Vật Hoa Vàng Ở Đâu?
- Chương 25.2: Khu Vực Vàng
- Chương 25.3: Quà Cho Rồng Xanh
- Chương 26.1: Kẻ Nhát Gan
- Chương 26.2: Vi Phạm Quy Tắc
- Chương 27.1: Giận Cá Chém Thớt?
- Chương 27.2: Giận Cá Chém Thớt? (2)
- Chương 28.1: [Ngày Tôi Sẽ Chết] (1)
- Chương 28.2: [Ngày Tôi Sẽ Chết] (2)
- Chương 28.3: [Ngày Tôi Sẽ Chết] (3)
- Chương 29.1: Vào Đội A?
- Chương 29.1: Từ Chối
- Chương 30.1: Tài Khoản Lạ
- Chương 30.2: Giao Dịch
- Chương 31.1: Mua Hàng
- Chương 31.2: Quà Cho Người Bạn Tốt?
- Chương 32.1: Truy Tìm
- Chương 32.2: ㄴĐội An Ninhᄀ
- Chương 32.3: Bị Cuốn Vào
- Chương 33.1: Bức Tranh Thủy Mặc
- Chương 33.2: Tiếng Gọi Cửa
- Chương 34.1: Sangun-nim (1)
- Chương 34.2: Sangun-nim (2)
- Chương 34.3: Sangun-nim (3)
- Chương 35.1: Nghi Lễ
- Chương 35.2 Bên ngoài
- Chương 36.1 Nghĩa trang Sangun-nim
- Chương 36.2 Bài ca dâng lên Sangun-nim
- Chương 37.1: Cái Bẫy Của Changgwi
- Chương 37.2: Changgwi Lộ Diện
- Chương 37.3: Yêu Cầu Cứu Hộ?
- Chương 38.1: Tôi Là Lính Mới Của Đội D
- Chương 38.2: Mua Bồn Tắm Máu
- Chương 39.1: Bồn Tắm Máu
- Chương 39.2: Nhân Sâm Bỏ Trốn
- Chương 40.1: Thêm Người
- Chương 40.2: Biệt Thự Của Người Mù
- Chương 41.1: Thu Phí
- Chương 41.2: Tên Điên
- Chương 42.1: Tầng Hầm
- Chương 42.2: Buổi triển lãm 'Sức Mạnh Của Cảm Xúc'
- Chương 42.3: Tai Thay Cho Mắt
- Chương 43.1: Công Cụ Trốn Thoát
- Chương 43.2: Tạo Nến
- Chương 43.3: Giáp Mặt
- Chương 44.1: Cửa Sổ Trong Triển Lãm
- Chương 44.2: Thứ Đánh Lừa Các Máy Soát Vé
- Chương 45.1: Không Đủ Điều Kiện
- Chương 45.2: Quá Thảm Hại
- Chương 46.1: Suy Nghĩ Khác Thường
- Chương 46.2: Sự Bất Đồng Trong Văn Hóa
- Chương 47.1 Thông Báo
- Chương 47.2 Tẩu Thoát
- Chương 48.1 Quản Lý Kim
- Chương 48.2 Nhân Viên Ưu Tú
- Chương 48.3 Dược Thể Tái Tạo
- Chương 49.1 Nói Dối Càng Nhiều, Hiệu Quả Càng Giảm
- Chương 49.2 Trách Nhiệm Và Quyền Lợi
- Chương 50.1 Bóng Tối Phụ Trách
- Chương 50.2 Gian Thương
- Chương 51.1 Cuộn Băng Cassette
- Chương 51.2 Người Từ Salmon Market
- Chương 52.1 Viên Chức Chính Phủ
- Chương 52.2 Nhà Nghỉ Chân Trời
- Chương 52.3 Một Trong Những Người Ở Đây
- Chương 53.1 Nạn Nhân Đầu Tiên
- Chương 53.2 Sợ Hãi
- Chương 53.3 Càn Quét
- Chương 54.1: Ngày Cuối Cùng
- Chương 54.2: Kẻ Giết Người Là...?
- Chương 55.1: Kết Quả Trao Đổi
- Chương 55.2: Anh Đã Từng Nghĩ Đến Việc Đổi Nghề Chưa?
- Chương 56.1: Được Thừa Hưởng
- Chương 56.2: Lời Tuyên Bố
- Chương 57.1: Một Phép Màu
- Chương 57.2: Câu Chuyện Ma Bị Hiểu Lầm
- Chương 58.1: Tiệm Xăm Ánh Trăng
- Chương 58.2: Nâng Cấp Hình Xăm
- Chương 59.1: Không Gian Mini
- Chương 59.2: Ba Ngày Chuẩn Bị
- Chương 60.1: Một Lối Thoát Mới?
- Chương 60.2: Không Có Lần Sau
- Chương 61.1: Cuộc Sống Là Một Chuỗi Biến Đổi
- Chương 61.2: Người Treo Cổ
- Chương 62.1: Kịch Bản Tốt Nhất
- Chương 62.2: Biến Số
- Chương 63.1: Cá Cược
- Chương 63.2: Lỗ Hổng
- Chương 64.1: Bài Học Rút Ra
- Chương 64.2: Trái Cây Yêu Thích
- Chương 64.2: Màn Hành Quyết
- Chương 65.1: Giáo Viên Park Minseong
- Chương 65.2: Bầu Trời Xanh
- Chương 66.1: Người Bị Ô Nhiễm
- Chương 66.2: Nỗ Lực Xứng Đáng
- Chương 67.1: Gặp Lại Đội Phó
- Chương 67.2: Cuộc Chia Ly Êm Đẹp Nhất
- Chương 68.1: Nhiệm Vụ Quay Trở Lại
- Chương 68.2: Vỗ Tay
- Chương 69.1: Cho Xin Miếng Đi
- Chương 69.2: Còn Tỉnh
- Chương 70.1: Lời Khuyên
- Chương 70.2: Mua Tất
- Chương 71.1: Bàn Đạp
- Chương 71.2: Thành Viên Mới
- Chương 72.1: Mỏ Vàng Sinh Lời
- Chương 72.2: Phương Thức Tham Gia
- Chương 73.1: Đón Chào Học Sinh Chuyển Trường
- Chương 73.2: Đặc Vụ Chăm Chỉ
- Chương 74.1: Năm Giây Mặc Niệm
- Chương 74.2: Bằng Chứng
- Chương 74.3: Phê Duyệt Tạm Thời
- Chương 75.1: Biệt Danh
- Chương 75.2: Không Thể Phản Bội
- Chương 76.1: Che Giấu Niềm Vui
- Chương 76.2: Chém Gió Thôi!
- Chương 77.1: Tình Huống Lố Bịch
- Chương 77.2: Có Cái Gì Đó Sai Sai
- Chương 77.3: Nhân Viên 'Hy Sinh'
- Chương 78.1: Phòng Y Tế
- Chương 78.2: Học Sinh Trường Sekwang
- Chương 79.1: Ngã Rẽ Mới
- Chương 79.2: Cô Cừu Đấy À?
- Chương 80.1: Cách Gợi Ý Trở Thành Bằng Chứng
- Chương 80.2: Giáo Viên
- Chương 81.1: Cà Chua
- Chương 81.2: Tốt Nghiệp
- Chương 82.1: Chưa Từng Hiện Diện
- Chương 82.2: Gặp Gỡ Giám Đốc Cheong
- Chương 83.1: Có Hệ Thống Hơn Tưởng Tượng
- Chương 83.2: 'Tài Sản'
- Chương 84.1: Đã Ô Nhiễm
- Chương 84.2: Đi Tư Vấn
- Chương 85.1: Trở Lại Chính Mình
- Chương 85.2: Giám Đốc Ho
- Chương 86.1: Đừng Để Quá Một Tuần
- Chương 86.2: Cách Sống Lý Trí
- Chương 87.1: Ồ, Ra Là Vậy.
- Chương 86.2: Loại Người Khó Hiểu Nhất
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tôi đột nhiên thấy như bản thân đang bị Braun phê bình… về cái dung dịch tắm tôi đã pha bằng 500ml máu của chính mình.
‘…Độc đáo?’
Tôi khựng lại vì bất ngờ.
‘Suýt nữa thì mình đã ngoái đầu nhìn cái bồn rồi.’
Trong khi giữ cái đầu đứng yên, tôi hỏi, “Ý anh nói ‘độc đáo’ là sao?”
☾ Chính xác như tôi nói đấy! Hmm, dung dịch tắm thì có nhiều loại mà đúng không? Muối, dầu, bọt… Còn của anh, Hoẵng - nim đây thì khá khác với nhân sâm, nhưng cả hai cũng có vài điểm tương đồng. ☽
Ờ…
Cái nhân sâm đó là từ một câu chuyện ma, còn tôi là con người…
‘Khác nhau rõ ràng thế còn gì?’
☾ Đúng là khác. Nhưng anh nghĩ điểm giống nhau giữa mình và và củ nhân sâm kia là gì, anh Hoẵng? ☽
“...!”
☾ Ồ… anh khó hiểu chỗ đó à. Tôi hiểu rồi. ☽
Kèm theo tiếng chặc lưỡi như thể đang nếm thử rượu ngon, Braun cất lời, ☾ Dung dịch tắm của anh là một sự pha trộn. ☽
Pha trộn.
Theo nghĩa đen thì là hỗn hợp, một từ hay dùng khi nói về cà phê hoặc cocktail, tức là trộn nhiều nguyên liệu lại để tạo ra một hương vị mới.
☾ Chuẩn. Có vẻ nó chứa một thành phần giống với nhân sâm, chỉ là ở dạng khác thôi. ☽
“...”
Chẳng lẽ đây là… dấu hiệu của hiện tượng ô nhiễm từ truyện ma?
Nhắc đến ô nhiễm, tôi nghĩ đến người sĩ quan của ㄴĐội An ninhᄀ, cái cách thân thể con người của anh ta từng bị xé toạc, vặn vẹo rồi biến thành thứ gì đó như chó sói.
Chẳng lẽ tôi cũng bắt đầu bị các hiện tượng siêu nhiên ô nhiễm rồi sao?
☾ Nhiễm bẩn á? Cách nói đó tiêu cực quá! Cuộc sống chẳng phải cũng là một chuỗi biến đổi đó sao? Tác động lẫn nhau và chuyển hóa chính là điểm thú vị đấy! ☽
Tiêu rồi.
Tôi theo bản năng cúi xuống nhìn cơ thể mình. Nếu quả thật có dấu hiệu nào đó của ‘sự xâm nhập từ creepypasta’, thì rất có thể là…
“Có khi nào là do mấy hình xăm không?”
☾ Hmm, truy tìm nguồn gốc của một thứ đã bị trộn lẫn rồi thì khó lắm. ☽
☾ Có người chỉ nếm một giọt rượu là đoán được vườn nho sản xuất cơ, nhưng tôi thì chưa bao giờ thích cái kiểu khoe khoang đó, dù là lúc làm MC chương trình đàm thoại. ☽
“...”
☾ Dù sao thì anh cũng không cần lo lắng đâu, anh Hoẵng. Nó không đến nỗi biến anh thành một phiên bản mới toanh của chính mình đâu! ☽
Về mặt lý thuyết thì điều đó đúng.
‘Sống và làm việc ở đây, kiểu gì chả bị nhiễm một chút khí ma quái.’
Chẳng có lý do gì để hoảng loạn cả. Càng mạnh và càng có đa dạng năng lực siêu nhiên thì nguy cơ bị chúng nhấn chìm càng cao.
Tôi phải học cách cân bằng thôi.
‘…Dù tôi nghĩ mình vẫn chưa tới ngưỡng phải lo chuyện cân bằng.’
Nhưng sớm muộn gì cũng phải xử lý chuyện này. May thay, từ khi lên chức giám sát viên, tôi đã được quyền sử dụng một cơ sở chuyên theo dõi những thay đổi kiểu này.
Tạm thời thì mình cứ sống sót qua cái truyện ma lần này rồi tính chuyện kia sau.
☾ À mà này, còn một điểm khá đặc biệt nữa về dung dịch tắm của anh… À, nó tan hết rồi. ☽
Braun thở ra một hơi dài mãn nguyện, cứ như nãy giờ đang phân tích cái dung dịch ấy thật sự.
☾ Tôi khá tận hưởng nó đấy! ☽
Ít nhất thì một trong chúng tôi thấy vui. Thế cũng đỡ.
Trong bồn tắm, ánh đèn neon trong bồn nhấp nháy như thể đang bật kênh TV, từ con thỏ bông đang tựa mình vào thành bồn, một thứ năng lượng sinh động kỳ lạ đang tỏa ra.
☾ Giờ tôi ra khỏi bồn nhé? ☽
Nghe vậy, tôi bước tới và bế Braun ra ngoài. Dù kích thước con thỏ bông vẫn như cũ, nhưng nó có cảm giác… sang hơn bình thường.
Giọng Braun thì nghe rõ ràng hơn hẳn, nó sắc sảo và sinh động hơn.
Tôi quấn khăn quanh con thỏ bông và che nó đi khỏi tầm mắt mình, rồi hỏi, “Anh cảm thấy hồi xuân không?”
☾ Diễn tả bằng lời không đủ luôn á! ☽
☾ Hmm, cảm giác như tôi vừa trở lại thời hoàng kim, khi tôi còn hoạt động mạnh mẽ ấy… ☽
Dù không lột xác kịch tính như khi tôi dùng nhân sâm nhiễm bẩn, Braun rõ ràng đã ‘hồi xuân’.
Và khi tôi vén khăn lên, tôi để ý một thứ chưa từng thấy trước đó.
‘…Cái nhãn?’
Ở sau gáy cái móc khóa thú nhồi bông có một mẩu vải nhỏ, trông như là chỗ gắn nhãn cũ.
‘Tức là ban đầu nó vốn có nhãn hoàn chỉnh ở đây?’
Có vẻ như nó đã được hồi phục cùng với Braun.
‘Thú vị thật.’
Tôi âm thầm ghi nhớ lại điều này.
☾ À, dễ chịu hết sức. ☽
“Tốt rồi.”
Tôi lau khô con gấu bông và cẩn thận đặt nó lên chiếc bàn phủ khăn.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
“Tôi có chuyện muốn nhờ.”
☾ Haha, tôi đoán được mà! ☽
☾ Dù sao thì, ai nỡ từ chối người vừa chuẩn bị bồn tắm sang chảnh cho mình chứ? Anh sắp hỏi rằng, liệu tôi có thể cho thêm người mượn mặt nạ đúng không? ☽
“Đúng vậy.”
Giờ Braun đã trẻ lại, nó sẽ có thể dùng năng lực mạnh hơn.
☾ Tuyệt. Anh có thể mang thêm bao nhiêu người? ☽
“Hai.”
***
Hai ngày sau.
Theo chỉ thị từ thông báo của công ty, tôi đến làm việc ở một cơ sở khác. Đó là một trường mẫu giáo tư nhân đã bị bỏ hoang và đang được túc trực bởi kha khá nhân viên công ty.
“Mọi người đến rồi à,” tôi lễ phép chào.
“Hươu đến sớm thế!”
Đứng gần cửa ra vào còn đầy vết bẩn của ngôi trường, chẳng mấy chốc, tôi cũng thấy các đồng đội của mình đến nơi.
“Hi vọng người xui xẻo lần này là thằng nào đó chứ không phải chúng ta.”
“Lạy Phật… chỉ lần này thôi…”
“...”
Cảm ơn vì mọi người đã chọn cầu nguyện trong tiếng thì thầm, nhưng thực ra, giờ có nói to cũng chẳng ai buồn để ý đâu. Hiện tại, mặt ai trông cũng căng như dây đàn.
“Này Hươu, Hươu! Cậu thấy gã kia mang móc khóa chân thỏ không? Hàng may mắn đấy.”
“Nó có tác dụng không?”
“Cậu nghĩ sao? Đợt trước có người cũng đeo thứ tương tự, và vẫn bị tiễn về thế giới bên kia chỉ sau một cú.”
“...”
“Đúng đấy, Đội phó Eun nói đúng. Ở đây mấy món đó chẳng giúp được gì đâu. Sự lựa chọn mang tính công bằng và không thể tránh được mà.”
Tôi liếc nhìn Giám sát viên Park. Dù mặt tái mét, anh ấy vẫn cố gượng cười, đúng kiểu giả vờ bình tĩnh nhưng bên trong thì vẫn lo sốt vó.
“Giám sát viên.”
“Sao?”
“Nếu em tính thử vài chiêu để tránh bị chọn làm vật tế, công ty có cản không?”
“À, kiểu thủ sẵn mánh né à?”
“Kiểu vậy.”
Park bật cười, vỗ vai tôi.
“Ôi Hươu, tất nhiên là không rồi! Ai chả làm thế!”
“Tôi dám dùng lương cả tháng của mình để cá, là mấy ngày nay ai cũng ráng vắt óc tìm mọi cách để né cái chết đấy!”
Đội phó Eun có khác, cái gì cũng nói toẹt ra hết.
Eun Haje cười mỉm, “Cậu nghĩ làm sao mà người ta biết mấy trò đó vô dụng? Đó là vì đã có hàng đống người thử rồi mà vẫn bị chọn thôi.”
“...”
“Gì vậy Hươu, cậu cũng tính thử trò gì à?”
“Đúng.”
Sau một thoáng đắn đo, tôi lấy Braun ra khỏi túi áo.


6 Bình luận