Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị...
백덕수 UOONGPIG; 웅돼지
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 72.1: Mỏ Vàng Sinh Lời

6 Bình luận - Độ dài: 1,353 từ - Cập nhật:

Một câu chuyện ma lấy bối cảnh học đường. Một câu chuyện mô-típ cũ có mặt qua nhiều thế hệ.

Khi hàng trăm thiếu niên bị nhốt trong một tòa nhà mấy tiếng đồng hồ, việc nảy sinh những lời đồn rùng rợn, những nghi thức kỳ quái hay mấy câu chuyện ma là điều không thể tránh khỏi. Nào là Bảy bí ẩn học đường[note76205], Nghi lễ Bunshinsaba[note76204]…

Đương nhiên, vì là một người đã tốt nghiệp đại học, mấy thứ đó luôn khiến tôi thích thú.

Chẳng phải mấy câu chuyện ma kinh điển rất được ưa chuộng sao?

‘Chính vì vậy, tôi mới cả gan tham gia viết hồ sơ thám hiểm vào lần đầu tiên.’

May mắn là bài đăng của tôi không bị ném đá tơi tả với hàng đống phiếu ‘Không khuyến khích’, thế nên nó vẫn được giữ lại. Nhờ thế, tôi còn mạnh dạn sáng tác hẳn một mục trong một câu chuyện ma và đăng lên…

Nhưng giờ thì.

‘Mình… thật sự sẽ vào đó à?’

Cái suy nghĩ ấy khiến tôi có một cảm giác rất lạ.

À thì, sống lưng tôi đã lạnh toát ngay khi nghe chuyện 'đi vào một câu chuyện ma' rồi, nhưng lần này còn có một cơn buồn nôn âm ỉ đi kèm.

Đây không phải kiểu khó chịu khi cầm cẩm nang…

Mà là…

Hồi hộp? Lo sợ?

‘Mình cũng chẳng biết phải gọi nó là gì nữa…’

Dù gì thì tài liệu hướng dẫn cũng đã được phát, tôi không thể trốn tránh được.

Vấn đề hiện tại là: Tôi vào câu chuyện này bằng cách nào?

☾ Có lẽ anh nên làm một nghi lễ nhỏ trước khi ngủ chăng? Tôi rất muốn biết bí quyết giúp anh dễ ngủ đấy, anh Hoẵng! ☽

“Không phải vậy.”

Tôi lặng lẽ trải giường.

“Tôi định mơ cái ‘giấc mơ đặc biệt’ mà công ty đã nhắc.”

☾ A, vậy anh định đến cái ‘trường trung học’ kia phải không? ☽

Đúng thế.

‘Nếu mình đi không được lần này thì sớm muộn gì, mình cũng phải vào một câu chuyện ma khác thôi.’

Vì chỉ một số ít người đủ điều kiện tham gia mỗi đợt, nên công ty tăng điểm thưởng cho những ai vào được lần này.

‘Haa.’

Vào đêm khuya tại căn hộ chung cư dành cho nhân viên, tôi mở cuốn sổ dành riêng cho câu truyện ma này mà công ty đã phát.

〔Vào đêm trăng tròn, đọc một cuốn sách cụ thể rồi đi ngủ. Có thể bạn sẽ tỉnh dậy trong một ngôi trường vào ban đêm.〕

Y như lời Đội trưởng Lee Jaheon nói.

Điều bất thường nằm ở việc ‘cuốn sách’ này thật ra là một tệp văn bản.

Tên tệp là Ẩn Trong Cái Bóng Màn Đêm.txt

Tệp này được đồn là thỉnh thoảng sẽ xuất hiện trong bộ ‘Tuyển Tập Kinh Dị Thập Niên 2000’, một đống tiểu thuyết lậu trôi nổi trên mạng chẳng coi bản quyền ra gì cả.

Dung lượng tệp to cỡ hai cuốn tiểu thuyết cộng lại, nhưng khi tôi mở nó ra…

“Mọi chuyện bắt đầu vào ngày tốt nghiệp của chúng tôi.”

Đó là toàn bộ nội dung.

Tôi kéo xuống thêm…

Ký tự bắt đầu biến thành mớ ký hiệu loạn xạ.

〔₩ub124₩uac00₩u0020₩uc774₩u0020₩uae00₩uc744…〕

Rồi vài giây sau.

〔Tệp Không Thể Mở.〕

Và tệp văn bản biến mất.

“...”

…Ha.

Không phải lúc nào mọi chuyện cũng dễ dàng nhỉ?

‘Cứ đà này, mình sẽ chết vì đau tim mất…’

Đúng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng chửi thề vọng sang từ phòng bên cạnh.

Chắc Baek Saheon cũng đang chuẩn bị vào câu chuyện ma này. Dù gì thì tất cả nhân viên đều có thể bước vào mà.

‘Có khi mình gặp lại thằng nhãi đó trong đó cũng nên.’

Dù khả năng hắn ta đủ điều kiện vào là khá thấp.

Vì điều kiện vào câu chuyện này thay đổi mỗi lần nó xuất hiện.

‘Tuy nhiên, mình biết cách vào chắc chắn được nhắc đến ở phần sau của hồ sơ thám hiểm…’

Tôi đã chuẩn bị theo đúng hướng đó rồi.

Vấn đề quan trọng là bây giờ, những nhân viên khác nắm được bao nhiêu thông tin trong tay?

‘Dù hồ sơ chưa được biên soạn đầy đủ, nhưng với đặc điểm của câu chuyện này thì tin đồn cũng có thể rò rỉ.’

Trước việi ai nấy đều đang ráo riết chuẩn bị, tôi hơi nghi ngờ thằng ranh kia.

Hừmm.

‘Chắc mình nên kiểm tra thử.’

Có lẽ cũng là lúc phải răn đe chút để tránh ai đó dại dột mò mẫm lung tung.

Tôi bước tới trước cửa phòng Baek Saheon và nhã nhặn gõ cửa.

Cốc, cốc.

“G-Gì đấy…!”

“Tôi vào đây.”

Thấy cánh cửa hé mở, Baek Saheon nhìn tôi bằng ánh mắt kết hợp giữa ngạc nhiên, cảnh giác và khó chịu, nhưng rồi hắn ta vẫn cố nặn ra một nụ cười.

“Gõ cửa là phải chờ người ta bảo ‘Vào đi’ rồi mới được vào. Đó là phép lịch sự tối thiểu, đúng không?”

“Ồ, vậy à?”

Tôi bước ra ngoài… rồi lại gõ.

Cốc, cốc.

Cốc, cốc.

Cốc, cốc.

Cốc, cốc.

Cốc—

“Đồ chết t!ệt- AARGH! Mày cứ vào luôn đi cho xong đi!!”

Tôi mở cửa, bước vào và nhìn hắn ta bằng ánh mắt đầy thương hại giả tạo.

“Dù là gì thì kết cục cũng vậy thôi.”

“...”

“Cậu… sống vất vả ghê đó.”

Baek Saheon trông như sắp nổ tung vì ức chế, nhưng cuối cùng cũng kìm nén được. Hừm, có vẻ hắn ta đang dần học được chút phép xã giao cơ bản rồi. Cũng đáng mừng đấy chứ.

“Dù gì thì, tao khá tò mò, không biết lí do gì khiến mày bất ngờ đột nhập vào phòng người khác vào nữa đêm…”

Trong khi nói, hắn ta như vừa sực nhớ ra điều gì đó mà hỏi, “…Khoan đã. Chẳng phải mày cũng đang chuẩn bị vào Bóng tối theo hướng dẫn của công ty sao? Cái trường học gì đó ấy?”

“Ừ.”

“A, biết ngay mà. Thế mày đang chuẩn bị à?”

Ánh mắt Baek Saheon đầy khao khát, lén lút liếc về phía cửa phòng tôi đang mở toang, rồi lại tập trung nhìn chằm chằm vùng gối đầu trên giường.

Hắn ta đang cố moi bất kỳ manh mối nào có thể.

‘Quao.’

Tôi chẳng buồn đóng cửa, thay vào đó, tôi cố tình cười khẩy.

“Ờ. Đúng vậy.”

“Thật á? Tao nghe nói đến lúc ngủ rồi thì mới biết có vào được hay không… Mà mày trông tự tin ghê. Bộ mày có bí kíp gì à?”

“Cậu hỏi hơi nhiều đấy.”

“Thì mày đã mò sang tận phòng tao nên tao phải biết lắng nghe cho lịch sự chứ.”

Tôi buông lời, “Muốn gợi ý không?”

“…Vậy mày sẵn lòng chia sẻ à?”

“Chà, tại sao tôi phải làm vậy?”

“...”

Baek Saheon nghiến răng và ráng nở một nụ cười gượng.

“…Tao sẽ chuyển khoản lương ba ngày như tiền hối lộ cho mày thì sao?”

“Tôi không cần tiền, nhưng tôi muốn biết một chuyện.”

“...!”

“Cậu muốn vào thật à? Vì sao?”

Một tia giằng co ngắn ngủi nhưng dữ dội lướt qua khuôn mặt Baek Saheon.

Ấy không phải hắn ta không muốn nói, mà là đang cân nhắc xem nói ra liệu có thể thu lợi gì thêm không.

Cuối cùng, hắn ta cố làm giả bộ thờ ơ và quyết định lên tiếng, “…Trong công ty có đồn một chuyện.”

Tin đồn?

“Nghe đâu là bất kỳ vật phẩm nào lấy được trong câu chuyện ma đó… đều có thể mang ra thế giới thực. Thế thì chẳng phải quá lời để bỏ lỡ sao?”

“...”

“Người ta còn bảo nhân viên gần như không thể chết trong đó.”

Hmm.

Vậy vào hiện tại, các nhân viên đang nhìn nhận câu chuyện ma đó như một mỏ vàng sinh lời.

Ghi chú

[Lên trên]
Bunshinsaba (분신사바) là một nghi lễ hoặc trò chơi gọi hồn phổ biến trong văn hóa Hàn Quốc.
Bunshinsaba (분신사바) là một nghi lễ hoặc trò chơi gọi hồn phổ biến trong văn hóa Hàn Quốc.
[Lên trên]
Bảy kỳ quan học đường là bảy bí ẩn thay đổi khác nhau theo tùy trường: ma trong toilet số bốn, bật thang dư thứ 13, ảnh cử động trong phòng nghệ thuật, mô hình khoa học chạy trong đêm, thiếu nữ tự sát trong tòa nhà giảng dạy cũ, linh hồn trong gương, vòi nước nhỏ ra máu,...
Bảy kỳ quan học đường là bảy bí ẩn thay đổi khác nhau theo tùy trường: ma trong toilet số bốn, bật thang dư thứ 13, ảnh cử động trong phòng nghệ thuật, mô hình khoa học chạy trong đêm, thiếu nữ tự sát trong tòa nhà giảng dạy cũ, linh hồn trong gương, vòi nước nhỏ ra máu,...
Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Không biết cái này có tính là ky không, cũng không biết bên mình có cấm ky không, nhưng mà đại khái là cho bạn nào muốn tìm truyện về motif 7 bí ẩn thì có bộ Toilet-bound Hanako-kun tui siêu recommend luôn !!!! Nét đẹp, màu xinh, cốt truyện cũng cuốn nữa (Mỗi tội phải nói trước Hanako trong này thay vì nữ thì sẽ là nam :")))
P/s: Nếu nhà mình không thích ky xin hãy nhắn để em xóa qwq
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Tự nhiên đề xuất truyện đi bn, đừng gửi đề nghị mấy cái 'trẻ em dưới 18 không nên xem' là đc. Tuy đây là bộ truyện kinh dị máu mẻ đầu người bay tùng lum, nhưng chúng ta vẫn phải bảo vệ sự trong sáng của thế hệ trẻ nha XD
Xem thêm
Không biết nên khen hay chê main nữa, khen vì viết ra cái viễn cảnh này, hay chê vì cái scp này lại quá an toàn so với mấy điều main viết?
Xem thêm